Chương 32: Lửa không thể dập tắt
Cả hai không thể nào dừng lại được nữa. Đêm qua chỉ là một phần của những cảm xúc mãnh liệt mà họ chưa thể kiểm soát. Dù tình yêu cháy bỏng giữa Seungcheol và Jeonghan đã khiến cả hai thăng hoa, nhưng họ biết rằng đó chỉ là bắt đầu. Sự thật phũ phàng vẫn đang chờ đợi họ phía trước.
Ngày hôm sau, ánh sáng mờ ảo của buổi sáng sớm lách qua khe cửa sổ, chiếu lên khuôn mặt Seungcheol. Anh nằm bên cạnh Jeonghan, cảm nhận hơi thở của cậu. Đêm qua quá nồng nàn và khao khát, nhưng trong lòng Seungcheol vẫn có điều gì đó khiến anh không thể bình yên. Những kế hoạch, những nguy cơ vẫn đang treo lơ lửng phía trên họ.
Jeonghan khẽ cựa mình, đôi mắt cậu từ từ mở ra và nhìn thấy ánh mắt đầy nỗi lo âu của Seungcheol. Cậu không nói gì, chỉ vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt anh, như muốn xoa dịu anh.
"Em biết anh lo lắng về mọi chuyện," Jeonghan thì thầm, giọng cậu như một lời an ủi. "Nhưng anh đừng quên, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả. Dù có chuyện gì xảy ra, em sẽ luôn ở đây với anh."
Seungcheol cảm thấy lòng mình thắt lại. Anh biết Jeonghan luôn bên cạnh anh, nhưng mọi thứ xung quanh họ không hề dễ dàng. Những mối đe dọa, những bóng ma trong quá khứ cứ lẩn khuất. Anh muốn bảo vệ Jeonghan, muốn cậu không phải chịu bất kỳ tổn thương nào, nhưng thật sự, anh không thể làm gì hơn.
"Anh không muốn em bị tổn thương," Seungcheol nói, giọng anh trầm xuống. "Anh không thể để bất cứ ai làm tổn thương em."
Jeonghan nở một nụ cười nhẹ, rồi từ từ ngồi dậy, kéo Seungcheol cùng ngồi dậy. "Chúng ta sẽ đối mặt với tất cả," cậu nói, đôi mắt lấp lánh sự quyết tâm. "Không có ai có thể phá vỡ tình yêu này. Không có gì có thể ngăn cản chúng ta."
Seungcheol nhìn Jeonghan, sự kiên định trong đôi mắt cậu khiến anh cảm thấy yên lòng hơn một chút. Mặc dù bên ngoài có bao nhiêu thử thách, nhưng với Jeonghan, anh cảm thấy mình có thể vượt qua tất cả.
"Em đúng," anh đáp lại, rồi nhẹ nhàng kéo Jeonghan vào vòng tay mình, môi anh tìm thấy môi cậu trong một nụ hôn nồng nàn. Nụ hôn này không giống như những lần trước. Nó đầy sự cam kết, đầy khao khát và cả sự chắc chắn rằng họ sẽ không bao giờ buông tay nhau.
Môi họ quyện vào nhau như thể muốn hòa tan tất cả những nỗi lo âu và căng thẳng của đêm qua. Cảm giác của Jeonghan, sự mềm mại và ngọt ngào từ cậu khiến Seungcheol không thể dừng lại. Bàn tay anh lướt nhẹ trên cơ thể cậu, kéo cậu lại gần hơn.
"Em không biết là anh không thể sống thiếu em," Seungcheol thì thầm giữa những nụ hôn, tay anh khám phá từng đường cong trên cơ thể Jeonghan. "Anh muốn em, Jeonghan, anh muốn tất cả em."
Jeonghan chỉ đáp lại bằng một nụ cười mãn nguyện, rồi khẽ đẩy Seungcheol xuống giường, một cách mạnh mẽ nhưng lại đầy yêu thương. "Vậy thì em sẽ cho anh tất cả."
Họ tiếp tục hôn nhau trong những cơn cuồng nhiệt, không ngừng tìm kiếm nhau, như thể không muốn có khoảng cách giữa họ. Từng cái siết chặt, từng cái chạm, mỗi lần môi họ gặp nhau lại khiến họ như chìm vào một thế giới riêng biệt.
"Chúng ta không cần phải lo lắng về những gì ngoài kia," Jeonghan nói trong lúc hôn, giọng cậu nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm. "Chỉ cần chúng ta có nhau, chỉ cần tình yêu này."
Seungcheol ngừng lại, ánh mắt anh lướt qua khuôn mặt Jeonghan. "Em nói đúng, tình yêu này là tất cả. Anh sẽ không để bất cứ ai chia rẽ chúng ta."
Rồi anh hôn lên môi Jeonghan lần nữa, lần này là một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy tình cảm, như để khẳng định tất cả những gì họ có là mãi mãi.
Họ nằm lại bên nhau, không nói gì, nhưng cảm giác trong không gian ngập tràn sự tin tưởng và yêu thương. Tình yêu của họ, dù có bao nhiêu thử thách, vẫn sẽ mãi vững bền.
⸻
"Mỗi lần chúng ta yêu, mỗi lần chúng ta vượt qua những thử thách, tình yêu này lại càng trở nên mạnh mẽ hơn, không có gì có thể phá vỡ được."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro