CHAP 3

[Chap 3] 

“ Bắt lấy! ” Cô gái nhỏ tóc nâu sẫm và đôi mắt to tròn mặc quần short và áo thun xanh in hình chú nai ném trái bóng đi.

“Yuri unnie bóng lăn đi kìa! Yoona unnie ném mạnh quá! ” Cô bé tóc đen, mặc áo thun trắng in hình chú ếch, bảo với chị gái của cô khi nước mắt đang chực trào tuôn ra.

“ Unnie, không phải đâu! Em không có ném mạnh mà! Tại Hyunnie không chụp thôi! ” Cô gái nhỏ mặc áo chú nai phản đối.

“ Không sao đâu Yoona, và đừng khóc Hyunnie. Unnie sẽ đi lấy nó cho các em.” Cô gái lớn nhất trong cả ba đang mặc áo thun in hình Mickey màu hồng vừa la to, vừa mỉm cười toe toét với các em của cô trước khi chạy theo trái bóng.

Yuri cố đuổi theo nhưng dường như mỗi khi cô tới vừa đủ gần để chụp lấy nó thì trái bóng lại lăn đi, khiến cô lại phải chạy theo mãi. Cô cứ chạy, chạy mãi nhưng vô ích, trái bóng vẫn cứ lăn xa. Cho đến khi nó lăn vào một hẻm nhỏ và ngừng lại bởi một chiếc giày đạp lên nó.

“Tìm cái này sao? ” Một giọng nói trầm khàn cất lên khi hắn ta nhặt trái bóng.

“ Vâng.” Yuri trả lời. Bầu trời mới trước đó còn xanh giờ đây đã chuyển sang một sắc tối.

“ Được, tới đây nào cháu bé, lấy nó về đi.”

Yuri bước chầm chậm về phía người đàn ông, nhưng thay vì là một cô bé, cô hiện đã là một cô gái sắp sang tuổi teen trong bộ đồng phục bóng đá.

“ Một cô bé xinh xắn như cháu không nên đi một mình. Cha mẹ cháu không dạy cháu thế sao? ” Người đàn ông hỏi trong lúc đưa mắt liếc nhìn thân hình mảnh khảnh của Yuri không chớp.

Yuri xoay lưng bỏ chạy khỏi người đàn ông nhưng hắn ta đã quá nhanh và chụp lấy tay cô.

“ Không! Làm ơn đừng … cứu với! ” Yuri lắc đầu liên tục sang hai bên và vừa đấm vừa đá dữ dội trong khi nước mắt chảy dài trên mặt.

.

.

“ Ây da!!! Cái quỷ gì vậy?! ” Jessica choàng tỉnh khi cô đột nhiên cảm thấy ai đó đang vừa đánh vừa đá cô.

“ Làm ơn … không …”

Jessica lập tức quay sang và thấy cô gái đang nức nở trong cơn mê ngủ. Trong nhất thời cô không biết phải làm sao. Cô chưa bao giờ an ủi ai trong cuộc đời mình và tất nhiên cũng chưa từng có ai an ủi Jessica ngoài mẹ cô khi cô còn bé. Jessica cẩn thận nhích người lại gần cô gái và ôm cô ấy thật chặt để ngăn lại những cú đấm, đá kia không ngừng kia. Khi cô ấy đã dịu lại được một chút, Jessica bắt đầu lẩm nhẩm một bài hát trong lúc vỗ về cô gái đang nức nở trong vòng tay mình. Cứ như cách mà Jessica vẫn tự ôm lấy và vỗ về chính bản thân mỗi khi gặp ác mộng. Đó là những gì mẹ cô vẫn thường làm với cô mỗi lúc cô có những giấc mơ tồi tệ.

“ Là lỗi của con … con xin lỗi … con xin lỗi ….”

“Shuỵttt … không phải lỗi của cô …” Jessica vừa thì thầm với cô gái vừa vuốt ve mái tóc đen nhánh. “ Đó không phải là lỗi của cô.”

***********

Ánh mặt trời len lỏi qua tấm rèm đánh thức Yuri. Cô mở mắt và chuẩn bị duỗi tay thì chợt nhận ra một đôi tay đang ôm lấy người mình khiến cô không thể nào làm thế. Cô cũng nhận thức được mùi hương dâu ngọt dịu len vào các giác quan của mình, và đầu cô đang thoải mái đặt trên một đôi gò mềm mại.

Mọi việc xảy ra ngày hôm qua lùa vào trong tâm trí Yuri, mặc dù cô vẫn bối rối không hiểu tại sao cô đang được ôm bởi cô gái kia, nhất là khi họ chỉ là những người xa lạ với nhau. Yuri tự hỏi liệu có phải bởi vì cô bị ám ảnh bởi chuyện quá khứ vào đêm qua hay không. Yuri liên tục nhớ về cái đêm đó hầu như mỗi ngày đến mức bằng cách nào đó, cô đã học được việc quên nó đi mỗi khi tỉnh giấc. Yuri chỉ ý thức được mình gặp ác mộng khi Seo Huyn giãi bày về việc em ấy nghe tiếng Yuri gào thét và khóc lóc, hay bởi vì mẹ của Seo Hyun cam đoan rằng Yuri đang bị lương tâm giày vò nên mới có giấc mơ kia.

Cô lắc đầu xua những suy nghĩ kia đi và cẩn thận tách người ra khỏi cô gái đang ôm mình, từng cử động nhỏ đều có thể gây thêm thương tổn cho cơ thể của cô. Cô ngắm cô gái đang say ngủ một cách yên bình trên giường và bất giác khẽ mỉm cười, một việc Yuri đã không làm kề từ đêm đó. Cô lặng lẽ tiến vào phòng tắm và quyết định đắm mình dưới làn nước ấm từ vòi sen, để giúp cô cảm thấy dễ chịu hơn.

*********

Tiếng nước chảy từ phòng tắm đánh thức Jessica mặc dù cô vẫn không nhúc nhích thân người. Cô cứ nằm im đó, nhìn lên trần nhà và suy nghĩ về cô gái cô đã cứu. Không hiểu sao cô ấy kia đã khuấy động cảm xúc trong cô.

Jessica chưa bao giờ là kiểu người cần giúp đỡ. Cô chưa bao giờ cần một ai đó an ủi cô, yêu thương cô, và đáp lại, cô cũng chưa từng làm thế với bất kì ai. Nhưng đêm qua hoàn toàn là một ngoại lệ với Jessica. Chứng kiến cô gái khóc nức nở và giãy dụa điên cuồng đã đánh thức bản năng bảo vệ của cô. Cô cảm thấy mình cần phải xoa dịu cô ấy và lúc này đây, điều đó khiến Jessica hoảng hốt. Cô gái kia là một bí ẩn lớn đang chờ đợi cô lý giải, nhưng Jessica không chắc liệu cô đã sẵn sàng đối mặt với thử thách này hay chưa. Suy cho cùng, để những bí ẩn được làm sáng tỏ, Jessica sẽ phải thân thiết với cô gái hơn và đó là điều cô chưa sẵn sàng thực hiện. Đã từ lâu, Jessica học được rằng không nên thân thiết với bất kì ai.

Cô giật mình thoát khỏi những suy nghĩ khi cửa phòng tắm bật mở. Jessica trông thấy cô gái bước ra chỉ với tấm khăn choàng quanh cơ thể thon thả, mái tóc xoăn nhẹ bám vào xương đòn cô ấy. Jessica vội liếc ánh nhìn khỏi cơ thể kia thì chợt nghe thấy cô gái nói thật chậm rãi.

“Xin lỗi … Tôi nghĩ là cô vẫn còn ngủ … Tôi … Tôi chỉ ra lấy quần áo …”

“ Tôi chẳng nhìn thấy gì đâu.” Jessica bước về phía góc phòng, nhặt lên túi hành lý và đưa cho cô gái.

“ Chắc là mình đã làm rơi túi xách tay khi bỏ chạy khỏi hắn ta rồi.” Cô gái thì thào trong hơi thở nhưng Jessica vẫn có thể nghe được và cô nói tiếp những gì cần nói.

“ Đây, tạm thời cô có thể dùng cái này.” Jessica trao cho cô gái vài bộ quần áo của cô.

“ Cảm ơn.” Cô gái cúi đầu trước khi quay người trở lại phòng tắm.

Trong khi chờ đợi, Jessica gọi cho bà Hwang xem bà ấy có thể đem bữa sáng đến phòng giúp họ hay không và bà chủ nhà vui vẻ trả lời rằng bà ấy đã chuẩn bị sẵn cả, chỉ chờ cô gọi mà thôi. 5 phút sau cuộc gọi, bà Hwang xuất hiện trước cửa phòng họ cùng với thịt muối, trứng, bánh mì nướng, mứt và bơ. Bà cũng mang cả nước cam vắt và cà phê. Jessica cảm ơn và đặt mọi thứ lên chiếc bàn đối diện giường ngủ.

Yuri bước ra từ phòng tắm sau khi đã thay áo quần và lau khô tóc.

“ Cảm ơn cô đã cứu tôi ngày hôm qua, và còn cho tôi mượn quần áo.”

“ Tôi chỉ đúng lúc đi ngang và xuất hiện kịp thời thôi.” Jessica khẽ mỉm cười.

“ Nhân tiện, tên tôi là Jessica Jung.” Jessica đưa tay ra.

“ Yuri. Kwon Yuri.” Cô gái bắt lấy tay Jessica.

.

.

“Àh, tôi đã gọi bữa sáng. Sao chúng ta không ăn đi trước khi nó trở nguội? ” Jessica lên tiếng phá vỡ sự im lặng ngượng ngùng sau màn chào hỏi giữa họ.

Yuri khẽ gật đầu trước khi đi đến chiếc bàn đầy thức ăn.

Jessica chăm chú quan sát cô gái trước mặt cô đang ngấu nghiến thức ăn như thể cô ấy đã nhiều ngày chưa ăn gì. Yuri nhận ra Jessica đang quan sát mình, cô lập tức ăn chậm lại nhưng vẫn tiếp tục cúi đầu.

“ Tôi xin lỗi … tôi chỉ-- “ 

“ Cô không cần nói xin lỗi. Tôi biết từ hôm qua tới giờ cô chưa ăn gì. Tối qua tôi cũng như vậy, vì thế, không có gì phải xin lỗi cả. ” Jessica trấn an Yuri. 

Cô thường không hay tử tế thế này với mọi người nhưng khi trông thấy cô gái đang xấu hổ … không, không phải là xấu hổ…Yuri có vẻ sợ hãi, điều đó giải thích cho sự rụt rè của cô ấy. Nó thể hiện qua từng tư thế của cô ấy, cách mà cô ấy luôn cúi thấp đầu và mái tóc dài hoàn toàn che phủ gương mặt, cách cô ấy cố gắng thu mình và nép người lại càng nhiều càng tốt. Mọi thứ như thể nếu làm vậy, Yuri sẽ có thể trở nên vô hình, không bị chú ý bởi bất kì ai.

-----------

--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #yulsic