Bánh bao sữa ~
Minhyung và Xuxi là hàng xóm của nhau, papa Jaehyun và papa Taeyong là bạn thân từ bé nên hai đứa cũng rất thân nhau. Mỗi ngày hai bé đều đi học chung với nhau.
Một ngày như bao ngày, Xuxi đang ăn sáng cùng Minhyung ở căn tin trường. Minhyung uống sữa và ăn bánh ngọt còn Xuxi thì ăn hẳn một hộp cơm to. Minhyung đang uống sữa thì chợt quay sang hỏi Xuxi:
- Sao mình bằng tuổi nhau, ngày nào tớ cũng uống sữa mà sao tớ vẫn thấp hơn cậu nhỉ?
- Tại vì mình ăn rất nhiều nên mình mới cao lớn như vầy nè. – Xuxi nhe hàm răng còn dính cơm cười cười nói.
- Nhưng papa mình nói uống sữa sẽ cao lên mà, nhất định sau này mình sẽ cao hơn cho coi ~ - Minhyung chu môi nói.
Lúc này, hai gò má tròn tròn trắng trắng của Minhyung đang phồng lên, do lúc nào cũng uống sữa nên rất là thơm. Trong chốc lát, Xuxi liền nghĩ đó là hai cái bánh bao sữa mà papa hay mua cho mình để ăn dặm, cảm thấy Minhyung thực dễ thương nga~ Nghĩ tới lại thấy thèm cắn một cái quá đi, Xuxi không nghĩ nhiều bỗng “phập” một cái rõ to vào gò má của Minhyung.
- Aaaa … đau quá đi .. hức .. hức .. đau Minhyung.. mà … hức … - Minhyung ôm gò má, nước mắt bắt đầu ứa ra.
-Tớ… tớ… không cố ý .. – Xuxi không biết làm sao, cứ ấp a ấp úng mãi
- Minhyung ghét Xuxi ! Minhyung không chơi với Xuxi nữa đâu ~ - Minhyung hét lên rồi chạy đi mất, bỏ hộp sữa bơ vơ trên bàn ăn.
Xuxi ngẩn người nhìn theo, không hiểu tại sao bản thân tự nhiên lại làm vậy nữa. Xuxi cũng định chạy theo Minhyung nhưng mà papa dặn không được bỏ thức ăn như vậy, làm như vậy là xấu lắm. Mà.. xấu thì Minhyung không có thích chơi với bạn xấu đâu. Nghĩ nghĩ rồi Xuxi cố ăn nhanh cho hết hộp cơm rồi chạy ù vào lớp tìm Minhyung.
Chuông reo vào lớp, Xuxi nhìn quanh thấy Minhyung ngồi trong góc lớp, nước mặt ngắn dài quay mặt ra cửa sổ. Xuxi ngồi xuống cạnh Minhyung nhưng không biết nói gì, cứ định mở miệng rồi lại thôi. Trong lòng ủ rũ nghĩ “Minhyung giận thật rồi..haizz....phải làm sao đây ? Papa ơi, giúp Xuxi với ~ TT”
Chờ mãi cũng đến giờ tan học. Minhyung hậm hực không nói gì xách cặp bỏ đi trước, chẳng thèm chờ Xuxi như mọi ngày. Về đến nhà, Minhyung chạy vào ôm papa Jaehyun vừa khóc vừa nói:
-Papa ơi… hức.. hôm nay.. hức… Xuxi …hức … ăn hiếp …hức.. con … hức ..
- Hai đứa có chuyện gì? Kể papa nghe xem nào?
-Hôm nay..hức… lúc ăn .. sáng ..hức… con nói.. con sẽ .. hức…uống sữa… thiệt..hức… nhiều…hức.. để cao… hơn…hức.. cậu..ấy…
- Rồi cậu ấy làm gì con? – Jaehyun vẫn không hiểu chuyện gì.
-Cậu ấy…hức… nhìn con… hức…rồi tự nhiên… hức… cắn gò má…hức..của con..hức..oaooaa
-Ngoan ~ Minhyung ngoan đừng khóc nha ~ Đưa papa xem có sao không ?
- Con..hức..có …làm gì đâu…hức… - Minhyung mếu máo đưa mặt cho papa xem – cậu ấy…hức… cắn con…hức .. đau lắm … hức…
-Có vết đỏ nhỏ này. Thôi để papa dẫn Minhyung sang nhà chú Taeyong nói chuyện nha~ Minhyung ngoan~ Đừng khóc nữa, đi theo papa nào ~
Jaehyun dẫn Minhyung sang nhà Taeyong. Vừa mở cửa, Taeyong nhìn thấy Minhyung mắt sưng húp lên liền hỏi:
- Minhyung làm sao thế này? Sao khóc sưng hết cả mắt vậy? Ai ăn hiếp Minhyung hả? Nói chú nghe xem nào.
- Xuxi cắn vào má thằng bé, đau quá nên nó khóc từ nãy đến giờ. Tớ qua đây là muốn nói chuyện này đấy. – Jaehyun nói ngay khi thấy Minhyung rưng rưng sắp khóc.
- Sao thằng bé lại làm vậy nhỉ? Hai đứa rất thân nhau mà? Để tớ gọi nó ra nói chuyện.
- Xuxi ah, ra đây papa có chuyện muốn nói với con! – Taeyong nói vọng vào trong nhà.
-Vâng ạ. – Xuxi từ trong nhà bước ra, mặt buồn thiu, vừa nhìn thấy Minhyung lại vừa vui vừa sợ.
Jaehyun chầm chậm hỏi nhỏ:
-Chú hỏi Xuxi nè, sao con lại cắn vào má Minhyung vậy?
- Dạ..con…con… - Xuxi lắp bắp, cắn cắn môi, hai tay cứ bấu vào nhau.
-Con nói đi chứ Xuxi, sao con lại làm vậy khiến Minhyung khóc sưng hết cả mắt hả? – Taeyong có chút mất bình tĩnh nói lớn.
- Dạ … thực ra.. con không có cố ý mà … - Xuxi sợ sắp khóc, mắt to long lanh nước – Tại lúc đó, nhìn Minhyung trông như… như.. như hai cái bánh bao papa hay mua cho con.. nên…
-Nên con cắn Minhyung giống như bánh bao hả? – Taeyong như bị shock hỏi.
- Dạ.. đúng… - Xuxi ngước mắt lên nhìn mọi người, nhìn sang Minhyung đang mở to mắt nhìn mình.
- Trời ơi, con có thấy bạn dễ thương quá cũng không được cắn làm bạn đau như vậy có biết không? – Taeyong vừa giận cũng vừa cố nhịn cười.
- Xuxi nè, lần sau không được làm vậy nữa nha. Làm vậy Minhyung đau lắm đó. Con xin lỗi Minhyung nha – Jaehyun dịu dàng nói
- Dạ … - Xuxi ngại ngùng nói – Cho tớ xin lỗi Minhyung nha, tớ không có cố ý thật mà, Minhyung đừng giận nữa nha ~ - Xuxi cầm bàn tay nhỏ xíu của Minhyung, nhỏ giọng năn nỉ
- Um… lần sau Xuxi đừng.. hức.. làm vậy nữa nha…hức… Minhyung đau..hức .. lắm đó .. hức.. – Minhyung nói giọng ủy khuất, lại chu chu cái môi, gò má lại phồng ra rất đáng iu ~
- Vậy…Xuxi thơm má Minhyung có được không? – Xuxi lại thấy bánh bao sữa xuất hiện, liền hỏi.
- Cái này…papa nói Minhyung chỉ được cho papa với chú Taeyong thơm thôi à ~
- Chú Jaehyun cho Xuxi thơm Minhyung được không? Con sẽ không làm Minhyung đau nữa đâu ~~~~ - Xuxi lắc lắc cánh tay Jaehyun.
- Tại sao con muốn thơm Minhyung vậy? – Taeyong và Jaehyun đồng thanh
- Tại vì… Minhyung trông rất đáng iu.. khiến cho người ta muốn thơm thơm a~
- …. – hai papa cạn lời với thằng nhóc này rồi – Minhyung có chịu không con? – cả hai quay sang Minhyung cứ chớp chớp mắt nãy giờ
- Dạ.. Xuxi đừng cắn Minhyung đau như vậy là được rồi ~ - Minhyung ngượng ngùng nói nhỏ
“Chụt ~”
Xuxi liền thơm vào má Minhyung một cái rõ to, mặt thằng bé đến là hạnh phúc. Nhưng thằng bé cũng chú ý xem Minhyung có đau có khóc gì không. Thấy Minhyung không phản đối thì lại tiếp tục sang gò má bên kia. Cũng không hiểu vì sao mỗi ngày đều được papa và chú Taeyong thơm như vậy nhưng lúc này mặt Minhyung đỏ hết lên như trái cà chua rồi. Hai papa chỉ phì cười rồi nhìn nhóc con cao hơn ôm nhóc tròn tròn hết thơm má bên này lại thơm má bên kia. Thế là từ nay lại có them một người thơm Minhyung mỗi ngày rồi ~
----
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro