Gặp
Tiếng bass điện tử rền vang, mạnh mẽ và hung hãn, không chỉ xé toang màn đêm mà còn đập thình thịch vào lồng ngực những kẻ đang lạc lối trong "The Abyss". Ánh đèn laser đủ màu sắc, xanh, đỏ, tím, vàng, quay cuồng chiếu rọi vào từng ngóc ngách, phản chiếu lấp lánh trên vô số ly rượu đắt tiền và những ánh mắt khao khát không che giấu.
Nơi đây, sự hòa lẫn của tiếng cụng ly giòn tan, tiếng cười cợt sảng khoái và cả những tiếng rên rỉ đầy nhục dục từ các phòng VIP đã tạo nên một bản giao hưởng hoang dã của giới thượng lưu Seoul.
Tại khu vực dành cho khách VIP, Lee Minhyung tựa người vào chiếc ghế sofa bọc da Ý, vẻ mặt hoàn toàn bình thản giữa chốn hỗn loạn. Bộ vest may đo tinh xảo của hắn như một rào cản vô hình, tách biệt hắn khỏi đám đông. Hắn nhấp một ngụm rượu mạnh, vị cháy bỏng của rượu Single Malt cao cấp lan tỏa trong khoang miệng.
Hắn là một bức tượng sống hoàn hảo của gia tộc Lee – được đúc bằng sự kiêu ngạo không thể lay chuyển, tiền tài vô biên và trí tuệ siêu việt đủ để hắn đứng trên cả pháp luật. Ánh mắt sắc lạnh của hắn lướt qua sàn nhảy. Minhyung đã quá quen thuộc với sự hỗn loạn và thác loạn nơi đây, nó là bối cảnh quen thuộc cho cuộc sống xa hoa của hắn.
Nhưng hôm nay, sự hỗn loạn lại mang một màu sắc hoàn toàn khác, một màu sắc đỏ rực, tanh tưởi và đầy nguy hiểm mà chính Minhyung cũng không thể làm ngơ. Tại một góc khuất gần quầy bar mạ vàng, một gã đàn ông già nua, béo ị, khuôn mặt hằn rõ sự tham lam và sự suy đồi, đang giằng co thô bạo với một cô gái trẻ, xinh đẹp. Tiếng kêu sợ hãi của cô gái bị tiếng nhạc nuốt chửng.
Chuyện thường tình. Minhyung vốn dĩ đã định phớt lờ, bởi trong từ điển của hắn, những chuyện tầm thường như thế không đáng để hắn hao tâm tổn trí.
Thế rồi, một bóng hình bất ngờ lao vào như một cơn cuồng phong. Nhanh như một tia chớp, lạnh lẽo như một lưỡi dao vừa rút ra khỏi vỏ. Đó là Ryu Minseok, người mà giới hắc đạo nhắc đến với biệt danh Keria. Với mái tóc đen mềm rủ xuống khuôn mặt có vẻ ngoài ngây thơ đến khó tin, như một thiên thần lạc lối giữa địa ngục, Minseok không nói một lời, trực tiếp cầm chắc chai Whisky đắt tiền trên bàn, ánh mắt ánh lên ngọn lửa của sự điên loạn không thể che giấu.
"Con mẹ nó chứ thằng già đéo có tiền chơi gái rẻ nhất bên tao mà mày cũng dám mơ tưởng đến gái hạng sang hả!"
Lời chửi rủa vang lên khàn đặc, như thể Minseok đang trút hết sự căm phẫn của cả một đế chế.
KÍNH! BỐP!
Chai thủy tinh vỡ tan thành những mảnh sắc nhọn dưới lực đánh khủng khiếp, chất lỏng hổ phách đắt tiền chảy thành dòng, hòa cùng màu đỏ tươi của máu. Minseok không dừng lại, khuôn mặt thiên thần non nớt ấy giờ nhuốm đầy sự tàn bạo.
Chai thứ hai, thứ ba tiếp tục giáng xuống một cách điên cuồng, không chút do dự hay ghê tay. Cậu chửi rủa, cậu đánh đập, không phải vì nhân đạo với con đào của quán , mà vì sự xúc phạm không thể chấp nhận được đến "đế chế" của cậu.
Khi vệ sĩ cuối cùng cũng xuất hiện, dưới chân Minseok chỉ còn là một đống đổ nát tanh tưởi, gã đàn ông già nua nằm bất động, máu chảy lênh láng trên nền đá cẩm thạch. Minseok buông chai rượu, đôi tay trắng ngần vấy máu. Cậu khẽ liếc mắt ra hiệu cho người quản lý đang run rẩy xử lý tàn dư.
Xong xuôi, cậu chỉnh lại cổ áo sơ mi hơi lệch, thong thả bước lên cầu thang xoắn ốc dẫn lên tầng 2 – nơi dành riêng cho những kẻ thống trị thực sự.
Lúc đi ngang qua khu vực của Lee Minhyung, bước chân của Keria đột nhiên chậm lại, rồi hoàn toàn dừng hẳn. Cặp mắt của vị "vua" thế giới ngầm, kẻ nắm giữ luật chơi của bạo lực và tội ác, đối diện với cặp mắt của vị "thiếu gia" đứng trên cả pháp luật, kẻ định hình luật chơi của tiền tài và quyền lực. Ánh mắt của Minseok sắc lạnh, kiêu ngạo, hoàn toàn không có sự sợ hãi.
Nó chứa đựng một sự ẩn ý và khiêu khích sâu sắc, như một lời cảnh báo: Ngươi đã thấy trò chơi của ta. Ngươi định làm gì?
Ánh mắt của Minhyung bình thản như mặt hồ đóng băng, nhưng sâu thẳm lại bùng lên sự hứng thú mạnh mẽ, xen lẫn một chút thách thức không thể kiềm chế. Hắn đã thấy quá nhiều sự giả tạo, nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy một sự điên rồ thuần khiết, nguy hiểm đến mức khiến Lee Minhyung, một người vốn lạnh lùng và tính toán, phải cảm thấy kích thích.
Minseok nhếch môi, nụ cười nửa miệng không hề thân thiện mà lại khiến vẻ ngoài ngây thơ kia trở nên tà mị đến ghê người. Một cái liếc mắt cuối cùng, chứa đựng toàn bộ sự ngang tàng và quyền lực của cậu.
Minhyung ngẩn người. Hắn biết mình vừa bị thách thức, bị cuốn vào một cuộc chơi mới.Keria, cậu ta là một con mồi không thể chạm tới, nhưng đồng thời cũng là một cơ hội kinh doanh đầy rủi ro và một mục tiêu hấp dẫn chết người.
Hắn muốn phá vỡ sự điên rồ ấy, để xem ẩn sau nó là gì.Hắn đặt ly rượu xuống, tiếng thủy tinh chạm vào mặt bàn gỗ nặng nề. Mùi rượu mạnh, mùi máu tươi, và mùi hương bạc hà nhàn nhạt còn vương lại từ Minseok đã tạo nên một thứ cocktail chết người trong tâm trí hắn
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro