[Arduin và Author] : Ngài và nhóc con
- Nhìn ta đi nhóc con, ta đó trang phục Quang Vinh rồi!
- Nhìn ngài trông rất đẹp đấy... Này!
Khi tôi vừa dứt lời, Arduin ôm chầm lấy tôi rồi nói lên những lời cảm kích như một vị tướng vừa nhận được phần thưởng lớn và xứng đáng dành được từ nhà vua :
- Cảm ơn nhóc rất nhiều.
- Có gì phải cảm ơn đâu?
- Không, ta phải cảm ơn nhóc. Nhóc đã theo ta từ thời gian rất lâu nhưng vẫn còn sát cánh bên ta, cố gắng hết sức lôi ta đi khắp nơi và không từ bỏ ta.
Vươn bàn tay nhỏ bé của bản thân ôm lấy bộ giáp kia. Phải tôi đã đồng hành với người lính này từ một khoảng thời gian rất lâu rồi, phải nói ra là kể từ mùa bốn. Hình ảnh rạng ngời khi bước ra chiến trường cùng ngài.
----
Có lẽ là hình ảnh tôi vẫn chưa quên được việc tôi tạ đến nhường nào và phải để kiếm đồ để tập chơi ngài.
Cho dù biết ngài không nói gì nên tôi nghĩ là ngài giận tôi lắm khi tôi vẫn là một con gà còn không biết cách chơi đấu sĩ kiêm đỡ đòn. Nên từng chút, từng chút một, bù đắp theo ngày theo tháng để có thể trở nên giỏi hơn.
Ngày tháng trôi thật nhanh, tôi đã đạt được danh hiệu bậc S là danh hiệu cao nhất, và nhận được. Tôi đã chạy đi khoe với ngài, thay vì một lời chúc mừng thì ngài đã nói :
"Nhóc đã giỏi lên rồi, nhưng ta vẫn sống lại khoảng thời gian mà nhóc vẫn còn khóc lóc và khó khăn khi chỉ định ta vào trận chiến. Và ta còn phải là người vỗ vai nhóc để giúp nín khóc cơ mà, lúc đấy cứ nhóc cứ nói xin lỗi và xin lỗi suốt... Giờ thấy nhóc cao lớn và giỏi giang lên thì ta vẫn muốn thấy thằng nhóc nhỏ bé hay chạy le te theo ta hơn, nhưng dù sao thì chúc mưng nhóc đã đạt lên được bậc S khi sử dụng ta nhé"
Tôi nín bặt khi nghe giọng nói trầm kìa mang đầy sự lưu luyến và luyến tiếc cất lên. Đôi lúc thay đổi cũng không phải là điều tốt khi bạn muốn sống trong kỉ niệm cũ vì cái đó nếu cũ thì nó có thể chứa rất nhiều tình cảm.
Đôi mắt của tôi bắt đầu rưng rưng rồi tôi ôm bản thân, gục xuống đầu gối rồi bắt đầu khóc lóc và trước sự bối rối của Arduin, có lẽ ngài hoảng loạn đến chỉ biết chạy quanh quẩn. Và khi tôi bắt đầu nín khóc dần thì ngài ấy đã quấn cho tôi một chiếc khăn len với nét đan chỗ đều chỗ không. Ngẩng đầu lên, ngài lau cho tôi nước mắt rồi ôm chặt tôi vào lòng :
"Nhóc cho dù lớn thì vẫn chẳng khác gì ngày xưa ta gặp nhóc, vẫn mè nheo như thế"
-----
"Này, ngươi!"
Khi tôi và Arduin chỉ vừa mới nói chuyện được chút, thì ngài Cà... À không, ngài Nakroth đã đến rồi chìa trước mặt tôi và Arduin là trang phục Tà Linh Hiệp Sĩ. Bộ trang phục được giảm giá vào mùng 1/5 cho đến 3/5, tôi đã phải ngồi khóc liên tục khi nghe tin ra nhưng lại chẳng có điều kiện mà mua cho Arduin. Tuy ngài ấy bảo không cần phải mua nhưng lòng tôi có chút hối lỗi khi mình chỉ có trang phục Cận Vệ Hoàng Gia dành cho ngài.
Nên,
Tôi nghĩ tôi đã làm một trò có thể nói là khá điên để lấy được trang phục cho ngài. Phải,...
Đó chính là nhờ bạn tôi làm một kèo 1 vs 1 khá nhỏ để có thể lấy được trang phục. Nghe tuy bình thường, nhưng thực sự thì trận đấu đó khá là điên. Đó là trận đấu có lẽ là hơi ngoài tầm kiểm soát khi tôi chỉ nghe được mấy cái từ như "WRYYY", "MUDA" MUDA" và "ORA" "ORA". Và chính những từ đấy khiến tôi chỉ nhớ rằng kết quả cuối là người bạn của tôi đã thắng vì Valhein còn đúng một cục máu rồi ném choáng trước khi Yorn đã kịp xả nốt chiêu cuối.
Giờ thì nghĩ lại thấy kèo đấy điên thật...
Nhưng quay trở lại với mạch chuyện chính, khi được Nakroth mang cái bộ trang phục màu tím than ra trước mặt, Arduin nhìn chằm chằm vào nó rồi chuyển qua nhìn tôi rồi nhìn vào ngày Nakroth, rồi giọng nói của ngài run run :
"Cái này... Tôi không thể nhận được."
"Ta khuyên ngươi nên nhận đi, dù sao thì đây là món quà mà ta bị ép phải ta tặng cho nha ngươi mà. À mà nhóc con, có lẽ đó là ý tưởng hay đấy"
Nói xong rồi ngài bỏ hai đứa bọn tôi ở đây, nhưng một người thì có chút đơ đơ và còn một đứa thì hiểu rõ câu nói đó.
"Này nhóc con, có phải nhóc là người bắt ngài Nakroth mua cái trang phục này đúng không?"
"Ngài nói vậy có nửa đúng nửa sai, nhưng tôi nghĩ ngài nên đi thử bộ trang phục này đi"
"Nhóc đùa ta ư? Ta đâu có thể mặc trang phục này? Trang phục này đắt lắm"
"Cứ mặc đi, ngài Nakroth tặng ngài mà với cả tôi muốn xem ngài mặc nó, à mà nếu ngài mặc thì tôi sẽ giải thích hết mọi chuyện cho ngài coi"
Nói xong tôi liền đẩy Arduin vào một trận đấu tập để sử dụng thử trang phục khi sự ngớ người của Arduin đã lên tới đỉnh.
-----
Rồi từng mảnh ký ức vụn vặt mà tôi cùng với ngài gây dựng nên trở thành một gương lớn không lồ.
Chiếc gương cứ từ từ chiều lại những hình ảnh mà tôi luôn luôn trò chuyện ngài, luôn luôn cười hạnh phúc khi thắng cùng với ngài, và sự khó quên khi gặp ngài lần đầu tiên.
Một bàn tay nắm chặt chiếc chăn len đang ở trên lưng rồi tay còn lại nắm chắc vào bàn tay kia.
- Đến giờ ra chiến trường rồi đấy. Sẵn sàng chưa nhóc con?
- Nếu ngài luôn luôn ở bên cạnh tôi thì tôi sẽ luôn luôn sát cánh bên ngài. Dù xa hay là gần.
- Vậy thì đừng có khóc nữa nhé, bé con.
- Việc đấy từ lâu rồi mà, còn 15 giây nữa chuẩn bị vào trận chiến đấy! Ngài chuẩn bị chưa?
- Luôn luôn là luôn luôn, nhóc nghĩ ta là ai chứ?
- Vậy thì đi thôi nào!
Rồi tôi kéo ngài vào ánh sáng hào quang đang ở trước mặt.
-----
MÙA NÀY NGƯỜI ĐẸP CỦA TỚ CÓ SKIN VINH QUANG MẤY CẬU Ạ!!
HUHU TỚ VUI DÃ MAN LUÔN RA Ý!
Tém tém bớt lại đã, nếu ai có đọc [Hayate và Arduin và Arum] thì chắc chắn sẽ biết là tớ khá cuồng Arduin (tớ bias từ mùa 4 rồi, hự hự (つ﹏<)・゚。)
Có nghe bạn tớ nói là mùa này có skin Quang Vinh cho Arduin rồi nhưng bây giờ nhìn tận mắt tớ mới thích (*・∀-)☆
Nên giờ tớ bỏ rì quẹt sau chạy đi viết cái này vì liêm sỉ của tớ đứt rồi. Nếu có ai không rõ thì đây là flashback của tớ hồi còn mới tập chơi Arduin.
Thực sự là lúc đầu cầm cứ khóc suốt vì được luôn quả skin với cả tướng cùng một lúc, nên ngồi khóc tu tu vì sợ sẽ làm đau ngài (Gon flashback khoảng thời gian vẫn còn ngu si khi tập chơi AOV)
Rồi đến vụ kèo solo 20k là bạn tớ cầm Valhein rồi bị dính tên không trượt phát nào của Yorn. Nhưng mà thằng mà bạn tớ làm kèo solo vẫn cho tớ 20k vì biết rằng nếu tớ không giật được cái skin Tà Linh thì tớ sẽ khá làm loạn trên cả cái Discord của nhóm nên cho tiền là việc cao cả ໒( = ᴥ =)ʋ (Hà Tùng Anh, nếu mày đọc được cái này là coi như tao ghi ơn công cống hiến của mày dành cho tao đó)
Tớ tính viết nhiều hơn cơ vì còn bao nhiêu thứ vừa vớ vẩn vừa vui khi cầm Arduin, nhưng còn chỗ request đang đè, bài tập thì cả đống, Project về oc và game thì đang chờ và rank của 3 game là Cookie Run, Liên Quân Mobile, Mobile Legend đang đợi nên....
Tớ sẽ cố gắng tryhard trước khi đi ẩn một dài nữa nhé໒( ●ᴥ ●)ʋ
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro