nhà

cuộc sống của một idol không bao giờ dễ dàng, đặc biệt là khi phải yêu xa.

mỗi ngày của anxin và sangwon đều bị lấp đầy bởi lịch trình dày đặc, múi giờ khác biệt và những cuộc gọi video chớp nhoáng. lee sangwon, đang ở châu âu cho chuyến lưu diễn, luôn cố gắng giữ tinh thần lạc quan nhưng anh biết anxin ở nhà đang phải đối mặt với áp lực riêng.

hôm nay, anxin vừa kết thúc một buổi tập luyện mệt nhoài. em ngồi phịch xuống sàn phòng tập, thở dốc. vừa lúc đó, điện thoại sáng lên.

tin nhắn từ sangwon

lsw
bé ơi, vừa tập xong à? mệt lắm không?

anxin mỉm cười, dù mệt nhưng thấy tin nhắn của anh là mọi mệt mỏi đều tan biến.

zax
em vừa xong ạ. mệt rã rời luôn
anh đang làm gì đó?

lsw
anh vừa kết thúc buổi phỏng vấn
em có thể gọi video không?
anh nhớ em bé của anh quá

cuộc gọi video được kết nối ngay sau đó. khuôn mặt sangwon hiện lên, đôi mắt anh hơi mệt mỏi vì thiếu ngủ.

"anh ơi, trông anh mệt quá," anxin lo lắng.

"anh ổn mà, chỉ là hơi nhớ em thôi." sangwon cười dịu dàng, nhưng nụ cười không che giấu được sự mệt mỏi. "em cũng tập luyện vất vả lắm phải không? nhìn em còn gầy hơn rồi kìa."

anxin bĩu môi. "em ăn uống đầy đủ mà. anh đừng lo. anh mới là người phải chăm sóc sức khỏe đó." cuộc trò chuyện tiếp tục, nhưng anxin nhận ra một điều. mỗi khi nhắc đến lịch trình bận rộn và những khó khăn, anh bồ đều cố gắng chuyển chủ đề hoặc nói giảm nói tránh. anh luôn muốn thể hiện sự mạnh mẽ để em yên tâm, nhưng anxin biết, anh đang chịu đựng rất nhiều.

"anh này," anxin đột nhiên nói, "hôm nay em có một món quà bí mật cho anh."

sangwon ngạc nhiên: "quà gì thế?"

"tối mai, lúc 10 giờ tối theo giờ hàn quốc, anh phải gọi cho em nha. em sẽ cho anh xem."

"bí mật vậy à?"

"ừm. một bí mật siêu cấp đáng yêu. nhớ gọi nha!" anxin nháy mắt.

_

tối hôm sau, sangwon đúng 10 giờ gọi cho anxin.
"anh gọi rồi nè. món quà bí mật của em đâu?"

anxin đang ngồi trước máy tính, mỉm cười bí ẩn. "anh đợi em xíu nha."

em tắt camera của mình, và rồi, một đường link xuất hiện trong cửa sổ chat.

"anh mở link này lên, xong rồi chia sẻ màn hình cho em xem nha."

sangwon tò mò mở link. đó là một trang web đơn giản, với tiêu đề lớn: "nhật ký chữa lành cho người yêu bận rộn của em anxin"

bên dưới là những mục nhỏ, được sắp xếp gọn gàng.

-  playlist "anh ngủ ngon đi nha":

tổng hợp những bản nhạc không lời nhẹ nhàng, tiếng mưa rơi, tiếng sóng biển mà anh thích

em chọn những bản nhạc không lời từ những bộ phim hoạt hình mà cả hai từng xem cùng nhau, những giai điệu êm đềm nhưng gợi nhắc những kỷ niệm ngọt ngào.

- gallery "khoảnh khắc đáng yêu của chúng mình":

những tấm ảnh behind the scenes mà anxin chụp lén sangwon lúc anh ngủ gật, lúc anh ăn uống say sưa, lúc anh làm những hành động ngốc nghếch chỉ có hai người biết, hay những bức ảnh dễ thương như bao cặp đôi khác của cả hai.

- video "1 phút nghe em kể chuyện":

một video ngắn, anxin kể chuyện nào đó đã xảy ra trong ngày, để anh không cảm thấy bị bỏ lỡ.

không phải là những chuyện lớn lao, mà là những điều nhỏ nhặt, dễ thương đã xảy ra trong ngày: em thấy một chú mèo con đi lạc, em làm hỏng món ăn

- "thư tay mỗi ngày":

những đoạn tin nhắn ngắn, ngọt ngào, được đánh máy với phông chữ mô phỏng chữ viết tay của anxin, kể về những điều nhỏ nhặt, khích lệ anh.

trước màn hình laptop, sangwon lặng người nhìn vào giao diện trang web màu kem dịu mắt. tiếng nhạc piano không lời nhỏ nhẹ lan tỏa trong căn phòng tĩnh mịch.

anxin..." anh khẽ gọi tên em, giọng nói hơi lạc đi

anh chia sẻ màn hình để anxin có thể thấy phản ứng của mình. gương mặt anxin hiện lên, em ấy đang cắn nhẹ môi dưới, ánh mắt long lanh chờ đợi.

"em làm nó cả tuần nay đó. em biết anh hay giấu sự mệt mỏi của mình, luôn nói 'anh ổn' dù anh mệt mỏi lắm rồi." anxin giải thích, giọng nói đầy sự dịu dàng. "em không thể ở bên cạnh anh để ôm anh, nên em muốn tạo ra một 'ngôi nhà' nhỏ, để bất cứ khi nào anh mệt mỏi, anh có thể vào đây, và cảm thấy như em đang ở bên anh vậy"

lee sangwon nhấp vào mục "thư tay mỗi ngày".

ngày 14:

"anh yêu, hôm nay anh làm tốt lắm. anh xứng đáng được nghỉ ngơi. hãy nghe nhạc và ngủ một giấc thật sâu. em luôn tự hào về anh. đừng quên là anh có em ở đây chờ anh về nha. thương anh

em bé luôn tự hào về anh, về cách anh cố gắng và không bao giờ bỏ cuộc. đừng quên là anh có em ở đây chờ anh về nha. em nhớ mùi tóc của anh lắm rồi đó"

ngày 15:

"anh ơi, hôm nay em tập luyện mệt muốn rã rời luôn. về nhà ôm con gấu mà nó ôm không đã gì hết chơn. em chỉ muốn chạy đến chỗ anh, chui vào vòng tay anh, để anh ôm em thật chặt và xoa đầu em thôi

anh biết không, em đã mơ thấy anh về, và việc đầu tiên anh làm là mua một đống bim bim em thích cho em đó. anh mau mau về biến giấc mơ đó thành sự thật đi!

anh ở đó nhớ giữ ấm nha, đừng có uống nước đá nữa đó! nếu anh bệnh, em sẽ giận anh luôn

hôm nay em còn bị ngã bầm ở chân anh về phải thổi phù phù cho em nha! nhớ anh lắm!"

-

nước mắt sangwon bỗng trào ra, không kìm được. sự mệt mỏi dồn nén bấy lâu nay như được giải phóng.

"anh ơi... sao anh khóc rồi?" anxin hoảng hốt

sangwon vội vàng dụi mắt, cố gắng nén lại cảm xúc. "không, không phải khóc..." anh lau vội nước mắt.

"chỉ là... anh xúc động quá. anh không ngờ em lại làm cái này cho anh." anh nhìn em, ánh mắt vừa yêu thương vừa trách móc.

"em là đồ ngốc, sao lại dành thời gian để làm cái này chứ? em cũng mệt mà, không lo cho bản thân gì hết."

"em không thấy mệt đâu. làm cho anh, em thấy vui lắm. anh xem đi, em còn làm cả một phần 'phòng chat tâm sự' bí mật nữa. ở đó anh có thể viết ra tất cả những điều anh không dám nói với em qua điện thoại, những áp lực, những nỗi buồn. chỉ có anh và em đọc thôi. đó sẽ là nơi để anh trút bỏ hết."

sangwon hít một hơi sâu. "anh yêu em quá, anxin à."

sangwon nhấp chuột vào playlist. tiếng nhạc piano nhẹ nhàng vang lên. anh nhìn gương mặt anxin qua màn hình.

"anh xem nè," anxin cười rạng rỡ, "em còn chèn cả cái ảnh của vịt vào góc dưới màn hình nữa đó. để anh nhớ, anh có em, và vịt luôn chờ anh về."

**vịt là tên mèo 2 người nuôi đoá**

sangwon ôm con 'gấu ngủ ngon' mà em làm

"anh sẽ vào 'ngôi nhà' này mỗi ngày."

sự mệt mỏi vẫn còn đó, nhưng bây giờ, nó không còn là gánh nặng. nó đã được xoa dịu bởi người thương của lee sangwon.

tối hôm đó, sangwon nằm xuống, mở trang web của anxin, nghe tiếng nhạc dịu êm và nhìn những tấm ảnh đáng yêu của cả hai. anh cảm thấy như anxin đang nằm bên cạnh, thì thầm những lời yêu thương vào tai anh.

anh đã có một đêm ngon giấc, với trái tim được sưởi ấm và chữa lành. khoảng cách vật lý vẫn còn đó, nhưng tình yêu của họ, lại gần hơn bao giờ hết, len lỏi vào từng khoảnh khắc nhỏ nhất trong cuộc sống của nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro