Chap 4: Kế hoạch đổ bể và cuộc giải cứu haibara bắt đầu

Sau khi hoàn hồn, Haibara gọi điện cho Conan ngay và báo cho cậu biết những gì đang xảy ra. Conan nghe thấy cũng sợ hãi vì Gin đã biết thân phận cậu. Nhưng cậu thắc mắc là ai đã cho hắn biết điều đó. Vermouth thì không thể vì nếu vậy thì cô ta đã cho Gin biết từ lâu. Hattori cũng không thể vì cậu ta còn chưa bao giờ đụng mặt với Gin.Suy nghĩ một hồi, cậu sực nhớ ra còn một người nữa đó chính là ... ông tiến sĩ Agasa. Cậu không tin nhưng chỉ có ông ấy là chúng có thể bắt và moi thông tin được thôi. Và ông ấy cũng là người duy nhất biết được Haibara là Sherry. Từ những suy luận đó, Conan nghĩ đến việc ai là kẻ đứng sau và chỉ huy cho chúng, ai chính là ông trùm? Cả đêm đó, Conan không hề ngủ, cậu thức trắng đêm để suy nghĩ về điều đó và làm sao để cả 2 cùng an toàn. Trong lúc căn thẳng đó, cậu bỗng vớ phải 2 món quà giáng sinh.

Conan: "Ừ nhỉ, quên mất hôm nay là giáng sinh, phải tặng quà cho Ran trước đã."- Nhìn lại đồng hồ- "Ui trời, đã 12 giờ rưỡi rồi sao? Ê khoan, phải làm sao đây? Nhưng mà không được vì.... Mình phải làm sao đây hả trời?! Làm sao để mình và Haibara an toàn?"

Conan cứ suy nghĩ mãi và đã đưa ra quyết định. Sáng hôm sau, cậu đến trường sớm để xin nghỉ cho cậu và Hai.Xong cậu đến chỗ bến cảng đó để đặt các thiết bị theo dõi. Cuối cùng, cậu đến nhà ông tiến sĩ để đánh thức Hai dậy. Khi đó, cậu đi ngang qua nhà mình và sực nhớ lại là còn có anh Okiya Subaru đã làm Hai hoảng sợ khi gặp mặt. Từ đó, trong đầu Conan lại mọc thêm một suy nghĩ về việc tại sao Akai sống sót được sau khi bị Kir bắn hôm đó. Và tại sao, vì lý do gì mà Haibara lại hoảng sợ như khi gặp bọn Áo đen trong những lúc cô gặp Okiya. Conan vừa suy nghĩ vừa lấy hộp quà nhỏ từ túi ra, cậu xem xét lại kế hoạch của mình một lần nữa và vào nhà ông tiến sĩ.

Conan:- Nè, cậu dậy chưa vậy? (mới 2 h sáng mà đi đánh thức người ta dậy, dô dzuyên quá ta)

Haibara:- Cậu nghĩ tớ có thể ngủ được sao? Hắn đã đến và đã biết thân phận của chúng ta rồi thì làm sao tớ có thể chợp mắt chứ?

Conan:- Bình tĩnh đã, tớ đã lên kế hoạch hết rồi. Nhưng trước hết cậu hãy cầm lấy cái này đã- Đưa món quà đó cho Haibara.

Hai nhận lấy và mở nó ra. Đó là một sợi dây chuyền bằng bạc với cái mặt là một bông hoa hồng xám. Nhìn nó, Hai đã để sự bất ngờ lên trên cả sự hoảng sợ của mình vào lúc đó.

Conan:- Hoa hồng xám đó, nó hợp với tên cậu chứ nhỉ?

Haibara:- Hoa hồng xám à? Tớ... cảm ơn.

Conan:- Đeo nó vào đi, nó sẽ là vật hộ mệnh của cậu, từ lúc này.

Haibara:- Được rồi.- Đeo vào và hỏi- Mà nè, cậu nói cậu có kế hoạch gì?

Conan xầm xì một lúc với Hai về kế hoạch. Cả hai đều thấy hợp lý và bắt đâầ thực hiện. Sau khi chuẩn bị xong đâu vào đó thì đã hơn 9 h rồi. Conan chạy về nhà vã đưa quà cho Ran:

Conan:- Chị Ran, chắc chị đang mong ngóng quà của anh Shinichi đúng không?

Ran:- Ơ, đâu ra hả em, em mới về đó hả? (bốc phét, chả mong quá đi còn gì!)

Conan:- Hì hì, rõ là chị đang đợi mà. Nhưng mà không sao, món quà mà chị đang mong đợi đây ạ.

Ran:- Sao?

Conan:- Anh Shinichi nói là có việc bận nên phải đi trước rồi và nhờ em đưa nó cho chị. Trong đó có lời nhắn của anh ấy đấy chị.

Nói rồi, Conan chạy mất hút.Cậu quay lại nhà ông tiến sĩ và bắt đầu kế hoạch của mình cùng với Haibara. Lúc đó, Ran mở hộp quà ra và đọc lời nhắn:

Shinichi: "Ran thân mến, cậu có khoẻ không? Tớ ở Mỹ nhớ cậu lắm, nhưng không thể về được vì vụ án này hóc búa hơn tớ tưởng. Chắc chỉ vài tuần nữa là tớ đã có thể về rồi vị vậy cậu đừng lo nha Ran. Tớ đã nói với Conan phải chăm sóc cậu khi không có tớ ở Nhật rồi, vì vậy cậu đừng nghi ngờ nó là tớ nữa nha. Bạn thân: Shinichi Kudou"

Ran:- Shinichi, cậu mà về đây là chết với tớ (rõ khiếp, có quà rồi mà còn dọa người ta!)

Trong khi đó, Haibara đang đi đến bến cảng lần trước khi Gin bắn chết chị cô. Khi cô đến nơi, đồng hồ cũng bắt đầu gõ tiếng chuông báo hiệu 12 giờ, giáng sinh kết thúc và cái nhẫn cũng bắt đầu phát sáng. Từ trong bóng tối, ánh sáng màu đỏ đó làm cô phát sợ. Và một giọng nói của tên sát nhân quen thuộc vang lên:

Gin:- Chào mừng cô em đến đây, Sherry.

Haibara:- Tôi đã đến rồi đây, ai là người cung cấp thông tin cho các ngươi hả?

Gin:- Mang hắn ra đây- Quay qua nói với Vodka.

Theo lệnh Gin, Vodka lôi ông tiến sĩ đang bất tỉnh ra cho Haibara xem. Cô không bất ngờ gì mấy nhưng rồi hỏi tiếp:

Haibara:- Trước khi giao nộp Kudou, ta còn một thắc mắc nữa. Đó chính là... ai đứng sau lưng tất cả vụ này? Hay nói cách khác là... ai là ông trùm của các người?

Gin:- Không giống cô em chút nào. Có kẻ biên đạo hả?- Gin mỉm cười rồi nói tiếp- Nhưng cô em cần biết là kẻ lên kế hoạch cho cô em cũng không có đường sống đâu. Mà trước hết... - Gin tiến đến gần Hai.- Ta phải dụ tên đó ra đây cái đã vì kế hoạch của các ngươi ta đều biết tỏng cả rồi- Đưa cho Hai xem các bộ phận theo dõi và phát tín hiệu.

Conan đứng gần đó thấy vậy rất hoảng sợ vì cậu cố tình đi trước chúng một bước nhưng lại quá sơ hở và để chứng phát hiện. Lúc đó, khi thấy Hai bắt đầu toát mồ hôi, Gin đứng lên và búng tay một cái. Không gian bỗng dưng yên tĩnh lạ thường. Hai và Conan đều rất lo sợ không biết sau cái búng tay và màn yên tĩnh này là cái gì. Và cuối cùng, câu hỏi cũng đã có lời giải đáp, một chiếc máy bay màu đen đang bay trên đầu tất cả mọi người. Ngay cả Conan cũng ngạc nhiên khi biết chúng có một kế hoạch hoàn hảo đến vậy nhưng càng ngạc nhiên hơn khi người ngồi trong máy bay đó chính là Okiya Subaru. Anh đang mỉm cười và sau đó rút khẩu súng ra nhắm ngay vào Conan mà bắn. May thay, Conan đã kịp chạy nên viên đạn chỉ sượt qua cánh tay trái của cậu. Nhân lúc mọi chuyện đang rối tung lên, Gin chạy đến và mang Hai đi mất. Okiya bấm nút thả dây thừng xuống, Gin và Vodka nắm lấy sợi dây thừng và mất hút theo chiếc máy bay.

End of chapter 4

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: