Chap 1: Giáng Sinh

Đồng hồ đổ chuông đúng 6 giờ sáng, Haibara mở mắt ra và bước xuống giường, đi thẳng đến phòng tắm rồi làm vệ sinh cá nhân như mọi ngày. Sau khi đánh thức ông tiến sĩ dậy và làm bữa sáng, Haibara lên gọi ông tiến sĩ xuống ăn. Chợt, cô nhìn vào tấm lịch, cô nghĩ thầm:

Haibara: "24/12. Hôm nay chính là..."

Agasa:- Nè Ai- kun, cháu đang làm gì đó? Sao cứ nhìn cái lịch hoài vậy?

Haibara:- Bác tiến sĩ nè, cái hôm đó, sao bác tìm thấy cháu vậy?

Agasa:- Hôm nào?

Haibara:- Cái hôm cháu ngất trước cửa nhà Kudou đó.

Agasa:- À, ta nhớ ra rồi. Đó là vì ta nhìn từ cửa sổ ra thì thấy có cái bóng trắng trắng đang đừng trước cửa nhà Shinichi rồi gục xuống nên ta xem thử ấy mà. Nhưng... cháu hỏi làm gì? Bộ có chuyện gì sao?

Haibara:- Không. Không có chuyện gì đâu. Cháu đi học đây.

Nói rồi, Haibara đeo cặp lên vai và cạy tới trường ngay tức khắc. Vì đến sớm nên trường chẳng có bóng người, Haibara đi dọc quanh sân trường phủ đầy tuyết trắng và nhớ lại những ngày còn nhỏ.

Haibara: "Đúng rồi... mình nhớ không sai mà, ngày này 10 năm về trước chính là ngày..."

Conan:- Này, đến sớm thì phải vào lớp chứ, Haibara- Dập vào vai Haibara một cách nhẹ nhàng.

Haibara:- Conan? Cậu cũng đến sớm vậy à?

Conan:- Ừ, hôm nay cô Kobayashi kêu tớ lên sớm trực nhât mà, rõ khổ, không được ngủ đủ!

Haibara:- Nhưng sao chỉ có mình cậu?

Conan:- Cô nói tớ có thể chọn bất cứ bạn nào trực chung nhưng không ai giúp tớ cả nên, cậu giúp tớ nha, Haibara.

Haibara:- À, ừ, tất nhiên rồi.

Haibara đi theo Conan vào lớp mà ánh mắt cứ hướng về một người. Khi đến lớp học, Conan nói:

Conan:- Này Haibara, hôm nay tớ và cậu sẽ phải vất vả đó.

Haibara:- Vậy sao?

Conan:- Nè, cậu làm sao vậy?

Haibara:- Này Shinichi, tớ muốn hỏi cậu một chuyện.

Conan:- Hử? Chuyện gì?

Haibara:- Nếu như... tớ không bị teo nhỏ thì cậu định sẽ tìm bọn Áo đen như thế nào hả?

Conan:- Cậu đang nói lung tung gì thế hả Haibara?

Haibara:- Cậu cứ trả lời tớ đi.

Conan:- Hả? À thì... sẽ phải nhờ vào vận may thôi.Nhưng sao hôm nay cậu lạ vậy?

Haibara:- Không có gì đâu, chỉ là... tớ thấy nhớ chị thôi.

Conan:- Chị ? Là Akemi Miyano đó hả?

Haibara:- Đúng vậy.

Conan:- Nhưng tại sao chứ? Ngày thường cậu vẫn nhớ mà có bị sao đâu.

Haibara:- Bởi vì hôm nay là sinh nhật chị tớ.

Conan:- Sao chứ? Sinh... Sinh nhật chị cậu sao? Vào ngày giáng sinh à?

Haibara:- Đây là sinh nhật đầu tiên của chị ấy mà chị ấy không có ở đây, ngay bên cạnh tớ. Vì vậy, ... tớ không thể cư xử khác hơn nữa nên...

Conan:- Không sao đâu mà, sẽ có một ngày cậu sẽ tiêu diệt bọn chúng để đòi lại công bằng cho chị cậu thôi mà.

Haibara:- Kudou...

Conan:- Tớ sẽ hết lòng giúp và bảo vệ cậu, cậu đừng lo.

Haibara:- Vậy còn cô nàng Ran cậu tính ra sao?

Conan:- Sao?

Haibara:- Thì chẳng phải hôm nay là giáng sinh sao? Thế nào cô nàng đó cũng sẽ gọi cho cậu.

Conan:- Cậu lo xa giống bà cụ non rồi đó Haibara, tớ biết thế nào cổ chả gọi cho tớ để đòi quà, vì vậy tớ sẽ cố gắng gửi quà giáng sinh cho cô ấy và một người đặc biệt khác nữa.

Haibara:- Ai vậy?

Conan:- Bí mật. He he he he, còn lâu tớ mới cho cậu biết, đợi đấy... (khiếp, cười rõ gian)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: