Foreword

Tittle : First Times
Pairings : Wonha
Rating : PG

---

Prologue

Lần đầu tiên Eunha mở lời xin chào, Sowon đã mất tận 3 ngày để tìm cách đáp lại.

Lần đầu tiên Sowon ngỏ lời hẹn hò, Eunha đồng ý trước khi Sowon kịp hoàn thành câu nói. Sowon lắc mông chạy quanh căn phòng ăn mừng thắng lợi. Và ngã bịch ra sàn khi ngồi hụt xuống chiếc ghế.

Lần đầu tiên họ nắm tay nhau, Sowon lo lắng đến nỗi lòng bàn tay ướt đẫm cả mồ hôi. Eunha mỉm cười và nói không sao, vì bàn tay của cả 2 khít nhau 1 cách hoàn hảo khiến cô không muốn buông ra để Sowon lau đi.

Lần đầu tiên họ ra ngoài cùng nhau, Sowon đã có mặt tại căn hộ của Eunha sớm hơn 30 phút. Mất 10 phút để cậu lấy hết can đảm rời khỏi xe và đi vào tòa nhà. 5 phút đứng trong thang máy, đi lên rồi lại đi xuống, cho đến khi nhận ra đáng lẽ mình phải bấm vào số tầng nhà của Eunha. Rồi lại mất 10 phút để đứng trước cửa căn hộ, tay trái cuộn tròn lại giơ lên chuẩn bị gõ cửa và tay phải thì nắm chặt phía sau lưng. Đến khi khi cánh cửa mở ra, Sowon dường như chết lặng. Bởi vì Eunha với mái tóc dài xoăn nhẹ, mềm mại buông xuống 2 bên bờ vai và cách cô ấy ngượng ngùng mân mê phần dưới của chiếc váy khiến cậu gần như ngừng thở. Vậy nên cậu đã liền đưa tay phải thẳng ra, đẩy những bông hoa hồng bằng giấy đến trước mặt Eunha. Lần này Sowon đã nhớ chùi tay vào quần jeans trước khi nắm lấy tay Eunha.

Lần đầu tiên họ hôn nhau, Sowon cảm giác đầu mình sắp nổ tung. Cảm thấy như cậu có thể chạy marathon, bơi qua đại dương, bay vòng quanh trái đất và nhảy cao đến tận những đám mây xanh và chiến đấu với gã quái vật khổng lồ. Cậu cảm giác mình có thế làm bất cứ điều gì. Nhưng trên hết,Sowon chỉ muốn tiếp tục hôn Eunha mà thôi.

Lần đầu tiên Sowon trông thấy toàn bộ cơ thể Eunha khi cô ấy bước ra từ phòng tắm. Không trang điểm. Mái tóc ướt. Không áo choàng. Sowon chưa bao giờ từng thấy thứ gì hoàn hảo được bằng một nửa điều ấy. Một phần tư hoàn hảo. Một phần tám hoàn hảo. Một phần mười sáu cũng hoàn hảo. Não cậu đông cứng lâu đến nỗi khi Eunha đã đi hết 1 nửa căn phòng thì mới nhận ra mình nên ngậm miệng lại. Và khi Eunha nắm lấy đôi tay đang dang ra của Sowon kéo cậu đến chiếc giường, Sowon đã tự hỏi liệu kiếp trước mình đã làm gì mà kiếp này lại được hậu đãi như vậy

Lần đầu tiên họ ân ái, Sowon quên cách nói chuyện mạch lạc, quên cách suy nghĩ thấu đáo, quên luôn cả cách chớp mắt. Cậu quên đi mọi thứ, ngoại trừ Eunha. Cậu không thể nghĩ đến điều gì khác ngoài Eunha. Cảm giác những chiếc móng tay cô ấy bấu vào tấm lưng cậu. Âm thanh rên rỉ khi cô ấy kéo cậu lại gần. Hình ảnh gương mặt cô ấy nhăn lại trong xúc cảm dâng trào. Sowon không chắc rằng mình còn muốn nhớ thêm điều gì khác....

Lần đầu tiên Sowon thì thầm 3 chữ "Sowon yêu em", cậu biết đó là lời nói thật lòng nhất trong cuộc đời mình. Và khi Eunha thì thầm đáp lại, Sowon biết mình sẽ không thuộc về ai khác ngoài người con gái ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro