CHAP 2
[Chap 2]
Yuri đi xe buýt đến thị trấn lân cận và từ đó cô cố gắng bắt một chiếc xe bất kì nào chạy ngang, mong sẽ có thể xin quá giang đến nơi nào xa nhất mà người ta có thể mang cô đi theo.
Cô đứng bên lề đường trong lúc siết chặt hơn chiếc áo khoác mỏng để giữ ấm cơ thể khỏi cái lạnh giá của khí trời buổi sáng. Chợt trông thấy một chiếc xe tải đang trờ tới, Yuri liền vẫy vẫy ngón cái của mình, cầu mong làm thế sẽ khiến chiếc xe ngừng lại và cho cô đi nhờ. Cho đến giờ, Yuri đã chờ đợi một tiếng đồng hồ và vẫn chưa có chiếc xe hơi nào chạy qua.
“ Cần quá giang không quý cô xinh đẹp? ” Một gã đàn ông to béo với cái bụng bia và hơi thở nặng mùi cất giọng hỏi Yuri.
Hai tay Yuri siết chặt lại thành nắm đấm trong khi toàn thân cô căng cứng. Nỗi sợ hãi xâm chiếm lấy Yuri khi cô nhớ về ngày hôm đó.
“ Một quý cô xinh đẹp như cưng không nên lang thang một mình. Sao cưng không lên xe của anh và anh sẽ cho cưng quá giang.” Gã đàn ông ra khỏi xe và bước về phía Yuri. Hắn ta vừa nhìn Yuri từ trên xuống dưới, vừa liếm cặp môi khô khốc đang hé ra. Hắn bắt đầu vuốt ve khuôn mặt Yuri trong khi cô vẫn bất động. Thấy Yuri không phản ứng, hắn liền chớp cơ hội tóm lấy người cô.
Khi bàn tay của gã đàn ông tiếp xúc với vết sẹo còn mới của Yuri, cơn đau tức thì khiến cô choàng tỉnh.
“ Ahhhh! Buông tôi ra! ” Yuri cố kháng cự gã đàn ông nhưng hắn ta quá to khỏe, và cơ thể đau buốt của cô càng cho hắn thêm lợi thế.
“ Không ai nghe cưng đâu … Con đường này hiếm có xe qua, nhất là lại vào sáng sớm thế này. Chi bằng bỏ cuộc đi và hãy hưởng thụ cưng à.” Gã đàn ông trờ tới và đưa môi cưỡng đoạt môi Yuri.
Yuri cố gắng đá và đẩy nhưng lực tấn công quá yếu. Cô cảm thấy làn môi thô ráp của gã dán lên môi mình và cô lập tức nhân cơ hội này cắn tên khốn thật mạnh.
“ Con khốn! Đ*** mày! ” Gã đàn ông văng tục khi hắn thấy máu tuôn ra khỏi môi. Nhưng sự thật, khi trông thấy Yuri chống cự lại, gã càng cảm thấy hứng thú hơn nữa. Nhận ra Yuri đã bỏ chạy, gã lập tức đuổi theo cô. “ Cưng dữ dội quá nhưng mà anh thích thế! ”
“ Cứu! Cứu tôi với! ” Yuri vừa dùng hết sức bình sinh hét lên, vừa chạy hết toàn lực, cầu mong có một chiếc xe hơi nào đó chạy ngang mà giúp cô.
.
.
They call me h-e-l-l … they call me Sta—
Thân người Jessica đổ nhào về phía trước khi cô đột ngột đạp chân thắng.
“ Chết tiệt! Đụng trúng ai rồi sao? ” Jessica nhanh chóng ra khỏi xe để kiểm tra.
“ Làm ơn giúp tôi …”
“ Ôi Chúa ơi! Ôi Chúa ơi!...Cô ta chết rồi sao? ” Jessica hoảng hốt khi trông thấy cô gái đang mất dần nhận thức. Cô kề tai mình sát miệng cô gái, cố lắng nghe bất kì dấu hiệu nào của hơi thở. Jessica thấy nhẹ cả người khi cảm nhận được tín hiệu yếu ớt của luồng không khí thổi vào tai cô.
Jessica mang cô gái vào trong xe, nhẹ nhàng đặt xuống và thắt đai an toàn cho cô ấy trước khi vội vàng lái xe đến bệnh viện hay phòng mạch gần nhất.
Không may cho Jessica, chẳng có lấy một bệnh viện hay phòng mạch nào. Cô đã lái ròng rã bốn tiếng đồng hồ và vẫn không thấy dấu hiệu nào của dân cư. Tất cả những gì cô thấy được là con đường dài bất tận mà cô đang rong ruổi.
Jessica xoay người sang để kiếm tra xem cô gái có ổn không, nhưng cô không cần làm thế bởi vì cô nghe tiếng khịt mũi khe khẽ của cô ấy. Jessica khẽ bật cười trước sự đáng yêu ấy. “ Cô chắc hẳn rất mệt phải không?” *thở dài* “ Ít nhất cô vẫn còn sống và an toàn … nhưng tôi vẫn phải đem cô đi kiểm tra càng sớm càng tốt.”
Jessica lái xe thêm một vài tiếng nữa. Bầu trời chuyển sắc tối hơn báo hiệu màn đêm đang buông xuống. Lái xe ròng rã cả ngày và cơn mệt mỏi bắt đầu xâm chiếm, Jessica quyết định sẽ dừng chân ngay tại thị trấn đầu tiên mà cô trông thấy.
Đó là một thị trấn nhỏ chỉ với 15 căn nhà. Kiến trúc to nhất trong thị trấn này là nhà trọ Choi, một tòa nhà 2 tầng lầu với 6 phòng cho khách du lịch thuê. Nó nằm kế văn phòng cảnh sát - công trình đầu tiên chào đón mọi người vào thị trấn. Ngoài ra còn có một cửa hiệu mang tên Seo’s Shop bán mọi thứ từ đồ nội thất đến quần áo, cây cảnh và thực phẩm. Cửa hiệu cũng được xem như là bưu điện của thị trấn, nơi tin nhắn được gửi thông qua người chủ cửa hiệu – người đi lấy nguồn hàng mỗi tháng một lần từ thành phố. Mặc dù thị trấn đủ tiện nghi với Jessica để cho cô qua đêm, cô vẫn cần một bác sĩ kiểm tra cô gái đang ngủ mê man ở ghế trước xe hơi tính tới giờ đã được gần nửa ngày.
Jessica quyết định chạy xuống xe mua một ít thức ăn ở cửa hiệu và cũng để hỏi xem bệnh viện gần nhất nằm ở đâu. Một vài cư dân mà Jessica bắt chuyện được bảo rằng có một bệnh viện nhưng nó nằm cách đây khoảng 5 giờ đồng hồ lái xe. Cũng theo lời họ, Jessica thật sự may mắn vì hiện đang có một bác sĩ trong thị trấn vào ngày hôm nay. Họ nói rằng ông ta đang ở tại nhà trọ Choi.
*******
Jessica nhanh chóng đi đến nhà trọ Choi. Cô bước vào và đến khu vực lễ tân nhưng không có ai ở đó. Jessica dần mất kiên nhẫn, cô rung chuông nhiều hơn mức cần thiết để thu hút sự chú ý của nhân viên lễ tân.
“ Chào buổi tối! Chào mừng đến nhà trọ Choi … Tôi là ông Hwang, chủ nhà. Nhà trọ của chúng tôi đã được truyền qua nhiều thế hệ kể từ những năm 1800.” Một người đàn ông tráng kiện trong độ tuổi 60 tường thuật về lịch sử của nhà trọ với vẻ tự hào trong giọng nói.
“ Chào buổi tối thưa ông! Tôi muốn thuê 2 phòng tối nay.” Jessica nóng lòng yêu cầu và vừa nhìn ra ngoài chỗ xe hơi của cô và cô gái.
“ Xin lỗi nhưng chúng tôi chỉ còn lại 1 phòng thôi.” Người đan ông trung niên chỉ vào chiếc chìa khóa treo phía sau lưng ông, bên dưới số 6. “ Chúng tôi khá đắt phòng ngày hôm nay. Bác sĩ Kim đang ở thị trấn và điều này rất hiếm đối với những người vùng quê như chúng tôi. Thế nên mọi người từ những thị trấn khác đều tới đây gặp ông ấy.” Ông Hwang giải thích.
“ Vậy tôi sẽ lấy phòng.” Jessica trả lời mà không nhìn người đàn ông. “ Tôi cũng thắc mắc không biết liệu có thể nhờ bác sĩ Kim đến xem bạn tôi được không. Đây là trường hợp khẩn cấp. Cô ấy ngất xỉu và—” Lần này, Jessica dời ánh mắt từ cô gái trong xe hơi sang ông Hwang với ánh nhìn tha thiết.
“ Bạn của cô đâu rồi? ” Ông Hwang trông có vẻ quan tâm.
“ Trong xe tôi.” Jessica nhìn về hướng xe hơi lần nữa. Cô trông thấy vài người dân làng đang vây quanh nó.
“ Tôi sẽ bảo con trai tôi mang bạn cô vào phòng và nhờ vợ tôi chuẩn bị bữa tối cho các cô. Và tôi cũng sẽ trực tiếp tiếp nói với bác sĩ Kim về bạn của cô. Trước mắt hãy ổn định đã. Đây là chìa khóa phòng 6.”
“ Cảm ơn rất nhiều, ông Hwang.” Jessica cúi đầu nhẹ tỏ lòng biết ơn.
*******
Jessica đứng cạnh cửa và quan sát bác sĩ Kim kiểm tra cô gái.
“ Cô nói cô ấy là bạn của cô? ” Bác sĩ Kim hỏi Jessica.
Jessica cảm thấy bồn chồn. Rõ ràng cô không thấy thoải mái khi phải thừa nhận rằng thực tế cô và cô gái kia là hai người xa lạ, và cô còn suýt tông chết cô ta.
“Thật ra là … tôi đang lái xe thì cô ấy từ đâu chạy ra, tông phải xe của tôi. Tôi thề là cô ấy tông xe tôi đấy! ”
Bác sĩ Kim bật cười khẽ trong sự ngạc nhiên. “ Cô ấy tông xe cô? ” Ông hỏi với đôi lông mày nhướng lên.
“ Yeah ” Jessica lặng lẽ gật đầu.
“ Nếu những gì cô kể là sự thật …Vậy thì cô vừa cứu sống cô gái này mà không biết đấy. Tôi rất hoài nghi những vết bầm này là do tông phải xe của cô. Vài vết nhìn có vẻ cách đây đã mấy ngày rồi … Thêm nữa, các vết sẹo trải dài khắp cơ thể cô ấy—” Giọng bác sĩ Kim trở nên nghiêm trọng.
“ Nhưng cô ấy đã ngất …” Jessica vừa nói vừa cố gắng tiếp thu mọi thứ vị bác sĩ bảo cô.
“ Có lẽ do kiệt sức. Có vẻ như cô ấy đã không được ngủ đủ giấc và cũng bị thiếu dinh dưỡng nữa. Các vết bầm vì thế càng kéo dài hơn. Tôi sẽ cho cô thuốc và băng cá nhân để dán vết thương cho cô ấy. Nhưng quan trọng nhất là hãy bảo đảm cho cô ấy được nghỉ ngơi đầy đủ và được cung cấp đủ chất dinh dưỡng.” Bác sĩ Kim giải thích khi thu dọn đồ đạc.
“ Tôi cũng sẽ viết một bản báo cáo y khoa và đưa cho ông Hwang trước khi rời khỏi đây vào sáng mai, trong trường hợp cô muốn khởi kiện người đã hành hạ cô ấy.”
“ Cảm ơn, bác sĩ Kim.” Jessica cúi người 90 độ rồi tiễn vị bác sĩ ra cửa.
Không lâu sau đó ông bà Hwang bước vào phòng với một bữa tối thịnh soạn cho cô và cô gái kia. Cô cảm ơn đôi vợ chồng già vì sự tử tế của họ và hứa sẽ gọi cho họ nếu cô cần bất cứ thứ gì trước khi vào phòng tắm và tắm một lúc lâu.
Trong khi tắm, Jessica nghĩ về tất cả những sự kiện đã xảy ra vào ngày hôm ấy. Cô đang trốn chạy khỏi cha cô. Ông ta lại tái hôn lần nữa, như thể 4 cuộc hôn nhân thất bại vẫn chưa đủ. Jessica chỉ không thể hiểu nổi cha mình. Cô ghét cay ghét đắng việc ông ta lúc nào cũng cần một cô gái bên cạnh và cam đoan rằng ông ta cần tình yêu của một người vợ để tồn tại, và Jessica cần tình yêu của một người mẹ để trưởng thành, trở thành một người phụ nữ tuyệt vời. Cô ghét cha mình quá yếu đuối, luôn cần một ai đó chăm lo và yêu thương chỉ để tồn tại trong thế giới này; trong khi Jessica gần như sống cả đời mình phòng thủ trước những tình cảm và sự quan tâm đầy dối trá của người vợ mới của cha cô. Cô ghét việc ông không hề hiểu rằng cô không cần một bà mẹ mới. Những gì cô thật sự cần chính là cha cô. Người cha để an ủi, vỗ về và bảo với cô rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn …
Sự kiện tiếp theo đó là cô suýt tông phải một cô gái đang bỏ chạy vào ngày hôm nay, và hóa ra cô gái đó bấy lâu nay đã bị tra tấn, hành hạ. Có lẽ cô vừa cứu cô ấy khỏi đau đớn lâu hơn nữa. Hiện giờ, cô lại băn khoăn không biết nên làm gì với cô ấy. Cô trốn chạy khỏi rắc rối vì lợi ích của chính mình và cô định giúp cô gái này khi cô thậm chí còn không thể giải quyết hoàn hảo những vấn đề cá nhân. Jessica hít một hơi sâu và xoa hai bên thái dương để làm dịu cơn căng thẳng.
Sau hơn 10 phút nữa, Jessica bước ra. Khi ra khỏi phòng tắm cô phát hiện cô gái vẫn đang ngủ. Cô không muốn làm cô gái thức giấc vì cô ấy trông thật sự kiệt sức và bác sĩ Kim đã nói cô ấy cần được nghỉ ngơi đầy đủ. Cô vội vàng dùng bữa tối, cảm thấy cơn đói đang hành hạ lần đầu tiên kể từ hôm cô bỏ nhà ra đi. Sau khi ăn, Jessica im lặng nằm xuống cạnh cô gái và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sự kiệt sức bởi những chuyện xảy ra ngày hôm nay nhấn chìm Jessica hoàn toàn.
-----------
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro