Cháp 9: Bấn loạn...
CHÁP 9
Bấn Lọan....!!
Trên một con đường, hai hướng đối diện nhau, hai cô gái vừa đi vừa suy nghĩ. Nghĩ cái gì không biết mà bây giờ chỉ nghe tiếng ..Cốp...p ...
.........................................??
Cả hai loạng choạng đứng dậy..
"HỞ..?.. không phải mày đang ở trong trường à, Phương ????"
Xoa xoa cái trán đáng thương của mình , nó ngạc nhiên khi ngước lên thấy con bạn cũng đang duốt duốt cái trán như nó.
"Í... í.., mày ở đây chi vậy...?"- Phương cũng không khỏi ngạc nhiên, nhưng đột nhiên nhớ đến lời nó nói lúc sáng , Phương giận giận nói-
" Nè con kia, đi một lát của mày là lếch ra đây đó hả?... báo hại tao đi tìm , còn gặp phải.....i..."- Phương định nói tiếp nhưng...
Nó ngây thơ nghiêng đầu gãi gãi nhìn Phương hỏi -" Mày gặp phải cái gì ?"
Phương đánh trống lãng trước câu hỏi của nó- "Còn mày , trốn ra đây chi vậy, có chuyện gì hả ?"
..........................................................................................
Thời gian dường như đứng yên. Giờ đây hai cô nàng nhìn nhau. Lòng đang nghĩ :
< Nói hay không nói đây...!, chả nhẽ lại để nó biết Nhã Nghi ta đây mà bị một thằng " Dâm đãng" quấy rối , quay như chong chóng hả trời !> - Nó đấu trí.
< Tính sao giờ ?, không lẽ lại kể cho nó nghe , một đứa con gái như mình lại rung động trước một thằng "Dâm tặc" muốn đùa bỡn với mình sao !!> - Phương đấu trí.
.............................tích tách ...tích tách....!
Đấu tranh tư tưởng chưa kết thúc, tụi nó vẫn trao nhau cặp mắt mơ hồ - lưỡng lự.
< Chẳng phải , nó là đứa mình tin tưởng nhất sao, có lẽ nếu nói ra thì nhất định con Phương sẽ nghĩ cách hộ mình >- Cặp mắt nó bất chợt lóe sáng...
< Nghĩ tới nghĩ lui , chỉ có nó hiểu mình, biết đâu nó có sáng kiến good thì sao ? >- Niềm hi vọng loan tỏa quanh Phương..
Bíng bong ..kết thúc tư tưởng.. Quyết định của tụi nó lúc này là....
" TAO GẶP NẠN RỒI , PHƯƠNG/ NGHI..!! "- Đồng thanh hưởng ứng.
Nó mở to mắt , ngạc nhiên vô cùng -" Mày bị gì...?"
Phương im lặng - ấp úng ..., cuối mặt xuống không biết nói thế nào, lát sau ngước lên nhìn nó và hỏi -" Còn mày ?"
Cứ thế đấy hai con này cứ " Àh..ah... tao, tao..o." , với nhau mà vẫn không tài nào gặn ra được chữ tiếp theo.
Cuối cùng , đành bấm bụng, nhắm mắt ,nói toẹt ra..
" TAO YÊU RỒI !"
" TAO CẢM RỒI"
" HẢ , CÁI..cáii gì...?"
" Mày...à.a..y.y nói sao..?"
"........................"
"..............................".
"..........................................."
Tại công viên X...
" Vậy nói chung , mày đỗ trước cái thằng " Dâm Tặc" ấy rồi hả Phương"- Nó quay đầu sang nhìn Phương, tay đung đưa dây xích chiếc đu.
" Tao cũng không biết nữa, chỉ là khi thấy hắn và con kia thì người tao lại nóng như điên, mất cả kiềm chế. Lúc đó tao chỉ ước gì trong tay mình có thùng xăng, tao sẽ châm lửa - thiêu sống "Cẩu nam nữ" ấy ( má ơi ! sao khiếp thế!! )"-
Vừa nói vừa đạp đạp, đá đá mấy ngọn cây con mới chớm nở ( Ặc !) , với gương mặt hờn mát , giận dỗi.
Nó té ngữa với lời nói của con bạn, lòng thầm nghĩ < đột nhiên mình lại cảm thấy tội cho thằng đó...>.
Chợt Phương ngừng hành động tàn nhẫn của mình, xoay người bước lại gần chỗ nó , ngồi xuống chiếc xích đu bên cạnh -
" Còn mày, mày vẫn chưa xác định được cảm xúc của mình àh!"
Trước câu hỏi của Phương , nó không trả lời, phải - đúng vậy nó và hắn không phải quen nhau từ lâu ( điều này chắc chỉ với nó thôi ), ngoài cái tên " Thiên Anh Phong" thì hầu như nó không biết tí gì về hắn. Hắn là người như thế nào, tại sao lúc nào gặp nhau hắn chỉ toàn "quấy rối" nó. Càng ngạc nhiên hơn , nó nhận ra nó không hề ghét bỏ những hành động ấy , nhưng nó lại có cảm giác sờ sợ, hắn làm vậy chắc phải có nguyên nhân nào đó. Cảm thấy rất hoang mang trước một lọat những gì đã xảy ra . " Nữa muốn tin, nữa thì sợ ". Ngao ngán , nó chỉ còn biết đung đưa chiếc xích đu của mình mà thở dài .
Thấy thế Phương cũng không hỏi nữa, chốc chốc chỉ còn nghe thấy tiếng cót két..cót két của những chiếc xích đu.
Suốt khoảng thời gian đó , cả hai đứa, không ai nói với ai thêm một câu nữa, chỉ ngồi im, lặng lẽ chạy theo suy nghĩ của mình.
................................................................
*** Lúc này tại nhà hắn.
" Này , mày biết tin gì chưa ?"- Tuấn ngồi tựa vào ghế xô pha, tay này cầm xấp hồ sơ, tay kia quay quay chiếc bút.
" Ùhm"- một chữ ngắn gọn thoát ra từ miệng hắn. Tình trạng lúc này của hắn không khác gì tên Tuấn kia. Có khác thì khác ở chỗ , trên gương mặt hắn xuất hiện thêm chiếc kính không độ. Nhìn cực kool.
" Hài...i.i.., khoảng 1 tuần đấy, lần này nếu thành công , xem ra ,mày nắm được cái thóp của ổng rồi đấy"- Tuấn miệng nói nhưng tay không ngừng lật lật đống giấy tờ, mắt cũng đao đảo lướt như phim.
Nghe đến đó hắn chợt buông kính xuống , nhất phone lên goi cho ai......
" Vâng , thưa cậu chủ..!"
" Mọi chuyện bên ấy đã sắp xếp xong chưa ?"
" Vâng, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ chờ sự xuất hiện của cậu, thưa cậu chủ."
"Tốt lắm , chuẩn bị 2 vé vào chuyến bay tối nay"
" Vâng "
" Được rồi, cứ tiếp tục theo dõi phía bên ấy , tôi cúp đây.!"
"Vâng , tôi biết rồi, chào cậu chủ"
Dập phone xuống , hắn xoay trở lại với bãi chiến trường của mình. Tuấn cũng thế.
Được một lúc lâu, Tuấn dừng công việc lại -" Mày định làm gì , có chắc sẽ chiếm được 20% cổ phần của ổng không ?"
"Lưu Thế Khải không phải là kẻ ngu ngốc, chắc chắn ông ta sẽ không để chúng ta tiếp cận một cách dễ dàng. Trước hết hãy tạo lòng tin với ổng."- Hắn trả lời mà gương mặt thì lạnh tanh.
Đột nhiên hắn nghiêm mặt quay sang Tuấn -" Mục đích của mày là gì , giúp tao trong vụ này , mày hoàn toàn không có lợi. .......Chẳng ..lẽ.....! "
Tuấn chợt hé nụ cười thâm hiểm - " Xem ra, không hổ danh là bạn "thân" của tao nhỉ"
Hắn lắc đầu, chào thua thằng bạn -" Này , này, tao biết không nên xen vào chuyện của mày nhưng ....."
" Mày yên chí, tao không nặng tay với "ổng" đâu." - mặt dù nụ cười thâm hiểm không hề thay đổi , nhưng phút chốc gương mặt Tuấn chợt lộ ra một nỗi đau, một sự thù hận.
Suốt đêm, cả hai không hề chợp mắt. Đúng vậy , ngày mai họ sẽ bay sang pháp để kí kết hợp đồng liên minh với các tâp đòan khác , trong đó có cả tập đòan KEY và BLUS. Một người sẽ tiếp tục đi vào con đường thù hận, người còn lại sẽ chính thức ra mặt chống lại ........vì một nguyên nhân nào đó.......
....................................................................
Còn tụi nó, mọi chuyện sẽ như thế nào khi hai tên ấy đột nhiên biến mất.
Cả hai có nhận ra được tình cảm mình dành cho hai tên kia không..?
Xin mời các bạn đón xem chap sau.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro