Chương 15: Trận đấu quyết định của rồng.

   Thấy sức mạnh của Natsu hắn có hơi ngạc nhiên một chút nhưng vẫn giữ được phong độ của mình...hắn đưa tay xoa xoa cằm ra vẻ tri thức, cười khinh:

   - Hừm! Cho dù ngươi có mạnh thiệt, nhưng làm sao ta có thể thua cái thứ rác rưởi như vậy chứ...

   - Im đi!! Hội ngươi dám làm cho chúng ta bị thương như thế này!! Ngươi còn đánh Lucy một cách không thương tiếc!! Hôm nay ta thay mặt Fairy Tail đánh cho ngươi răng môi lẫn lộn!!

   Sau đó cả hai nhào vào đấm nhau, một người đấm, một người đá cứ thế mà đánh, không ai nhịn ai, cả pháo đài bây giờ đã trở thành một phế tích... Natsu thừa cơ đánh sau lưng hắn nhưng Gajeel không thua kém gì, quay qua xẹt ngang người Natsu một nhát. Tôi nhìn cái đó đầy kinh ngạc, bàn tay của hắn là cái gì thế này, nó có thể tùy chỉnh một hình dạng khác...một vũ khí kinh khủng. Hắn cười thành tiếng quất vào Natsu, cậu tránh cú này rồi tránh cú nọ. Cứ đà này cậu chắc chắn sẽ bất lợi. Hắn bỗng dừng lại một chút thầm nói:

   - Nhanh nhẹn lắm, nhưng cũng chỉ được nhiêu đó thôi!!

   Bỗng chốc ánh sáng pháp thuật bao chùm quanh hắn, cả người Gajeel biến thành một màu đen bạc của sắt...Vẩy rồng sao. Tôi cố gượng người lên một chút, vùng bụng của tôi lại đang ầm ĩ kêu đau, lo lắng nhìn qua Natsu hét lớn:

   - Natsu!! Chạy đi!!

   - Steel Dragon...Hard Fist!!

   Tôi chỉ vừa mới dứt lời thôi thì Gajeel đã chạy lại đấm cho Natsu một phát, cũng may cậu ấy đã chặn lại kịp thời, tôi thầm thở phào, nhưng chưa kịp vui mừng thì Natsu đã bị cú đấm đó làm cho lộn nhào và bay vào tường. Tôi kinh hãi nhìn Natsu...Cậu ấy...không sao chứ? Natsu nhảy ra từ trong đám bụi đá và khụy xuống cầm chặt bàn tay đang run lên của mình, có lẽ tay của cậu cậu ấy đang bị thương, tôi cố gắng thoát ra khỏi người Gray nhưng bị ôm chặt quá không thể cử động được, tôi nói:

   - Nat...

   - Lucy!! Nãy cậu chưa trả lời câu hỏi của tôi!! Cậu...muốn rời bỏ mọi người phải không? Cậu muốn mọi người xem cậu như người dưng thôi đúng không!!

   - Tớ...

   Tôi không thể trả lời, cố siết chặt nắm đấm rồi quay sang hướng khác, không kìm được cảm xúc mà nấc lên. Bỗng Natsu đứng lên rống to:

   - Tớ muốn nghe lời thật lòng từ cậu!!

   Tôi quay mặt sang nhìn thẳng Natsu, mắt bỗng chốc nhòe đi, tôi nghĩ tới những gì mình đã trải qua với Fairy Tail, họ là những người kỳ lạ, có hơi dị dị một chút, họ còn rất vô duyên, chẳng biết xấu hổ là gì, cứ thích xông vào nhà người khác, nhưng mà cho dù có vậy thì sao, Fairy Tail là nơi tôi nương tựa, họ coi tôi như gia đình của họ, Master coi tôi như con của ngài, họ sẵn sàng bán mạng chỉ để cứu một con nhỏ vô dụng như tôi và đặc biệt là tôi có những đồng đội tin tưởng tôi, quan tâm tới tôi...Tôi yêu Fairy Tail, tôi thật sự yêu nơi đó, thật sự... Tôi ngước mặt lên xen lẫn những dòng lệ tuôn trào không ngừng hét to:

   - Tớ không muốn rời bỏ Fairy Tail, tớ yêu quý mọi người, rất yêu quý mọi người. Vì vậy... làm ơn hãy cứu tớ thoát khỏi nơi đây!!!

   Sau câu nói đó thì bụng tôi quặn lên kinh khủng, tôi ôm bụng mình ho khụ khụ và rồi trong miệng tôi tuôn ra một chất lỏng đặc sệch màu đỏ. Gray kinh hoảng nhìn tôi, rồi anh ngồi xuống đỡ lấy đầu tôi nói:

   - Lucy! Cậu hãy bình tĩnh lại đã!

   - Nếu như đó là điều thật lòng thì tớ không thể bỏ rơi bạn bè được. Lucy!! Chúng ta về nhà thôi!

   Natsu đứng lên, ý cười hiện ra ở ngay trước mắt, tôi quay đầu lại nhẹ gật đầu thay cho câu trả lời. Sau đó Natsu chuyển hướng sang Gajeel, thay đổi thái độ:

   - Ta sẽ đập bay ngươi trong tức khắc. Fire Dragon...Roar!!!

   - Steel Dragon...Roar!!!

   Cả hai sức mạnh đều đấu đá với nhau vô cùng khủng khiếp, tôi chưa bao giờ thấy hai Sát Long Nhân đấu với nhau bao giờ? Bây giờ tận mắt chứng kiến đúng là một sức mạnh kinh người. Tôi lo lắng nhìn Natsu, không biết cậu ta còn đủ sức để đánh bại tên khốn này không? Cậu ấy đã phải vượt qua hàng ngàn kẻ thù để tới được đây, chắc chắn tiêu hao rất nhiều sức lực. Tôi nắm chặt hai tay lại, bàn tay run lên...tôi cầu nguyện. Hai sức mạnh chạm vào nhau và vụ nổ thứ hai đến, cơn chấn động này còn mạnh hơn hồi nãy, chúng thổi bay chúng tôi ra xa. Gray ôm chặt tôi và giơ tay lên:

   - Ice make...Shield!!

   Bây giờ anh chỉ có thể sử dụng một tay để làm chiếc rào chắn, nên nó hơi nhỏ không thể tới chỗ chị Erza. Nhưng thật may là chị ấy là nữ pháp sư mạnh nhất Fairy Tail nên những vụ nổ này chẳng là cái gì...Sau mấy phút trôi qua, khói bụi đã tan ra hết để lại hai người đang chiến đấu kia đứng như trời trồng. Bỗng nhiên Natsu ngã khụy xuống đất. Tôi lo lắng nhìn, không còn sức lực để hét to, tôi chỉ biết run rẩy gọi tên cậu:

   - Natsu...

   Gajeel nhìn áo mình bị thủng một lỗ, thầm tạch lưỡi một cái rồi chạy tới hất văng Natsu lên, hắn cứ đánh liên tiếp như thế mấy cái rồi sau đó mới buông tha. Bây giờ nhìn Natsu vô cùng tàn tạ, tôi gần như muốn thét lên hận không thể cho tên kia một chưởng chết đi. Đột nhiên tôi nghe thấy giọng nói yếu ớt của Natsu vang lên:

   - L...lửa...

   Mắt tôi sáng lên một tia hy vọng, chỉ cần cậu ấy ăn lửa vào thì sẽ phục hồi sức mạnh như ban đầu, tôi suy xét nghĩ cách làm sao để xuất hiện lửa ở nơi tan hoang này đây, tôi nhìn liếc qua căn phòng rồi nhìn vào đống máy móc ở phía kế bên chỗ Natsu nằm, sau đó cười tươi, nhìn qua Gray nói:

   - Gray...cậu mau thả tớ xuống đi!!

   - Nhưng cậu đang bị thương...

   Tôi hiểu sự lo lắng của Gray nhưng tôi cần phải làm việc này ngay bây giờ không thôi Natsu sẽ không thể sống sót quay trở về. Như cảm nhận được sự quyết tâm trong mắt tôi. Gray lưỡng lự một chút sau đó nhẹ nhàng thả tôi trên mặt đất, cảm giác nhói đau vẫn còn đọng lại, nhưng tôi vẫn có thể chịu được, tôi rút trong mình một chiếc chìa khóa mà tôi đã lấy từ đảo Garuna, ngắm thẳng la lớn hết mức có thể:

   - Natsu!! Cậu đã hứa sẽ cứu tớ trở về mà!! Mau mau thực hiện lời hứa đi! Mở ra cánh cổng cung Nhân Mã!! Sagittarus!!

   Rồi trong vòng tròn ma pháp đó bỗng nhiên xuất hiện một cái đầu ngựa rồi thân ngựa nói chung là một người đội trang phục chú ngựa. Anh ta trang nghiêm đứng thẳng cầm theo đó một cây cung sau đó kính cẩn trả lời:

   - Xin chào, moshimoshi!!

   - Sagittarus!! Hãy tạo ra lửa đi! Mau lên!!

   Anh ta nhìn tôi đầy hoang mang sau đó nhẹ nhàng đáp lại:

   - Tôi xin lỗi...tôi không thể. Tôi chỉ biết bắn thôi.

   Tôi đập đầu mình, thật là...sao mình lại cụt ngủn như thế chứ. Nói vậy làm sao anh ta hiểu được, con ngu này!!. Tôi thở ra một hơi sau đó nhìn Sagittarus giải thích:

   - Anh thấy mấy cái thùng ở phía bên kia không...Hãy nhắm vào chúng...

   - Đã rõ!! Moshimoshi.

   Hiểu ý tôi Sagittarus giương cây cung của mình nhắm thẳng vào những thùng máy móc đó, ánh sáng pháp thuật xuất hiện ngay cây cung và bay xuyên qua hai người kia nhắm thẳng tới thùng máy. 1s...2s...3s Vụ nổ thứ ba xuất hiện, ngọn lửa bỗng nhiên bừng cháy. Tôi mừng rỡ nhìn Natsu đang ngấu nghiến nó, cậu ta đứng dậy đi ra ngoài đám khói, cười tươi, hai tay đấm vào nhau la lên:

   - Cảm ơn vì bữa ăn!! Lucy. Bây giờ ta sẽ đập ngươi chỉ bằng một chiêu cuối cùng!!

   - Tên khốn!!

   Gajeel chạy thật nhanh tới chỗ Natsu, ánh mắt đầy hận ý nhìn cậu. Nhưng khuôn mặt của Natsu chẳng sợ hãi hay hưng phấn mà vẫn bình tĩnh chặn cú đánh của hắn, từng lớp áo giáp trên tay Gajeel bị nứt ra thành từng mảnh. Cậu tức giận rống lên đánh một quyền vào bụng hắn:

   - Cái này là cho Jet, Droy, Levy, ông già và...Lucy!!

   Tất cả những gì hắn làm bây giờ là hứng chịu mọi đòn đánh của Natsu. Cậu tuy nói đánh một chiêu nhưng với ngọn lửa mạnh mẽ bao trùm quanh thân thể cậu, Natsu đánh những đòn liên tiếp vào Gajeel khiến hắn bất tỉnh nhân sự. Tôi mừng rỡ nhìn người đang đứng bên đó, nước mắt chảy dài. Nhìn cậu vẫn bình yên thật sự rất tốt...Sau đó, tôi mất dần hết sức lực, mắt bắt đầu nhòe đi và nhắm chặt. Lúc đó tôi vẫn còn nghe đồng đội lo lắng gọi tên tôi. Tôi mỉm cười nhắm mắt lại và để cho thân thể được nghỉ ngơi.

   Tôi về rồi mọi người!! 

To be continued.

Chương 16: Ngoại truyện: Hình phạt!!


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro