❗️Ngắn lắm á.
A Ly thật ra là một người rất ấm áp đó nha!
Đại Hoang vẫn rộng lớn và tĩnh lặng như mọi ngày, chỉ có tiếng gió xào xạc qua những tán cây và tiếng cười của Chu Yếm làm náo động không gian. Hắn đang đùa nghịch với một đàn hồ ly nhỏ vừa xuất hiện gần suối.
"Ngươi xem kìa, A Ly!" Chu Yếm reo lên, tay vươn ra để một chú hồ ly con nhảy lên vai mình. "Mấy tiểu hồ ly này đáng yêu quá, ngươi không định lại xem thử sao?"
Ly Luân đứng cách đó không xa, ánh mắt bình thản nhìn cảnh tượng trước mặt. Với người ngoài, có lẽ vẻ mặt lạnh nhạt này của hắn khiến ai cũng nghĩ rằng hắn chẳng quan tâm. Nhưng chỉ cần nhìn kỹ, sẽ thấy ánh mắt hắn khẽ dịu xuống mỗi khi nhìn thấy yêu quái bé nhỏ chạy quanh Chu Yếm.
Chợt, từ trong rừng vang lên một tiếng kêu yếu ớt. Chu Yếm xoay người lại, đôi mắt sáng rực lên vì tò mò. "Nghe thấy không, A Ly? Là tiếng kêu của ai đó!"
"Đừng lo chuyện không đâu." Ly Luân khẽ nhíu mày, nhưng khi Chu Yếm lao về phía âm thanh, hắn vẫn không quên bước theo.
Cách đó không xa, một tiểu yêu với đôi cánh mỏng tang như chuồn chuồn đang nằm gục dưới gốc cây, đôi cánh rách nát và cơ thể run rẩy. Chu Yếm chạy đến, cúi xuống kiểm tra nó. "Tội nghiệp quá! Ngươi xem, chắc nó bị thương vì cơn gió mạnh hôm qua."
Ly Luân bước tới, ánh mắt thoáng lướt qua thân hình bé nhỏ. Không nói lời nào, hắn đưa tay lên, một luồng sáng xanh nhẹ nhàng phát ra từ đầu ngón tay. Tiểu yêu cánh chuồn từ từ mở mắt, ánh sáng từ Ly Luân khiến vết thương của nó lành lại trong chớp mắt.
Chu Yếm kinh ngạc nhìn hắn. "A Ly! Ngươi biết trị thương cho yêu quái từ bao giờ vậy? Ngươi giấu ta bao lâu rồi?"
Ly Luân khẽ quay đi, giọng trầm thấp cất lên. "Chỉ là chút thuật nhỏ. Còn hơn để ngươi nhọc lòng lo lắng."
Tiểu yêu cánh chuồn ngước nhìn Ly Luân, đôi mắt đầy biết ơn trước khi chớp cánh bay đi. Chu Yếm nhìn theo bóng dáng nhỏ bé ấy, sau đó quay lại cười tinh nghịch. "Ngươi lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng thực ra lại mềm lòng hơn bất kỳ ai. Đừng tưởng ta không biết nhé!"
Ly Luân liếc nhìn hắn, khẽ nhếch môi. "Nếu ngươi còn nhiều lời, ta sẽ không trị thương cho bất kỳ tiểu yêu nào nữa."
Chu Yếm cười lớn, tiến lại gần kéo tay Ly Luân. "Thôi mà, ta chỉ khen ngươi thôi! A Ly của ta lúc nào cũng âm thầm tốt bụng. Mấy tiểu yêu quái ở Đại Hoang này thật có phúc vì có ngươi, ngươi biết không?"
Ly Luân không trả lời, chỉ lặng lẽ để Chu Yếm kéo đi. Nhưng trong lòng hắn, một cảm giác ấm áp lan tỏa. Với yêu quái, hắn lương thiện vì đó là phần lương tâm hắn luôn giữ gìn. Nhưng với Chu Yếm, hắn còn hơn cả thế - hắn sẵn sàng dành cả đời để bảo vệ và yêu thương.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro