#6
"Mikan to kazaguruma
Kaeritai nante iwanai keredo
Tooku he susumu hodo
Furusato daiji ni naru yo."
(Tui lười dịch cái đoạn này nhưng mà nó liên quan đến cam, chong chóng và Nami muốn về nhà)
"Giọng của cậu thật du dương"
Nami ngay lập tức ngừng hát khi nghe thấy giọng của thuyền trưởng bên cạnh. Cô gái lập tức hướng ánh mắt về phía biển, có chút ngượng ngùng. Cô tựa vào Sunny với đôi má ửng hồng.
"Cậu ở đó từ bao giờ vậy?"
"Vừa tới" Luffy cười toe toét.
"Tôi chỉ theo tiếng hát của cậu và tôi đã đến đây."
Nami nhìn anh chằm chằm một lúc, rồi lại nhìn sang chỗ khác.
"Ai đã sáng tác bài hát đó? Tôi chưa từng nghe nó bao giờ" Luffy hỏi và dựa vào Sunny.
"Tôi tự sáng tác" Nami ngượng ngùng trả lời.
"Lần sau cậu cần song ca với Brook" Luffy cười toe toét gợi ý.
Tất cả các thành viên trên tàu đều làm việc trong các hoạt động hàng ngày của họ. Cơn lốc ngày hôm qua thực sự gần như làm mọi thứ rối tung lên. May mắn thay, Nami đã có thể xử lý nó và họ đã sống sót. Có lẽ nếu không có Nami, không biết chuyện gì sẽ xảy ra với họ.
"Nếu tôi không nhầm, lời bài hát của bạn gợi cho tôi nhớ về quê hương của cậu. Có những quả cam."
Nami chống cằm bằng một tay: "Kể từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, tôi đã nói rằng tôi thích cam và tiền."
"Nhưng cậu thích tiền hơn, Nami."
"Tôi biết" Nami nhắm mắt, tận hưởng làn gió biển.
Luffy nghe thấy âm thanh vung búa của Usopp từ Nhà máy Usopp. Có vẻ như anh ấy đã làm điều gì đó thú vị ở đó.
"Thực ra có ba điều chính mà bạn thích nhất, Nami" Luffy đoán.
"Hả?"
"Ngoài cam và tiền" Luffy cười nhạt.
"Tôi không hiểu, Luffy" Luffy chỉ cười toe toét, sau đó ngay lập tức đến nhà máy Usopp mà không thèm để ý đến tiếng gọi của Nami nữa. Tên ngốc này chỉ có thể bị nhầm lẫn.
"Tôi muốn thu hoạch cam của mình" Nói rồi Nami đi đến vườn cam để thu hoạch
Tại Nhà máy Usopp
"Hả? Cái đó để làm gì, Luffy? Cậu chỉ muốn biến nó thành một món đồ chơi đúng không?" Usopp hỏi khi thấy Lutfy cầu xin mình.
"Nhưng tôi muốn điều đó.Tôi biết là cậu có thể làm được, phải không? Giúp tôi với. Nếu tôi làm, tôi sẽ làm nó rối tung lên mất" Luffy van xin.
Usopp đề xuất: "Cần phải có giấy, nhưng nếu có thể thì nên tìm giấy rất chắc và không dễ bị hỏng nếu tiếp xúc với nước để giữ được lâu hơn"
"Giống như giấy Nami dùng để vẽ bản đồ?" Luffy hỏi.
"Oi, oi. Cậu muốn lấy đồ đạc của Nami? Cậu không còn yêu cuộc sống nữa, phải không?" Usopp kinh hãi hỏi.
"Nhưng chúng ta thực sự cần nó, tôi sẽ hỏi Nami một cái."
"Cậu có chắc không?" Usopp chưa kịp hỏi thì Luffy ngay lập tức lao ra khỏi phòng về phía phòng vẽ.
"Đợi đã!" Usopp không thể ngăn cản anh ta nữa.
Luffy bật dậy và đến trước phòng vẽ. Anh thấy Nami đang cố hái những quả cam chín mọng.
"Sao vậy, Luffy?" Luffy không trả lời. Anh vào phòng Nami. Nami ngạc nhiên. Tại sao Luffy lại vào đó? Một lúc sau, Luffy lại xuất hiện với một cuộn giấy dài hàng nghìn năm tuổi mà Nami đã từng vẽ.
"Dừng lại, Luffy! Cái đó để làm gì?" Nami.
"Đừng keo kiệt, Nami. Tôi chỉ yêu cầu một. Cậu có rất nhiều thứ trong đó" Luffy thản nhiên trả lời.
"48 nghìn Berry mỗi tờ! Cậu có đủ tiền để trả cho nó không?" Nami càu nhàu
"Tại sao tôi phải trả tiền?Cậu đã từng nhận nó miễn phí mà " Luffy phản đối.
"Làm sao mà cậu còn nhớ được?" Nami ngạc nhiên. Đó là hai năm trước đây.
"Dù sao tôi cũng lấy một cái! Đi đây!"Luffy ngay lập tức chạy.
"LUFFY! TRỞ LẠI ĐÂY!" Nami gầm gừ với hàm răng cá mập, nhưng Luffy đã biến mất khỏi tầm mắt của cô.
"Thuyền trưởng của tôi ơi! Cần cẩn thận nếu cậu chỉ muốn biến nó thành một món đồ chơi!" Luffy lại vào phòng làm việc của Usopp.
"Usopp, Nhìn này! Tôi hiểu rồi!" Luffy đáp lời Usopp
"Tôi hy vọng Nami vẫn còn cho cậu sống" Usopp chỉ có thể lắc đầu trước hành vi của đội trưởng của mình.
"Vậy, tôi nên làm gì với tờ giấy này?" Luffy hỏi khi trải nó lên bàn của Usopp.
"Sẽ rất thú vị nếu cả hai mặt đều có màu sắc khác nhau" Usopp gợi ý. Anh ta lôi ra một vài loại sơn màu trước mặt Luffy.
"Cậu muốn màu gì?"
"Hmm ..." Luffy suy nghĩ một lúc khi đặt một tay lên cằm.
"Màu đỏ!" cậu ấy nói. Usopp lấy màu đỏ và trộn nó với một ít nước bằng cọ.
"Sau đó?"
"Màu cam!" Luffy tiếp tục.
"Hả? Cậu thực sự rất tệ trong việc kết hợp màu sắc phải không. Màu đỏ là một màu nổi bật, Luffy. Màu cam cũng là một màu nổi bật. Hãy chọn một màu tối như xanh đậm, đen hoặc xám," Usopp gợi ý.
"Không! Tôi muốn màu đỏ và cam!" Luffy vẫn cứng đầu như thường lệ. Usopp đã bỏ cuộc. Rốt cuộc điều này không phải dành cho anh ta. Cuối cùng anh ta lấy sơn màu cam ra và trộn với nước.
"Nghe này, Luffy. Tôi sẽ chỉ dạy cậu cách làm, cậu phải độc lập hơn một chút. Và chúng ta chỉ có một tờ giấy. Đừng mắc sai lầm vì cơ hội của cậu chỉ phụ thuộc vào một tờ giấy này"Usopp lên tiếng, Luffy gật đầu đồng ý. Chỉ cần có người dạy, chắc chắn là cậu có thể tự làm được.
"Đầu tiên cho điểm ở đây và ở đây. Sau đó, sử dụng một cây thước kẻ. Sau đó cắt ..." Usopp chậm rãi dạy cho anh ta. Luffy chỉ nghe theo. Usopp tự hỏi tại sao Luffy lại đột nhiên quan tâm đến một thứ như thế này. Đôi khi suy nghĩ của Luffy thật khó đoán. Sau mười lăm phút cố gắng, Luffy đã cắt được nó một cách gọn gàng. Tiếp theo Usopp thực hành cách gấp nó bằng giấy thường. Luffy làm theo
"Tốt. Bộ não của cậu có vẻ như đang hoạt động rất tốt " Usopp khen ngợi. Thực ra, đó cũng là một sự châm biếm vì Luffy hiếm khi sử dụng bộ não của mình.
"Chà, cái này đã thành hình rồi" mắt Luffy sáng rực.
Usopp đã chuẩn bị điều đó. Anh ấy đã tự chỉnh sửa nó vì anh ấy chắc chắn rằng Luffy sẽ làm nó rối tung lên nếu anh ấy chỉnh sửa nó. "Đã sẵn sàng!" Usopp đưa nó cho Luffy, sau đó đưa cho cậu ấy sơn và cọ.
"Cho nó màu đỏ ở đây và ở đây. Sau đó là màu cam ở đây và ở đây."
Luffy cầm bút lông lên, sau đó tô màu một cách tỉ mỉ và cẩn thận. Usopp chú ý đến thuyền trưởng của mình . Lần này cậu ta thực sự rất nghiêm túc. Thực ra lần này bị quỷ gì ám vào cậu ta? Thật khả nghi.
"Cậu đã làm nó để làm gì, Luffy?" Usopp tò mò hỏi.
"Tôi đã nói với cậu là tôi chỉ quan tâm," Luffy trả lời một cách thản nhiên và vẫn tập trung vào việc bôi sơn ở đó.
Usopp mỉm cười. Một khi Luffy hoàn thành nó, anh ấy chắc chắn biết tại sao Luffy lại làm ra nó. Anh chỉ tò mò vì chỉ có lần này anh mới thấy Luffy học làm ra thứ gì đó. Sau một thời gian, cuối cùng nó cũng kết thúc. Nó trông đẹp hơn khi nó được tô màu. Đôi mắt của Luffy lấp lánh. "Usopp, Thật tuyệt vời ."
Usopp xoa mũi bằng ngón tay cái. "Hehehe..đừng đánh giá thấp thuyền trưởng Usopp, Đợi đã! Tại sao cậu lại đặt nó ở đó?"
Luffy đăt nó trên chiếc mũ của mình, vào giữa dải ruy băng đỏ trên chiếc mũ của mình, sau đó đội nó trở lại. "Làm sao? Tốt, không phải sao?" Luffy cười toe toét. Usopp dường như đã nhìn thấy một mẫu mũ như vậy. Nhưng nó ở đâu?
"Jaa, tôi đi trước đây! Arigato, Usopp!" Luffy ngay lập tức chạy ra ngoài. Usopp tò mò cuối cùng cũng nhìn trộm anh.
"Namiiii! Nami nhìn đây!" Luffy hét lên như một đứa trẻ. Nami vẫn đang khó chịu vì Luffy cầm lấy tờ giấy ngay lập tức càu nhàu. Cô suýt ném cho Luffy một quả cam trên tay. Nhưng khi cô gái quay lại, ý định của cô ngay lập tức bị hủy bỏ. Cô thấy Luffy cười với cô, với vật thể đang bám trên mũ của cậu.
"Gen-san!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro