Xảy ra

Trong những vlog hậu trường mà công ty phát hành, phần lớn chỉ ghi lại cảnh các thực tập sinh tập luyện, vui đùa, hoặc nói chuyện nhẹ nhàng. Nhưng fan vốn tinh mắt. Ở vài đoạn, ống kính tình cờ bắt trọn ánh nhìn của Vương Lỗ Kiệt dành cho Chỉ Thừa.

Không phải ánh mắt thoáng qua, cũng không phải sự chú ý bình thường giữa anh em cùng nhóm. Đó là ánh mắt dừng lại lâu hơn cần thiết, có gì đó vừa dịu dàng vừa dè dặt. Và mỗi khi Thừa quay sang cười với cậu, ánh mắt ấy lại như sáng thêm một chút.

“Không lẽ…?” – fan bắt đầu để lại bình luận dưới vlog.

“Mình có thấy Kiệt nhìn Thừa hơi khác thường không?”

“Ánh mắt đó… giống như đang giấu một điều gì đó.”

“Có khi nào là couple mới chăng?”

Dù công ty không hề nhấn mạnh, nhưng nghi vấn cứ lan ra. Một số fan tỏ ra hào hứng, ship nhiệt tình. Nhưng cũng có những người lo lắng, sợ đây chỉ là chiêu trò được công ty khai thác, rồi tình cảm thật của ai đó sẽ bị tổn thương.

Điều Chỉ Thừa lo ngại nhất cuối cùng cũng thành sự thật. Những dòng bình luận trên mạng, những clip cắt ghép ánh mắt của Kiệt dành cho anh, càng lúc càng lan rộng. Fan bắt đầu gán ghép, bàn luận, tạo hashtag. Một vài trang fanpage còn gọi đó là “ánh mắt của tình yêu thầm lặng”.

Ngồi một mình trong ký túc xá, điện thoại trên tay, Thừa khẽ thở dài. Anh luôn vô tư trước mặt mọi người, hay cười và dễ gần, nhưng đâu ai biết rằng phía sau nụ cười ấy, đầu óc anh tính toán không ngừng.
Anh là idol, anh hiểu rõ ranh giới giữa thật và diễn. Và anh càng hiểu hơn bất kỳ ai: một khi công ty nhìn thấy cơ hội, họ sẽ không ngần ngại biến mọi thứ thành chiêu trò tiếp thị.

Điều đó có nghĩa là — tình cảm chân thành của Kiệt, sự rung động trong trẻo ấy, sẽ bị biến thành một “vở kịch” để bán cho fan.Thừa nhắm mắt, hình ảnh ánh nhìn của Kiệt lại hiện lên. Ánh nhìn ấy vừa trong sáng, vừa nặng trĩu. Anh đã nhận ra từ lâu, chỉ là cố tình giả vờ không biết, để bảo vệ cả hai. Nhưng giờ thì chẳng còn che giấu được nữa.

Anh khẽ lẩm bẩm một mình:

“Kiệt à… anh thật sự không muốn tình cảm của em trở thành thứ để công ty khai thác. Thứ vốn đẹp đẽ, nếu biến thành công cụ, thì chỉ còn lại vết thương thôi.”

Trong lòng, Thừa bất giác siết chặt tay. Anh biết mình phải sớm quyết định: hoặc giữ im lặng để bảo vệ, hoặc đứng ra cắt đứt mầm mống couple ngay từ đầu — dù cách nào cũng sẽ khiến ít nhiều có người đau lòng.

Cửa phòng khẽ mở ra, tiếng bản lề kêu rất nhỏ. Mine vừa định gọi “anh họ” thì khựng lại. Cậu thấy Chỉ Thừa ngồi bên cửa sổ, ánh sáng đêm rọi vào gương mặt anh, trong tay vẫn cầm điện thoại nhưng không còn lướt nữa.

Mine nghe rõ ràng từng chữ Thừa thì thầm.
Tim Mine chợt thắt lại. Cậu vốn luôn biết anh họ vô tư, hay cười, chẳng bao giờ làm người khác thấy phiền muộn. Nhưng khoảnh khắc này, Mine thấy một Chỉ Thừa khác: nhạy cảm, lo lắng, và âm thầm gánh áp lực thay cho người khác.

Mine nắm chặt tay áo, do dự một chút rồi bước vào, giả vờ như vừa mới tới:

“Anh họ, em lấy chai nước thôi, không làm phiền anh đâu.”

Thừa giật mình, lập tức nở nụ cười quen thuộc, che đi hết thảy:

“Ừ, lấy đi. Anh ngồi đây hóng gió thôi mà.”

Mine nhìn nụ cười đó, trong lòng vừa xót xa vừa bất lực. Cậu muốn nói rằng anh không cần phải gánh hết mọi chuyện, rằng Kiệt thật sự rất chân thành. Nhưng cuối cùng chỉ khẽ gật đầu, coi như chưa nghe thấy gì.

Ra đến ngoài cửa, Mine thở dài, thì thầm:
“Anh họ à, rốt cuộc… anh muốn bảo vệ ai? Kiệt, hay chính trái tim mình?”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #fanfic#lumu