Chương 4: Dây thừng máu

NGÀY THỨ 10: TRO TÀN NƠI TIỀN TUYẾN

Không phải chiến thắng nào cũng có tiếng hò reo. Nhiều khi, nó lặng lẽ đến như một nhát cắt vào da thịt — ngọt ngào và lạnh buốt.

Ukraine: Hành lang lửa

Ngày thứ 10 đánh dấu giai đoạn phản công lớn nhất của Nga tại miền Đông và Nam Ukraine.

Donetsk, Luhansk, Zaporizhzhia – Cơ bản kiểm soát

Ba tỉnh này đã gần như hoàn toàn không còn quân Ukraine và EU xuất hiện. Từ sáng, các đơn vị T-90 và pháo tự hành đã phá nát các ổ kháng cự lẻ tẻ. Tại Lysychansk, trung đoàn 501 Ukraine đầu hàng, hơn 700 lính bị bắt sống, đánh dấu sự sụp đổ chiến lược.

Dnipropetrovsk, Poltava, Mykolaiv – Còn kháng cự

Ở Dnipropetrovsk, ta mới chỉ kiểm soát vùng ngoại ô phía Đông. Trong khi đó, ở Poltava, hai sư đoàn cơ giới Nga bị phục kích bởi UAV Ukraine tại làng Yaresky, mất hơn 24 xe thiết giáp. Mykolaiv chứng kiến các trận giao tranh từng block phố. Quân Nga đã áp sát sân bay quân sự nhưng chưa chiếm được trung tâm thành phố.

Kharkiv – Vết nứt nơi Đông Bắc

Lệnh tấn công tổng lực vào Kharkiv được tôi ký duyệt lúc 03:05 rạng sáng ngày thứ 10. Stepanov, với bộ quân phục đã sờn vai, nhận lệnh trong im lặng, chỉ gật đầu một lần rồi quay về trạm chỉ huy dã chiến đặt tại Derhachi – phía Bắc Kharkiv 12 km.

Từ 04:00 sáng, pháo binh Nga đồng loạt khai hỏa từ các vị trí được ngụy trang kỹ lưỡng dọc tuyến Belgorod–Vovchansk. Hơn 340 đạn pháo tự hành 152mm, cùng các loạt rocket từ hệ thống TOS-1A, phủ lửa xuống các trạm phòng thủ của Lữ đoàn 92 Ukraine ở Zolochiv, Tsyrkuny và Piatykhatky – tuyến ngoại vi phía Bắc.

06:00, trung đoàn tăng số 42 vượt sông Kharkiv tại hai điểm vượt tạm ở Chuhuiv và Bezliudivka. Phía Ukraine phản pháo mạnh bằng các hệ thống HIMARS và pháo kéo M777, gây thiệt hại cho ta ở cây cầu tạm gần Bezliudivka – 6 xe BMP-3 chìm trong lửa, 38 binh sĩ tử trận.

Stepanov, khi được hỏi có nên dừng lại củng cố, chỉ trả lời bằng một câu ngắn:

"Kharkiv là con tim của họ. Hãy đập nát nó trước khi họ tìm lại nhịp thở."

08:30, mũi tấn công phía Bắc do Lữ đoàn cơ giới 35 đảm trách đã xuyên thủng và tiến vào Saltivka. Đạn pháo vẫn dội xuống như mưa khi từng đơn vị tiến sát dãy nhà chung cư đổ nát. Mỗi tầng lầu, mỗi hành lang đều có bẫy mìn, xạ thủ bắn tỉa Ukraine giấu sau tường bê tông vỡ. Một trung đội lính Nga bị cắt đôi bởi loạt phản công lẻ tẻ từ các chiến binh dân sự Ukraine được trang bị AT4 và RPG-7. Họ chiến đấu như thể Kharkiv là tất cả – và có lẽ, với họ, nó thực sự là vậy.

Từ 12:00 đến 15:00, giao tranh trở nên ác liệt nhất tại quảng trường Svobody và Đại học Quốc gia Kharkiv. Stepanov đích thân dẫn trung đội thiết giáp lao vào trung tâm trong lúc trời mưa pháo rền rĩ. Báo cáo cho biết hơn 370 lính Nga hy sinh chỉ trong 3 giờ, 12 xe thiết giáp bị bắn cháy, trong khi lực lượng phòng thủ Ukraine mất khoảng 1.500 binh sĩ và tình nguyện viên, trong đó một phần là lính đánh thuê Ba Lan bị bắt sống sau khi rút chạy vào ga tàu điện ngầm Universytet.

18:47, cờ Nga được cắm trên tòa nhà hành chính trung tâm. Một binh sĩ trẻ tên Sergey Zakharov, 21 tuổi, là người trèo lên tháp mái giữa loạt đạn tỉa cuối cùng để cắm lá cờ. Anh ngã xuống chỉ một phút sau vì trúng đạn vào tim. Nhưng cờ vẫn tung bay.

Lúc đó, Stepanov gọi điện cho tôi, giọng anh đục và khàn như bùn trộn khói:

"Kharkiv nằm dưới gót chúng ta, thưa Nguyên soái. Nhưng giá của nó... là cả một thế hệ lính trẻ."

Odessa – Cảng chết trong sương mù

Không giống Kharkiv, Odessa là một pháo đài hải quân. Từ ngày thứ 7, các tàu tuần tra Ukraine cùng thủy quân lục chiến đã rải mìn biển di động, ngăn mọi khả năng đổ bộ từ Hạm đội Biển Đen. Tôi không muốn mở một mặt trận chính diện – điều đó sẽ thành tự sát. Thay vào đó, ta tổ chức đòn gọng kìm: tấn công từ đất liền bằng lữ đoàn cơ giới số 29 từ Mykolaiv, phối hợp với pháo tầm xa từ Voznesensk.

04:40 ngày thứ 10, đợt tấn công thứ hai vào vùng ngoại ô phía Tây Odessa bắt đầu. Lữ đoàn 29 tiến qua vùng làng Dachne và Chebanka, nhưng bị chặn bởi các đơn vị phòng thủ Ukraine được trang bị pháo kéo, drone kamikaze và tên lửa vác vai phương Tây. Một đại đội Nga bị phục kích hoàn toàn tại làng Avanhard – 97 người tử trận, 11 bị bắt sống.

Ta quyết định dừng tấn công trực diện và chuyển sang phá hoại hậu cần.

11:30, dưới sự chỉ đạo của Dmitri Kovalchuk, một chuỗi "logic bomb" được cấy vào hệ thống điều hành hậu cần của Odessa qua một tệp thiết kế lưới điện giả từ hệ thống SCADA cũ thời Liên Xô. 13:12, toàn bộ khu hậu cần phía Đông của Odessa – bao gồm kho đạn số 2, ga trung chuyển quân và trạm radar biển – nổ tung. Camera bay từ UAV Orlan-30 cho thấy ngọn lửa cao hàng chục mét, cột khói bốc cao đến tận tầng mây.

Ngay trong hỗn loạn, đặc nhiệm hải quân Nga xâm nhập qua một lối cống ngầm cổ từ thời Liên Xô ở bãi biển Luzanivka. Họ chiếm được một cảng nhỏ không người trấn giữ, mang tên cảng Satoka, trước khi bị phản kích và rút về.

Odessa chưa thất thủ. Thành phố vẫn gầm gào trong bùn lửa, và trên biển, tàu chiến Nga không thể áp sát do sợ mìn và UAV.

Khi tôi kết thúc bản ghi chép cuối ngày, một thông điệp từ nhóm đặc nhiệm quay lại từ cảng Satoka được truyền lên:

"Chúng tôi chưa chiếm được Odessa. Nhưng... chúng tôi đã khiến nó run rẩy."

Kaliningrad – Pháo đài cô độc giữa đại dương máu

Vào 02:30 rạng sáng ngày thứ 10, biển Baltic dậy sóng trong bóng đêm. Từ radar bờ Tây Kaliningrad, hệ thống Voronezh-M phát hiện tín hiệu di chuyển nhanh của hơn 30 tàu chiến EU, thuộc Hải quân Ba Lan, Đức, Hà Lan và Đan Mạch, đang tiến vào từ hướng Tây Nam và Tây Bắc theo hình rẻ quạt. Một đợt đổ bộ quy mô lớn – điều mà chúng tôi đã dự đoán từ ngày thứ 7 – cuối cùng đã đến.

Tôi gọi Kaliningrad là "pháo đài giữa lằn dao cạo". Tách rời lãnh thổ chính của Nga, bị kẹp giữa Ba Lan và Litva, với bờ biển dễ tổn thương và chuỗi hậu cần dựa vào vận tải hàng hải, nơi này là miếng mồi và cũng là cạm bẫy. Nếu mất Kaliningrad, mặt trận Baltic sẽ vỡ toang.

05:00 – Bão sắt nổ ra trên bờ

Loạt đạn đầu tiên giáng xuống từ các khu trục hạm lớp Sachsen của Đức. Hệ thống phòng không Nga ngay lập tức phản hồi – 6 tổ hợp S-400, 4 tổ hợp Pantsir-S1 và một đơn vị Buk-M3 gầm rú trong ánh sáng mờ xanh. Tên lửa vút lên như lũ rồng lao thẳng vào màn trời đỏ.

Tàu chiến Na Uy và Hà Lan đã mở màn bằng tên lửa hành trình phóng từ xa tầm thấp, nhắm vào sân bay Chkalovsk, kho hậu cần Baltijsk, và các trạm radar ven biển. Tuy nhiên, phần lớn tên lửa đã bị chặn từ cự ly 20–30km. Một số lọt qua, gây thiệt hại nặng cho tuyến hậu cần tại Primorsk – nơi một kho nhiên liệu lớn bốc cháy suốt 7 giờ.

Lúc 06:45, đợt đổ bộ đường biển bắt đầu. Các tàu đệm khí Ba Lan chở lực lượng lính thủy đánh bộ đổ bộ lên hai bãi cát gần làng Morskoye và khu vực phía Tây Svetlogorsk. Lữ đoàn phòng thủ Kaliningrad số 126 đã bố trí sẵn mìn, hầm ngầm, hệ thống bẫy Claymore và sniper giấu mình trong rừng Baltic.

Tại khu rừng thông gần Svetlogorsk, trung úy Anton Reznikov – một cựu binh từng phục vụ tại Syria – dẫn đầu một đại đội súng máy cố thủ trong các boongke bê tông thời Xô viết. Họ đã chặn đứng mũi đổ bộ Hà Lan–Đức trong suốt 4 tiếng liên tục, bất chấp bị pháo bắn yểm trợ từ tàu chiến. Anton tử trận lúc 09:03, khi dùng súng chống tăng RPG bắn trúng một tàu đệm khí chỉ cách boongke 40m. Trước khi ngã xuống, anh kịp nói vào bộ đàm:

"Không ai bước qua Kaliningrad. Chỉ có tro tàn mà thôi."

10:00 – Mưa lửa từ bầu trời

Đợt không kích dữ dội của máy bay Eurofighter Typhoon và Rafale bắt đầu. 47 phi vụ được thực hiện chỉ trong 2 giờ. Trạm radar Vistula bị tê liệt tạm thời, song phía Nga đã điều MiG-31BM từ Pskov bay siêu âm vào vùng cấm, khiến EU bất ngờ. Một trận không chiến chớp nhoáng xảy ra trên bầu trời bán đảo Sambian: 5 chiếc Rafale bị bắn hạ, Nga mất 2 MiG-31, nhưng kịp ngăn một đợt tấn công lớn bằng bom JDAM vào trung tâm thành phố.

12:30 – Phản công từ lòng đất

Tuyến tàu điện ngầm cũ kỹ từ thời Liên Xô bất ngờ được sử dụng làm trục di chuyển phản công. Một đơn vị đặc nhiệm Spetsnaz, dưới sự chỉ huy của đại úy Tikhon Zamyatin, trồi lên từ ga tàu ngầm phá hủy một nhóm pháo tự hành của EU vừa đổ bộ. Đội hình EU bị chia cắt, không thể phối hợp giữa hải quân và bộ binh, dẫn tới tình trạng hoảng loạn cục bộ ở bãi đổ bộ phía Đông.

Bên cạnh đó, hệ thống chiến tranh mạng Buran-Echo do nhóm của Kovalchuk điều khiển đã khiến phần lớn hệ thống thông tin chỉ huy EU bị rối loạn trong khoảng 20 phút từ 12:45 đến 13:05, làm ngắt liên lạc giữa sở chỉ huy tại tàu chỉ huy Rotterdam và đơn vị đổ bộ.

15:00 – Bi kịch và vinh quang

Đến 15:00, quân Nga đã tiêu diệt phần lớn lực lượng đổ bộ. Tuy nhiên, tổn thất không nhỏ. Kaliningrad hứng chịu hơn 600 đợt pháo kích, 80 phi vụ không kích, gần như toàn bộ tuyến hậu cần bị phá hủy, dân thường được sơ tán vào boongke dưới lòng đất. Tổng thiệt hại của Nga lên đến 900 lính thương vong, 27 xe thiết giáp và 9 hệ thống pháo bị phá hủy.

EU mất hơn 3.500 lính, 9 tàu đổ bộ nhỏ, 2 khu trục hạm bị hư hại nặng, chưa kể hàng trăm lính bị bắt hoặc trôi dạt vào bãi biển cùng với hàng trăm tăng thiết giáp bị phá hủy.

Đến cuối ngày, cờ Nga vẫn bay trên thành cổ Kaliningrad – tuy rách và cháy xém, nhưng chưa từng bị hạ xuống.

Karelia: Đồi tuyết và khói đạn

Ngày thứ 10 – 04:20 rạng sáng. Vùng Karelia, phía bắc hồ Ladoga.

Khi tuyết chưa tan hết trên các đỉnh đồi trắng xám, Phần Lan lại tiến quân quân vào rạng sáng. Hôm qua, họ chiếm được dãy đồi phía Bắc Ladoga – một vị trí chiến thuật cao, từ đó có thể pháo kích và quan sát toàn bộ mặt trận Nga từ Sortavala tới Olonets. Hôm nay, đoàn chi viện Phần Lan với thêm hai lữ đoàn sơn cước đã tiến đến — mang theo tham vọng xuyên phá hệ thống phòng thủ lâu năm của Nga tại Karelia, thứ từng được xây dựng như một tường thành xương máu từ thời Thế chiến II.

Tôi nhớ rõ từng bản báo cáo. Đơn vị của Tướng Pyotr Leonov, gồm Sư đoàn bộ binh sơn cước số 18 và các đơn vị đặc nhiệm Bắc Cực, đã được rút từ Murmansk về từ ngày thứ 6. Đến sáng ngày thứ 10, họ tổ chức phản công trong điều kiện cực kỳ khắc nghiệt – tuyết sâu đến đầu gối, nhiệt độ -17 độ C, gió lạnh cắt mặt và tầm nhìn mù sương dưới tán thông.

06:10 – Đại đội công binh của thiếu tá Kalinov mở đường xuyên rừng, rải mìn bẫy laser cảm ứng trên tuyến đường tiếp tế mà quân Phần Lan vừa mở. Đến 07:15, khi một đoàn xe thiết giáp XA-203 của Phần Lan tiến vào, mìn nổ tung. 12 lính Phần Lan thiệt mạng tại chỗ, đoàn xe tê liệt, buộc phải lùi lại và lập tuyến phòng thủ tại lưng đồi Koirinoja.

Leonov không tấn công ngay. Ông ra lệnh thọc sâu hai mũi đặc nhiệm theo sườn đồi, lợi dụng rừng rậm, băng giá và bóng tối. Đến 09:45, cả hai mũi tấn công đồng loạt đánh vào hậu tuyến Phần Lan.

Trung úy Alena Tumanova, một trong những nữ sĩ quan trẻ nhất mặt trận Karelia, dẫn đầu nhóm bắn tỉa đánh vào vị trí pháo binh phía sau – tiêu diệt 3 khẩu pháo, khiến lực lượng Phần Lan rối loạn trong hơn 40 phút. Trong thời gian đó, pháo phản lực Grad của Nga nã 92 quả đạn vào đồi Ladoga, tạo nên một biển lửa đỏ cam loang lổ trong tuyết.

Đến trưa, sau 6 giờ giao tranh, quân Phần Lan bị đánh bật khỏi đồi. Nhưng Leonov không hạ lệnh truy kích. Lệnh của tôi là: giữ vững phòng tuyến Karelia, không cần dấn thân thêm vào vùng rừng băng không thể tiếp tế.

Tổn thất của Nga tại Karelia trong ngày:

– 237 lính bị thương hoặc thiệt mạng.

– 8 xe bọc thép hỏng nặng.

– 3 trạm truyền thông bị phá hoại.

Phía Phần Lan được báo cáo thiệt hại hơn 410 quân, 11 xe thiết giáp, và mất hoàn toàn tuyến tiếp tế phía Bắc hồ Ladoga.

Kalinin, chỉ huy pháo binh, nói với tôi vào cuối ngày:

"Chúng tôi bắn đến viên đạn cuối cùng. Nhưng đạn dược thì có thể bổ sung, chứ tinh thần nếu vỡ thì không gì cứu được. Hôm nay, Karelia đã không vỡ."

Chiến tranh mạng: Trận địa vô hình trong bóng tối dữ liệu

Trong khi các trận địa bốc cháy khắp châu Âu, chiến tranh mạng giữa Nga và EU bước sang giai đoạn bùng phát toàn diện trong ngày thứ 10.

03:15 – Nhóm tác chiến điện tử Nga "KRILON–7" đột nhập thành công vào mạng lưới hậu cần liên lạc của quân EU tại Ba Lan. Bằng một biến thể virus độc lập từ mã nguồn BlackEnergy, nhóm này đã:

Gây trễ tín hiệu giữa sở chỉ huy NATO–EU tại Szczecin và các căn cứ tiền tuyến ở Lublin, Białystok.

Làm gián đoạn hệ thống GPS quân sự tại 4 vùng Đông Ba Lan trong 46 phút.

Một đợt dữ liệu giả tạo về "đoàn thiết giáp Nga đang áp sát Krakow" khiến EU điều nhầm 2 lữ đoàn phản ứng nhanh rời xa khỏi mặt trận thật.

Tuy nhiên, EU cũng không ngồi yên.

07:00 – Đơn vị tác chiến mạng EU có mật danh Hydra Cell, phối hợp cùng các hacker Ukraine và nhóm AI bán tự động do Đức phát triển, mở cuộc tấn công phản đòn nhắm vào:

Mạng lưới hạ tầng năng lượng của Nga tại Bryansk và Kursk.

Hai trung tâm hậu cần ở Belgorod và Rostov-on-Don.

Các tuyến đường sắt quân sự nối từ Volgograd lên mặt trận Donetsk.

Đáng lo ngại nhất là một mã độc dạng polymorphic AI, có thể biến hình liên tục, đã vượt qua hệ thống bảo vệ nội bộ của Nga và khiến một đoạn dữ liệu chỉ huy bị thay đổi. Điều này làm trì hoãn cuộc phản công lớn vào Mykolaiv trong hơn 3 giờ – gây tổn thất đáng kể khi các đơn vị tấn công phải rút lui một phần.

Kovalchuk đã phải ra lệnh tái khởi động khẩn cấp hệ thống phòng ngự Aegis-Tek 2.1, và truy tìm 2 backdoor còn lại từ ngày thứ 8 chưa bị khóa hoàn toàn. Cậu báo cáo cho tôi lúc 18:25, mắt đỏ ngầu vì thức trắng:

"Chúng đang dùng AI để tạo ma trận giả, bẫy radar, bẫy thời gian. Đây không còn là chiến tranh mạng nữa – đây là chiến tranh ý thức dữ liệu."

NGÀY THỨ 11: NHỮNG HỐ SÂU CỦA MÁU VÀ NƯỚC MẮT

Chúng ta đã học được điều gì từ những cơn bão? Rằng đôi khi, ta chỉ có thể bước qua nó – bằng đôi chân nhuốm máu và trái tim không còn mộng tưởng.

Chiến tranh bước sang ngày thứ mười một như một cơn ác mộng vẫn chưa có dấu hiệu tan biến. Tôi viết những dòng này trong căn phòng chỉ huy nằm sâu trong lòng pháo đài di động số 3 tại Poltava – nơi tiếng động cơ diesel hòa quyện cùng tiếng mưa pháo vọng lại như tiếng nhịp tim của chính vùng đất Đông Âu đang quằn quại. Ngọn cờ Nga phấp phới trên nóc, nhưng tôi biết, từng tấc đất giành được hôm nay đều đổi bằng máu. Và cả dữ liệu.

Odessa: Vùng đất giữa biển và lửa

Chiến sự ở Odessa, vào sáng ngày thứ 11, không còn là một trận đánh thông thường – nó là một cơn hấp hối kéo dài của thành phố cảng huyết mạch, một tử huyệt không bên nào dám để mất. Quân Nga tấn công dọc theo tuyến sông Dniester với ba mũi giáp công, một từ phía Tây qua vùng đất từng thuộc Transnistria, một từ miền Bắc thông qua Mykolaiv, và một đổ bộ hải quân phía Đông Nam – nơi những đơn vị hải quân hạng nhẹ của Hạm đội Biển Đen lần đầu tiên xuất hiện sau nhiều tuần bị phong tỏa bằng mìn và UAV cảm tử của Ukraine.

Trận chiến tại ngoại vi quận Suvorov bùng nổ lúc 05:20 sáng. Đơn vị sơn cước thuộc Sư đoàn 98 đổ bộ thành công bằng tàu đệm khí, chiếm được bãi biển Primorsky sau 90 phút giao tranh đẫm máu. Theo ước tính, 190 lính Nga thương vong chỉ trong 3 giờ đầu, nhưng họ phá vỡ được lớp phòng thủ đầu tiên, tạo bàn đạp cho các thiết giáp Tigr và BTR-82A tiến vào nội đô.

Ở phía Bắc, lữ đoàn 810 Hải quân đánh bộ cùng các đơn vị xe tăng T-90M đánh thọc xuống từ vùng Stepne, đụng độ với Lữ đoàn 28 Ukraine. Đây là trận đánh ác liệt đến mức cả hai bên đều phải sử dụng pháo nhiệt áp cỡ lớn và UAV cảm tử nội địa. Trong một thời khắc, tôi nhớ Dmitri nói qua màn hình mã hóa: "Họ không chiến đấu vì đất, mà vì sự tồn tại."

Kết quả cuối ngày: Quân Nga chiếm được 25% thành phố Odessa, chủ yếu là khu cảng cũ và nhà ga trung tâm, nhưng tổn thất nặng với hơn 2.600 quân thương vong, mất 23 xe bọc thép và 9 tăng, trong đó có cả một đơn vị T-14 bị UAV Neptune hạ sát. Ukraine tổn thất ít hơn: khoảng 1.500 quân, nhưng mất quyền kiểm soát hai kho hậu cần lớn.

Dnipropetrovsk: Bức tường thép kháng cự

Nếu Odessa là vết cắt thì Dnipropetrovsk là hòn đá không thể chẻ. Cuộc tấn công bắt đầu lúc 06:30 sáng bằng một đòn không kích tập trung từ các máy bay Su-34, phá hủy ba vị trí radar và kho tiếp liệu. Tuy nhiên, hàng phòng ngự Ukraine ở đây đã chuyển sang mô hình phi đối xứng. Các chiến binh dân sự có vũ trang, kết hợp với biệt đội UAV phòng thủ, tạo ra một mạng lưới kháng cự không tuyến tính.

Các đơn vị Nga – đặc biệt là Quân đoàn Xe tăng Cận vệ số 1 – bị chặn lại chỉ sau 6 km tiến công trong 10 giờ. Đêm xuống, đạn pháo vẫn chưa dứt, và lính của chúng tôi rút lui 2 km để tránh bị phản công từ trung tâm thành phố.

Tôi nhớ một cuộc họp qua vệ tinh với Sevanov, chỉ huy chiến trường tại đây:

"Họ không chỉ bám trụ. Họ chôn mình trong lòng đất. Dnipropetrovsk là một pháo đài chìm."

Poltava: Vết cắt rạch vào trái tim Ukraine

5 giờ 00 sáng, các lữ đoàn thiết giáp số 24 và 38 của Tập đoàn quân Cận vệ số 2 đánh chiếm trung tâm hành chính Poltava. Trận đánh kéo dài đúng 2 giờ 47 phút, kết thúc bằng cuộc pháo kích trút xuống như sấm trời trên khu vực quảng trường chính. Xe tăng T-90M tung hỏa lực vào các điểm cố thủ của quân Ukraine. Lính dù Belarus, với quân phục rách bươm sau trận Minsk, lần nữa lao vào tuyến đầu, gào thét những câu nguyện cầu bằng tiếng mẹ đẻ – "За Родину, за Беларусь!"

Chúng tôi mất 612 người trong đợt xung phong đầu tiên. Phía Ukraine – theo báo cáo của UAV và dữ liệu từ hệ thống SIGINT – để lại khoảng 1.400 xác chết nằm xen lẫn đống đổ nát. Nhưng khi tôi bước xuống từ trực thăng, bước đi giữa thị trấn nát vụn, tôi chỉ thấy một màu tro và máu. Không có chiến thắng nào là sạch sẽ.

Mykolaiv: Cảng máu và nước mặn

Lúc 10 giờ 15, các đơn vị lính thủy đánh bộ Nga, sau ba ngày liên tục đánh vu hồi qua bờ sông Bug Nam, đã tiến được vào nội đô phía Đông Mykolaiv. Đợt phản kích bất ngờ của Ukraine tại khu dân cư Varvarivka khiến sư đoàn 47 gần như bị xóa sổ: 317 lính chết, 22 xe BMP-3 bị phá hủy, và một chiếc T-14 – loại tăng thế hệ mới – lần đầu ra trận ở đây, đã bị bắn cháy bởi một mìn điều khiển từ xa gài giữa đống xe dân sự.

Tôi nghe tiếng thét của đại úy Yershov trong liên lạc nội bộ: "Chúng tôi đã vào được trạm điện phía Bắc! Nhưng họ đang bắn từ tầng 8! Đạn xuyên tường, ngài Volkov! Chúng tôi đang tan chảy!"

Mykolaiv là một chiến thắng – đúng thế – nhưng là chiến thắng gãy xương. Sau trận, quân ta chỉ còn 62% năng lực tác chiến tại thành phố. Chúng tôi buộc phải dừng lại, lập phòng tuyến tạm thời ven sông Ingul.

Ba Lan: Cuộc xuyên phá của danh dự

Ở mặt trận phía Tây, quân đội Nga-Belarus lần đầu tiên vượt qua biên giới phía Đông Ba Lan kể từ đầu chiến dịch. Từ Brest, 3 sư đoàn cơ giới và một sư đoàn không vận đồng loạt đánh chiếm các vị trí chiến lược gần Lublin, tiến sâu gần 40km trong vòng 16 giờ. Tuy nhiên, lực lượng NATO chi viện (chủ yếu là Ba Lan và Pháp) đã có mặt kịp thời, thiết lập tuyến phòng thủ tại sông Wieprz.

Quân Nga mất khoảng 480 quân, 17 xe thiết giáp bị phá, nhưng gây thiệt hại đáng kể: hơn 900 binh sĩ EU thương vong, hai kho đạn bị phá hủy. Tuyến đường sắt tiếp tế từ phía Tây Ba Lan bị gián đoạn trong 24 giờ.

Cuộc chiến mạng: những dòng mã trở thành đạn pháo

Kể từ ngày 3, khi chiến tranh nổ ra, các đội chiến tranh mạng của Nga đã phá vỡ hàng trăm hạ tầng kỹ thuật số của EU. Nhưng đến ngày thứ 11, cuộc chiến chuyển sang một cấp độ mới — không còn chỉ là tấn công hệ thống thông tin quân sự hay tê liệt liên lạc dân sự. EU quyết định phản công dữ dội. Các trung tâm dữ liệu chiến lược của Nga tại Novosibirsk, Orenburg và thậm chí tại ngoại ô Saint Petersburg bị truy cập bất hợp pháp và tiêm mã độc.

Phía EU không dùng quân đội chính quy cho mặt trận vô hình này, mà thuê các nhóm hacker bán chuyên – dẫn đầu là nhóm Anonymous, từng khét tiếng từ những năm 2010s. Họ tấn công như lũ sói săn đơn lẻ nhưng cùng tru một hướng, phá vỡ hàng loạt mạng lưới hậu cần, từ hệ thống hậu cần chuyển vận đạn dược đến tín hiệu dẫn đường UAV.

"Họ không cần cắt cáp. Họ chỉ cần gửi một tập tin Excel có nhúng mã khai thác lỗ hổng." — Dmitri nói khi quan sát đèn tín hiệu đỏ đồng loạt bật lên ở hệ thống hậu cần miền nam Ukraine.

Phản công – Sự Trỗi Dậy của Killnet

Khi Anonymous đẩy mạng lưới liên lạc của Bộ chỉ huy miền Tây Nga vào tình trạng gián đoạn, tôi đã ra quyết định cứng rắn: tung Killnet, nhóm hacker bí mật và tàn nhẫn nhất của Nga, vào cuộc.

Họ không dùng công cụ phổ thông. Họ dùng AI độc lập tấn công cảm biến nhiệt, làm giả tín hiệu vệ tinh, mô phỏng các tin nhắn lệnh từ chỉ huy NATO, khiến các đơn vị quân EU tại phía nam Belarus nhận được mệnh lệnh giả, dẫn tới một cuộc rút quân hỗn loạn gần Brest, làm hở sườn toàn bộ chiến tuyến phía Tây Ba Lan.

Hơn 3.000 thiết bị UAV của Ukraine cũng bị "ngắt tín hiệu", rơi tự do như cánh đồng cào cào cháy rụi, khi Killnet phá vỡ trung tâm tín hiệu tại Lviv chỉ bằng một tệp mã Python chưa đầy 3 kilobyte. Dmitri bật cười nhưng mắt đỏ hoe. Anh biết rõ mỗi cú rơi như thế là cái chết của bao nhiêu kẻ ngoài kia.

Tâm lý giữa dữ liệu và tro bụi

Trong các trung tâm dữ liệu, lính mạng – những kỹ sư, lập trình viên, nhà mật mã – bắt đầu mất ngủ hàng loạt. Một trong số họ, Thiếu úy Marina Sokolova, để lại một đoạn ghi âm sau khi bị chấn động tinh thần bởi cái chết của cha mình – một chỉ huy pháo binh – vì tín hiệu GPS bị gián đoạn:

"Chúng tôi giết họ bằng đoạn mã. Họ giết lại bằng lựu pháo. Và ai trong chúng tôi sống sót... đều mất đi một phần nhân tính."

Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy mình như một vị thần — ban lệnh chết sống chỉ bằng việc ra hiệu cho một nhóm hacker. Nhưng rồi lại nhận ra, vị thần đó chỉ là một gã già đang run tay trước bàn phím.

Tổn thất và kết quả

Nga mất quyền kiểm soát hơn 1.300 thiết bị giám sát chiến trường, hệ quả từ loạt tấn công giả mạo lệnh lùi quân.

4 trung tâm hậu cần và hệ thống thông tin của EU bị vô hiệu hóa bởi mã độc "Spectre-K" của Killnet.

Khoảng 60 UAV cỡ lớn của Ukraine bị rơi, tổn thất ước tính 70 triệu USD.

Nga phát hiện một nhóm AI định vị sai lệnh tiếp viện, dẫn đến thiệt hại 2 xe tăng T-90 tại Mykolaiv do dính vào ổ phục kích không xác định.

Cả hai bên bắt đầu sử dụng AI độc lập để ra quyết định tấn công, làm dấy lên lo ngại về việc AI sẽ vượt kiểm soát trong những ngày tiếp theo.

Chiến tranh không còn chỉ là cuộc chơi của đạn và máu. Nó là sự va chạm giữa linh hồn người và ý chí mã hóa. Trong bóng tối vô hình ấy, ta không biết mình đã chiến thắng bao nhiêu... nhưng ta biết, chúng ta đang dần quên mất mình là ai.

Kaliningrad: Pháo đài cô lập giữa châu Âu

Kaliningrad là tàn tích của một thế kỷ cũ. Nhưng trong tuần lễ máu này, nó lại trở thành biểu tượng cho ý chí chống lại vòng vây của cả một lục địa.

Kaliningrad — mảnh đất tiền tiêu của nước Nga trên bờ Baltic, vốn bị cô lập hoàn toàn ngay từ những ngày đầu của chiến tranh. Hạm đội Baltic đã bị dồn vào cảng, các tuyến hậu cần qua Litva và Belarus đều bị cắt đứt hoặc nhiễu loạn vì chiến tranh mạng, và các đơn vị tăng viện bị chặn đường bởi quân EU từ cả phía Ba Lan lẫn Estonia.

Trong ngày thứ 11, Liên minh châu Âu tung ra cuộc tấn công đổ bộ phối hợp lớn nhất kể từ đầu chiến tranh, nhắm vào các vị trí phòng thủ ven biển Zelenogradsk và cảng Baltiysk.

05:45 – Trận pháo kích mở màn

Cả Kaliningrad thức giấc trong âm thanh rung trời của hỏa tiễn tầm xa do Pháp và Đức cung cấp. Hơn 70 quả tên lửa đất đối đất tầm trung được phóng từ biển và từ các bệ phóng cơ động ở Ba Lan nã xuống chuỗi phòng thủ duyên hải Nga.

"Bầu trời đỏ rực như một đám cháy lan khắp trí nhớ tôi. Baltiysk không còn là thành phố. Nó là bức tường lửa ngăn giấc mơ của EU." – Thiếu tá Karpov, chỉ huy Lữ đoàn 336 Thủy quân lục chiến Nga.

Trong vòng một giờ, quân EU — gồm Thủy quân Đức, Pháp và Hà Lan — đổ bộ vào bãi biển phía tây bắc Kaliningrad. Phòng tuyến của Trung đoàn pháo binh 203 bị vỡ, mất 2 khẩu Msta-B và 5 xe tải đạn dược, mở ra một mũi dao găm thọc sâu vào ngoại vi thành phố Svetly.

08:00 – Đội quân bất khuất

Lữ đoàn 336 TQLC và các đơn vị Vệ binh Quốc gia, dù mất liên lạc với bộ chỉ huy trung ương do chiến tranh mạng, vẫn cầm cự từng căn nhà. Trong một căn hầm gần Svetly, Trung úy Yuri Malashenko, chỉ 23 tuổi, viết dòng cuối trong điện thoại trước khi tử trận:

"Nếu ai đọc được, hãy nói với mẹ tôi rằng tôi đã sống như người lính Nga – và chết như đá chắn sóng. Chúng tôi không rút lui, không khóc, chỉ còn lại âm vang của pháo và niềm tin rằng đất mẹ sẽ không quên Kaliningrad."

Khi các đơn vị NATO tràn qua khu dân cư Donskoye, một trung đội Nga quyết định kích nổ kho đạn họ đang cố giữ – gây một vụ nổ lan tỏa khắp bán kính 400 mét, tiêu diệt cả chính họ lẫn hơn 70 lính Đức xung quanh. Trận địa đó được gọi sau này là "Đồi Tro Tàn" – nơi lá cờ Nga cháy xém vẫn đứng dựng giữa đống đổ nát.

11:30 – Cuộc phản công đẫm máu

Biết rằng nếu để quân NATO tiến sâu hơn 3km, Kaliningrad sẽ rơi, tôi ra lệnh cho các đơn vị tên lửa hành trình Iskander tại vùng ngoại ô Chernyakhovsk – được giữ bí mật tuyệt đối – bắn một loạt vào các cứ điểm đổ bộ NATO trên bãi biển phía bắc. Một chiếc tàu đổ bộ lớp Rotterdam của Hà Lan bị đánh trúng – nổ tung giữa trưa như một ngọn đèn hải đăng chết chóc, khiến hơn 140 lính EU thiệt mạng.

Cuộc phản công được hỗ trợ bởi 10 xe tăng T-90 từ đơn vị dự bị. Dù bị thiệt hại 7 chiếc do UAV cảm tử của NATO, 3 chiếc còn lại đã xuyên phá được đội hình xe thiết giáp Leopard 2 của Đức, đẩy lùi quân địch về lại bãi biển.

Họ gọi đó là địa ngục Kaliningrad. Nhưng với tôi, đó là nơi các con trai Nga hóa thân thành tường thành, không bằng xi măng mà bằng xương và thép.

Tổn thất và kết quả

Quân Nga mất khoảng 1.700 binh sĩ tại Kaliningrad trong 12 giờ chiến đấu, thiệt hại 7 xe tăng, 2 khẩu pháo Msta, 4 hệ thống phòng không Tor-M2, và 2 kho đạn.

Quân EU mất khoảng 1.950 lính, 1 tàu đổ bộ Rotterdam-class, 12 xe thiết giáp, 5 xe tăng, 4 pháo tự hành và hơn 100 UAV.

Các đơn vị Nga giữ vững Kaliningrad nhưng bị kiệt quệ, chỉ còn lại chưa đến 35% cơ cấu tác chiến.

Tinh thần binh sĩ Nga dù kiệt sức nhưng được ghi nhận "ở mức độ trung thành tuyệt đối" – theo bản báo cáo mật của Tình báo GRU.

Quân EU rút khỏi bãi biển vào lúc 18:20, để lại hàng trăm thi thể, trong đó có nhiều sĩ quan Đức, Bỉ và Pháp.

Kaliningrad không ngã. Vì người Nga không ngã khi chân họ đứng trên mảnh đất tổ tiên. Trong cơn bão bom, họ đã dựng lại biên giới bằng máu.

Ngày 12: Tia lửa ở miền Tây, bóng tối trên Dnipro

Có những ngày, ta không còn cảm nhận được thời gian nữa. Lúc nhìn qua bản đồ điện tử, những ký hiệu màu đỏ và xanh dương nhấp nháy, ta nhận ra rằng không phải bom đạn giết người – mà là chính sự im lặng giữa hai đợt pháo, nơi ta nghe được tiếng kêu cuối cùng của những ai không kịp gọi tên mẹ.

Dnipropetrovsk – Cửa ngõ thép đẫm máu

Ngày 12, ánh nắng buổi sớm le lói qua lớp bụi chiến tranh, quét lên những tòa nhà vỡ vụn tại rìa phía đông Dnipropetrovsk như một lời an ủi lạnh lùng từ thiên nhiên. Stepanov báo cáo vào lúc 05:40 – "Chúng tôi đã xuyên thủng phòng tuyến thứ ba. Tổn thất nặng nhưng quân địch cũng đã tan rã từng mảng."

Trận đánh tại Dnipropetrovsk đã kéo dài suốt ba ngày tử chiến, với gần 28.000 binh sĩ Nga tham chiến, đối đầu với hơn 21.000 quân Ukraine và 5.000 quân EU được trang bị pháo phản lực HIMARS và hệ thống phòng không NASAMS. Thành phố biến thành mê cung, nơi từng con phố trở thành chiến tuyến. Tiếng gầm của xe tăng T-90M chen lẫn trong tiếng gào thét của các binh sĩ bị thương vẫn cố gắng tiến lên phía trước.

Một toán lính cơ giới dưới quyền Stepanov đã cắm quốc kỳ Nga lên nóc nhà ga trung tâm vào lúc 11:03 – nhưng niềm vui chỉ kéo dài vài phút trước khi một loạt đạn pháo từ bờ Tây sông Dnieper đáp xuống, xóa sổ cả đơn vị. Tôi lặng đi trong phòng chỉ huy, nhìn tín hiệu họ biến mất trên bản đồ chiến thuật. "Họ đã hy sinh không phải để chiếm một toà nhà, mà để mở ra cánh cửa cho cả mặt trận phía nam," tôi tự nhủ.

Tới 15:30, Dnipropetrovsk chính thức rơi vào tay chúng tôi. Cả thành phố chìm trong khói lửa và nước mắt. Quân ta tổn thất hơn 5.000 người, mất 36 xe bọc thép, 12 xe tăng. Phía Ukraine, theo báo cáo của GRU, hơn 4.800 lính thiệt mạng, 6.000 bị bắt hoặc đầu hàng.

06:00 sáng – Mặt trận Baltic: Buông bỏ trong danh dự

Tôi cho rút quân khỏi Narva, từ chối giao chiến vô nghĩa trong rừng rậm Estonia nơi lính Nga bị phục kích từng đợt bởi UAV cảm tử và pháo binh dẫn đường từ dữ liệu vệ tinh của EU. Tổn thất ba tiểu đoàn trong hai ngày – chủ yếu do pháo binh chính xác và drone-kamikaze.

Tôi gọi đó là "cái chết im lặng", khi những người lính không chết trong hào mà trong một cái chớp mắt rực sáng từ trên cao.

"Thưa ngài," Đại tá Voronov báo cáo trong một cuộc gọi mã hóa lúc bình minh, "nếu ta không rút khỏi Võru, tiểu đoàn số 16 sẽ bị xóa sổ." Tôi gật đầu. Không một lời phản đối. Tổn thất đến lúc này đã quá rõ.

Đến trưa, các lực lượng tại Tartu và Võru rút về phía đông Latvia. Quân số còn lại được chia nhỏ và hợp nhất về tuyến phòng thủ thứ cấp tại Pskov. Baltic – chúng tôi rút lui. Nhưng không phải thua – mà là tái bố trí.

08:00 sáng – Mặt trận Belarus: Hổ thoát lồng

Không ai ngờ rằng bước ngoặt sẽ đến từ một chiến dịch tôi không trực tiếp ra lệnh. Đó là công trình của Vitaly – người chỉ huy lực lượng miền Tây Belarus – và Trung tướng Andrey Nikolaev, người chỉ huy toàn cuộc phản công Belarus vừa qua. Trong một chiến dịch được đặt mật danh "Lưỡi Gươm Hổ Phách", hai cánh quân Nga-Belarus đột phá từ phía đông Brest và Baranovichi. Dưới làn pháo dồn dập, các lữ đoàn xe tăng và bộ binh cơ giới hóa xuyên qua tuyến phòng thủ Ba Lan – vốn đã suy yếu vì bị cắt nguồn hậu cần từ trận Minsk.

Đến 14:00, lữ đoàn cơ giới số 28 của Vitaly chiếm được dải phía đông Lublin sau trận đánh khốc liệt kéo dài 4 giờ đồng hồ – hơn 250 lính thiệt mạng, trong đó 80 người là lính Belarus. Nhưng họ chiếm được một cây cầu trọng yếu bắc qua sông Bug, tạo hành lang kết nối với lực lượng Kaliningrad đang bị bao vây.

Andrey tiến hành chiến thuật "đánh xuyên" từ Suwalki Gap – một hành lang mà NATO từng coi là điểm yếu chiến lược. Đến 18:00, hai cánh quân hợp lại tại làng Radziłów. Cờ Nga tung bay trên một ngôi trường cũ bị đạn phá hủy một nửa. Tôi nhận được tín hiệu mã hóa: "Cánh phải và trái đã hợp nhất. Hành lang Kaliningrad mở."

Tôi không khóc, nhưng mắt tôi cay. Kaliningrad – viên đá cuối cùng trong bàn cờ phía Bắc – đã được giải thoát.

10:00 – Moldova: Cái bóng của quá khứ

"Ngài biết Transnistria là gì không?" Dmitri hỏi tôi. "Là di sản của một kỷ nguyên không muốn chết."

Chúng tôi không muốn tuyên chiến với Moldova, tuy nhiên chính họ đã khiêu khích chúng tôi trước, và đóng vai trò điểm trung chuyển cho mặt trận Ukraine, đặc biệt là ở trận Odessa, nơi đã khiến hàng ngàn người con trai của Nga ngã xuống.

Chiến dịch "Bóng Ma Pridnestrovie" được khởi động trong im lặng. Các đơn vị đặc nhiệm và lính dù Nga đổ bộ từ hướng Odesa vào Transnistria với sự phối hợp ngầm từ các lực lượng thân Nga tại Tiraspol. Đến 12:30, quân Nga đã chiếm được toàn bộ dải bờ đông sông Dniester.

Ba giờ sau, một nửa Moldova đã nằm dưới quyền kiểm soát của chúng tôi. Quân chính phủ Moldova rút về phía tây, để lại Tiraspol và Bender bị cô lập. Trong một bức điện tín mã hóa gửi tôi, Vitaly viết: "Ta đã chiếm được trái tim của Moldova – giờ chỉ còn tâm trí của nó."

Kiev – Thủ đô lạnh lẽo, vết rạn tâm lý chiến

Ở phía bắc, ba mũi tiến công do Tập đoàn quân Cận vệ số 2 dẫn đầu đã áp sát vùng ngoại vi Kiev từ Brovary, Vyshhorod và Fastiv. Kiev không còn là biểu tượng bất khả xâm phạm, mà là mê cung sẵn sàng nuốt chửng bất kỳ đoàn quân nào dám tiến vào. Nhưng chúng tôi không có lựa chọn.

Dmitri, từ trung tâm chiến tranh mạng gần Bryansk, đã giúp chúng tôi "mở đường" qua không gian mạng – tê liệt hơn 47 hệ thống liên lạc quân sự Ukraine quanh Kiev, phá vỡ hàng rào cảm biến drone ở Irpin.

Tới 18:45, lính Nga chạm vào vành đai phòng thủ cuối cùng ở phía tây bắc thành phố. Quân Ukraine chống cự mãnh liệt bằng chiến thuật du kích và mìn thông minh, khiến tổn thất của chúng tôi vượt 1.200 quân trong ngày. Nhưng những bước chân đầu tiên đã đặt lên nền ngoại ô Kiev – và cơn ác mộng của họ bắt đầu.

Cherkasy – Dòng Dnieper nhuộm đỏ hoàng hôn

Tôi vẫn nhớ âm thanh lạnh lẽo vang lên lúc 13:12, khi liên lạc viên báo: "Quân ta đã vượt sông, nhưng bị tập kích nặng ở bờ nam."

Tại Cherkasy, mục tiêu chiến lược là kiểm soát cây cầu then chốt bắc qua Dnieper. Nhưng quân Ukraine đã đặt mìn và pháo tầm xa bao quanh khu vực. Hai trung đoàn lính dù Nga đã vượt sông thành công vào rạng sáng, nhưng bị bao vây bởi các đơn vị phòng thủ Ukraine từ ba phía. 876 lính hy sinh trong chưa đầy 6 giờ.

Tuy vậy, đến 19:50, với sự yểm trợ bằng không kích và UAV cảm tử Lancet-3, chúng tôi đã phá tan cứ điểm pháo binh của đối phương tại Zolotonosha. Cherkasy nằm trong tầm pháo Nga.

Kirovohrad – Ngã tư máu

Tuyến đường từ Kryvyi Rih tới Kirovohrad là huyết mạch hậu cần còn lại của Ukraine ở miền trung. Do đó, trận đánh ở đây biến thành cuộc đọ sức sinh tử.

Quân Nga dưới quyền tướng Petrov mở đợt tấn công vào lúc 04:00 bằng ba lữ đoàn bộ binh cơ giới và một trung đoàn xe tăng T-14 Armata. Những chiếc Armata, lần đầu tiên xuất hiện trên chiến trường miền trung, đã mở lối xuyên qua tuyến phòng thủ Ukraine, phá hủy 19 xe thiết giáp trong vòng 3 giờ.

Song, đối phương cũng tung lực lượng đặc nhiệm tinh nhuệ, khiến các cuộc tiến công của ta trở thành ác mộng đô thị. Một đại đội bị thiêu rụi trong trận phản kích gần quảng trường trung tâm. Cuộc chiến giằng co đến tận nửa đêm – Kirovohrad chưa hoàn toàn sụp đổ, nhưng đã quằn quại.

Tác chiến điện tử:

00:45 – Sự im lặng đẫm máu trong không gian số

Khi đồng hồ vừa bước sang ngày thứ 12, hệ thống liên lạc mã hóa của Tập đoàn quân Cận vệ số 5 tại Dnipropetrovsk đột ngột mất kết nối. Các đơn vị bọc thép đang chuẩn bị cho đợt đột phá buộc phải tạm ngưng toàn bộ động thái vì không rõ tín hiệu "xanh" từ sở chỉ huy là thật hay giả.

Chiến tranh mạng không còn là bức màn hậu trường. Nó là chiến tuyến thực sự. Và đêm đó, mạng lưới hạ tầng số của Nga đã bị xuyên thủng ở ba tầng:

– Lớp tiếp vận,

– Lớp chỉ huy tác chiến,

– Và lớp dân sự bổ trợ.

Người chịu trách nhiệm phản ứng nhanh là Dmitri Kovalchuk – Tổng chỉ huy Trung tâm Phòng thủ Không gian mạng tại Moscow. Gương mặt anh, đẫm mồ hôi, phản chiếu ánh xanh lập lòe của màn hình:

"Chúng đang dùng tới quantum interference packet spoofing, công nghệ chỉ có thể có từ DARPA hoặc từ nhóm Anonymous."

Quả đúng vậy. Các trạm relay tại Poltava và Dnipro bị đánh giả mạo tín hiệu, buộc chúng tôi phải đưa toàn bộ phân đoạn dữ liệu sang air-gapped server farms – một hệ thống hoàn toàn cách ly vật lý đặt ở Kursk và Gomel.

04:30 – Cuộc tấn công từ hai bóng ma: Anonymous & Chimera

Một báo cáo đến từ Tổ hợp SIGINT Kaluga xác nhận:
– Ít nhất 5 nhóm hacker của EU hoạt động tích cực tại Estonia, Séc và Bỉ.
– Một nhóm không xác định ký tên "Chimera" đã đột nhập thành công vào kho dự liệu chiến thuật của Tập đoàn quân số 7 tại Zaporizhzhia và làm rối loạn toàn bộ sơ đồ phân phối đạn dược.

Killnet đã phản ứng. Trong vòng 6 giờ, Killnet không chỉ phục hồi phần lớn các máy chủ tuyến sau mà còn tung ra hai chiến dịch phản công mạng:

Chiến dịch "Mắt của Rồng" (Eye of the Dragon)
– Tấn công chuỗi cung ứng dữ liệu vệ tinh quân sự của EU, khiến một loạt UAV Bayraktar mất kết nối và rơi rụng tại mặt trận Kherson.

Chiến dịch "Troja Siberia"
– Đưa một phần mềm tàng hình vào hệ thống GPS quân sự Mỹ đang được EU sử dụng, làm sai lệch tọa độ pháo binh tại Lviv và biến nhiều trận pháo trở thành... lửa vào rừng trống.

Tổn thất của cả hai bên (tính đến 12:00, ngày 12):

Nga:

17 máy chủ tuyến đầu bị đánh sập.

Mất kiểm soát liên lạc tại 3 sở chỉ huy tiền phương trong 1–2 giờ.

Khoảng 700 UAV bị hỏng hoặc nhiễm mã độc trong quá trình cất cánh.

Một phần dữ liệu chiến dịch tại Poltava bị rò rỉ và bán qua darknet.

EU–Ukraine:

Khoảng 40% mạng lưới vệ tinh định vị quân sự bị vô hiệu trong 6 giờ.

Gần 90 UAV Bayraktar rơi vì nhiễu hoặc tín hiệu sai.

Kho dữ liệu điều phối hậu cần của EU tại Vilnius bị tê liệt, trì hoãn việc tái cung cấp cho các mặt trận phía Nam Baltic 48 tiếng.

2 trung tâm dữ liệu tại Gdansk và Rzeszów bị làm quá tải bằng "bão dữ liệu nhân bản" – một kỹ thuật tấn công chưa từng công bố trước đó.

Trong bức màn điện tử nặng nề đó, lính Nga tại Dnipropetrovsk cảm thấy mù mịt. Trung úy Aleksandr Zorov, người điều khiển pháo cơ giới tại tiểu đoàn số 14, đã mô tả lại:

"Chúng tôi nhận được tín hiệu bắn, rồi sau đó là tín hiệu hủy. Rồi lại tín hiệu 'chờ xác nhận'. Trong 3 phút, cả khẩu đội không biết có nên khai hỏa hay không. Và trong lúc đó, họ bị UAV phá hủy. Hai người chết. Một quyết định không rõ ràng, nhưng hậu quả rõ ràng."

Sự hỗn loạn không còn là ở tiếng đạn pháo. Mà là ở sự chậm trễ của tín hiệu điện tử. Một giây cũng đủ để chết. Một gói dữ liệu sai cũng đủ để một đơn vị bị xóa sổ.

"Chúng tôi đã phản công thành công không chỉ bằng xe tăng và tên lửa, mà bằng cú gõ phím. Trong khi các chỉ huy chiến trường như Vitaly và Stepanov đổ máu trên đất Ba Lan và Ukraine, thì các chiến binh mạng như Dmitri đã giữ cho máu đó không chảy vô ích."

"Ngày mai, tôi cần cả hai chiến trường – ảo và thực – bước cùng một nhịp. Nếu không, chúng ta không còn là quân đội nữa, mà chỉ là một khối rối loạn trong cơn mê sập mạng."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro