chương 5 bị bắt nạt
Kim Thái Hanh người thấm đẫm mồ hôi , hai chân bị tách ra đến run rẩy , môi sưng tấy cả cơ thể không chổ nào không hiện các vết đỏ đầy ám mụi .
Trên chiếc giường rộng , nó liên tục kêu kẻo kẹt qua lại hòa cùng tiếng rên rỉ nức nở của người phía dưới tựa như liều thuốc kích thích loại mạnh làm toàn thân Điền Chính Quốc không thể ngừng di chuyển .
-" ưm a ha anh dừng lại hic "
Kim Thái Hanh cố vùng vẫy cở nào cũng không thể thoát cơ thể to lớn bao phủ cậu , Thái Hanh nức nở không thôi tay chóng lên vai ra sức lắc đầu cầu xin . Mỗi lần thứ to lớn kia đâm vào phía dưới toàn thân Thái Hanh mềm nhũn run rẩy , cậu chỉ biết ngửa cổ há hốc mồm , nơi đó của cậu cũng có thể làm những loại chuyện xấu hổ này sao
Mặt mày Kim Thái Hanh đỏ ửng , mắt mở hờ ướt nhẹp hai má đỏ hồng vô cùng gợi tình . Điền Chính Quốc giữ chặt hai tay cậu đưa lên cao , nam căng càng to lớn đâm sâu vào trong , Kim Thái Hanh cảm nhận bụng mình gồ lên môt chút cậu hét toán khóc lóc đến rên rỉ vì khoái cảm hắn mang đến
-" aaa hức chậm lại anh anh chậm thôi um a ha " cậu lắc đầu nguậy nguậy bày tỏ ý muốn mong Điền Chính Quốc đừng làm nhanh và đâm sâu như vậy . Quả thật mỗi lần hắn cho vào đều tận sâu bên trong sau đó thì rút ra gần hết liên tục lặp lại nhiều lần , lần nào cũng đều mạnh mẽ dồn dập cậu . Thái Hanh bị ghìm chặt chỉ rấm rức khóc nức nở
-" aha anh làm chậm thôi..um..hức tôi... tôi theo không kịp ah á "
Môi cậu hé ra rên rỉ cầu xin hắn , Điền Chính Quốc hai mắt đục ngầu mọi tiếng la của cậu hiện tại lọt vào tai hắn đề gọi mời y đâm cậu nhiều hơn , Điền Chính Quốc cuối xuống áp môi mình lên đối phương bắt đầu càn quấy một cách quyết liệt , môi lưỡi qua lại Thái Hanh cảm giác lưỡi rất rát dường như không còn là môi cậu nữa .
Eo xinh bị túm chặt kéo tới gần thành công khiến nơi giao hợp đâm thật sâu tiểu huyệt ướt át đỏ hồng cực kì gợi tình cứ hể Điền Chính Quốc cho vào bao nhiêu thứ kia bao trọn bấy nhiêu
-" hức đồ đáng ghét ah ha mau ra ngoài "
không chịu nổi Kim Thái Hanh tức giận mắng , hai mắt ửng đỏ ngập nước nhìn người đàn ông trước mặt , bộ dạng đáng thương của cậu càng khiến Điền Chính Quốc kích thích hơn . Hắn nhìn cơ thể hồng hào đang run rẩy vì những cuộc tấn công liên tục hoang dã của mình , bản thân cảm thấy càng muốn bắt nạt người này nhiều hơn
Tìm được điểm mẫn cảm , hắn nhếch nhẹ khóe môi kéo eo Kim Thái Hanh lại gần mình một mạch đâm xuống , làm cậu ngửa cổ rên lớn , Thái Hanh cắn môi nhịn đau đem tiểu huyệt co lại . Điền Chính Quốc kêu ư hử bên trong thật sự ấm nóng đến sung sướng không chịu nổi , hai mắt y tối lại vì sự chóng trả của cậu .
Hắn không nói gì chỉ lấy gối kê sau eo Thái Hanh , cuối xuống cắn đầu ngực hồng hào kia . Cậu thở dốc đưa tay đẩy hắn ra , bị Điền Chính Quốc giữ chặt hắn cắn nhẹ lên ngực cậu thành công khiến tiểu huyệt thả lỏng không đề phòng , sự giận dỗi của hắn dồn hết vào phía dưới , cậu khó khăn đón nhận từng cú thúc mạnh mẽ đến đáng sợ của hắn , chổ nào đâm vào đều trúng ngay vị trí mẫn cảm của cậu .
Nhận ra sự tức giận trong lúc ân ái của Điền Chính Quốc , cậu vừa khóc vừa rên rỉ cầu xin
-" tôi xin lỗi hức..anh chậm lại đi mà hức a ah ha đau quá "
Lời nhận lỗi đáng thương của cậu không khiến hắn động lòng ngược lại sức công phá càng mạnh mẽ hơn , Điền Chính Quốc lạnh lùng không nhìn cậu lật người người Thái Hanh lại nơi giao hợp bị xoay chuyển khiến Thái Hanh rên lớn khóc nấc . Không chịu được sự lạnh nhạt đó , phía dưới càng ra vào mạnh mẽ làm Thái Hanh tủi thân không thôi , cậu quyết định đánh liều đưa hai tay trườn lên phía trước tránh những cú thúc như trời giáng của hắn , cậu cảm nhận nơi đó chạy nước ướt hết đùi cậu mất rồi
Dấu hiệu từ chối của cậu khiến Điền Chính Quốc tức điên , giọng hắn trầm khàn ghé vào tai cậu
-" muốn trốn ? "
Dường như sự dịu dàng ban nãy không còn nữa thay vào đó là một người lạnh lùng chiếm hữu hoàn toàn khác , lực đẩy hông càng dữ dội , rút ra gần hết rồi mạnh mẽ đâm vào . Cậu nức nở lắc đầu giải thích
-" um hum không phải hức aa không bỏ trốn "
-" em còn muốn chạy nữa không ? " hắn mắng
Thật sự Điền Chính Quốc rất kì lạ , loại chuyện này cũng có thể làm nữa sau , nam nhân cùng nam nhân qua lại như thế này . Lần đầu tiên Kim Thái Hanh được biết ở phía dưới cũng có thể làm chuyện xấu hổ .
Chỉ tại con người cậu quá thuần khiết và ngây thơ bị con sói già dẫn dắt rình rập bắt đi .
Tiếng va chạm vang khắp phòng , thật sự bây giờ miệng cậu toát ra chỉ toàn là tiếng rên la đầy dục vòng , hai bên đầu gối run rẩy vì quỳ quá lâu vậy mà tên đáng ghét kia vẫn còn xung sức quyết liệt như vậy , hắn đang giận cậu nên bao nhiêu lời cầu xin chả thèm đoái hoài
-" a hum đau đau quá đừng sâu nữa mà tôi ...chịu không nổi nữa hức "
Liên tục suốt mấy tiếng đồng hồ , cơ thể cậu mệt lả hiện tại chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, Thái Hanh chỉ biết trời đã tối nhưng không biết nó đã giữa đêm .
-" ..."
Hắn cứ mạnh bạo như ban đầu không hề thuyên giảm , cái nào cái nấy đều làm cả người Thái Hanh trượt lên trên , càng đau khổ hơn là hắn không cho cậu bắn tay Điền Chính Quốc nắm lấy phân thân , lần này cậu đáng thương vô cùng khóc đến lạc hết giọng không ngừng cầu xin
-" hức xin lỗi không mắng anh nữa không làm chuyện kia nữa đâu anh hức dừng lại đi mà "
-" lần sau chạy nữa thì làm sao , hình phạt do em quyết định "
Thái Hanh liên tục gật đầu , hiện tại muốn cậu hứa cái gì cũng được làm ơn cho cậu ngủ đi . Bàn chân được Điền Chính Quốc băng bó kỹ lưỡng , hắn nhẹ nhàng hôn xuống . Đến hồi cao trào hắn như không phải con người mạnh bạo đến cực điểm , cậu không dám mắng hắn vì đây là sinh lí con người nếu muốn rút ra phải đạt đến đỉnh điểm . Điền Chính Quốc lật người Thái Hanh lại , cậu biết chuyện gì sắp xảy ra chỉ có thể ôm lưng hắn chịu trận .
-" áa chậm chậm lại đi mà hức Chính Quốc ah "
Nghe tên mình Điền Chính Quốc gừ nhẹ bắn hết vào trong cậu , thứ quý giá của hắn quá nhiều khiến chúng tràn ra khỏi hậu huyệt đỏ ửng . Cậu ấm ức khóc lớn giận dỗi không nhìn mặt hắn , cơ thể nhếch nhát vô cùng định đứng dậy vào phòng tắm thì phía dưới truyền đến cơn đau , Kim Thái Hanh khóc càng lợi hại .
Đêm đó trôi qua khi Điền Chính Quốc bế cậu vào nhà tắm giúp cậu vệ sinh , cậu kiên quyết không muốn hắn đụng ở phía sau nhưng khi hắn trừng mắt dọa cậu một cái Kim Thái Hanh liền ngoan ngoãn nghe theo . Thoa thuốc ở nơi đau rát Kim Thái Hanh dễ chịu hơn
Thói quen của Thái Hanh khi ngủ chính là ôm thứ gì đó , cậu mặt dày ôm Điền Chính Quốc vờ như mình bấn loạn thần trí .
Hắn nhếch mép xoa đầu người nhỏ , nếu không vì cậu kiệt sức hắn cũng không dừng lại . Cơ thể người này khiến hắn không thể dứt ra .
Sáng hôm sau , ở bàn ăn mọi người có mặt đầy đủ chỉ riêng Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh vẫn chưa thấy mặt mũi đâu . Bà Điền định kêu con hầu mời hai cậu xuống thì Điền Chính Quốc ung dung đi tới kéo ghế ngồi , ai nấy đều tập trung nhìn người phía sau thật chất chỉ một mình Điền Chính Quốc dùng cơm sáng , Kim Thái Hanh vẫn chưa tĩnh dậy
Trên bàn không ai nói gì , đến khi ông Điền động đũa tất cả mới được dùng cơm . Bà ba là vợ kế của ông Điền , nổi tiếng chua ngoa thâm độc , không thấy người liền ném đá giấu tay , đứa cháu dâu này chẳng làm bà vừa mắt .
-" mới ngày đầu đã không thấy mặt ở lâu chắc không coi ai ra gì "
-"đúng đó em ba chị thấy vẫn không tốt bằng Tú Anh " người phụ nữ với làn da trắng nõn rất xinh đẹp nhưng hể nói ra câu nào thì chanh chua câu đó .
Ông Điền có bốn người vợ người nào cũng tài sắc vẹn toàn dung mạo hơn người chỉ tiếc mỗi người đều có tính cách trái ngược nhau , Điền Chính Quốc là con trai út cho nên mẹ cậu chỉ là vợ lẻ mặt dù chịu kiếp chồng chung nhưng mẹ của y được ông Điền yêu thương nhất . Bà cả là do ba má ép cưới , hai người vợ giữa là một lần trăng hoa khiến người ta mang bầu , chỉ riêng người vợ cuối cùng là ông có tình cảm và yêu sâu đậm nhất . Vì thế Điền Chính Quốc cũng là ngoại lệ .
Ông có bốn người con đều là con trai , nhưng đứa con ông lo nhất lại là Điền Chính Quốc .
Kim Thái Hanh sau khi tĩnh dậy người ê ẩm mệt mỏi , lưng cậu như muốn nứt ra đặt biệt là phía dưới có chút rát nhẹ , nói gì thì nói cậu bây giờ là người có gia đình chuyện tôn ti trật tự hiểu lễ nghĩa vẫn nên có . Mới ngày đầu về nhà mà cậu ngủ đến mặt trời vương cao , chắc chắn sẽ bị mắng .
Chuyện...chuyện tối hôm qua cũng không nên trách hắn , đêm tân hôn chuyện vợ chồng nên làm .
Đi nhanh xuống giường khổ nổi cơ thể cậu không cho phép đành lết từ từ vào trong , vừa mở cửa muốn ra ngoài Điền Chính Quốc đi vào trên tay cầm theo mâm đồ ăn đầy ấp món , cậu tròn mắt nhìn hắn liền nghĩ tới đêm qua cả hai lăn lộn không ngừng trên giường ,Kim Thái Hanh xấu hổ đỏ mặt quay đi
Nhẹ tránh đường để hắn đi vào , không cần nói cậu cũng biết thức ăn đem tới là chuẩn bị cho cậu . Điền Chính Quốc đẩy mâm tới gần cậu dịu dàng nói
-" thức ăn sáng "
Sao trên giường hắn không nhẹ nhàng ôn hòa thế đi
Kim Thái Hanh không khách sáo nói cảm ơn sau đó cầm đũa thưởng thức từng món , đồ ăn không tệ món nào vị cũng vừa phải , bản thân không biết mình ăn uống hàm hồ thế nào , trong miệng lúc nào cũng nhét đầy đồ ăn tay không ngừng gắp cho thêm vào , mỗi lần như vậy hai má cậu sẽ phòng lên môi chu nhẹ ra vì lượng thức ăn quá nhiều điều đó làm Điền Chính Quốc nhíu mày . Thấy tay cậu định gắp thêm cho vào miệng thì hắn ngăn lại
-" nuốt hết thức ăn "
Thái Hanh bĩu môi ngay cả cậu ăn mà cũng quản . Cậu vẫn còn giận chuyện tối hôm qua đó .
Điền Chính Quốc rất chú ý tới sức khỏe của cậu , hắn đích thân vào nhà bếp lựa từng món ít dầu mỡ không cay đặt biệt tuyệt đối không mặn .
Không khí yên tĩnh như tờ , Kim Thái Hanh giả vờ bận rộn ăn uống không chú ý tới hắn , đột nhiên Điền Chính Quốc cất lời
-" lát nữa tôi phải ra ngoài , thuốc mỡ trong ngăn kéo tủ "
Cậu lắng tai nghe mím môi ngoan ngoãn gật đầu .
-"không được đi lung tung đã biết chưa "
Cái này thì không được Kim Thái Hanh thích bay nhảy bắt cậu ở yên một chổ chẳng khác nào cắt đứt tự do , đưa mắt nhìn chăm chăm hắn môi mấp máy hỏi
-" tại sao chứ "
Điền Chính Quốc nhẹ nhàng đáp
-" ở đây có nhiều thứ không thích hợp với em , nếu buồn chán có thể ra vườn chơi "
Cậu hài lòng nói -" tôi biết rồi "
Hắn nhếch môi xoa mái đầu nhỏ , người này vẫn còn giận cách nói chuyện vô cùng xa cách nhưng sẽ mau nguôi giận ngay thôi .
Sau khi Điền Chính Quốc rời đi cậu buồn chán muốn ra ngoài , tối qua khăn chùm đầu làm cậu không thể hình dung phủ Điền rộng lớn như thế nào , Điền Chính Quốc cũng đã nói nếu buồn chán có thể ra vườn chơi .
Nghĩ là làm cậu vui vẻ ra khỏi phòng , người phụ nữ trạt tuổi trung niên khi nhìn thấy cậu miệng nhếch lên đầy đanh đá
-" dâu con thế này thì vứt "
Vừa nghe đã biết nói ai , Kim Thái Hanh không phải không hiểu lễ nghĩa cậu lập tức cuối đầu chào , rõ ràng là cậu sai trước vì thất lễ buổi đầu bên nhà Điền .
Bà hai tặc lưỡi , phe phẩy cái quạt ung dung đi lại ghế ngồi , bà khinh thường nói
-" xuất thân chẳng ra gì đến phép tắc cũng không có , à mà phải cậu từ Tây về kia mà xem chúng tôi thành cái gì rồi ấy chứ "
Kim Thái Hanh biết bà đang mỉa mai mình , bình thường cậu hoạt bát nghịch ngợm nhưng là người hiền lành , người ta ức hiếp cũng không có cách nào nói lại , gặp người lạ Thái Hanh lúc nào cũng im lặng , đợi người ta quát xong rồi thôi nếu có uất ức quá sẽ ôm mẹ nức nở từ đầu đến cuối tuyệt đối không nói chuyện mình bị bắt nạt cho bất kì ai
-" ha ở Tây rất thoáng , nhìn cậu như vậy ở bên đó chắc có số má đào hoa lắm đó đa "
Cậu mím môi cụp mắt nói
-" không phải đâu ạ..."
-" chứ còn gì nữa chị hai , mà tôi nói cho cậu biết ở đây bộ mặt gia đình là thứ quan trọng nhất đừng làm những chuyện bôi tro trát trấu lên dòng họ Điền này , đừng tưởng học bên Tây về thì không coi ai ra gì " bà ba lên giọng dạy bảo , miệng mồm hết sức chanh chua , nói thì nói nhưng mắt không ngừng liếc nhìn cậu chằm chằm .
Đối với cậu người lớn tuổi hơn nên kính trọng và lễ phép không được có thái độ đùa cợt xem thường , nhưng mà cậu hoàn toàn không như những gì hai người họ nói .
-" không...không "
Cậu định giải thích thì người khác từ đâu đi tới nói , bà ấy có phần lạnh lùng dường như không muốn nhìn cậu cho nên khi đi ngang qua còn cố tình đụng vào người Thái Hanh khiến cậu mất thăng bằng lùi lại vài bước
-" người lớn chưa nói xong cậu là cái gì mà dám lên tiếng , hả " giọng quát đột ngột kia làm cậu bị giựt mình . Kim Thái Hanh người đứng thẳng cuối đầu không dám nói , cậu sợ nếu mình nói ra bọn họ lại nghĩ y trả treo .
Đứng trước ba ánh nhìn sắc lẹm cậu không dám nhúc nhích , chân tay luốn cuốn không biết đặt đâu , ngậm ngùi nghe ba người họ trách mắng vì cậu không có mặt vào lúc gia đình ăn sáng
-" nếu muốn chuộc tội thay vì đứng đó cậu vào bếp nấu gì đó cho chúng tôi " bà hai liếc mắt nói giọng điệu vô cùng giễu cợt . Thật ra bà không đói chỉ là cố tình làm khó cậu , mấy công tử nhà giàu thường rất vụng về , bà muốn kiếm chuyện trách mắng cậu
Kim Thái Hanh hơi bối rối , bắt cậu nấu ăn bộ ba người họ không còn muốn sống nữa à . Hiện tại bọn họ đang giận bây giờ từ chối chắc chắn sẽ bị trách mắng , tình thế bí bách chỉ có thể khốn đốn gật đầu , Thái Hanh bất lực vào bếp
Đến khi Điền Chính Quốc cùng anh trai trở về , tìm kiếm Kim Thái hanh vẫn không thấy đâu
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro