Chap 4

Your Place-P4

 Taeyeon thổi nhẹ vào tai  Tiffany , nói với một giọng gần như thì thầm . "Thấy chưa? Sẽ tuyệt hơn khi ở bên cạnhTae . Tae sẽ cho em tất cả những gì em muốn . "

Taeyeon rất thông minh,cô ấy đã đánh trúng điểm yếu của tôi . Tiền là thứ tôi cần . Nhưng tôi không phải ngu ngốc để mất cảnh giác với cô ấy

Tôi không biết chính xác những gì Taeyeon  muốn từ tôi , nhưng tôi quyết định tốt nhất là cứ hợp tác với cô ấy

 Taeyeon hoàn toàn khác hẳn bố của mình . Bố cô là một người đàn ông tử tế,không bao giờ đối xử tệ với tôi , luôn luôn dịu dàng và chu đáo . Ông không bao giờ muốn Taeyeon  giống như mẹ mình và có vẻ như đó là chính xác những gì đã xảy ra , cô ấy hoàn toàn trái ngược của ông .

 Tôi nói với Taeyeon rằng tôi sẽ ở bên cạnh cô ấy như cô ấy muốn , nhưng cô ấy vẫn không tin tưởng tôi ,  . Dù vậy  cô ấy vẫn cho tôi ra ngoài, và rõ ràng là vẫn để mắt theo dõi tôi mọi lúc

 Taeyeon đã đúng , làm sao mà tôi sẽ chịu ngoan ngoãn ở lại bên một kẻ có thể giết chết tôi bất kỳ lúc nào chứ ? Nhưng lúc này những gì tôi có thể làm là cố không làm phật ý hoặc khiến cô ấy nổi giận

 Ở lại đó là một điều quá nguy hiểm nhưng sẽ càng nguy hiểm hơn khi cố trốn thoát

 Taeyeon là người nấu ăn cho chúng tôi mỗi ngày , nhưng đó là một sự tra tấn đối với tôi . Tôi không thể ăn với cái suy nghĩ sẽ bị đầu độc trong đầu , tôi bắt đầu trở nên hoang tưởng và tôi nghĩ có thể đó là những gì cô ấy muốn , trả thù tôi vì tôi đã hành hạ cô ấy trước đây. Nhưng , tất nhiên , tôi không độc ác như Taeyeon

 Bên cạnh nỗi sợ bị đầu độc,đôi khi cũng có những điều tốt. Khi tôi làm theo những gì Taeyeon muốn , cô ấy sẽ không đối xử tệ với tôi , không hẳn là tốt nhưng ít nhất nó tốt hơn trước đây .

 Điều mà tôi thích rất nhiều là mình có thể tiêu bao nhiêu tiền của Taeyeon cũng được và cô ấy cũng không hề bận tâm . Nó làm cho tôi  thư giãn được một chút và quên rằng mỗi ngày trôi qua bản thân có thể bị giết từ từ

Tôi đặt tất cả các túi mua sắm trên ghế sau và đi đến chỗ ngồi lái xe , tôi cần phải nhanh chóng  về nhà trước khi Taeyeon trở về. Chúng tôi đã đồng ý ... à không, chúng tôi đã không đồng ý, cô ấy yêu cầu điều đó. Tôi phải có mặt ở nhà trước khi Taeyeon trở về. Tôi không biết lý do, nhưng tôi phải làm theo yêu cầu của cô ấy mà không cần suy nghĩ đến lần thứ hai. Và tôi đã về trễ, nhưng nó không phải là lỗi của tôi , bởi vì tôi thấy một thứ tôi rất muốn mua , tôi không có lựa chọn nào khác

 Tôi  gắng tìm một con đường ngắn nhất để trở về nhà bởi vì Taeyeon sẽ thực sự tức giận và tôi thì không muốn cô ấy nổi điên

 Cố gắng tìm một con đường ngắn hơn chỉ làm cho mọi việc phức tạp hơn. Tôi đã bị lạc , trời đã tối  và tôi thì không biết mình đang ở nơi nào . Và như để cho nỗi bất hạnh của tôi kết thúc một cách hoàn hảo hơn,chiếc xe chết máy .

 Tôi không biết gì về xe cộ cả , nhưng tôi biết nó là một chiếc xe đời mới nhất, Taeyeon đã mua cho  nó cho tôi cách đây vài ngày,nó đáng ra phải còn tốt chứ

 Tôi nhìn ra ngoài ,trời đã rất tối và tôi sẽ không rời khỏi xe đâu , thật đáng sợ nếu bước ra ngoài đó

 Tôi tháo dây an toàn và lấy cái điện thoại từ trong túi ra,cố gọi cho Taeyeon , nhưng tôi đoán mình đã lạc tới một nơi hẻo lánh nào đó khiến điện thoại hoàn toàn không liên lạc được

 Tôi không có sự lựa chọn nào khác là chờ có người xuất hiện và giúp tôi

Sau một vài phút , và tôi nghĩ đến mức này thì không còn gì tồi tệ hơn , trời bắt đầu mưa

 " Đùa tôi đấy hả " Đó là câu duy nhất tôi có thể thốt ra lúc này

 Sau một vài phút nữa , một tiếng động khác phá vỡ bầu không khí im lặng và nó không phải là tiếng tôi tự nói chuyện với mình

 Tôi nhìn vào kính chiếu hậu và thấy một chiếc xe  ngay phía sau tôi. Thay vì cảm thấy vui mừng tôi lại càng sợ hãi hơn. Tôi đã xem rất nhiều phim kinh dị có cảnh nhận  được sự giúp đỡ của người lạ vào nửa đêm, trời mưa, nó không bao giờ là một happy ending cho người chủ của chiếc xe chết máy cả

 Tôi quyết định sẽ không mở cửa xe hoặc là cửa sổ ,tôi sẽ ngồi lỳ trong đó cho đến khi trời sáng,như thế sẽ an toàn hơn

 Nhưng , không may , người lái chiếc xe phía sau tôi, quyết định rời khỏi xe ,đi bộ trong mưa và gõ cửa xe tôi

 Trời đã tối và tôi cũng không muốn nhìn vào người đó, có lẽ ông ta sẽ bỏ đi nếu không nhận được sự chú ý của tôi . Nhưng tôi cũng liếc nhìn một chút và nhận ta người đó đang đeo một cái cà vạt mà tôi đã từng thấy. Để xác nhận những gì tôi đang hoài nghi , Taeyeon cúi đầu  lại gần cửa sổ .

 Tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế này kể từ khi gặp cô ấy

 Tôi hạ cửa sổ để nói chuyện với cô ấy và tôi đã không nhận ra có chuyện không ổn   vì vẫn như bình thường gương mặt của Taeyeon rất lạnh lùng,còn đôi mắt thì không biểu lộ gì cả.Nhưng rõ ràng, là đang có chuyện gì đó.

 Giọng nói của taeyeon vang lên " Làm sao em có thể  ? " lạnh lẽo , tôi đã quen với điều này  rồi.

 "Em không có làm những gì như Tae nghĩ đâu,em thề . "

 Cô quay lưng lại với tôi và bắt đầu đi  trở lại chiếc xe của mình . Taeyeon thực sự  nghĩ tôi đã cố gắng trốn thoát hoặc đại loại vậy và tôi sợ cô ấy sẽ làm một cái gì đó xấu với mình.

 Tôi rời xe và chạy theo Taeyeon  trước khi cô ấy có thể đi quá xa và cố đưa cô ấy vào trong xe với tôi

 "Đừng đi dưới mưa,Tae sẽ bị ướt đấy . " Cơ thể Taeyeon bị ướt còn hơn cả tôi , và tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ bị bệnh nếu còn tiếp tục đi như vậy, tôi thực sự quan tâm đến Taeyeon

 Taeyeon có vẻ miễn cưỡng lúc đầu nhưng cũng chịu vào xe với tôi . Tôi mở cửa và bước vào ngay sau  cô ấy, tôi cũng không muốn bị ướt hơn nữa

 Chúng tôi ngồi cạnh nhau ở ghế sau và sự im lặng của Taeyeon khiến tôi thắc mắc . Cô ấy đáng ra phải tức giận vì nghĩ tôi đã bỏ trốn,nhưng không..cô ấy không

 Taeyeon cúi đầu nhìn xuống . Bằng cách nào đó tôi lại cảm giác như mình đang có lỗi khi nhìn cô ấy trông có vẻ buồn… à tôi không biết nhưng là tôi nghĩ cô ấy đang buồn

 "Em bị lạc và chiếc xe thì chết máy . Em không  i có ý định bỏ trốn đâu . "

 Taeyeon quay sang nhìn tôi,và trông có vẻ như cô ấy không bị thuyết phục chút nào

 Tôi cầm lấy một cái túi đựng cái thứ mà tôi đã mua khiến tôi về trễ . " Nếu em cố chạy trốn,thì tại sao lại mua cái này cho Tae  ? "

 Cô tiếp tục nhìn tôi với vẻ mặt lạnh lùng và cầm lên sợi dây chuyền tôi mua cho cô ấy vẫn với vẻ mặt không thay đổi

 " Vì Tae đã mua cho em chiếc vòng cổ rất đẹp,nên em cũng muốn tặng cho  Tae một chiếc ... nó màu xanh, và em nghĩ đó là màu yêu thích của Tae . "

 Taeyeon nhìn nó khiến tôi có cảm giác cô ấy không thích chiếc vòng . Cô ấy đang nhìn nó giống như đang phân tích hay suy nghĩ gì đó,tôi không giỏi trong việc đoán được tâm trí cô ấy

 " Đây có phải là một món quà ? "

 " Tất nhiên . "

 " Nhưng em đã mua bằng tiền của Tae . "

 Taeyeon nói đúng ,nhưng cũng xem như là một món quà còn gì? "Vấn đề nhỏ thôi mà . "

 Trong một giây tôi không thể tin vào những gì tôi đã thấy và nghe , điều này hiếm khi xảy ra hoặc là tôi đang bị điên cũng nên vì chắc chắn rằng cô ấy đang cười

 Nó rất đáng yêu,cô ấy nên cười nhiều hơn

 Khoảnh khắc hạnh phúc của tôi không kéo dài lâu khi vẻ mặt Taeyeon lại lạnh lùng lần nữa. Cô ấy bỏ chiếc vòng vào trong túi, tôi cảm thấy một chút thất vọng . Tôi muốn cô ấy thích nó.

 " Chiếc xe không bị gì cả , Tae làm cho nó dừng lại bất cứ khi nào em đi quá xa. " Vậy ra cô ấy đã luôn theo dõi tôi mọi lúc, tôi đã đúng khi đã không tính chạy trốn . " Lên ghế phụ "

 Nói xong,Taeyeon bước ra khỏi xe,trở lại xe của mình. Tôi đã làm theo và ngồi chờ cô ấy quay lại , hy vọng cô ấy sẽ không cầm theo một khẩu súng để giết tôi hay thứ gì đó như vậy

 May mắn thay, Taeyeon đã không cầm theo khẩu súng nào mà là một thứ khác. Đó là một chiếc  áo khoác thể thao của cô ấy và nó gần như khô ráo , chỉ ướt một vài chỗ . Cô ấy chắc đã phải cẩn thận cầm nó theo mà không để nó bị ướt

Taeyeon khoác chiếc áo lên vai tôi và nó cũng khiến cơ thể tôi bớt run rẩy hơn. Cô ấy để lại chiếc xe kia và lái xe của tôi về nhà

 Một cảm giác khó chịu trong tôi khi nhìn thấy Taeyeon cũng đang run rẩy . Tôi bật lò sưởi, nhưng cô ấy vẫn run lên vì bộ quần áo ướt

Ngay khi chúng tôi về tới nhà , tôi giúp Taeyon cởi bộ quần áo ướt và quấn một cái khăn cho cô ấy.Khi đã lau khô người cho Taeyeon xong tôi dẫn cô ấy bước lại giường và cầm lấy cái chăn đắp cho cô ấy,rồi quay lại thay bộ quần áo của tôi

Lúc tôi quay lại   tủ quần áo thì nhận ra bộ quần áo của Taeyeon không còn ở trên sàn nữa , .Taeyeon rất gọn gàng và sạch sẽ,có lẽ cô ấy đã mang nó đặt ở đúng nơi .

 Taeyeon  không phải là người nói nhiều . Chúng tôi thường đi ngủ cùng nhau mà  không nói một lời nào và cô ấy cũng thường ngủ cách xa tôi một chút . Không quá xa nhưng hoàn toàn không chạm vào tôi , tôi không hiểu nhưng cũng không hỏi

 Và đêm đó cũng vậy . Chúng tôi nằm xuống mà không cần chạm vào nhau và bắt đầu trôi vào giấc ngủ.

 Như điều tôi lo lắng lúc nãy đã xảy ra , Taeyeon bắt đầu hắt hơi , cô ấy chắc là đã bị bệnh và một lần nữa tôi cảm thấy có lỗi , đó là  lỗi của tôi.

 Phản ứng đầu tiên của tôi là nhích lại gần Taeyeon ,nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô ấy, nhưng khi Taeyeon quay sang nhìn tôi , ngay cái lúc tay tôi sắp chạm vào tóc cô ấy, tôi nhận ra mình đang làm gì  và nhanh chóng rút tay lại

 Chúng tôi cứ  nhìn chằm chằm vào nhau cho đến khi cô ấy quyết định lên tiếng . " Tại sao em dừng lại ? "

 "Bởi vì ... quên nó đi . " Tôi tiến lại gần hơn với Taeyeonvà bắt đầu vuốt mái tóc cô ấy một lần nữa

 Khi ở gần,tôi nhận thấy cơ thể Taeyeon vẫn còn run rẩy,cô ấy vẫn còn lạnh

 "Em xin lỗi đã khiến Tae bị bệnh. "

 Taeyeon nhích lại gần hơn và tôi ôm lấy cô ấy  . Cô ấy lắc đầu một chút,tôi có thể xem như đó là câu trả lời " không sao đâu " .

Cuối cùng tôi cũng đã cùng Taeyeon đến đồn cảnh sát . Vẫn như những gì chúng tôi đã dự đoán , tôi vẫn bị xem như một con ả hám tiền và họ vẫn tin rằng tôi là người đầu độc ông Kim

 Tôi đã rất vui  khi thấy chiếc vòng cổ tôi ở trên cổ Taeyeon . Cô ấy vẫn giữ nó và khi tôi hỏi Taeyeon tại sao không đeo nó lúc tôi đưa cho cô ấy ,và Taeyeon  đã trả lời rằng do lúc đó cô ấy đang bị ướt và không muốn làm hỏng nó

Không hề bận tâm về cách trả lời lạnh lùng của Taeyeon,câu trả lời khiến một cảm xúc hạnh phúc dâng lên trong tôi

Một trong những thám tử dẫn Taeyeon rời khỏi tôi , thật buồn cười nhìn họ giống như đang nghĩ tôi là người đe doạ  Taeyeon và họ muốn bảo vệ cô ấy tránh xa khỏi tôi

 Tôi nhìn Taeyeon rời đi và quyết định ngồi xuống chờ cô ấy làm xong những gì cần làm

Khi  vừa ngồi xuống , tôi bỗng nghe một tiếng động lớn ,ngay lập tức tôi quay lại nhìn Taeyeon xem đã có chuyện gì

Tay thám tử đang nằm trên sàn nhà với bàn  tay ôm lấy cái mũi   đầy máu và tôi chưa từng thấy vẻ mặt   giận dữ của Taeyeon giống như bây giờ trước đây

Những người trong đồn cảnh sát đều dừng lại xem chuyện gì đang xảy ra . Ngay sau đó  Taeyeon đã làm một chuyện  thật ngu ngốc mà tôi không thể tin rằng cô ấy đã làm điều đó .

 "Đừng nói về cô gái của tôi như thế hoặc tôi thề tôi sẽ giết ông!"

Tôi nhận ra mọi chuyện đã kết thúc không như kế hoạch. Taeyeon đã nổi điên

Tae đã làm gì vậy, Taeyeon ?

P/s: đau đầu -__- 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: