1

Trong không gian vô định, nơi mà đấng sáng thế Arceus đang ngự trị lúc này đang có một linh hồn vô cùng yếu ớt.

Cậu ngồi dưới chân tháp, cả người co lại đôi mắt đầy nước mắt nhìn khung cảnh trên không trung.

"Sao..sao ...lại nh...như vậy "  Satoshi yếu ớt nói, tuy chỉ là một linh hồn nhưng lúc này cậu lại có được ký ức cũng có được cảm xúc. Nhìn thế giới qua cách giới, đều là giết chóc, máu me và tra tấn.

Là lỗi của cậu, tất cả đều do cậu.

Linh hồn vì cảm xúc của Satoshi mà ngày một mờ dần.

"Con có thể làm gì. Xin người hãy giúp con Sáng Thế Thần " Cậu cầu xin Arceus người đã tạo ra Pokemon cũng tạo ra thế giới này.

Là do cậu. Là do cậu quá tin tưởng cũng quá khao khát sức mạnh. Cũng quá cần tình thương mới trở thành dụng cụ của hắn ta. Là chính tay cậu đã đưa thế giới trở thành như vậy. Cũng chính tay cậu đã giết những người bạn của mình.

"Ta có thể quay lại thời gian. Đưa thế giới trở lại ban đầu. Nhưng mà hắn ta vẫn sẽ còn hắn ta vẫn sẽ là mối nguy hại cho thế gian này "

"Sẽ không đâu, nếu bắt đầu lại yên bình cho thế giới, con sẽ không để hắn khá hủy nữa. Linh hồn của con sẽ tiêu hủy hắn, để hắn không tồn tại nữa " Satoshi lên tiếng. Cậu chỉ là một tàn hồn được Arceus đưa về đây, nếu hắn trở lại cậu sẽ hóa thành năng lượng, đem hắn diệt trừ.

"Xin người hãy cho con được thực hiện"

"Nếu vậy con sẽ không còn nữa, cả tàn hồn cũng không còn " Arceus là người chứng kiến tất cả. Cậu chỉ là một đứa trẻ bị hại, một đứa trẻ đáng thương không đáng để bị vậy.

"Không, đó là lỗi của con " Cậu muốn bù đắp lỗi lầm này.

"Đứa bé này " Arceus không còn thời gian để quyết định. Đưa tất cả nguồn năng lượng phát ra để một lần nữa thế giới quay lại điểm ban đầu.

"Cảm tạ ngài " Tàn hồn của Satoshi cũng theo đó mà tan biến.

Không gian này lại một lần nữa trở về yên tĩnh như lúc ban đầu.

Con xứng đáng được hạnh phúc . Nếu con không còn hy vọng, buông tha sinh mệnh buông tha thế giới này. Vậy để thế giới này một lần nữa đem con trở về.

Con của ta.

"Arceus, sao ngươi dám. Ta sẽ tồn tại, tà ác vẫn luôn tồn tại. Rồi ta sẽ một lần nữa thống trị thế giới này "

"Ngươi sẽ không làm được đâu "

Giọng nói của Satoshi vang lên trong không trung. Năng lượng tà ác của lão ta muốn theo dòng thời gian để quay lại đều bị cậu chặn lại. Phá hủy từng chút một.

"Sao con lại làm vậy. Con không thương ta sao "

"Có, con rất thương người, rất tôn sùng người. Nhưng đó là của quá khứ "

"Con không thể làm vậy. Con là con của ta, con do ta tạo ra "

Tà ác năng lượng cứ dần dần tan biết theo sự tan biến của Satoshi.

Trước khi hoàn toàn biến mất ký ức mà Satoshi nhìn thấy là những gì trong quá khứ.

Cậu nhìn thấy những người bạn của mình, nhìn thấy mẹ, giáo sư. Rồi cả ký ức với người kia.

Satoshi sau thất bại ở Liên Minh Kalos, cậu được hắn ta tìm đến, nói rằng là cha của cậu. Satoshi không tin, nhưng đợi đến khi cả hai trở về Kanto và mẹ xác nhận cậu mới tin.

Cậu vui lắm, tin tưởng sùng b.ái cha mình hết lòng.

Cũng không biết ông ta âm mưu biến cậu thành một quái vật sống. Đem tà ác năng lượng từng chút từng chút một truyền vào người cậu.

Khống chế cưỡng ép cậu làm việc cho ông ta. Mẹ lại vô cùng tin tưởng ông ta. Cuối cùng ý chí của cậu lụi tàn hoàn toàn bị ông ta khống chế. Trở thành một con rối giết người.

Cậu giết tất cả Pokemon của mình, nhưng nội tâm càng chống cự thì năng lượng tà ác cứ dần lớn mạnh. Satoshi cứ sống trong sự đau khổ đó đến ngày tàn hồn của cậu được Arceus đem về.

Như vậy là tốt nhất.

Nhưng Satoshi sẽ không biết Arceus không nỡ để cậu tan biến. Dùng một nữa sức mạnh còn lại của mình để Satoshi sống lại một lần nữa. Quay lại năm mười tuổi. Nhưng Arceus vì không đủ năng lượng đã khiến dòng chảy thời gian diễn ra thay đổi. Đem sự kiện lúc Satoshi mười tuổi làm cho rối loạn lên. Dòng thời gian cũng thay đổi. Mà ký ức của kiếp này thì lại không xóa được mà có thể che dấu lại bởi thần lực. Lại là một mầm họa nhưng đó là chuyện của tương lai.

"Mau gọi bác sĩ, bệnh nhân giường số bảy có khả năng tỉnh lại " Một vị y tá phụ trách giương bệnh này mỗi ngày vội nói.

Nàng đã phụ trách giường bệnh này được sáu năm, ai cũng nghĩ đứa bé người thực vật này sẽ không tỉnh lại nhưng không ngờ một ngày kỳ tích lại xảy ra.

"Mau gọi cho người giám hộ của bệnh nhân. " Bác sĩ phụ trách vừa vào thì nói.

"Vâng" Y tá ra ngoài rồi gọi điện thông báo.

Thật là một đứa nhỏ đáng thương, mẹ mất trong sự kiện kia, lại không có cha cũng chẳng có người thân. Cũng may được giáo sư Okido tốt bụng giúp đỡ.

"Đúng vậy, giáo sư, bệnh nhân Satoshi đã có phản ứng, rất nhanh có thể sẽ tỉnh lại. "

"Sao ngài đang ở Hoen không thể được. " Y tá nghe bên kia nói thì ngập ngừng.

"Được , không sao cả. Chỉ cần có người đến làm thủ tục tiếp theo là được "

"Vâng tạm biệt ngài '

Y tá cúp điện thoại rồi quay lại hỗ trợ cho bác sĩ. Bệnh nhân tỉnh lại có rất nhiều điều phải lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro