Chương 30: Đối mặt với mọi thử thách

Cả Seungcheol và Jeonghan đều biết rằng cuộc chiến này chưa kết thúc. Dù đã vượt qua nhiều khó khăn, nhưng những bóng tối đe dọa vẫn còn đó, rình rập từ mọi phía. Tuy nhiên, giữa tất cả những lo lắng và nỗi sợ hãi, tình yêu mà họ dành cho nhau vẫn là sức mạnh lớn nhất, là nguồn động lực để họ tiếp tục chiến đấu.

Sau buổi gặp gỡ căng thẳng với những kẻ đứng sau những đe dọa, họ quay lại căn phòng của Seungcheol. Không khí trong phòng vẫn đầy căng thẳng, nhưng ánh mắt của họ không còn đầy lo sợ nữa, mà là sự quyết tâm.

"Em lo lắng cho anh quá," Jeonghan nói, giọng trầm xuống khi nhìn Seungcheol. Cậu bước đến gần anh, đôi mắt lấp lánh sự lo âu nhưng cũng không thiếu sự yêu thương. "Chúng ta không thể để họ thắng được."

Seungcheol không đáp, anh chỉ kéo Jeonghan vào vòng tay mình, hôn lên trán cậu như muốn an ủi và đồng thời khẳng định rằng sẽ không để ai có thể chia rẽ họ. "Em không phải lo. Anh sẽ bảo vệ em. Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ vượt qua tất cả."

Jeonghan nhắm mắt, cảm nhận được sự ấm áp và an toàn từ vòng tay của Seungcheol. Lần này, cậu không cảm thấy sợ hãi nữa. Cậu cảm nhận rõ ràng rằng, tình yêu này sẽ là chỗ dựa vững chắc nhất của cả hai.

"Vậy thì, em sẽ không buông tay anh đâu," Jeonghan thì thầm, rồi nhẹ nhàng nâng mặt Seungcheol lên, kéo anh vào một nụ hôn dịu dàng nhưng lại đầy khát khao. Môi họ chạm nhau, lần này không vội vã, mà là từng chút, từng chút một, như muốn nói lên tất cả những gì họ đang cảm nhận.

Seungcheol hôn lại cậu, nhưng lần này, nụ hôn của anh không chỉ có yêu thương mà còn là sự mãnh liệt của lòng kiên quyết. Anh không muốn buông tay Jeonghan, không muốn cậu cảm thấy bất cứ một nỗi sợ nào. Nụ hôn của họ tiếp tục trở nên mãnh liệt hơn, khi bàn tay Seungcheol di chuyển xuống lưng Jeonghan, kéo cậu lại gần hơn, như để không còn khoảng cách giữa hai cơ thể đang đắm chìm trong nhau.

Jeonghan đáp lại bằng tất cả tình cảm của mình, đôi tay cậu luồn vào tóc Seungcheol, kéo anh xuống hơn nữa, không còn muốn dừng lại. Họ chìm đắm trong cảm giác đê mê và nồng cháy của những nụ hôn, đến mức không còn biết thế giới xung quanh. Mọi lo âu, mọi kẻ thù, mọi khó khăn đều biến mất.

"Em là của anh," Seungcheol thì thầm giữa những nụ hôn, giọng anh trầm, mang theo sự khát khao mãnh liệt.

Jeonghan mỉm cười, cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của Seungcheol. "Và anh là của em," cậu đáp lại, đôi mắt cậu lấp lánh sự yêu thương không thể tả.

Những nụ hôn này không chỉ là sự trao đi yêu thương, mà là lời hứa rằng họ sẽ luôn bên nhau, dù có khó khăn đến đâu. Cả hai không thể kìm chế thêm nữa, từng động tác của họ như là một sự khẳng định về tình yêu này.

Bàn tay Seungcheol di chuyển từ lưng Jeonghan xuống, cảm giác mượt mà dưới lòng bàn tay khiến anh không thể dừng lại. Môi anh tìm đến cổ Jeonghan, hôn nhẹ lên làn da mềm mại, để lại những dấu vết của yêu thương.

Jeonghan rùng mình, cảm nhận được tình yêu cháy bỏng từ Seungcheol. "Chúng ta không thể dừng lại, đúng không?" cậu hỏi, giọng hơi thở gấp gáp.

"Không thể," Seungcheol trả lời, "Chúng ta sẽ không bao giờ dừng lại." Anh lại hôn lên môi Jeonghan một lần nữa, lần này nụ hôn kéo dài, như để khẳng định rằng tình yêu của họ sẽ không bao giờ phai nhạt.

Cảm giác của đôi môi này, của cơ thể này, đã vượt qua tất cả những gì có thể cản trở. Chỉ còn lại tình yêu, chỉ còn lại những nụ hôn cuồng nhiệt và nồng ấm, trao cho nhau tất cả những cảm xúc sâu sắc nhất.

"Anh yêu em," Seungcheol thì thầm vào tai Jeonghan, giọng anh trầm xuống, mang theo sự khát khao không thể kìm chế.

Jeonghan ngước nhìn anh, môi cậu hơi nhếch lên một nụ cười dịu dàng. "Em cũng yêu anh, Seungcheol. Và em sẽ không bao giờ để anh rời xa."

Tình yêu này, không có gì có thể phá vỡ. Những thử thách, những khó khăn, tất cả chỉ là gia vị của cuộc sống. Bởi trong từng nụ hôn, trong từng cái chạm nhẹ, họ đã chứng minh rằng tình yêu này sẽ luôn bền chặt và không bao giờ bị đánh bại.

"Tình yêu không phải là không có thử thách, mà là vượt qua chúng cùng nhau, cùng nhau nắm chặt tay và không bao giờ buông."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro