Ai cũng có cho mình một tuổi thanh xuân Dù cho... Cố gắng đưa vào quên lãng... Hay nâng niu, gìn giữ... Thì đó... Vẫn là quãng thời gian đẹp nhất. Trịnh An Nhiên yêu Triệu Kiến Văn suốt mười mấy năm, vì gia đình mà mới phải chia tay anh, nói ra những lời cay độc với anh. Anh đi Mỹ. Cô lấy Cố Lãnh Dạ. Số phận hai người lẽ nào thực sự đã chia thành 2 con đường không điểm giao? Cuối cùng cô sẽ lựa chọn ai?
Mật Ngọt dính Đường tan chảy của Freen và Becky ^^ Fic viết theo real life moment hàng ngày của hai đứa, gặm nhắm cơm cún đến mức ngấy cả họng nhưng lại nghiện đến mức chẳng dừng được!…
Thể loại: Hiện đại, nam biến thái x nữ làm gái, ngược khúc đầu, sủng ngọt khúc sau, HE.Trích đoạn: Cô: "Em... đi học cấp ba?" Hắn bĩu môi: "Anh mời cho em một gia sư." Cô: "Gia sư... đắt không?" Hắn: "Đắt.Cái này gọi là đầu tư dài hạn. Em bây giờ ra ngoài kiếm một ngàn mấy bạc, chẳng đủ tiền mua bánh gato cho anh." Cô: "Em còn có chút tiền, chi bằng em đi mở một quán ăn. Nếu là ở cạnh trường đại học thì tiệm ăn vặt rất hút." Hắn: "Em cứ lo nấu cơm cho người khác ăn, còn anh thì sao?" Hắn gắp một miếng thịt kho, rồi lại gắp thêm một miếng. Cô cũng muốn gắp. Thế là hắn dứt khoát đổ hết cả dĩa thịt kho vào chén của mình, cứ như ngày mai hắn sẽ không được ăn đồ ăn cô nấu vậy.Đôi lời:Truyện này nữ chính là gái bán hoa, nam chính cũng không sạch sẽ, tử tế gì cho cam.Tuy chẳng tử tế nhưng cực sủng nữ chính Nguồn: truyenfull.vn…
Cậu không yêu cô, do ba mẹ ép nên cả 2 phải lấy nhau. Chỉ vì hiểu lầm cô không còn trong trắng mà cậu đã xa lánh cô, tìm mọi cách trốn tránh và đuổi cô ra khỏi nhà sớm nhất có thể...Rồi 1 ngày nào đó liệu cô có rời đi hay không???…
Trúc mã của tôi là tra công Tác giả: Tam tam nươngĐô thị tình duyên, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, gương vỡ lại lànhKeyword: Nhân vật chính: Diệp Khai, Trần Hựu Hàm ┃ vai phụ: Các bạn học, ba mẹ đôi bên ┃ ngoài ra:Tóm tắt trong 1 câu: Hiện trường truy thê hỏa táng tràng của lão lang cẩu.…
Ghen là một trạng thái cảm xúc tâm lý của con người phản ánh những suy nghĩ mang tính tiêu cực được biểu hiện bằng cảm giác bất an, sợ hãi, và lo lắng về một sự mất mát, vuột vỡ. Người ta vẫn thường nói yêu và ghen luôn đi cùng với nhau, khi yêu là sẽ có ghen tuông, tình yêu thì phải có chút ghen thì mới tạo nên món ăn tình yêu nhiều màu sắc mùi vị, có ngọt có chua có cay đắng...Đó là đôi dòng tâm sự về ghen trong cuộc sống thường ngày. Nhưng với tác giả Thượng Quan Miễu Miễu thì chữ ghen này được thể hiện ra sao trong tác phẩm truyện ngôn tình Trung Quốc "hợp đồng hôn nhân 100 ngày".Vậy trong tác phẩm của mình với tâm lý các nhân vật + bối cảnh sống thì tình yêu và Ghen được tác giả truyện hợp đồng hôn nhân 100 ngày diễn tả ra sao? Mọi người cùng đến với nội dung chính của truyện : Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người đàn ông đứng đầu giới tài chính Nam Cung Nghiêu, đằng sau giấc mộng khiến cả thế giới phải ghen tị đó là nổi đau và sự nhục nhã không bao giờ chấm dứt.Anh yêu sâu đậm người con gái khác mà anh không cách nào có được, nhưng lại bá đạo độc chiếm cô. Chỉ cần có bất cứ người đàn ông nào khác đến gần cô, ghen tuông cùng tức giận trong người anh bắt đầu trổi dậy. Cô đau lòng bỏ đi, bảy năm sau trở về nước, bên cạnh cô lại có thêm một tiểu bảo bối thông minh lém lĩnh ai gặp cũng đều yêu mến.Diễn biến câu truyện hay này khi anh chặn đường cướp người: "Nhóc con, ba là ba của con!" Cô bất lực ôm lấy đầu con mình: "Anh ta thực sự không phải!" Dưới dáng vẻ lạ…
Thể loại: cổ trang, 1x1, xuyên không, hài, HENhân vật: biến thái lưu manh giả danh thâm tình Cung chủ công x mỹ mạo ngoan hiền nhưng suy nghĩ thoát tuyến Thiếu chủ thụNgười dịch: Mỹ NgânLink: http://gin2277.blogspot.com/2014/05/giang-ho-bien-ia-thi-ki-ba.htmlHai mươi hai tuổi, Thẩm Thiên Lăng giành được giải thưởng Ảnh đế đầu tiên trong đời.Lúc hắn nước mắt lưng tròng cầm cúp, một mảnh trần nhà ầm ầm rơi xuống, không hề sai lệch rớt trúng đầu hắn!Sau đó hắn liền... xuyên việt!Tần Thiếu Vũ mỉm cười: Nếu Lăng nhi bằng lòng, Truy Ảnh cung của ta bất cứ lúc nào đều có thể lo chuyện đám cưới!Thẩm Thiên Lăng rơi lệ: Lão tử cực kì không bằng lòng!…