Chương 1: Bí mật của riêng em
Sea là sinh viên năm hai, cậu thuộc kiểu người sống hướng nội, hiền lành và tinh tế, nhưng đâu đó vẫn ẩn chứa một chút bướng bỉnh, cứng đầu. Trong câu lạc bộ nghệ thuật của trường đại học – nơi mà mỗi buổi sinh hoạt đều ngập tràn sắc màu và ý tưởng sáng tạo – Sea được đàn anh Jimmy dìu dắt từ những ngày đầu còn bỡ ngỡ. Jimmy là sinh viên năm cuối: nổi bật, tài năng, lạnh lùng với tất cả mọi người, ngoại trừ Sea. Với cậu, Jimmy lại luôn dịu dàng một cách đặc biệt, như thể cậu chính là ngoại lệ duy nhất trong thế giới khép kín của anh.
Theo thời gian, họ trở nên thân thiết hơn mức mà cả hai từng nghĩ. Sea hay lặng lẽ mang cho Jimmy vài gói bánh, chai nước ngọt để anh chống đói trong những buổi họp kéo dài đến tối muộn. Jimmy thì thường mượn cớ bàn thêm kế hoạch sự kiện chỉ để Sea ở lại lâu hơn, ngồi cạnh nhau trong những khoảng lặng bình yên. Trong ánh đèn vàng ấm áp của phòng CLB, có khi chẳng ai nói lời nào, nhưng sự hiện diện của đối phương lại trở thành thứ khiến cả hai thấy an lòng. Họ đều cảm nhận được tình cảm đang lớn dần, nhưng nỗi sợ, sự dè dặt và khoảng cách vô hình của một lời tỏ tình chưa bao giờ đủ can đảm để thốt ra đã giữ họ lại.
Rồi đêm tiệc Prom của CLB cũng đến – bữa tiệc chia tay các anh chị khóa trên, hoành tráng, náo nhiệt và có phần hỗn độn. Tiếng nhạc sôi động, ánh đèn chớp tắt, rượu vang sóng sánh trong những chiếc ly thủy tinh mỏng manh. Sea và Jimmy, cuốn theo không khí ấy, đã uống nhiều hơn thường lệ. Trong một khoảnh khắc mơ hồ, men say hòa cùng hơi lạnh của đêm muộn, những lời chưa từng dám nói, những ánh mắt chưa từng dám nhìn thẳng, cuối cùng cũng tìm thấy nhau. Cả hai vượt qua ranh giới mỏng manh, để rồi chỉ còn lại căn phòng khách sạn yên tĩnh, tiếng thở dồn dập và nhịp tim đập nhanh của hai con người luôn cố che giấu tình cảm thật của mình.
Sáng hôm sau, Sea là người tỉnh dậy trước. Trong ánh bình minh nhạt nhòa chiếu qua cửa sổ, cậu lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt Jimmy khi ngủ say, tay như muốn chạm khẽ nhưng lại khựng lại giữa không trung. Sea biết rất rõ, sắp tới Jimmy sẽ rời đi – chuyến du học vốn đã được gia đình anh sắp đặt từ lâu. Biết rằng sẽ chẳng còn cơ hội bên nhau, cậu chỉ có thể âm thầm mặc quần áo, nhặt nhạnh từng món đồ và rời đi, không để lại bất kỳ dấu vết nào, cũng chẳng để lại một lời nhắn.
Jimmy tỉnh dậy sau đó. Trong cơn đau đầu và ký ức mơ hồ, anh chỉ nhớ được hơi ấm thoáng qua, một bóng hình mờ nhạt. Mọi thứ diễn ra như một giấc mộng say men, để lại trong lòng anh cảm giác trống trải khó gọi thành tên.
Một tháng sau, Sea bàng hoàng phát hiện ra mình mang thai. Cảm xúc sợ hãi, lo lắng và hoang mang vây lấy cậu, nhưng rồi Sea quyết định giấu nhẹm tất cả. Không để ai biết, đặc biệt là Jimmy – người đang ở một nơi rất xa, bắt đầu cuộc sống mới. Sea âm thầm xin nghỉ học, tự mình trải qua quãng thời gian khó khăn nhất, một mình sinh ra một bé trai kháu khỉnh. Sea đặt tên con là Avocean – như một lời nhắc nhở về biển cả bao la, rộng lớn và dịu dàng, cũng như tình cảm sâu kín cậu từng dành cho người ấy.
Từ đó, Sea lặng lẽ làm cha, lặng lẽ bước tiếp con đường của riêng mình – vẫn mang theo bóng hình của Jimmy trong một góc trái tim, nơi cậu chưa bao giờ dám mở lời.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro