~Chap 5~

Flash Back

“Yuri ah~ ! Không, buông con ra” tôi cố gắng chạy đến chỗ Yuri nhưng ba tôi giữ tôi lại. Nước mắt chảy không ngừng “Ba! Buông con ra”. Hai vệ sĩ của ba tôi đang nắm lấy Yuri, lôi cậu ấy ra xa khỏi tôi. Mẹ tôi không làm bất cứ cái gì. Bà đã quá hoảng sợ.

“Không! Con không bao giờ được gặp lại nó nữa, nghe rõ chưa?” – Ba tôi quát

“Nhưng con yêu cậu ấy!..”

*Bốp*

“Mình ơi!” mẹ tôi la lên

Ba tôi giơ tay tát thẳng mặt, tôi ngã sóng soài trên sàn. « Đồ khốn nạn ! » Yuri hét lên. Cậu ấy thoát khỏi vòng tay của bọn vệ sĩ và chạy về phía ba tôi đẩy ngã ông ấy. Cậu lao tới cạnh tôi

« Cậu không sao chứ ? » giọng run run, Yuri nâng mặt tôi lên và xoa nhẹ nhàng, tôi khóc. Tôi khóc và ôm hôn cậu ấy. Chẳng lẽ đây là lần cuối cùng mình có thể hôn cậu sao ? Nếu thật là như vậy thì mình sẽ hôn cậu thật lâu đến mức có thể.

Nhưng ba tôi đã nhanh chóng đứng dậy lôi Yuri ra khỏi tôi. Ông đánh cậu ấy ngã xuống sàn, làm cậu ấy ho ra máu. Thấy vậy tôi liền cố gắng lết đến chỗ Yuri, nhưng hai người vệ sĩ đã kéo tôi lại. Hai người khác nắm cổ Yuri kéo cậu ấy đứng lên.

« Bây giờ thì nghe cho rõ đây » Ba tôi nói « Mày phải trách xa con tao ra. Nếu mày còn đến gần nó, tao sẽ giết mày, và giết luôn cả nhà mày nữa » ông ta đe dọa

« Hiểu chưa ? »

Yuri không nói gì, cậu ấy chỉ quay đầu nhìn tôi. Yuri ah ~... « Sao mày dám nhìn nó » Ba tôi nắm cổ Yuri. Bất ngờ, cậu ấy nhổ một ngụm đầy máu lên mặt ba tôi.

« .. Đồ chó » Yuri chửi. Ba tôi cười, ông lấy khăn tay lau đi bãi máu trên mặt mình và ra hiệu cho hai vệ sị lôi Yuri lại gần.

« Mày sẽ phải trả giá bằng công việc làm ăn của gia đình mày » Ông vừa nói vừa đấm vào bụng Yul, làm cậu ấy ngã vật ra sàn, bất động. « Đồ đồng bóng » - ông nói và ném khăn tay vào mặt Yul. Tôi shock đứng lặng một chỗ.

« Con phải trách xa nó ra, con không được phép đến nhà nó nữa » Ông nói với tôi. Nhưng tôi không thể nói gì được nữa. Tôi biết điều tôi cần phải làm lúc này và đó là ở cạnh Yuri của tôi. Tôi giằng tay thoát ra khỏi bọn vệ sĩ.

« Đồng bóng ? Vậy con cũng là đồ đồng bóng ! » Tôi thét lên và chạy về phía Yuri, ôm cậu ấy vào lòng. Tôi vuốt những sợi tóc xõa trên khuông mặt xinh đẹp của cậu ấy, miệng cậu ấy vẫn đang chảy máu. Vết thương cần được khâu lại. « Dọn đồ và cút ra khỏi nhà tao » Ba tôi quát.

« Nhưng nó là con chúng ta. Ông không thể đuổi nó đi như thế được », Giọng run rẩy, mẹ tôi gần như quỳ xuống mà van xin ba. Con không thể chịu đựng được nữa, con không thể ở thêm đây một phút nào nữa, mẹ ơi ~

« Thưa ngài » Thư ký của ba tôi nhắc « Tôi có cuộc họp. Tôi sẽ về trễ » ông tiếng đến ghế sofa lấy chiếc áo khoác rồi đi thẳng.

« Gom đồ và đi ngay đi, tao không muốn nhìn thấy mặt mày nữa » Ông nhắc tôi trước khi rời khỏi nhà.

Mẹ và tôi đưa Yuri đến bệnh viện khâu lại vết thương ở miệng cho cậu ấy. Cậu ấy không nói một lời nào kể từ khi rời nhà tôi, ngay cả khi bác sĩ hỏi, tôi và mẹ cũng phải trả lời dùm cậu ấy. Tôi không biết cậu ấy đang nghĩ gì trong đầu mà thực sự thì tôi cũng chẳng muốn biết.

Tôi ước gì mình có thể chịu đựng cùng cậu ấy. Đây không phải hoàn toàn lỗi của cậu. Nếu tôi biết kiềm chế mình hơn, nếu tôi không quá nuông chiều cảm xúc của mình chỉ biết đi theo những gì trái tim mách bảo...thì chắc giờ này cậu đã không bị như vậy.

Tôi ở cạnh cậu ấy suốt đêm trong bệnh viện, tay tôi nằm trong tay cậu ấy. Mẹ tôi bảo sẽ về thuyết phục lại ba tôi. Tôi nói mẹ không cần phải làm vậy. Tôi sẽ không trở về nhà nữa đâu. Tôi ghét ông ấy, ông ấy đã làm tổn thương người mà tôi yêu.

Yuri POV

Sau khi tôi ra viện, họ đưa tôi về nhà. Trước cửa nhà đầy những đồ dùng và mọi người thì đang vận chuyển nó lên xe. CHuyện gì xảy ra vậy ? Tôi tự hỏi và nhanh chóng lao vào nhà. Vết thương trong miệng vẫn còn rất đau

« Ba, mẹ, chuyện gì xảy ra vậy ? » Tôi hỏi « Con bị sao thế này ? » Họ hỏi ngược lại tôi khi nhìn thấy mặt tôi bị thương « Tại sao ba mẹ lại chuyển đồ đạc đi ? » Jessica và mẹ cô ấy đến sau lưng tôi.

« Chúng ta di cư qua Mỹ, Yuri » Ba tôi nói

« Hả ? tại sao ? »

« Nhà mình phá sản rồi con àh. Thỏa thuận làm ăn với bên Tập đoàn Jung không thành gây tổn hại lớn cho công ty. Chúng ta phá sản rồi » Đây là cách mà lão ta làm vơi gia đình mình sao ?

« Con xin lỗi » tôi nói. Cơn giận trong tôi từ từ bốc lên

« Con thật sự xin lỗi »

« Sao con lại phải xin lỗi » mẹ tôi ngạc nhiên

« Tất cả là lỗi của con »

« Con đang nói gì vậy hả Yuri » Ba tôi hỏi. Tôi chạy ra khỏi nhà và vội bắt một chiếc taxi. Jessica đã chạy theo, gọi tên tôi, níu tôi lại. Nhưng cơn giận của tôi đã bốc lên tới não « đến Tòa nhà Jung » tôi nói với tài xế

Jessica gọi vào máy tôi liên tục trong suốt quãng đường đến công ty, nhưng tôi mặc kệ. Họ vẫn cố đi theo để cản tôi lại, Sica và mẹ cô ấy. Lúc tôi vừa xuống taxi thì hai người họ cũng vừa bắt kịp tôi.

« Yuri » Sica gọi. Tôi lờ cô ấy đi, lờ cả mọi thứ xung quanh mình, tôi băng qua đường để vào tòa nhà mà không để ý đèn giao thông đang chuyển sang màu xanh. Một chiếc xe hơi đang lao tới.

« Cẩn thận » Jessica la lên, tôi cảm giác có ai đó đẩy tôi từ phía sau khiến tôi ngã xuống đất. Tôi nghe thấy đám đông la hét. Tôi nhìn thấy người đi đường đều dừng lại nhìn chăm chú vào tôi.

« Ai đó giúp với » Tiếng người phụ nữ gào lên. Tôi đứng dậy, nhìn theo hướng tiếng người phụ nữ đó. Tôi thấy tim tôi gần như ngừng đập và đau buốt. Tôi cảm nhận được nước mắt tôi đang rơi.

« Ai đó gọi dùm xe cứu thương với » chạy tới ôm cô ấy vào lòng, tôi nghe tiếng mình lạc giọng « Jessica...không sao...không sao đâu...mình sẽ cứu cậu » Tôi đã cố gắng cầm máu nhưng mà sao nó cứ chảy hoài.

End flash back

Jessica POV

Tôi tỉnh dậy và thấy Yuri không còn nằm cạnh tôi nữa. Cậu ấy đang ở trong phòng đọc sách và hình như đang nói chuyện điện thoại với ai đó « Không, tôi sẽ send cho cô ấy vào thứ 2 tuần sau nếu mọi chuyện tiến triển tốt đẹp, đây là số của cô ấy » Yuri nói chuyện bằng tiếng Anh.

« Vâng, tôi biết rồi, àh, bà chủ muốn biết cô sẽ ở lại Hàn Quốc trong bao lâu » Tiếng người phụ nữ vọng ra từ điện thoại.

Tôi lại gần, vòng tay mình qua eo ôm cậu ấy từ phía sau. Cậu ấy nhìn tôi mỉm cười « Đến khi nào tôi muốn » . Tôi mỉm cười biết rằng cậu ấy đang ở lại cạnh tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: