Vol I: Người đó là ai
Ngọc Tôn là một người con gái hoàn hảo, sắc nét. Từng cử chỉ đều tao nhã và lịch sự vô cùng. Trong vùng ai cũng biết Ngọc Tôn là người con gái tài giỏi của một gia đình không mấy đặc sắc. Người cha đánh bắt cá, còn mẹ thì mở shop bán vải dọc đừng thành phố.
Từng ngày trôi qua, Ngọc Tôn sống trong nhung lụa với sự săn sóc của cha mẹ khiến cô mỗi lúc mỗi trưởng thành hơn so với vẻ ngoài của mình. Mặc dù chỉ mới 15 tuỗi, cô đã thông thạo 50 ngôn ngữ trên thế dới với kiến thức siu phàm của bản thân, bất kể tác phẩm hay cuốn sách nào cô đọc wa mụt lần rồi đều nắm rõ trong lòng bàn tay, từng hành động, chi tiết của các nhân vật. Nhưng cô không vì thế mà kiêu ngạo.
Từ nhỏ cô đã bík làm trò hề kím sống cho gia đình cũa mình ấm no hơn. Ngọc Tôn bík làm đủ trò, từ những câu nói đùa đến từng hành động lố lăng gây cười cũa cô. Tuy lố lăng nhưng ai củng iu mến và nâng niu cô bé. Mn trong làng ai cũng thík cô, ngừi thì có tình cãm đặc biệt, ngừi thì lại đem lòng iu mến mún bảo vệ cô suốt cuộc đời còn lại cũa họ, ngừi thì sinh lòng đố kị, gen gét vì sắc đẹp cũa cô.
Cứ mỗi năm, đến ngày sanh nhật cũa mình, các chàng chai chong làng sẽ đứng xếp hàng trc mặt tiền nhà cô rùi họ bắt đầu thì thầm về những ngọn dó mùa xuân, về những thứ mà sút 15 năm cột đời cô chưa nge bao h. Những lúc như zạy, cô chỉ bik cảm ơn mn thậc nhìu thoy. Cô sẻ hát tặng các chàng chai một bản nhạc cô tự ziết, coi như là mụt lời từ chối rấc tinh tế. Cô ko thể đón nhận tình cam cũa tất cả mn đc, cô thấy mih ko sứng!
Trái tim cô đã thuột về một ngừi r. Anh ấy ở xa phía ngôi làng khác, cách nhà cô khoãng 6km. Hai ngừi gặp nhau 1 lần ỡ lễ hội hằng năm cũủa làng. Lúc ấy, cô mừi 4 tủi xuân sanh chưa hiểu j về cái gọi là tình yêu. Cô và anh lướt ngang wa, ánh mắt ta chạm nhau, qả tim cô lúc đó như bj ghìm chặc lại. Ngọc Tôn hok bik đây là loại cảm giác j, chỉ bik là mìh rấc hồi họp.
Và ròi, cô với anh đã đj chơi cùng nhau, cả hai cừi đùa rất vui vẻ. Chàng chai đó đã ỡ lại làng cho đến khi lễ hội kết thúc, từ đó cả hai lun lén lút đj chơi cùng nhao, cứ từng ngài từng ngài thế r cảm súc lại lớn dần lên trong lòng Ngọc Tôn. Nma cô vẫn ko hỉu mìh bj cái j nữa r.
Một ngày nọ, Ngọc Tôn dúp mẹ giặt áo qần gần bên bờ sông thì cô bj một ngừi bắt cók đi mất. Tên đó để lẹi một tờ dấy có nội dug
"Ta đả bắc cók con gái cũa các ngừoi, khôn hồn thì mau nộp tìn đây, tối nay tại bờ sông Nile, hẹn gặp các ngừoi kakaakakka"
Mẹ cô đi lm về thấy dòng thông báo kia và rấc hốt hoãng, bà đã báo tin cho dân làng bik. Mn lập kế hoạch giải cúu Ngọc Tôn, đến đêm mn mai phục ở bờ xông. Gia đình Ngọc Tôn đã đến như lời hứa và để chột lại cô.
9 dờ đêm hôm đó
Tên bắc cóc đứng nói chyện cùng Ngọc Tôn với dọng địu khin bỉ:
"Hừ, đúng là con gai mới lớn có khát, xinh đẹp thiệt đó, ở nhà có dúp mẹ việt nhà ko hả"
"Hừ cá ngừ cắn cổ chết cha m": Ngọc Tôn đáp lại bằng tất cả nhx j cô có hiện tại, hai tay cô đã bị chói, chỉ còn miệng là có thể nói đựt.
"M mà dám nói v hả, thử xem tối ni mn có đến cứu m ko"
Tên bắc cóc cừoi lớn tỏ vẽ coi thường cô
"Tất nhiên r, tui tin mn sẻ đến cúu tui, ko 1 ai bj bỏ lại phía sau cả, chúg tui sống hào đồg vs nhau là nhờ sự kết đoàn của mn, ông im ik!!"
10 dờ đêm, cuối cùng mn củng đã cb xong, thế chận lần này sẻ ngiêng về phía Ngọc Tôn hay tên chộm đâi. Gia đình cũa Ngọc Tôn đã có mặc ở bờ sông Nile
Tên cướp bực bộy lớn tiếnq.
"Tụi bay tới chễ, dám làm chái lời t s, h thì đưa tìn đây r biếng"
Một ngừi đi chung với cha mẹ của Ngọc Tôn đáp lại:
"Mi còn dám ns như v ah, mi cs bt những vc mi làm gây ảnh hưởng tới chúng ta ko thg kia, mau thã e ấy ra nhanh đj!! Chg ta sẻ ko bao h tha thứ cho mi"
"Có ngừi ngoài ak, ta đã nóy là ko cho ai đj cùng mà mí người vẫn ngoan cố s, đc rồy, hay là tụi bay tính mai phục ta, ko dễ v đâu"
Tên chộm đắc í cười hahhhhahahahaha, mn dật mìh khi bt đc kế hoạch đả bj bại lộ, h đây nếu có động tỉh j, Ngọc Tôn sẽ bj chầy da xướt thịt mấc.
"Chúng tim đen r ah, ta ns cho mak nge, nếu tụi bay còn cs ý địn mai phục ta mọt lần nx thì con pé sẻ ko toàn mạn đâu hĩu chưa, đặt hết zũ khí xún r nộp tìn mau"
Chỉ bik bất lực nhình tên cướp kia uy hiếp tinh thầng cũa từng người chong làng. H đây mn đìu im lặn đứng nhìn ko thể lm j nx cả. Ngọc Tôn thấy thắc mắc liền hõi tên cướp
"Tại s ngươi bik đc kế hoạch cũa mn v hã"
Kẻ kia lại thik khoe khoang đáp trả rằn:
"Vì ta cs con mắc âm dương, im mòm ko đc hỏi ta nx hỉu chưa ak"
Chong lúc tên cướp kia phăn tâm, có một ngừi đàn ông to lớn đeo chiết mặc nạ nhãy từ trên tr xuống r đá tên kia văng ga. Anh dùng dao chặc đứt dây thừng, bế Ngọc Tôn lên trả cho gia đình nàng. Người đờn ông đeo mặc nạ ko kìm đc sự tức dận mà hét lớn
"Dám ra tay vs phụ nử, đồ hèn, hôm nay ta ko đáh mi chết, t ko lm đàn ôg nữa, ae lên!"
Tên cướp sợ hải, dọng hắn run lên bầng bậc mà hỏi con người bí ẩn kia:
"Mi là ai v, dám can...thiệp vô chyện của tụi t ah? Tại s m bt kế hoạch cũa ta"
Người đờn ông đeo mặc nạ lại lần nữa cười lớn r nói:
"Aaahahahah ta đả bt kế sách của ngươi nên ta cùng ae lên đg từ sớm r, đúng là kẻ ngây thơ"
"Nhân tiện, ta là người cũa chính ngỉa"
"Thg đáh lén như mi củng bt ns chính ngỉa ah, để koi m có sứng!"
Đột nhiên, ngừi đâu ra mò từ 2 bên bụi rặm bờ, xông đến úp xọt trên cướp, cuối cg hắn bj mn đánh bầm dập cho ko thể ngoai đầu z nữa, chính ngỉa đả chiến thắng cái ác!!!
Người con chai kia cuối cùng cũng thoả mản r, a ấy dùng ngựa bỏ đi ko 1 lời từ bjet. Ngọc Tôn thấy v củng dùng ngựa đuổi theo. Chạy đến mọt khu rừng, cô đả lạc dấu người ấy. Đột nhiên cô lại nge tiếng nướt chảy, men dọc theo tung tík của thanh âm, cô nhìn thấy một ng con chai. Đó chíh là chàg. Ngọc Tôn thấy ân nhân cúu mạng mih đang từ từ gở bỏ chiếc mặc nạ, sâu trong đó là khuôn mặc đầy đặn của 1 ng con trai tuấn tú. Người đó nói thầm:
"Ko thể ngờ là mih đả gặp lại ng con gái ấy"
Ngọc Tôn thắc mắc có phãi liệu ng ấy chính là mih!!? Trong lúc nghe lén cô bấc cẩn tạo ra tiến động, người đó củng cảnh gác hơn, vội choàng lên chiếc mặc nạ r quát
"Ai đó, ra mặc đj, ko thôi đừng tráck ta xuống tai!"
Ngọc Tôn sợ hãi bứoc từ trong màn đêm lạnh lèo ra r ns:
"Chào chàng, lâu r ko gặp, chàng còn nhớ tới thiếp đây ko?"
Người kia 7 phần bt ngờ, 5 phần ngơ ngác. Ko lẻ bí mậc đả bj bại lộ r s. Anh hõi
"Cô là ai? Có vẽ cô nhầm ng rùi, tui ko phải ng cô đag kiếm đâu, về nhà ik, ỡ đây nguy hiểm lắm ah, tui phãi đj tiếp r, vì nvụ mà thôy mong qí cô đây thứ lổi"
Ngọc Tôn 8 phần vui vẻ, 9 phần ngộ nhận ra ng đó
"Là a à, có phải ko, Kiệt Mio, là e Ngọc Tôn đây mak, đg phủ phàng v chứ"
"Xin lổi, cô nhầm ng r ah"
"Ko bao h e nhầm đc, chính là a, a toả ra khí chất cũa ng đàn ông mà e bt, a đó phải ko, trl e đi, nếu ko phải tại s a lại cứu e khỏi tên kia v hả!!?
Người đó lại lần nx từ chối rằng:
"Tui chỉ đag lm vc mih cho là đúng thôi quí cô ah, chính ngỉa sẻ luôn chiến thắng cái ác mak, h tui phải đj thiệt r mong cô thông cảm!"
Người đó có phải là Kiệt Mio không, rốt cuộc là ai mới được, tại sao lại bí ẩn như z, hãy cùng tui tìm ra chân tướng sự việc, nhớ đón xem vol 2: người thầm thương trộm nhớ!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro