chap 27
dạo này đột nhiên siêng hẳn a. à mà chắc là vài chap nữa thôi sẽ end a.
baohanlinh . cảm ơn vì luôn ủng hộ a
__________________________
anh tiến về phía trước, ánh mắt hướng về trên đài xử tử. Ace đang ở phía trên và mắt cũng hướng về phía anh. ánh mắt Ace lo sợ, sợ rằng luffy sẽ bị thương, sợ rằng những người đồng đội của anh sẽ rời bỏ anh.
ánh mắt anh lướt qua bên cạnh, rất nhiều kẻ đang bao vây anh. ánh mắt anh ánh lên một ánh đỏ, màu đỏ đẹp đẽ của máu, màu đỏ quyến rũ. ... chúng đã bị anh đánh văng ra. phải chịu đựng sự đau đớn của anh tặng cho, chúng hộc máu và ngã lăn xuống.
anh cười nhếch môi : một lũ yếu đuối.
nghe anh nói, chúng tức giận. câu nói của anh như một thanh kiếm đâm vào lòng tự tôn của bọn chúng.
chúng nghĩ chỉ vì anh là một tân binh mà xem thường anh ư ?
chúng nghĩ có các thất vũ hải ở đây thì chúng sẽ yên tâm ư ?
chúng nghĩ có các đô đốc ở đây thì anh sẽ thua ư ?
nực cười. sự kiêu ngạo của chúng sẽ là một con dao sắc bén đâm thẳng vào chính cái suy nghĩ ngu dốt của chúng. anh sẽ cho chúng biết, thế nào mới là sức mạnh thực sự. cứ đợi đi, chỉ một lúc nữa thôi, chúng sẽ phải cực kỳ thất vọng, rất thất vọng......
ánh mắt sắc bén, nụ cười cợt nhả, khuôn mặt ghê rợn tràn đầy sự khinh bỉ dành cho bọn chúng. đôi mắt đen ẩn chứa sự điên cuồng, xem giết người là thú vui. anh nhìn cảnh từng tên một bị đánh ngã bởi anh, miệng hộc ra máu, cơ thể bầm tím mà cảm thấy điên cuồng. càng nhìn càng điên. hình ảnh chúng hét lên, hình ảnh chúng chạm vào tay anh và khuôn mặt trở nên dị dạng, đúng là một sự kích thích.
nhưng... thật tiếc là anh đến đây không phải để điên cuồng chém giết mà để giải cứu ace. đành phải nhanh chóng tiến đến , đối mặt với ace và cùng nhau thoát ra khỏi đây.
phải đánh với hàng trăm tên chết tiệt thật phiền phức. anh phải vừa đánh vừa tránh phỏi những đường kiếm sắc bén của chúng. tên này vừa ngã, tên khác lại nhảy lên tấn công anh. cứ liên tục như vậy, ngay cả anh cũng đã hứng vài chiêu. cơ thể đẹp đẽ của anh đã bị nhiễm bẩn bởi những đường kiếm bẩn thỉu từ những kẻ bẫn thỉu. ngoại trừ ace ở đây, tất cả mọi kẻ khác đều là những kẻ bẩn thỉu và nhớp nhúa.
xoẹt.... anh lại bị ché thêm một nhát nữa trúng tay.
_thật đáng tức giận. đúng là những con kiến phiền phức. ivan, mở đường cho tôi. anh hướng về phía ivan kov mà ra lệnh
_được thôi, nhưng cậu có nhất thiết phải ra l.......
_làm ngay đi, ta không có thời gian. luffy ngắt câu của ivan, bắt ép ông ta phải nghe theo anh.
_death wink.... đây là cú nháy mắt tử thần của ivan kov. khiến cho rất nhiều tên hải quân bị đánh văng đi và tạo thành một con đường. mặc dù không dài lắm nhưng cũng đủ để tăng thêm thời gian cho anh.
anh chạy. đã tiến được một đoạn dài thì đột ngột.... smoker đánh mạnh vào cánh tay anh. hắn ta định đánh thêm một cú nữa thì bị cô - boa hancock đá văng.
_cô định từ bỏ vị trí shichibukai sao ? smoker nhìn cô mà hét lên
_câm mồm ngay, cơn tức giận đang làm ta ù tai đây ! cô phản ứng một cách dữ dội.
sao ngươi dám đánh người yêu ta như thế. ta sẽ giết ngươi, ta sẽ quẳng ngươi cho chó ăn. dường như bất kỳ điều gì liên quan đến anh cô đều rất dữ dội
rồi cô quay lại, không phải là khuôn mặt của người đang tức giận mà là khuôn mặt của một nô lệ điên cuồng vì tình yêu.
bây giờ, cô đang đối mặt với anh, nhìn xuống dưới, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của anh bị xước mà lòng cô thắt lại. cô không đành lòng nhìn anh như vậy. cô quyết định, trong cuộc chiến này cô sẽ không theo bất cứ phe nào, cô sẽ chỉ theo anh.
cô cúi xuống, luồn tay vào áo và đưa ra một chiếc chìa khóa : đây là chìa khóa còng tay của anh trai anh. anh hãy lấy nó đi.em xin
anh rất ngạc nhiên. không ngờ hancock lại có thể đưa cho anh. anh rất mừng rỡ và lao vào ôm cô khiến cô bay lên chín tầng mây.
_cảm ơn nhiều, hancock. anh mỉm cười rạng rỡ. nắm tay cô sau đó chạy đi. và cú nắm tay đó lại khiến cô ngất ngây.
anh chạy đi, càng lúc càng gần. Ace, em tới đây !
____________________________
mệt mỏi a. hai ngày liên tục viết liên tục.
thật mệt ! mã mã
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro