[LONGIFC][Trans] The Girl Next Door [Chap 2-2], YulSic, TaeNy, YoonHyun
Author: Liam
Translator: Cỳ và Lindsay
THE GIRL NEXT DOOR
[Prologue]
Âm thanh của buổi đêm thật yên tĩnh, ngôi sao tỏa sáng như kim cương khắp cả bầu trởi, đây là thứ mà Yuri rất thích khi cô một mình trong phòng ngủ, cô ngồi cạnh khung cửa sổ và ngước lên bầu trời đầy sao chíếu sáng. Đó gần như đã là thói quen của cô, mỗi lần cô trở về nhà từ công việc đầy mệt mỏi khi điều hành một công ty lớn, cô luôn cảm thấy đầu óc thư giãn khi được nhìn ngắm những ngôi sao đó.
Yuri đang thích thú nhìn ngắm những ngôi sao thì đột nhiên ánh đèn của ngôi nhà đối diện bật lên, cô không quen khi thấy nhà bật đèn, vì ngôi nhà đã được bỏ trống một thời gian dài và đó là lý do tại sao cô giật mình, nhận ra rằng mình sẽ không còn được ngắm sao nữa khi có một người hàng xóm mới và nó sẽ làm cô phân tâm vào những lúc yên tĩnh này. Sẽ không thỏai mái ngắm những ngôi sao khi bạn biết ở hướng đối diện có ai đó đang nhìn bạn hoặc có thể nghĩ bạn làm những điều kì quặc.
Đột nhiên cô thấy một cô gái tóc vàng bước vào phòng, cô ấy có vẻ trông mệt mỏi và sẽ chẳng màng bước đến gần rèm cửa sổ trước khi cởi áo mình ra!
'' OMG '' Yuri bất ngờ thốt ra, cô tự động quay đầu lại, cô không muốn nhìn những gì cô không nên thấy. Nhưng đột nhiên ánh mắt cô quay trở lại hướng cô gái tóc vàng như mắt cô cũng có suy nghĩ riêng của mình.
Cô gái kết thúc việc mở nút áo và loại bỏ chiếc áo ra. Mắt Yuri mở to, cô cảm thấy tòan thân mình nóng rực, cô gái bắt đầu cởi bỏ quần jeans mình.Yuri nuốt nước bọt và bị đóng băng ngay tại chỗ, thứ duy nhất còn lại trên người cô ấy bây giờ là bộ đồ lót. Mặt khác Yuri đang tận hưởng cảnh đẹp trước mắt, cô gái có một làn da trắng mịn màng, một S-line hòan hảo, và một bộ đồ lót cực sexy hòan tòan phù hợp với mình. Yuri đưa mắt nhìn lên khuôn mặt cô gái, cô ấy có chíếc mũi cao xinh xắn, đôi mắt nâu và bờ môi ngọt ngào, khuôn mặt kiều diễm, thật là một người tuyệt đẹp.
Yuri nhìn chằm chằm cô gái từ đầu đến chân, cho đến khi mắt cô bắt gặp ánh mắt sắc nhọn.
'' AAHHHHHHHHH '' Cô gái phát ra tíếng cá heo chói tai khiến Yuri nhảy lên trong hỏang sợ.
'' YAH !!!! ĐỒ BIẾN THÁI !!!! ''
Yuri vấp ngã từ vị trí của mình và vô tình bị trượt một chân, té đập mặt xuống sàn.
'' Owwww '' Cô hàng xóm chắc chắn sẽ giết mình mất. Yuri nghĩ.
[Chapter 1]
Xin chào, tôi là Kwon Yuri, 22 tuổi. Tôi sống cùng đứa em kế Im Yoona và đứa em họ Choi Sooyoung. Sở dĩ tôi gọi em ấy là em kế vì chúng tôi cùng mẹ nhưng khác cha, cũng lẽ đó mà chúng tôi có họ khác nhau.
Câu chuyện diễn ra như thế nào à ? Well…
Chỉ là vào một đêm trăng sáng yên bình và kết quả của cuộc tình trong đêm…là tôi. Ba tôi muốn chịu trách nhiệm nhưng mẹ tôi từ chối đề nghị ấy, với bà hôn nhân không có tình yêu là một sai lầm lớn và bà cũng không muốn phạm phải một sai lầm nào nữa. Vâng! Và vì vậy tôi chính là một SAI LẦM. Ba tôi rất yêu mẹ tôi nhưng mẹ tôi thì lại yêu bạn của ba tôi cũng là ba của Yoona. Dù rằng ba tôi rất muốn lấy mẹ tôi, nhưng ông vẫn tôn trọng quyết định của bà. Khi tôi được 1 tuổi rưỡi mẹ tôi đã kết hôn cùng ba của Yoona.
Ba tôi sở hữu một trong những tập đoàn lớn mạnh nhất của Hàn Quốc, tập đoàn Kwon, và với tư cách là đứa con yêu quý duy nhất của người tình ông, tôi đã được đặt quyền thừa kế tập đoàn này. Ba tôi đã mất vì bệnh tim khi tôi chỉ mới 14 tuổi. Vì tôi còn nhỏ và ba tôi đã mất, mẹ tôi đưa tôi về sống cùng bà và gia đình, lúc đầu tôi từ chối và cố gắng trốn chạy nhưng bà vẫn kiên trì cho tôi thấy rằng bà quan tâm và yêu thương tôi cũng y như ba tôi vậy. Ba Yoona rất tốt và Yoona cũng vậy, tôi không tốn nhiều thời gian để trở nên gần gũi với họ, và nhận ra rằng tôi không cô đơn và mẹ tôi cũng yêu tôi. Tôi đã trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Kwon khi mình 18 tuổi.
Kể từ lúc tôi đã đủ lớn để sống tự lập, tôi quyết định ở cùng với đứa em họ Sooyoung. Ba mẹ Sooyoung đều đang sống tại Nhật, nhưng Sooyoung vẫn muốn ở lại Hàn nên cô ấy đã ở đây. Khi ba của Yoona được đề nghị làm việc với tư cách là đạo diễn ở Hollywood, mẹ chúng tôi và ba em ấy đã quyết định sẽ sinh sống tại Mỹ, họ muốn tôi và Yoona cùng đi nhưng chúng tôi từ chối và họ đã để Yoona lại cho tôi trông nom. Và bây giờ tôi ở cùng với 2 tên shikshin. Cuộc sống của tôi, có thể nói tất cả mọi thứ đều gần như hoàn hảo…cho đến khi cô ấy bước vào.
Cô gái nhà cạnh bên.
Normal Pov.
“Hey unnie dậy đi”, Yuri vẫn còn đang ngủ say trong lúc Yoona đánh thức cô.
“Hmmn..”, Yuri lầm bầm.
“Thôi nào unnie, dậy đi. Taeyeon unnie đang trong bếp làm bữa sáng cho chúng ta kìa.”
Yuri bị bắt buộc phải mở mắt, suy nghĩ của cô vơi dần đi. Tại sao Taeyeon lại ở đây vào lúc sáng sớm tinh sương thế này nhỉ? Yuri nhấc người khỏi giường và tiến về phòng vệ sinh.
“Tại sao cậu ấy lại ở đây vào sáng sớm thế này và cậu ấy còn làm cả bữa sáng cho chúng ta nữa chứ ?” Yuri nói sau khi trở ra từ phòng vệ sinh.
“Well…Em nhờ Taeyeon làm bữa sáng vì em đang rất đói và unnie thì đang ngủ, em không muốn đánh thức unnie” Yoona trả lời.
“Well, em vừa gọi unnie dậy đó thôi.” Yuri nhướng mày.
Yoona cười khúc khích, phải rồi cô vừa gọi unnie mình dậy. “Tại Taeyeon unnie nói unnie phải dậy sớm vì hai người phải ra sân bay đón Hyoyeon unnie nữa mà.”
“Ôi không !! Chị quên mất.” Yuri tự đánh mình. Cô quên mất họ đã hứa với Hyoyeon sẽ đón cô ấy khi đáp xuống từ Trung Quốc. Cô lập tức chạy trở vào phòng vệ sinh để tắm rửa sạch sẽ.
Taeyeon’s Pov.
Wow cái tên Kkab Yul đó hứa sẽ dậy sớm để không phải trễ giờ nhưng bây giờ vẫn còn đang ngủ cơ đấy. Aish !! Và bây giờ thì tôi đang phải làm bữa sáng cho em cậu ta. Arghhh! Tôi đúng là đứa bạn tốt quá mà. Nhớ lại rằng tôi vẫn còn chưa được đi ngủ để chuẩn bị tinh thần làm DJ cho tối nay nữa.
“Wow. … mùi gì thế kia …. Hmnn…..ngon quá nhỉ.”. Sooyoung đột nhiên xuất hiện sau lưng và làm tôi giật cả mình.
“Yah shikshin ! Đừng làm vậy chứ hả ! Cậu làm tớ đứng tim đó.” Và bây giờ tôi cũng phải làm bữa sáng cho cả em họ cậu ấy luôn. * thở dài * mình tốt thiệt mà hả.
“Oh tớ xin lỗi lùn, vậy cậu làm gì ở đây vào giờ này thế ? Yuri thuê cậu làm đầu bếp cho chúng tớ à ?”
“ Không, Yuri không có thuê gì hết vả tớ cũng không khùng đến mức chấp nhận làm đầu bếp cho các cậu.” tất nhiên là còn lâu rồi. Trong nhà có đến 2 tên shikshin thì không thể nào có thời gian nghỉ ngơi cho người đầu bếp, 2 tên này chắc chắn cứ mỗi phút là đòi ăn một lần.
“Vậy sao cậu ở đây?”
“Tớ và chị họ của cậu đáng lẽ ra bây giờ phải ở sân bay để đón Hyoyeon rồi nhưng cái tên đó vẫn còn đang ngủ kìa.”
“Oh…vậy Hyo về rồi à,wow, tuyệt quá.”
“Unnie~ phần ăn của em xong chưa?” Yoona bất ngờ xuất hiện và nhõng nhẽo với ba cái trò aegyo đó.
“Oh….oh…em cũng vậy Unnie~~” Sooyoung đột nhiên nổi hứng bắt chước theo Yoona nhưng kết quả thật là khác hoàn toàn.
“Yah! Choi Sooyoung dừng ngay đi, nghe thật là ghê quá đi à!” Tôi liền đáp trả lại.
“Sao cậu dám nói vậy hả?! Tên lùn như cậu mà dám kêu aegyo của tớ ghê sao?”
* thở dài *
“Hey Yoona, Yuri đâu rồi?” Tôi lập tức đổi chủ đề; tôi không muốn tranh chấp, cải vã với Sooyoung, bởi vì cứ mỗi lần như vậy là tôi đều thua.
“Chị ấy sắp ra rồi. Chị ấy đang tắm đó mà.”
“Tốt nhất là cậu ấy nên nhanh lên, không thì –.”
“Không thì sao?” Yuri đột nhiên xuất hiện làm tôi im bặt.
“Không thì cậu sẽ chết.” Tôi trả lời lại.
“Oh, coi nào, Taengoo, đừng có quá khắc nghiệt như vậy với tớ chứ. Nhìn nè, tớ đã chuẩn bị đầy đủ và sẵn sàng để đi rồi.”
“Vậy thì đi. KHông còn nhiều thời gian đâu, chúng ta nên nhanh thôi.” Tôi tháo bỏ chiếc tạp dề đeo trước ngực và tóm lấy chùm chìa khóa xe.
“Ok… ok… Cậu thật là giống một bà cô già khó tính.”
“Hey Yoona, đồ ăn đã xong xuôi cả rồi. Hai đứa tự phục vụ mình đi.” Tôi nói, hướng mắt về phía hai tên shikshin trước khi tiến ra phía cánh cửa.
“Yay cám ơn unnie.”
“Lùn ơi, cậu là số một… À và nhớ bảo Hyoyeon ghé thăm bọn tớ nhé. Tớ nhớ đồ ăn của cậu ấy.”
Yuri’s Pov
May mà tôi không giành quá nhiều thời gian cho việc tắm gội, tôi gần như mệt lả cả người, hôm qua phải tham dự tất cả ba cuộc họp mặt cho công ty và ký kết cả đống xấp tài liệu. Thể xác lẫn tâm hồn đều mệt mỏi đến quên cả dậy sớm và quên cả Hyoyeon, may mà người bạn thân nhất của tôi luôn ở đây và giúp đỡ.
Đúng vậy, tôi rất may mắn khi có một người bạn tốt, thật ra là có đến sáu người cả thảy. Đầu tiên là Kim Tae Yeon, bạn thân của tôi và là leader của đám nhóc, chúng tôi quen biết nhau từ lúc cả hai đều còn nhỏ. Cha cậu ấy và cha tôi là đối tác làm ăn lâu năm, cha Taeyeon là Giám đốc điều hành của đài truyền hình lớn nhất tại Hàn Quốc, nơi Taeyeon hoạt động như một DJ vào ban đêm. Hyoyeon là chị họ của Taeyeon, được biết đến như một Dancing Queen, cô là một biên đạo múa, kỹ năng nhảy của Hyoyeon nổi tiếng khắp cả nước, cô là biên đạo múa yêu thích của các nghệ sĩ nổi tiếng tại Hàn Quốc, ngay cả nước ngoài còn thuê cô để sáng tạo ra một số động tác độc đáo cho các nhân vật nổi tiếng được biết đến trên toàn thế giới. Và tất nhiên là có cả hai tên shikshin yêu quý của tôi, Yoona và Sooyoung. Yoona là nữ diên viên nổi tiếng nhất trong nước, cũng là con gái của một đạo diên đã từng đoạt giải, Yoona không chỉ là một diễn viên bình thường như bao người khác. Sooyoung là kẻ tàn sát đồ ăn, chúng là tình yêu với em ấy, sỡ hữu nơi chế biến thực phẩm lớn nhất Seoul. Thỏ con của chúng ta, Lee Sunny một nhà thiết kế thời trang đầy hứa hẹn và là cô gái dễ thương nhất, và cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, Seo Juhyun, nhưng chúng tôi gọi là Seohyun, maknae ngây thơ của chúng ta, gia đình em ấy sở hữu nhà máy chế tạo đồ chơi và được biết đến với tập đoàn độc quyền sản xuất Keroro, thứ mà con bé rất mê.
“Hey Yuri, đó có phải bác Han không?” bỗng nhiên Taeyeon hỏi tôi, trên đường đi lấy xe.
Tôi nhìn theo hướng mà Taeyeon đang chỉ, “Đúng là bác ấy.”
“Tại sao họ lại dọn dẹp căn nhà đó? Họ định chuyển vào à?” Taeyeon hỏi lần nữa.
“Tớ không biết. Lại chào hỏi họ nào.”
“Buổi sáng tốt lành bác Han.” Tôi và Taeyeon cúi chào người phụ nữ trước mặt.
“Oh… chào buổi sáng.”
“Ahm… bác Han này, bác định sống ở đây một lần nữa à?” Tôi hỏi bác ấy.
“KHông Yuri à! Bác chỉ dọn dẹp nó vì cháu gái bác và bạn nó từ Mỹ về sẽ sống ở đây.
Chúng sẽ là hàng xóm mới của con.”
“Oh con biết rồi.”
“Bác mong là cháu sẽ quan tâm chúng, và làm bạn nữa.”
“Tất nhiên rồi bác Han. Cháu cũng sẽ giới thiệu họ với đám nhóc bọn cháu nữa.”
“Oh… cháu thật là tốt bụng Yuri à… Và đây là DJ ưa thích Taeyeon của bác mà, bác luôn lắng nghe chương trình của cháu.”
“Cám ơn bác rất nhiều vì đã ủng hộ.” Taeyeon cúi chào lịch sự với bác Han.
“Cháu xin phép bác Han, cháu nghĩ là mình và Taeyeon cần phải đi gấp, tụi cháu có việc quan trọng phải làm.” Tôi cúi chào bác Han. Đột nhiên nhớ ra là mình phải đi thật nhanh trước khi Hyoyeon sẽ giết chết chúng tôi nếu bắt cô ấy phải đợi quá lâu.
“Được rồi.”
“Chúc bác có một ngày thật tốt, mong là sẽ được gặp lại bác lần nữa trong các dịp khác.” Taeyeon vẫy chào với fan bà cô già của mình.
Chúng tôi leo lên chiếc BMW Z4 và phóng thẳng đến sân bay.
Tại sân bay
Normal Pov
Taeyeon và Yuri đã có mặt tại sân bay Incheon và nhanh chóng nhảy ra khỏi xe sau khi Taeyeon đã đậu nó. Hai người họ bước đi thật nhanh đến nổi Yuri không để ý hai người con gái trước mặt mình.
“HEY! Nhìn đường đi chứ.”
“Oh tôi xin lỗi.” Yuri lật tức cúi đầu xin lỗi.
“Bình tĩnh nào Jessie, cô ấy không cố ý đâm vào chúng ta đâu.”
Cô gái tóc vàng làm lơ những lời bạn mình vừa nói và tiến thẳng đến chiếc xe đang chờ bên ngoài, Yuri không có cơ hội để nhìn kĩ cô gái khi cô quay lưng lại với cô nhưng cô biết rằng đó là một cô gái dể thương.
“Tôi xin lỗi một lần nữa.” Yuri cúi đầu với người bạn của cô gái vừa rồi, người mà trao cho cô nụ cười với đôi mắt hình lưỡi liềm khó lòng nào cưỡng lại được.
“KHông sao đâu.”
“KWON YURI! Đừng có tán tỉnh cô gái đó nữa… chúng ta muộn mất rồi.” Taeyeon đột nhiên la lớn làm mọi người đều nhìn về phía cô.
“YAH! KIM TAE YEON! Yuri trao cho Taeyeon một ánh mắt chết người nhưng Taeyeon không thể thấy nó vì cô đã quay người lại với Yuri. Yuri cúi đầu xin lỗi lần thứ ba với cô gái trước khi đuổi theo Taeyeon.
Có phải cô ấy vừa gọi cô gái kia là Kim Taeyeon? Đó có phải là Kim Taeyeon mà mình đã mơ thầy từng đêm không? cô gái với đôi mắt cười nghĩ trong lúc nhìn về hướng đó lần cưới trước khi tiến về chiếc xe nơi cô gái tóc vàng đã vào ngồi.
Chapter II
Yuri’s Pov.
Cái tên lùn đó, tại sao lại dám làm tôi quê mặt trước mọi người dữ vậy nè? Bộ tôi trông giống đang tán tỉnh cô gái đó lắm sao, cậu ta nghĩ mình là một player chắc?! Sao tôi lúc nào cũng bị hiểu lầm vậy hả? * thở dài *.
“Yah Kim Taeyeon! Sao cậu lại làm thế hả ?”
“Làm cái gì ?” Taeyeon ngây thơ hỏi lại cứ như cậu ấy chẳng hiểu tôi đang hỏi cái gì vậy.
“Sao cậu lại nói tớ tán tỉnh cô gái đó, đã vậy còn la to lên cho cả bàn dân thiên hạ nghe nữa!” Tôi thật sự cảm thấy xấu hổ; tôi có thể nhận thấy má mình đỏ ửng cả lên nữa.
“Well, vậy chứ không phải cậu đang làm thế à?”
“Yah! Tớ chỉ đang xin lỗi họ vì đã vô tình đụng trúng họ thôi.”
“Oh well.” Taeyeon nhún vai lờ đi.
Aish cái tên lùn này. Trước khi tôi kịp nói thêm lời nào nữa với Taeyeon thì có ai đó đập vào đầu tôi.
“Cái quái-” Tôi liền quay lại tìm kẻ gian hiểm ác thì thấy Hyoyeon đang lườm liếc tôi và Taeyeon.
“Yah! Sao các cậu dám để tớ chờ lâu vậy hả?” Dancing Queen đang giận dữ cáu gắt kìa. Chúa ơi, trông cô ấy thật đáng sợ. Tôi đưa mắt nhìn Taeyeon thì thấy cậu ấy đang xoa xoa đầu, vậy là cậu ấy cũng bị đánh nữa sao?
“Well, muốn thì trách cậu ấy.” Taeyeon nói và chỉ vào tôi.
“Uhm..Ha..haha…” Tôi cười một cách lo sợ. “Well cậu thấy đó Hyo… Tớ ngủ hơi quá giờ, tớ xin lỗi.” Tôi nhẹ cúi đầu xuống để cậu ấy thấy là tôi thật sự cảm thấy có lỗi.
“Oh well…Tớ sẽ trị tội cậu sau.”
“Nói gì thế?”
“Buahahahahaha” Taeyeon cười gian tà.
“Đừng mừng vội như vậy cô em gái à, cậu cũng sẽ bị no đòn thôi.”
“Huh! Tại sao? N-Nhưng..” Taeyeon kêu lên phản đối trong khi đó đến lượt tôi cười cậu ta.
“Không nhưng nhị gì cả…Bây giờ thì Sunny đâu rồi?” Hyo hỏi khi tìm một người bạn lùn khác của chúng tôi.
“Oh yeah, suýt nữa quên mất. Sunny nói xin lỗi cậu, cấp trên của cậu ấy không cho phép cậu ấy nghỉ vì họ phải chào đón người sở hữu của công ty sẽ đến vào hôm nay.” Taeyeon nói, cậu ấy chưa nói tôi chuyện này nữa.
“Aish cái con bé Bunny này, cậu ấy nói sẽ cùng các cậu đến đón tớ.” Hyoyeon trề môi sau khi nghe Taeyeon nói.
“Không sao mà Hyo, tụi tớ cũng ở đây vậy và tớ chắc rằng cậu ấy cũng muốn gặp cậu mà. Với lại Yoona, Sooyoung và Seohyun cũng rất vui vì gặp lại cậu kìa, tụi tớ nhớ cậu lắm.” Tôi mỉm cười với cậu ấy và tặng cậu ấy cái ôm đầy tình cảm trong khi Taeyeon gật đầu đồng ý.
“Ok vậy…chúng ta đi bây giờ được chưa? Tớ thật sự buồn ngủ lắm rồi.” Taeyeon nói khi đang cầm lấy hành lý của Hyoyeon, tôi cũng buông Hyoyeon ra rồi đến giúp cậu ấy mang cái đống hành lý kia đi.
Tiffany’s Pov.
“Hey Fany-ah, cậu làm cái gì mà lâu vậy hả?” Ice Princess chán nản hỏi khi tôi vừa vào xe.
“Jessi cậu không nên bước ra ngoài như thế, không lịch sự chút nào.” Tôi thất vọng nhìn cậu ấy.
“Nghe này, tớ mệt lắm rồi, tớ không hề ngủ trên máy bay vì cái tên bên cạnh cứ ngáy miết và nó rất phiền phức.” Jessica giải thích, nhìn tôi đầy mệt mỏi. “rồi tự dưng có người ở đâu ra đụng phải tớ. Cậu nghĩ tớ nên làm gì? Cười với cô ta hả ?” Chấm dứt câu nói, cậu nhìn tôi cứ như muốn nói Tâm trạng tớ đang không tốt ! Vì vậy đừng nên làm phiền tớ nữa.
* Thở dài *…Tôi tốt hơn không nên khiến ice princess tức giận; cậu ấy rất đáng sợ mỗi khi như thế.. Thế nên tôi quyết định sẽ ngậm miệng lại. Xe bắt đầu chuyển bánh, đưa chúng tôi về nhà cô tôi nơi tôi và Jessica sẽ sống cùng nhau.
Yoona’s Pov.
Tôi bỏ đồ vào cặp rồi đến gương chỉnh trang lại người mình một chút trước khi ra khỏi phòng. Tôi nhìn vào đồng hồ xem giờ, còn đến 45 phút. Đến đón bạn từ thời bé tí Seohyun ở nhà em ấy trước khi đi học đã trở thành thói quen hằng ngày của tôi rồi. Tôi và Seohyun học cùng một trường đại học. Thật ra chúng tôi đã học cùng nhau từ trường trung học rồi phổ thông và bây giờ cả đại học nữa.Yeah tôi biết là chúng tôi không thể tách rời được mà; tôi nghĩ chúng tôi đã bị định mệnh dính chặt vào nhau rồi. Tôi biết em ấy từ hồi em ấy còn trong thai nhi mà, gia đình Seo là hàng xóm của nhà tôi trước khi tôi sống cùng chị và chị họ tôi. Tôi lớn hơn em ấy một tuổi. Tóm lại chúng tôi đã cùng nhau lớn lên.
“Unnie, em đi đây!” Tôi kêu to cho chị họ nghe, người mà vẫn đang ở trong bếp, và ăn!
“Ok…*nhai* cẩn thận nhé!” Chị ấy la lên lại.
Tôi chuẩn bị bước vào xe thì thấy hai cô gái đang đứng trước cửa nhà hàng xóm cạnh bên. Nhìn hai cô ấy thật xinh đẹp, một người thì có mái tóc đen dài bóng loáng với gương mặt ngây thơ và một cặp mắt dễ thương. Người còn lại thì tóc vàng dài với gương mặt chẳng chút sinh khí và một cặp xinh đẹp màu nâu có phần lạnh lùng.
Tôi không biết mình đã nhìn họ bao lâu rồi, nhất là cô gái tóc vàng đến mức không nhận ra chị họ người hiện đang ở trước mặt tôi vẫy tay để có được sự chú ý.
“Oh Yoona, em ổn chứ?”
“Huh?”
“Chuyện gì xảy ra với em vậy? Em đang nhìn cái gì thế?” Chị ấy hỏi khi nhìn theo hướng mắt tôi.
“Ai vậy?” Chị họ tôi hỏi.
“Em không biết.”
“Oh well, chị có cái này muốn nói với em.” Chị ấy nói.
“Gì thế unnie?” Tôi hỏi nhưng mắt vẫn dán chặt vào cô gái tóc vàng kia.
“Chị chỉ muốn cho em biết là-” Chị ấy định nói với tôi cái gì đó thì chúng tôi nghe ai đang gọi tên tôi. Chúng tôi nhìn về hướng phát ra giọng nói đó thì thấy bác Han đang vẫy tay với chúng tôi kêu lại.
“Chào buổi sáng bác Han!” Chúng tôi đồng thanh chào.
“Chào các cháu!”
“Bác đang làm gì ở đây thế bác Han, cháu tưởng bác thích sống tại Busan chứ.” Tôi hỏi bác ấy, khá tò mò về hai cô gái đang đứng bên cạnh bác.
“Ừ bác thích sống ở đó; bác chỉ ở đây để dọn dẹp nhà lại thôi. Cháu thấy đó, hai cô gái này sẽ là hàng xóm mới của các cháu, đây là Tiffany cháu gái của bác và cô gái này là bạn của nó Jessica, họ chỉ vừa từ Mỹ về thôi.” Bác Han nói, chỉ vào cô gái bác ấy đang giới thiệu. Cô gái tên Tiffany mỉm cười với chúng tôi, đôi mắt cô ấy trở thành hình lưỡi liềm rất xinh đẹp trong khi Jessica đưa cho chúng tôi nụ cười bẽn lẽn.
“Oh xin chào, em là Im Yoona.” Tôi nhẹ cúi đầu xuống và nở một nụ cười ấm áp. “Rất vui được làm quen cả hai chị, nếu có cần gì thì đừng ngại hỏi chúng em nhé.”
“Cảm ơn em.” Tiffany nói.
“Hi, tớ là Choi Sooyoung tụi tớ là chị em họ.”
“Hi, rất vui được làm quen mọi người, tớ mong chúng ta sẽ là bạn tốt.” Tiffany nói khi đưa cho chúng tôi ánh mắt chết người đó lần nữa.
“Wow, cậu có đôi mắt cười đẹp thật đó” Sooyoung đột nhiên thốt ra và nháy mắt với Tiffany làm cô ấy đỏ mặt. “Và bạn cậu cũng rấttttt xinh đẹp nữa nhưng tại sao cậu ấy im lặng thế, cậu ấy không nói được à ?”
“…..”
* Sự im lặng đầy ngượng ngùng….
Tôi liếc nhìn chị họ mình khi mắt chúng tôi gặp nhau.
“Gì?... chị nói gì sai hả ?” Sooyoung hỏi đầy tự nhiên.
“Aigoo…unnie~ chị thẳng thừng thật đó.” Tôi bối rối nói khi nhìn thấy phản ứng của Jessica, tôi thề tôi cảm thấy lạnh xương sống rồi đó. “Xin lỗi chị ấy thường như vậy lắm.”
“Ha ha ha… Aigoo~ Sooyoung cháu vẫn như trước nhỉ.” Bác Han cười sặc sụa. Sooyoung chỉ bối rối gãi đầu.
“Yoona cháu học hành thế nào rồi? Bác nghe đồn là cháu chuẩn bị đóng một bộ phim mới nào đó.” Bác Han hỏi làm tôi nhớ ra mình phải đi đón Seohyun nữa, tôi nhìn vào đồng hồ và nhận ra mình chỉ còn 21 phút.
“Ôi không, em trễ giờ mất. Xin lỗi, cháu phải đi ngay bây giờ.” Tôi cúi đầu chào họ trước khi tiến đến chiếc xe.
“Hey Yoona, chờ đã, chị có chuyện muốn nói với em-” Xe của Yoona đã chạy đi mất. “Chắc mình phải tự gọi cho con bé thôi.”
Normal Pov
“Chị ấy đâu rồi? Chúng ta trễ giờ mất.” Một cô gái cao đứng bên ngoài tòa dinh thự với một người đàn ông trung niên.
“Cô Seohyun, tôi nghĩ cô Yoona sẽ không đến đâu.” Ông ta nói.
“Không đâu quản gia Min, cháu chắc chị ấy sẽ đến mà, chắc có chuyện gì đó thôi.”
“Nhưng cháu sẽ trễ giờ đó. Để ta gọi tài xế đưa cháu đến trường.” Ngay khi ông quản gia đang gọi cho ai đó qua điện thoại của ông thì..
“Chị ấy kìa.” Cô gái cao hớn hở nhảy lên khi thấy chiếc xe hơi Porche 911 màu bạc trên đường, cô chắc chắn đó là xe của Yoona.
Chiếc xe dừng lại trước mặt họ và cô gái với đôi mắt ngây thơ bước ra, nở một nụ cười ấm áp với cô gái cao kia.
“Chị xin lỗi Hyunnie, em đã chờ chị lâu chưa?” Yoona hỏi với một cái trề môi dễ thương.
“Không unnie..em chỉ vừa mới ra khỏi nhà thôi.” Seohyun nói dối, mặt cô đỏ cả lên khi thấy cái trề môi đáng yêu đó.
“Leo lên xe đi nào, chúng ta phải đi ngay thôi.” Cô gái lớn hơn nói. “Chào buổi sáng quản gia Min, đừng lo cho Hyunnie, cháu sẽ chăm sóc em ấy tốt mà.” Yoona đưa một nụ cười trấn an cho người đàn ông đứng tuổi.
“Cảm ơn cô Yoona, xin hãy chăm sóc tiểu thư giùm tôi.” Người đàn ông cúi nhẹ đầu chào Yoona.
“Chào quản gia Min. Hẹn gặp bác sau khi tan học nhé.” Cô gái cao nói và nhảy vào xe.
Yoona nhấn vào bàn đạp rồi chạy đi.
Chap 2-2
Seohyun’s Pov.
Tôi không thể ngăn bản thân mình ngừng cười được, tim tôi đập rộn ràng, ở bên cạnh chị ấy khiến tôi luôn cảm thấy hoàn hảo. Yoona là tình yêu duy nhất của tôi, mặc dù chị ấy không biết tình cảm tôi dành cho chị ấy. Tôi vẫn rất vui vì chị ấy luôn bên cạnh tôi. Từ khi chúng tôi còn nhỏ chị ấy vẫn luôn bên cạnh và chăm sóc cho tôi. Tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình sẽ thế nào nếu thiếu chị ấy, chị ấy luôn mang đến những sắc màu cho cuộc sống tôi. Ngoài gia đình tôi ra, Yoona và năm unnies của tôi là những người yêu quý nhất trong tim tôi và mãi mãi không bao giờ tách rời được.
*Flashback*
“Seohyun, chờ chị ở đây okay, chị sẽ về ngay.” Cô bé với đôi mắt ngây thơ nói.
“Nhưng mà unnie đi đâu vậy ?” Cô bé với con thú bông Keroro trong tay hỏi.
“Chị muốn em gặp một vài người, nhưng họ ở trong nhà chúng ta. Chị hứa chị sẽ về ngay mà.” Cô bé với đôi mắt ngây thơ nói rồi bỏ đi.
Seohyun bị bỏ lại ở sân chơi, đang chơi đùa với Keroro của cô bé khi bất chợt một đám con trai tiến đến cô.
“Nhóc con làm gì chơi với con ếch xấu xí này vậy hả?” Một tên nhóc giựt lấy đồ chơi trong tay Seohyun.
“Không~ Trả lại Keroro cho tôi.” Seohyun nài nỉ với đôi mắt đẫm nước.
Tên nhóc đang cầm đồ chơi ném qua cho tên khác, nhưng trước khi tên đó kịp chụp lại thì có người khác đã bắt lấy. Một cô gái cao cầm lấy đồ chơi đó và đưa mắt lườm mấy tên nhóc.
“Hey lo việc của mày đi, con nhỏ cao kều kia.” Tên nhóc hét lên.
Cô gái cao kều chỉ cười đểu và năm cô gái khác tiến đến kế bên.
Seohyun liền nhận ra ba cô gái. Cô gái cao nhòng đang cầm con Keroro của cô bé là Sooyoung, chị họ của Yoona. Cô gái với cái làn da rám nắng kia là Yuri ,chị của Yoona và hiển nhiên người cuối cùng là Yoona.
“Yah, sao cậu dám gọi cô ấy là cao kều hả? Tôi mới là người duy nhất được gọi cô ấy như thế.” Một cô gái khá lùn với cái tai nhỏ trên đầu cô ấy hét lên.
“Thật là một tên nhóc hèn hạ mà! Chỉ biết bắt nạt một cô bé đang ở một mình.” Một cô gái lùn khác nói với nụ cười ngố đặc trưng.
“Yah, im hết đi. Mày đang nói tụi tao nhát gan chứ gì?” Tên nhóc quát lên với gương mặt đỏ gắt vì tức giận.
“Cậu ấy có nói cậu nhát gan đâu. Cậu là người tự nói đấy nhé.”
“Hyoyeon nói đúng đó. Cậu mới là người nói như thế.” Yuri khinh bỉ nói.
“Aish! ..mấy con nhỏ này.” Tên nhóc giận dữ hét lên.
Seohyun đang xem trận chiến võ mồm của hai nhóm suốt nãy giờ và giật mình khi nhận ra tay mình bị ai đó nắm lấy. Cô ngước lên và thấy Yoona đang cầm con Keroro của cô. Yoona đưa con Keroro cho cô và kéo cô vào một căn nhà chơi trống.
“Em ở lại đây nhé.” Yoona nói và hôn lên trán cô bé.
Seohyun chỉ gật đầu, cô bất ngờ vì hành động vừa rồi của Yoona. Yoona chạy về phía những cô gái khác và ngay sau đó cô nghe những tiếng la hét gào thét không phải từ những cô gái mà là cái bọn con trai kia.
Seohyun tò mò muốn biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài nên cô quyết định đi ra từ chỗ nấp. Khi cô bước ra, cô giật mình khi thấy đám nhóc đó chạy thục mạng còn mấy cô gái kia cười bò lăn bò càng.
“Hmmp…đúng là một bọn yếu đuối mà..” Yuri cười đểu nói.
Trong khi Sooyoung, Yoona và Taeyeon đang nằm lăn dưới đất ôm chặt lấy bụng mình vì họ chẳng thể dừng cười được, Hyoyeon thì đang duỗi tay mình ra cứ như cô vừa đánh xong một tên nào đó.
“Ahm…unnie chuyện gì vừa xảy ra vậy ?” Seohyun hỏi Yoona nhưng cũng chẳng được gì vì cô nhóc đang cười không ngừng nghỉ dưới đất.
“Ok, cả ba dừng lại coi.” Cô gái với băn đô hình tai thỏ đạp ba con người đang nằm dưới đất. Cả ba lập tức dừng cười và đứng lên nhưng trên mặt họ vẫn hiện rõ nụ cười toe toét.
“Em không sao chứ Seohyun?” Yoona hỏi cô gái nhỏ, đặt cả hai tay lên mặt cô bé. Đôi mắt cô thể hiện rất nhiều quan tâm dành cho cô gái.
“Em ổn mà unnie.” Khuôn mặt cô đỏ ửng như cà chua.
“Tốt.” Yoona cười, bỏ hai tay ra khỏi mặt của Seohyun. “Seohyun, chị muốn em gặp bạn của chị.”
Seohyun nhìn chăm chăm vào các cô gái và nở nụ cười. Các cô gái cũng mỉm cười đáp trả.
“Seohyun, em đã biết Yuri unnie rồi phải không? Chị của chị đó.” Yoona nói, chỉ vào Yuri trong khi Seohyun đang cười.
“Và chị họ của chị, Sooyoung unnie.”
“Vâng, em biết họ mà. Có lần em đã chơi cùng hai chị ấy, nhớ không?” Seohyun nói khi nhắc lại ngày hôm đó, cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ là vào sinh nhật Yoona.
“Chị vui là em vẫn còn nhớ tụi chị Seohyun à.” Yuri nói, nở nụ cười sát thủ của mình làm cho cô gái nhỏ tuổi đó phải đỏ mặt một lần nữa.
“Chị muốn em gặp những người bạn thân khác nữa Seohyun à.” Yoona nói khi đẩy Seohyun lên phía trước, đối diện với ba người lùn.
“Đây là Taeyeon unnie, người lãnh đạo trẻ con của chúng ta.” Cô gái vẫy tay với một tư thế vô cùng ngố.
“Đây là Hyoyeon unnie, The Dancing Queen.” Cô gái lập tức phô trương những động tác nhảy mạnh mẽ của mình.
“Ahm… unnie, chị ấy không sao chứ?” Seohyun thì thầm với Yoona, cô bị sốc bởi những hành động tức thời của Hyoyeon.
“He he he… chị ấy lúc nào cũng vậy những lúc hạnh phúc hay vui vẻ tột độ đó mà” Yoona nháy mắt và lại làm cô bé đỏ mặt và tiếp tục giới thiệu mọi người xung quanh.
“Đây là Sunny unnie, nữ hoàng của trò aegyo.”
“Xin chào Seororo~” Sunny chào hỏi với giọng vô cùng dễ thương.
“Seororo?” Sooyoung và Yuri thốt lên.
“Đúng vậy, Seohyun cộng với Keroro.” Sunny giải thích trong khi chỉ vào con ếch trên tay Seohyun.
“Tớ nghĩ Seobaby nghe sẽ dễ thương hơn.” Taeyeon nói trong khi vuốt ve cái cằm kiểu như nếu mình có vài bộ râu đó mà.
“Tớ đồng ý với Taengoo, Seobaby rất hợp với cô bé vì cô bé trông rất dễ thương như đứa con nít vậy.” Hyoyeon high five với em họ của mình.
“Ahm em rất cảm kích với những cái tên các chị vừa nhắc đến, nhưng tại sao mấy chị lại làm như vậy?” Seohyun hỏi các cô gái với một ánh nhìn bối rối.
“Tại vì họ muốn em trở thành bạn đó Seohyun.” Yoona trao cho cô bé một nụ cười rộng.
“Các chị muốn em trở thành bạn à?”
“TẤT NHIÊN.” Cả đám đồng thanh.
“Thật chứ?”
“Từ khi em làm bạn với Yoona, thì tất nhiên em sẽ trở thành bạn của các chị, và là maknae của chúng ta.” Taeyeon nói.
“Sao vậy Seororo, em không muốn làm bạn với tụi chị à?”
“Không phải unnie~ Em muốn tất cả trở thành bạn với nhau mà.”
‘Well, vậy kể từ bây giờ em đã chính thức trở thành một phần của đám quậy tụi chị và tên biệt hiệu của em sẽ là Seobaby.” Taeyeon tự hào nói.
“Nhưng tớ muốn gọi em ấy là Seororo.” Sunny trề môi phản đối.
“Không sao mà unnie. Các chị gọi em sao cũng được.”
“Vậy chị có thể gọi em là Hyunnie~ không?” Yoona hỏi cô bé với vẻ ngượng ngùng.
Seohyun đỏ mặt, gật đầu đồng ý.
“Right now it’s Girl’s Generation.” Sooyoung đột nhiên hét lên.
“Cái gì?!” các cô gái nói, nhìn Sooyoung với vẻ bối rối khó hiểu.
“Các cậu biết tên nhóm mà. Nhóm chúng ta phải có cái tên chứ hả?” Sooyoung giải thích.
‘Tớ nghĩ nó nghe cũng được đấy chứ.” Taeyeon lập tức đồng ý.
Tất cả các cô gái đều gật đầu đồng ý.
“Right now it’s GIRL’S GENERATION.” Cả bảy người họ cùng hét lớn.
*End Flashback*
Seohyun cười khúc khích khi nhớ lại quá khứ, và các cô gặp các unnie của mình.
“Seohyun, sao em lại cười khúc khích vậy?” Yoona hỏi.
“Oh không có gì unnie, em chỉ nhớ lại một số chuyện thôi.”
“Nói đi chứ hả?”
“Chỉ là cái vụ sao em gặp các chị, và các chị đã xử lý bọn bắt nạt em như thế nào thôi.”
“Ahh… Nó vui mà. Cái bọn nhát cáy đó. Bọn nó chỉ biết bỏ chạy sau khi Yuri unnie làm vài động tác Yoga, họ nghĩ rằng cô ấy là một chuyên gia võ thuật.” Yoona nở nụ cười cá sấu đặc trưng của mình.
You better run, run, run…
“Unnie, điện thoại chị kìa.”
“Em trả lời nó được không Hyunnie~”
“Ok.”
“Yoboseyo… Em là Seohyun đây unnie… Tụi em đang trên đường đến đó, em sẽ nói với chị ấy.” Seohyun đặt chiếc điện thoại lại vào trong túi của Yoona.
“Ai vậy?” Yoona hỏi.
“Là Sooyoung unnie. Chị ấy bảo có thể tối nãy sẽ về nhà trễ bởi vì chị ấy có cuộc gặp đối tác để giới thiệu sản phẩm mới và chị ấy còn bảo… chị tốt nhất là đừng có đụng đến đống chips của chị ấy.” Seohyun hoàn thành câu nói và cười khúc khích trong khi Yoona chỉ trể môi.
Tiffany’s POV
“Jessie, cậu chắc là cậu không muốn đi cùng tớ chứ?” Tôi hỏi bạn thân của mình trong khi cô ấy chỉ soạn đồ ra khỏi đám hành lí.
“Yes… Tốt hơn là tớ nên ngủ ở đây. Tớ cần nạp lại năng lượng cho mình.” Ice princess trả lời tôi với cái giọng không còn có thể mệt mỏi hơn.
“Ok, tớ sẽ không quay lại nhà sớm đâu vì tớ sẽ phải gặp các nhân viên của mình nhưng đừng lo, cô tớ sẽ nấu cho cậu một ít gì đó trước khi rời khỏi đây và chắc cậu cũng đủ lớn để tự ở nhà một mình mà phải không?” Tôi nói trong khi kiểm tra vóc dáng mình trước gương.
“Cậu đang ám chỉ tớ không biết nấu ăn đó à?”
“………”
*Sica Effect*
“Oh… nhìn thời gian kì. Đi-phải đi-ngây bây giờ.” Tôi nói lắp trong khi cảm thấy nhiệt độ trong phòng bắt đầu giảm xuống thấy sợ.
Mình nên chạy trước khi bị đóng băng đến chết thôi. Tôi đi xuống lầu và thấy cô mình đang ngồi trong phòng khách.
“Cô à. Con phải đi đây. Cảm ơn vì mọi thứ nhé!” Tôi cúi thấp người để tỏ lòng biết ơn.
“Ah… Miyoung à, con không cần phải cảm ơn đâu. Cô đã hứa với ba con là sẽ chăm sóc con khi con ở Hàn Quốc mà.” Tôi nhăn mày sau khi nghe cô gọi tên Hàn Quốc của mình; tôi thật sự cảm thấy không thoải mái với tên tiếng Hàn của mình.
“Cám ơn cô, xin cô hãy giúp đỡ Jessica.”
“Ok đừng lo lắng quá. Cô sẽ để mắt tới mà. Và chúc con may mắn với ngày đầu tiên đi làm tại Hàn Quốc nhá. Đừng tự hành hạ mình quá đó.”
Tôi mỉm cười và vẫy chào tạm biệt. Tôi đang trên đường tiến đến chiếc xe của mình thì nhận thấy Sooyoung của ra khỏi nhà của cô ấy, mắt chúng tôi vô tình gặp nhau, cô ấy nở nụ cười thân thiện, và tôi cũng cười lại.
“Cậu đi đâu vậy?” Cậu ấy hỏi.
“Tớ đi làm.” Tôi trả lời.
“Nhanh vậy sao?... Nhưng cậu vừa mới tới mà. Cậu nên nghỉ ngơi đi chứ hả?”
“Yeah, tớ biết nhưng tớ phải gặp nhân viên của mình ngay bây giờ.”
“Wow, tớ cũng vậy; tớ cũng có một cuộc họp để tham dự.”
“Vậy là cả hai chúng ta đều là người bận rộn nhỉ? Well, tớ phải đi ngay bây giờ. Gặp lại cậu sau nhé Sooyoung.” Tôi nói với cô ấy trong khi bước vào xe.
“Yeah. Gặp lại sau.” Tôi nghe cậu ấy nói và cậu ấy cũng bước về xe của mình.
At Soshi Couture
Normal POV
Ai ai cũng đang bận rộn để chuẩn bị đón chào người sỡ hữu một trong những cửa hàng thời trang đáng tin cậy nhất Hàn Quốc. MỌi nhân viên đều được thông báo rằng người chủ sẽ đến đây vào ngày hôm nay và được triệu tập rằng phải chuẩn bị quà cho chuyến viến thăm ngày hôm nay được gặp người ấy ngoài đời.
“Cậu kia! Đừng có đặt cái đó ở chỗ này chứ?!” một phụ nữ ở độ tuổi giữa 30 hét lên khi cô chỉ đạo một người dàn ông đang cầm cái bình hoa để đặt nó ở phía bên kia cửa phòng đợi.
“Geez, bình tĩnh nào Narsha, những đường gân máu đang nổi khắp cổ chị kìa.” Một cô gái lùn lùn nói với Narsha trong khi cầm một ly nước nhỏ.
Narsha chụp lấy ly nước từ tay cô gái và uống nó, “Sao chị có thể bình tĩnh chứ… sếp chúng ta sắp đến và những người bất lực này đang phá hoại sự chuẩn bị của chúng ta… Chúa ơi chị đã hướng dẫn cho họ những gì cần làm và cuối cùng là họ không thể làm chúng tốt được nếu thiếu sự chỉ dẫn tận tình của chị.” Narsha kêu lên trong thất vọng.
“Tại sao phải hoảng loạn? Sếp của chúng là quái vậy à? Cô ấy sẽ ăn chúng thịt chúng ta nếu không hài lòng về cách chúng ta bày biện buổi chào đón à?”
“Sunny-ah, em biết những người thiết kế thời trang là những người thích sự hoàn hảo, họ có thể tia thấy dù là những lỗi nhỏ nhặt nhất và họ sẽ không hề hài lòng về nó.”
“Em thì không như vậy.”
“Chị biết rằng tại sao ai trong công ty này cũng yêu quý em nhưng chúng ta không biết rõ cô ấy, những gì chúng ta biết chỉ là tên cô ấy là Stephanie Hwang và cô ấy thừa hưởng cái công ty này sau khi mẹ cô ấy mất.”
“Xin lỗi,” Cô gái trẻ tiến đến bên họ, “Cô Hwang đã tới.”
“Ok.” Narsha vỗ tay để mọi người trong phòng chú ý, “Ok mọi người, cô ấy đã đến, tôi muốn mọi người phải chào đón cô ấy thật vui vẻ và làm ơn, hãy làm cho cuộc gặp gỡ này trở thành khó quên đối với cô ấy.”
“Narsha, đi thôi. Chúng ta nên đến đón cô ấy.” Sunny nói.
“Ok.”
Hai người đi theo cô gái trẻ sau lưng và bước vào một căn phòng khi họ thấy một cô gái đang ngồi trên ghế bành, trên người là một chiếc váy đen vừa vặn, tôn lên những đường cong tuyệt vời của cô. Cô gái mỉm cười và đứng dậy.
“Xin chào… Cô chắc là Narsha.” Cô gái nói và chìa bàn tay của mình ra.
Narsha bắt tay lại và giới thiệu mình, “Vâng! Tôi là Narsha, trưởng phòng của SoShi Couture, và đây là Lee Sunny, người thiết kế thời tranh chính cho công ty chúng ta.” Narsha nói, chỉ vào Sunny, người đang đứng ngay cạnh bên cô.
Cô gái cười và hướng bàn tay mình qua bên Sunny để tiếp tục một cái bắt tay khác và Sunny đã nhận nó.
“Tôi là Stephanie Hwang nhưng hãy gọi tôi là Tiffany.” Cô gái nói và cho thấy đôi mắt cười của mình làm cho Narsha và Sunny phải nhảy giật lên.
“Cô là sếp của chúng tôi?” Cả hai cùng đồng thanh.
“Đúng vậy… Sao các cô lại sốc như thế?” Tiffany bối rối hỏi.
“Cô quá trẻ.” Narsha kêu lên.
“Đúng vậy. Tôi cứ tưởng sếp của chúng tôi sẽ già như Narsha.” Sunny thốt lên.
“CÁI GÌ?!!! Em vừa mới nói chị già phải không Lee Sunkyu?”
“Yah! Đừng gọi em vậy chứ.”
Tiffany cười khúc khích khi thấy hai người họ như vậy, và cô đã biết ra rằng nhân viên của mình rất dễ thương.
“Oh. Xin lỗi về chuyện này.” Cả hai xin lỗi và cúi đầu trước Tiffany.
“Không sao mà. Hai người thật là hài hước, tôi đoán là tôi sẽ có những buổi làm việc cùng các bạn thật vui vẻ và thoải mái.”
Buổi tiệc chào đón cũng đã đến. Tiffany đã gặp hết tất cả các nhân viên của mình và đều được họ đón chào bằng những nụ cười thân thiện.
Tiffany biết rằng cô sẽ thích ứng nhanh chóng khi làm việc ở đây tại Hàn Quốc cùng với những người bạn mới của cô.
Hyoyeon’s House
Normal POV
“Ah… cuối cùng cũng về tới nhà.” Hyoyeon nói trong khi tự thả mình lên chiếc ghế bành tại phòng khách.
“Wow, Hyo, hành lí của cậu công nhận nặng ghê.” Yuri kêu lên giữa những hơi thở nặng nhọc. “Cậu nhét cái gì vào đây mà cả đống vậy nè?”
“Một ít quà cho mấy cậu chứ gì.”
“Thật chứ?” Yuri và Taeyeon cùng đồng thanh và sau đó là bắt đầu những màn nhảy điên khùng của mình.
“Các cậu đúng là một đám ngố… Hèn gì mà hai đứa chơi thân với nhau như vậy.”
“Vậy Hyo, cậu mang gì cho tớ vậy? Tớ có thể lấy nó ngay bây giờ không?” Taeyeon hỏi với một nụ cười to hết cỡ trên khuôn mặt.
“Tí nữa đi.”
“Cái gì? Tại sao?”
“Tớ sẽ đưa các cậu quà nếu có tất cả nguyên đám ở đây. Ok?”
“Nhưng tớ không thể chờ được nữa. Tớ phải về nhà. Và tớ cần phải ngu, cậu biết mà.” Taeyeon nói, trề môi với Hyo.
“Aish… Đừng có làm vậy… tớ sẽ không bị dụ dỗ vì cái đó đâu Taengoo. Đó đã là quyết định cuối cùng của tớ rồi.”
“Thôi đi… Hyo nói đúng đó. Chúng ta nên nhận quà khi tất cả ở cùng nhau. Cuối cùng gì thì chúng ta cũng đã làm đủ thứ để chuẩn bị cho Hyo một bữa tiệc chào đón sự trở lại mà.” Yuri nói với một cái nháy mắt.
“Được rồi, tớ bỏ cuộc… Nhưng các cậu biết đó, tớ cần phải ngủ ngay bây giờ, vậy nên Hyo, tớ nghĩ là tớ phải đi ngay thôi.”
“Tớ sẽ đi với cậu Taengoo.” Yuri nói.
“Cái gì?” Hyo kêu lên phản đối. “Các cậu sẽ rời khỏi ngay sao?”
“Chị họ yêu quý của em, cậu biết công việc của tớ mệt mỏi như thế nào mà, và cậu cũng nên nghỉ ngơi sau chuyến bay vừa rồi đi.”
“Taeyeon nói đúng đó Hyo, và hơn nữa tớ cũng phải hoàn thành mấy cái xấp giấy tờ cho công việc. Dẫn dắt một công ty, tập đoàn lớn như vậy không hề dễ gì đâu.”
“Được rồi. Hai cậu có thể đi. Nhưng tốt nhất là nên chuẩn bị cái party cho hoành tráng vào.”
“Tất nhiên là sẽ vậy rồi.” Cả hai nói với ngón cái chĩa lên trời.
Yuri và Taeyeon rời khỏi đó. Hyoyeon vẫn ngồi trên chiếc ghế bành, mắt thì hướng thẳng lên trần nhà trước khi cô quyết định bước vào phòng của mình. Khi cô bước vào phòng thì một bức ảnh treo trên tường làm cô chú ý, cô tóm lấy nó và nhìn chằm chằm vào người trong ảnh.
“Tớ nhớ cậu nhiều lắm… Hy vọng là cậu cũng nhớ tớ.” Một giọt nước mắt từ Hyo chảy dài trên khuôn mặt cô khi cô nằm xuống giường ôm chặt lấy khung ảnh.
Teaser
Đột nhiên cô thấy một cô gái tóc vàng bước vào phòng, cô ấy có vẻ trông mệt mỏi và sẽ chẳng màng bước đến gần rèm cửa sổ trước khi cởi áo mình ra!
.........
“Tên cô ấy là Jessica Jung. Cô ấy là hàng xóm mới của chúng ta, cô ấy cần vài sự giúp đỡ từ lúc tớ mới về nhà sau những buổi họp căn thẳng. Vậy tại sao cậu không giúp cô ấy nhỉ?” Sooyoung nói.
.........
Người tốt, thân thiện, hòa thuận ư? Huh! Cô ấy quên đề cập đến một chuyện rồi. Chị họ của cô hoàn toàn là một kẻ BIẾN THÁI… Hãy chờ đến khi tôi trả thù.
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro