Chap 9: Suy luận của Hakuba
Cả nhóm lang thang trên phố suốt buổi chiều, trời sập tối thì cả bọn bắt đầu cảnh giác hơn nữa. Trong khi đó, ở chỗ bọn Áo đen đang lẩn trốn, Gin ra lệnh cho Vodka lôi Shiho ra ngoài để gặp mặt ông trùm và cũng để ông ta xử lý cô. Khi vào phòng, Vodka thực sự ngạc nhiên vì Shiho đã biến mất tăm.
Vodka:- Ê, nó đâu rồi?
Gin:- Hử? Mày đang nói gì vậy?
Vodka:- Coi nè, nó biến mất tiêu rồi.
Gin:- Hừ, ngươi vẫn còn học hỏi thêm đó.-bắn vào trong căn phòng.
Sau khi nhận viên đạn xoáy đó của Gin, 2 tấm gương vỡ tung ra thành từng mảnh nhỏ nhưng vẫn không có Shiho ở đó.
Gin:- Thế này là thế nào? Con nhỏ đó đâu mất tiêu rồi?
Sau câu nói của Gin là một màn khói mỏng luồn qua những kẽ hở căn phòng làm chúng buồn ngủ. Sau khi cả 2 ngã lăn ra ngủ, Shiho nhãy từ trên ống thông hơi xuống và chạy mất biến. Cô chạy vào khu vực đăng ký chỗ ngồi rồi mới dừng lại nhìn tháo vát xung quanh một vòng. Sau khi thấy Conan và nhóm thám tử, Shiho chạy đến và nói:
Shiho:- Conan! Cậu đây rồi.
Conan:- Ơ... Haibara?
Hattori:- Sao? Người này mà là Haibara sao?
Shiho:- Nhóm của Ran đâu?
Conan:- họ đi mua đồ ăn rồi. Chuyện này tuyệt đối không được lộ ra ngoài đâu. Nhưng sao cậu thoát được bọn chúng?
Shiho:- Đừng coi thường tớ như thế chứ? Đằng nào thì tớ cũng là một nhà khoa học. Chỉ là cho chúng nếm mùi vị cũa một chất hoá học gây mê cực mạnh mà tớ giấu trong người và cho chúng nếm thử ấy mà.
Hakuba:- Ái chà, nhìn cậu trong hình dạng này thấy đẹp hơn đó.
Kaitou:- Đẹp quá luôn :shock:... (đồ ve gái!)
Shiho:- Đừng gọi tớ là Haibara nữa, sẽ lộ đấy, hãy gọi là Shiho Miyano.
Ran:- Ủa? Ai vậy các cậu?
Hattori:- À... đây là Shiho Miyano, một người bạn của bọn tớ. Nhưng... cậu ấy vừa gặp tai nạn giao thông nên... trầy trụa tí xíu. Hahaha... (láo toét!)
Kazuha:- Thật không đó?
Akako: "Bọn này chỉ giỏi nói khéo, người này chính là cô nhóc Ai Haibara chứ đâu. Nhưng cô ta có gì đó bí ẩn, hình như cũng có liên quan với bọn Áo đen."
Shiho:- Bây giờ tớ có việc bận rồi. Tớ phải đi ngay.
Conan:- Liệu có ổn không đó?
Hakuba:- Chuyện ở đây nhờ các cậu vậy, tớ sẽ đưa cô ta về.
Hattori:- Vậy hả? Nhanh lên nhé, sắp đến lúc vở kịch bắt đầu rồi- Mỉm cười.
Nói rồi Hakuba đưa Shiho về căn cứ FBI. Trên đường đi, Hakuba nói:
Hakuba:- Chúng ta sẽ về căn cứ FBI, ở đó có đầy đủ tiện nghi để cô hoàn thiện viên thuốc giải cho 2 người. Vả lại ở đó cũng an toàn nữa.
Shiho:- Ừ. Tôi sẽ cố gắng hết sức. Nhưng hãy cầm trước cái này.- Đưa viên thuốc giải ra cho Hakuba.
Hakuba:- Đây là cái gì vậy?
Shiho:- Anh không thấy Vermouth có gì đáng nghi sao? Đã 20 năm qua mà bà ta không hề già đi chút nào. Chỉ có thể lý giải điều đó là bà ta đã uống thuốc APTX 4869. Vì vậy đây là thuốc giải. Khi cần, mọi người cứ cho bà ta uống. Sức già sẽ tự khống chế bà ta. Không cần mệt mỏi động tay động chân với bà ta đâu. Nhưng tuyệt đối không cho Conan hay bất cứ người nào uống.
Hakuba:- Sao vậy?
Shiho:- Trong viên thuốc này có hàm lượng độc tố rất cao nên sau khi biến Vermouth thành người già thì nó tiếp tục phân huỷ các tế bào của bà ta cho đến khi chết.
Hakuba:- Hì, cô không thấy lạ sao?
Shiho:- Chuyện gì?
Hakuba:- Conan thì khỏi nói vì có lẽ là một sự trùng hợp đặc biệt nhưng cô và Vermouth cùng là người trong Tổ chức, cô lại là con lai giữa người Anh và người Nhật còn Vermouth lại là người Anh. Đôi mắt của 2 người rất giống nhau, bà ta lại là người uống viên APTX đó. Ba mẹ cô lại là người làm viên thuốc ấy và cũng ém nhẹm việc đó với Tổ chức. Cô không thấy mọi chuyện trùng hợp đến lạ thường sao?
Shiho:- ý anh là sao?
Hakuba:- Tôi không chắc chắn 100% nhưng cũng khoảng 50 đến 60% Vermouth là mẹ của cô.
Shiho:- Anh đang đùa à? Nếu là mẹ thì sao lần gặp nhau lúc đó tôi không nhớ? Sao bà ta lại cố giết tôi chứ? Không thể nào đâu.
Hakuba:- Hì, cô chẳng biết gì cả. Nếu như kết quả xét nghiệp DNA của 2 người giống nhau thì sao?
Shiho:- Anh lấy được DNA của bà ta à?
Hakuba:- Không, nhưng tôi cá là nó đang ở trên người cô. Vermouth đã thay đồ cho cô lúc cô bất tỉnh. Nếu có một sợi tóc của bà ta trên người cô thì hãy xét nghiệm nó và tự tìm ra câu trả lời. Nếu không thì coi như tôi đoán sai. Cô cứ thử đi, lỡ đâu... bà ta không định giết cô mà lại... bà ta lại cố bảo vệ cô thì sao?
Shiho:- bảo vệ? Bằng cách chĩa súng vào đầu tôi? Sẵn sàng bắn tôi bất cứ lúc nào ư? Không thể nào đâu.
Hakuba:- Cô không nhận ra sao? Mọi chuyện đã quá rõ ràng mà. Sau khi nghe Conan kể lại mọi chuyện, tôi đã lờ mờ suy đoán được một số chuyện. Lúc đó, khi sử dụng khẩu súng lấy từ tất của mình, Vermouth chỉ bán đúng 2 phát đúng chứ?
Shiho:- Sao?
Hakuba:- Phát đầu tiên là bắn đồng bọn của bà ta. Phát thứ 2, bà ta bắn vào thùng xăng của chiếc xe. Nhưng ở hiện trường thì không có bất cứ khẩu súng nào. Cô không thấy kì lạ sao?
Shiho:- Sao? Không có khẩu súng nào có dấu vân tay của Vermouth sao?
Hakuba:- Có lẽ bà ta đang che dấu điều gì. Nhưng nếu là mẹ hay không chắc cô cũng không bỏ qua cho bà ta đâu nhỉ?
Shiho:- Chắc chắn rồi.- Nghĩ thầm- "Nếu là mẹ thì người đầu tiên tôi bắn nếu có súng trong tay, tôi sẽ bắn bà ta!" (khiếp, con bắn mẹ, nhưng cũng đáng, ai bỉu bỏ rơi cổ từ hồi còn bé chứ!)
End of chapter 9.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro