2
Sau khi vào nhà, người giúp việc nhận lấy áo khoác hắn cởi xuống, "Phu nhân, thiếu gia ở trên lầu."
Giản Tùy Anh xoắn xuýt thật lâu, vẫn là ừ một tiếng. Ban đầu hắn vô cùng không quen người khác gọi hắn là "Phu nhân", hắn là một Alpha, bị kêu phu nhân, đây cũng quá kỳ quái, mặt mũi cũng bị làm khó dễ. Thế nhưng sau đó Lý Ngọc khuyên hắn chỉ là một xưng hô, hắn cũng nghĩ thông suốt. Lý Ngọc bận bịu giúp hắn nhiều như vậy, một cái xưng hô mà thôi, hắn kiểu cách cái gì?
Hắn đến gần phòng ngủ, bên trong mở một ngọn đèn ngủ, cả phòng bao phủ trong ánh đèn mờ ấm áp. Hắn cẩn thận ngửi cổ áo một cái, phát giác chỉ có mùi nước hoa mới đi vào. Lý Ngọc đặt văn kiện trong tay xuống, nhìn về phía Giản Tùy Anh, trên gương mặt an tĩnh xinh đẹp hiện lên nụ cười ôn nhu, "Anh về rồi."
Giản Tùy Anh đi tới, ôm cậu hôn một cái, "Nói chín giờ rưỡi thì chín giờ rưỡi."
Lý Ngọc cười khẽ, hôn trả lại hắn, "Đây chẳng qua là ngày đầu tiên, sau này nhìn biểu hiện của anh, " cậu hôn đến một nửa thì ngừng, mi mắt đẹp nhíu lại, "Trên người anh xịt thứ gì?" Giản Tùy Anh thầm mắng một tiếng, có chút lúng túng, "Em không thích à? Anh dùng nước hoa của Thiệu Quần." Thấy Lý Ngọc thiêu mi, hắn bất đắc dĩ đưa tay đầu hàng, "Được rồi, là anh sai, mới vừa rồi uống rượu, nhưng anh bảo đảm chỉ một chút xíu thôi."
"Một chút xíu hay là mấy trăm ly?" Lý Ngọc có chút không vui, "Em thích mùi tin tức tố của anh, lần sau không muốn dùng nước hoa che lại, còn nữa, " cậu lại không nhịn được cắn môi Giản Tùy Anh, "Không muốn nói về đàn ông khác."
Giản Tùy Anh bị hình dạng cô vợ nhỏ ghen tuông của cậu chọc cười, "Anh sai rồi bảo bối, sau này tuyệt đối không nói về đàn ông khác, chỉ nói em."
Lý Ngọc nhìn hắn một cái, ánh mắt kia thật sự là câu hồn nhiếp phách, Giản Tùy Anh nhất thời hồn đều không còn, chỉ muốn cùng cậu hòa làm một thể, cả đời cũng không tách ra. Hắn vòng tay qua cổ Lý Ngọc lại hôn lên, ánh mắt Lý Ngọc tối sầm lại, nặng nề hôn hắn.
Tính toán không chính xác, khí lực của Lý Ngọc đơn giản là phải đem hắn nuốt ăn vào bụng, môi và lưỡi của hắn cũng sắp tê dại Lý Ngọc còn chưa bỏ qua cho hắn. Lúc này, hắn mới rõ ràng biết được Lý Ngọc là một Alpha thứ thiệt.
Sát thương tẩu hỏa cho đến khi mông bị một vật cứng đỉnh vào, thân thể Giản Tùy Anh cứng đờ, giống như người bị hất một thùng nước đá, trong nháy mắt thanh tỉnh. Lý Ngọc cũng biết, lúng túng dừng lại.
Bọn họ từ trong ánh mắt nhau thấy rõ khát vọng, nhưng không thể làm gì. Hai người đều là Alpha, định trước không thể làm loại chuyện đó, tương khắc ở quy luật gien. AA mến nhau, chỉ có thể là tình yêu platonic.
Hắn không thích Omega, bởi vì nguyên nhân từ mẹ hắn, hắn đối với giống loài yếu ớt, một khi rời đi Alpha thì không thể sống được này cảm thấy chán ghét xa lánh. Phong lưu bên ngoài Giản đại thiếu gia thật ra thì chỉ cùng Beta làm qua, giữa AA rốt cuộc nên làm như thế nào cũng coi là chỉ nghe nói, thông qua Lý Ngọc biết được. Hắn cũng không tiện hỏi người khác, người khác cũng không giống hắn đi con đường khác thường này, không đi thuận theo tự nhiên thì không nghĩ ra được.
Giản Tùy Anh làm sao cũng không nghĩ tới hắn vượt qua cửa ải tin tức tố, nhưng bị ngăn ở chỗ này.
Lý Ngọc sau khi trưởng thành tin tức tố hoàn toàn trở nên giàu tính công kích, mùi hương tuyết tùng cũng lạnh lùng giống như cậu vậy. Mùi này cùng Giản Tùy Anh lúc ban đầu gặp phải thiếu niên hơi thở mùi hoa chừng như hai người khác nhau, nếu không hắn ban đầu cũng sẽ không tưởng Lý Ngọc là Omega.
Bất quá tin tức tố có dễ ngửi đi nữa, Alpha ngửi được cũng uổng công, gien trên người hắn không ngừng cảnh cáo hắn, muốn cho hắn cách xa Lý Ngọc. Hắn có thể vượt qua thiên tính hoàn toàn là dựa vào tình yêu duy nhất đối với Lý Ngọc. Hắn muốn Lý Ngọc có thể yên ổn sống chung với hắn, thế nhưng chính hắn lại có bộ dạng xấu hổ này, quá xin lỗi người. Cho nên mỗi lần có chuyện gì, hắn cũng nhường Lý Ngọc.
Nhắc tới, đoạn cuộc sống hắn phá sản kia, mỗi ngày gân bì kiệt lực, ngay tại một buổi chiều, hắn ngồi ở trên băng ghế dài tại trạm xe buýt, xúc động hắn thiên chi kiêu tử Giản đại thiếu gia hôm nay cũng vì vấn đề ăn cơm mà ưu sầu, Lý Ngọc giống như thiên thần vậy hạ xuống ở trước mặt hắn, trên gương mặt băng lãnh lại nở ra nụ cười dịu dàng, đề nghị bọn họ kết hôn.
Giản Tùy Anh không dám tin, lại mừng rỡ như điên, thậm chí thụ sủng nhược kinh, trong trí nhớ của hắn Lý Ngọc đối với hắn sắc mặt vẫn là lạnh như băng, mỗi lần thấy hắn đều giống như muốn tránh xa, mấy năm trước hắn đi tỏ tình, thiếu chút nữa bị đánh, làm sao đột nhiên liền muốn cùng hắn kết hôn? Hắn có quá nhiều vấn đề muốn hỏi, trong đầu hỗn tạp ý niệm, cuối cùng chỉ còn lại một câu: "Cậu làm sao tìm được tôi?"
Lý Ngọc kéo hắn đứng lên, mang hắn đi nhà mình, sau đó móc ra một phần văn kiện hôn ước, Lý lão gia tử và Giản lão gia tử lập ra. Là Lý Ngọc cùng con cháu Giản gia. Ban đầu đặt là Giản Tùy Lâm, Lý gia dĩ nhiên coi thường một đứa con riêng, mặc dù Giản Đông Viễn hết sức kết hợp, Lý phu nhân vẫn không để ý tới, một mực kéo dài.
Giản Tùy Anh mới vừa rồi lòng còn ấm áp trong nháy mắt giống như toác ra một mảng, gió lạnh thổi đi vào, hắn sắc mặt bất thiện, "Cậu muốn nói cái gì? Không tìm được Giản Tùy Lâm thì tìm tôi?" Không có gì so với điều này càng làm nhục người, hắn nếu không phải thích Lý Ngọc thật thì đã muốn cào rách da mặt cậu. Hắn không khống chế được cười lạnh nói, "Ừm, tôi quên mất, Giản Tùy Lâm đã biến thành Alpha."
Nếu như là một Omega, Giản Tùy Lâm vô luận như thế nào cũng không thừa kế được công ty của Giản gia, khi đó Giản Tùy Anh cũng nghĩ như vậy, nhưng mà Giản Tùy Lâm và Triệu Nghiên thả ra một điều kinh thiên đại nghịch chuyển, Giản Tùy Lâm cuối cùng là Alpha, lý do còn hợp tình hợp lý: Sợ Giản gia Đại thiếu gia sau khi biết sẽ hại cậu, cho nên một mực gạt người, ngụy trang thành Omega. Sau đó báo cáo kiểm tra được đưa ra, không sai. Giản Tùy Anh lúc đó tâm tình giống như bị sấm đánh vậy, hắn làm sao cũng không tin loại chuyện hoang đường đó, trước không nói Giản Tùy Lâm và Triệu Nghiên trả đũa, hắn lúc nào muốn hại hai người chim cưu chiếm tổ này. Giản Tùy Lâm rõ ràng chính là một Omega, tin tức tố không thể lừa gạt người, thế nhưng ngày đó cậu ngay trước tất cả mọi người nhà Giản gia lộ ra tuyến thể, rõ ràng lại là dáng vẻ của Alpha.
Lý Ngọc cho dù bị nói như vậy cũng không tức giận, cậu thở dài, "Giản ca, anh có thể nghe em nói xong không? Thật ra thì em không thích Giản Tùy Lâm, người em thích là anh."
Giản Tùy Anh bị lời nói thẳng thắn của cậu làm mặt đỏ tới mang tai, hắn không dám nhìn vào cặp mắt chân thành của Lý Ngọc, ấp úng nói: "Vậy trước đây tôi theo đuổi cậu, cậu. . . Cậu tại sao không vui?"
Lý Ngọc nhìn còn phải ủy khuất hơn hắn, "Anh khi đó thấy một người yêu một người, ai biết anh có thể theo đuổi em tới tay liền chán hay không."
Giản Tùy Anh cảm thấy có nơi nào không đúng, khi đó Lý Ngọc nào có đối với hắn chút thích nào, toàn dựa vào hắn da mặt dày chống đỡ, thế nhưng nói không chừng là hắn hiểu lầm, dẫu sao Lý Ngọc tới chỗ nào đều là hình tượng băng sơn mỹ nhân. Thế nhưng hắn vẫn có chút oán hận, "Cậu tại sao không bày tỏ một chút, hại tôi vẫn cho là. . ."
Lý Ngọc càng ủy khuất, "Vậy anh nói trước đi, tại sao sau đó không để ý tới em nữa?"
Người khác cũng ngu, "Không phải do tôi phát hiện cậu là Alpha à?"
Lý Ngọc rũ xuống mí mắt, dáng vẻ rất mất mát, "Em là Alpha anh liền không thích nữa sao?"
Hắn hoảng, vội vàng an ủi, muốn ôm ôm cậu, đưa tay đến nửa chừng lại nghĩ tới khi đó hắn chạm vào Lý Ngọc, Lý Ngọc để lại cho hắn ánh mắt chán ghét, ngơ ngẩn một chút, bị Lý Ngọc bắt lấy. Hắn giống như được khích lệ cực lớn, kìm lòng không đặng hôn lên, cảm nhận được hai phiến môi nhung nhớ tưởng tượng đã lâu, quả nhiên rất mềm.
Hắn từ trong trí nhớ tỉnh lại, nhìn Lý Ngọc hai mắt đỏ bừng, biết vị hôn phu đang cố nén, trong lòng không dễ chịu, cậu cũng là như vậy. Lý Ngọc nghĩ rất lâu, kiên định nhìn về hắn, "Anh tới đi, em không sợ đau."
Giản Tùy Anh trong nháy mắt đó giống như bị thứ gì đâm trúng nơi mềm mại nhất trong lòng, hắn nửa quỳ ở trước người Lý Ngọc, vuốt ve mặt người yêu, thương tiếc nói: "Anh không nỡ." Hắn nghĩ nghĩ, nhẹ giọng nói "Anh dùng miệng giúp em bắn ra đi."
Thấy Lý Ngọc ngơ ngác nhìn hắn, hắn cười hì hì một cái. Mặc dù là làm xong chuẩn bị tâm tư, lúc thấy đại gia hỏa kia, hắn trong lòng lại muốn chạy, Lý Ngọc coi như là Alpha thật đúng là dị bẩm thiên phú, vật kia sợ là ăn được một nửa liền ăn không trôi.
Hắn cúi đầu, đem thứ trước mặt ngậm vào trong miệng, trong nháy mắt miệng mềm mại bao bọc, hắn cảm thấy tay Lý Ngọc sờ trên tóc mình, người cũng nghiêng về phía trước, rõ ràng cho thấy muốn hắn tiếp tục. Hắn lòng mềm xuống, học cách trước kia người khác làm sao giúp mình, y nguyên không thay đổi rập theo. Lúc nuốt vào, hắn ngước mắt lên nhìn về phía Lý Ngọc, Lý Ngọc sắc mặt đỏ ửng, trong con ngươi sóng gợn lăn tăn, trong lúc nhất thời hắn còn tưởng rằng là hắn đang khi dễ Lý Ngọc.
Hắn dùng miệng thật lâu, còn dùng cả tay, Lý Ngọc cũng chưa tới, cuối cùng hắn không thể làm gì khác hơn là dùng chân. Thế nhưng nhìn ra được, hai người cũng không có tận hứng, hắn thậm chí còn đi phòng tắm tự mình giải quyết. Một đêm kia, hắn không ngủ. Nếu như sau này đụng phải loại chuyện này, đều phải dùng loại phương thức này giải quyết, không nói Lý Ngọc, chính hắn cũng chịu không được.
Buổi sáng lúc tỉnh lại, Lý Ngọc đã rời giường, ở dưới lầu ăn điểm tâm. Hắn cho Lý Ngọc một nụ hôn chào buổi sáng. Lý Ngọc lập tức bỏ dao trong tay xuống, do dự hồi lâu, vẫn là nói cho hắn: "Em biết bây giờ có một loại thuốc, có thể để cho hai Alpha làm chuyện đó."
Giản Tùy Anh vừa nghe, rất kinh ngạc, ý nghĩ đầu tiên của hắn là thuốc này hắn tại sao chưa nghe nói qua, nếu như có thuốc này, tình yêu giữa AA cũng sẽ không hiếm thấy như vậy."Có tác dụng phụ không?"
Lý Ngọc thở dài, "Trước mắt không biết, chẳng qua là nghe nói, em còn muốn hỏi bạn ở viện nghiên cứu một chút."
Hắn cũng muốn sớm ngày giải quyết loại vấn đề này, "Vất vả cho em rồi."
Lý Ngọc trừng mắt nhìn, lông mi dài rậm khiến cho ánh mắt cậu phá lệ sinh động đẹp mắt, "Giữa em và anh,không cần phải nói những thứ này. Buổi tối nhớ về sớm một chút, chúng ta còn phải đi lấy giấy hôn thú."
Hắn lòng như nở hoa, "Lấy về chúng ta liền đóng khung, treo ở vị trí dễ thấy nhất." Trước khi đi, hắn còn cười hề hề, "Buổi tối em chính là vợ anh."
Lý Ngọc bị nhiệt tình của hắn đánh động, ngượng ngùng mím môi cười.
Ở dưới lầu đã có thể nghe thấy tiếng cãi nhau của Tống Cư Hàn và Nguyên Dương.
Giản Tùy Anh đỡ trán, lần sau đề nghị muốn đổi phòng họp có hiệu quả cách âm tốt một chút. Hắn ở cửa thang lầu đụng phải Yến Minh Tu, "Sao không đi vào?"
Yến Minh Tu dời tầm mắt khỏi màn hình điện thoại, "Bọn họ ồn ào phiền đến mắt tôi."
Giản Tùy Anh: ". . ."
Trước khi hắn đi vào, Yến Minh Tu ngăn lại, "Không cần để ý Nguyên Dương, cậu ta điên rồi."
Hắn quay đầu nhìn về phía Yến Minh Tu, vị tân ảnh đế mặt lạnh, "Cậu ta muốn cho Omega vào quốc hội."
Hắn sửng sốt hồi lâu. Quốc hội lúc mới thành lập tham khảo thượng nghị viện của nước Y, nói cho cùng chính là trung tâm chính trị của nước Z, phán đoán một gia tộc có quyền thế hay không liền xem con cái bọn họ có vào quốc hội không. Chẳng qua là, quốc hội nơi đâu là quốc hội của dân, nó là quốc hội của Alpha. Coi như vận động bình quyền Omega nhiều năm như vậy, cũng không có một bóng dáng Omega nào. Giản Đông Viễn đánh vỡ đầu cũng muốn cho Giản Tùy Lâm đi vào, lúc Giản Tùy Lâm làm Omega chỗ ngồi định trước cùng cậu vô duyên, chờ cậu thành Alpha, vị trí thuộc về Giản gia lại sớm bị Giản Tùy Anh làm ổn, coi như cậu bây giờ nhận lấy Giản thị thì như thế nào, còn chẳng phải chỉ là một đứa con riêng chưa thể hòa nhập thôi sao. Trong xương Alpha đối với sùng bái huyết thống và ngạo mạn vì là đỉnh cao của ba giới tính, đến tột cùng vẫn là không sửa đổi được.
Yến Minh Tu hít sâu một hơi, Giản Tùy Anh lần đầu tiên ở trên khuôn mặt lạnh lùng không gợn sóng của y thấy được biểu cảm tức giận, "Tên Cố Thanh Bùi đó không biết dùng thủ đoạn gì, bây giờ Nguyên Dương giống như con chó của hắn vậy, anh nghe cậu ta nói gì chưa? Đem quyền lực thuộc về Alpha chia cho Omega? Tên phản đồ này, nếu không phải vì Nguyên Lập Giang, tôi nhất định phải để cho cậu ta cút ra ngoài."
Trong quốc hội toàn Alpha này, nói cho cùng đều là một bầy "Trực A", tôn trọng xã hội phụ quyền, càng giữ vững nguyên tắc Alpha là trên hết, thuyết tiến hóa của Đác Uyn khiến cho bọn họ hoàn toàn không cách nào chịu đựng được chuyện Omega cũng có thể cùng bọn họ ngồi ngang hàng.
"Mấy người đứng ở chỗ này làm gì?"
Thiệu Quần từ thang lầu đi tới.
Yến Minh Tu buông tay ra, nghiêm túc nói: "Nhớ điều tôi nói đó."
Thiệu Quần cau mày.
Bọn họ mới vừa đẩy cửa ra, một cái gạt tàn thuốc đập tới, Thiệu Quần lanh tay lẹ mắt gạt ra, cái gạt tàn thuốc rơi vào bên chân gã, miểng thủy tinh đầy đất.
Thiệu Quần giận không kềm được, "Muốn nổi điên thì cút đi, các cậu là con nít sao?"
Giản Tùy Anh liếc mắt, gọi người đưa lên hai ly nước, "Mấy cậu làm gì nha, hỏa khí lớn như vậy?"
Tống Cư Hàn tức điên, chỉ Nguyên Dương, "Thứ ngu xuẩn!"
Nguyên Dương mắt lạnh nhìn chằm chằm hắn: "Miệng anh hãy tôn trọng một chút."
"Làm sao!" Tống Cư Hàn giống như đang so ai giọng lớn hơn, thanh âm cao hơn một tông, "Tôi nói đó thì sao! Cố Thanh Bùi là thứ đồ chơi gì chứ? Không phải chỉ là một Omega thôi sao?!"
"Mẹ mày. . ." Nguyên Dương vành mắt sắp nứt, lúc y muốn từ động khẩu biến thành động thủ, một tiếng chụp hình "tách tách" vang lến cắt đứt hai người. Bọn họ quay đầu, Chu Cẩn Hành cười híp mắt giơ điện thoại di động, "Hình này truyền đi có thể hai người lần kế không được ngồi vị trí này đâu."
Hai người lập tức biến sắc. Sắc mặt của Giản Tùy Anh cũng khó nhìn, hắn nhớ tới Lý Ngọc. Lý Ngọc vốn là năm ngoái có thể vào nghị hội, Lý Huyền rút lui, vị trí của Lý gia tự nhiên làm theo để lại cho Lý Ngọc. Đường của Lý gia vạch cho Lý Ngọc cũng bày xong —— kèm theo danh tiếng của sinh viên xuất sắc nhất đại học thủ đô, không có một điểm đen, tình sử trống không, gia cảnh trong sạch, học bạ hoàn mỹ. Thế nhưng bị Giản Tùy Anh hủy.
Bây giờ nghĩ nghĩ, Lý Ngọc một chút cũng không ghi hận hắn, thậm chí còn chủ động cùng hắn kết hôn, không thể không nói Lý Ngọc thật rất thích hắn. Giản Tùy Anh khi đó coi Lý Ngọc là Omega, dùng cách Alpha theo đuổi Omega cái loại sách lược tự đại cuồng vọng, cao cao tại thượng, cho là đưa tiền tặng hoa tặng quần áo liền có thể đoạt được lòng người yêu thích. Giản gia Đại thiếu gia thanh thế thật lớn, Lý Ngọc tự nhiên bị truyền thông vô lương truyền thành Omega, đối thủ chính trị của Lý gia lại mượn đao giết người.
Cho dù sau đó làm sáng tỏ, ở trong giai đoạn đó, tin vịt Lý gia Nhị công tử là Omega vẫn càng ngày càng nghiêm trọng. Lúc bầu cử, không ra ngoài dự liệu, Lý Ngọc không trúng tuyển.
Bây giờ vị trí của Lý gia không có người ngồi, mỗi lần thấy chỗ trống đó, Giản Tùy Anh liền không ngừng được chột dạ.
Thiệu Quần thấy hắn sắc mặt không tốt, nói với Chu Cẩn Hành: "Cậu cũng vậy, để ý một chút."
Chu Cẩn Hành cười như không cười.
Thiệu Quần nhất thời cảm thấy ngoại giới truyền ra danh sách "Alpha đáng ghét nhất", trong quốc hội mười người chiếm năm thật đúng là không phải giả. Gã vô cùng ác độc nghĩ, những người này phải đụng phải một Omega mà mình yêu thích, sau đó mới nghĩ đến điều mình nói hôm nay. Thế nhưng bọn họ có thích Omega đi chăng nữa, cũng giống như đối với sủng vật yêu thích thôi.
Yến Minh Tu đi tới, "Sao không ồn ào nữa rồi? Tiếp tục đi chớ." Những lời này không thể nghi ngờ tưới dầu vào lửa, bọn họ lại bắt đầu ồn ào.
Giản Tùy Anh muốn khuyên đôi câu, Thiệu Quần kéo hắn, "Để cho bọn họ ồn ào. Cậu nhìn email tối ngày hôm qua tôi gửi cho cậu chưa?"
Hắn cứng lại một chút, "Chưa."
Thiệu Quần đối với biểu hiện não tàn khi yêu của hắn đã nhìn quen không trách, thậm chí lười mắng, gã từ cặp táp rút ra một xấp giấy, "Vậy giờ xem đi."
Giản Tùy Anh càng xem sắc mặt càng tái nhợt, "Hạng mục này không phải đã hủy bỏ sao?"
"Hiển nhiên là do những Omega bất mãn địa vị bây giờ, thí nghiệm vẫn tiến hành trong bí mật."
Viện nghiên cứu Quốc gia mười mấy năm trước liền bắt đầu một hạng mục nghiên cứu đủ để soạn lại lịch sử loài người, bọn họ muốn thông qua giải phẫu và thuốc đem Omega biến thành Alpha. Hạng mục này rất nhanh liền bị hủy bỏ. Nghĩ nghĩ cũng biết, có mấy Omega chân chính thích giới tính của mình chứ, nếu như có cơ hội này, bọn họ nhất định sẽ không chút do dự lựa chọn biến thành Alpha. Tỷ lệ sinh sản và địa vị của Alpha không phải sẽ xong đời sao? Suy nghĩ tỉ mỉ vô cùng, nếu như một khi thí nghiệm thành công, thực hiện tự do biến hóa giới tính, như vậy Alpha. . . cũng có thể biến thành Omega. Loại thí nghiệm chỉ nghĩ không rét mà run này ở dưới quyết sách của nghị hội lập tức bị kêu ngừng lại, một nhóm nghiên cứu viên ban đầu kia cũng giải tán toàn bộ phân đến chỗ khác.
Thiệu Quần nhìn sắc mặt tái nhợt của Giản Tùy Anh biết hắn đã nghĩ đến điều gì.
Giản Tùy Anh khó khăn nhìn gã, "Cậu nói là Giản Tùy Lâm. . ."
"Rất có thể tham gia thí nghiệm, hơn nữa thành công, tôi trước kia lúc đến nhà cậu có gặp qua nó, chính là một O thứ thiệt." Thiệu Quần cầm ra điều thuốc, thấy bảng "Cấm hút thuốc" to ở phòng họp lại phiền não cất lại, "Tôi đề nghị cậu khoảng thời gian này vẫn là cùng Lý Nhị tách ra, theo tôi biết hắn và Giản Tùy Lâm thời kỳ đại học quan hệ rất tốt. Giản Tùy Lâm nếu là muốn đối với cậu làm gì, Lý. . ."
Giản Tùy Anh ngăn lại lời kế tiếp của gã, "Tôi hiểu ý cậu, nhưng tôi tin tưởng Lý Ngọc không phải người như vậy, hơn nữa cậu ấy và Giản Tùy Lâm sớm đã không còn liên lạc."
Thiệu Quần đem ly nước ở trước mặt gã uống sạch, giọng có chút khàn, "Được rồi." Giản Tùy Anh không nói nữa, hắn sợ hắn thật vất vả mới làm hòa với Thiệu Quần lại toang mất. Buổi tối hắn và Lý Ngọc đi lĩnh giấy hôn thú, Lý Huyền cũng vừa vặn mang vị hôn thê tới. Thấy hắn, Lý Huyền chào cũng không chào, trực tiếp tìm Lý Ngọc.
Hắn lúng túng thu hồi bàn tay đưa ra, hắn có thể hiểu được Lý Huyền đối với hắn không có hảo cảm. Gián tiếp hủy đi tiền đồ ưu tú của em trai không nói, còn để cho Lý Ngọc cùng một người cùng giới tính kết hôn. Đối với Lý gia quan niệm truyền thống cực mạnh mà nói, AA kết hợp tuyệt đối là giống với quên mất tổ tông.
Lý Ngọc lo âu nhìn về phía hắn, cùng Lý Huyền đi tới một chỗ xa xa không biết nói gì. Hắn không có chuyện làm dựa vào tường, chờ bọn họ trở lại. Lúc này, vị hôn thê của Lý Huyền do dự một chút đi tới, dáng vẻ muốn nói gì đó lại không dám nói.
Hắn cười một chút, "Chị dâu, hình dáng của tôi cũng không đáng sợ như vậy đi?"
Vị hôn thê của Lý Huyền là hình tượng Omaga tiêu chuẩn, nhà giàu, đẹp, đại gia khuê tú, chủ yếu nhất là nghe lời, tất cả lấy chồng làm trung tâm. Mới vừa rồi lúc Lý Huyền nói chuyện nàng không nói một lời, an tĩnh nghe, làm một vị tiểu thư bình hoa hợp cách.
Hắn nói đùa làm vị hôn thê buông lỏng không ít, thận trọng nói: "Cậu. . . Cậu là tự nguyện sao?"
Hắn nghe không hiểu, "Tự nguyện cái gì?"
" Đúng vậy, " vị hôn thê trong mắt chôn giấu tâm tình phức tạp, "Tự nguyện làm. . ."
"Hai người đang trò chuyện gì vậy?"
Lý Ngọc cười đánh trống lãng, cậu và Lý Huyền đã nói xong. Vị hôn thê nhìn thấy cậu, giống như là thấy thứ gì đáng sợ vậy, lập tức lại không nói lời nào, khôi phục hình tượng mỹ nhân yên tĩnh.
Không biết Lý Ngọc và Lý Huyền trò chuyện cái gì, thái độ Lý Huyền ban đầu đối với hắn giống như là không nhìn thấy cũng thay đổi quỷ dị, y dùng một loại ánh mắt hiếm lạ cùng cổ quái quan sát hắn.
Hắn không giải thích được.
Trên đường về, hắn tò mò hỏi Lý Ngọc: "Em và anh em nói gì thế?"
Lý Ngọc tựa đầu trên vai hắn, ngửi mùi tin tức tố nhẹ nhàng khoan khoái trên cổ hắn."Nói em thích anh bao nhiêu, đời này cũng không thể buông anh ra."
Giản Tùy Anh cười to: "Lý Huyền không tức chết à."
Lý Ngọc cũng đang cười: "Em đã thuyết phục anh ấy. Anh bây giờ chính là vợ của Lý gia em."
Hắn nhéo gương mặt bóng loáng xinh đẹp của Lý Ngọc một cái, "Gọi là chồng mới đúng."
Lý Ngọc nắm lại tay hắn, "Đúng rồi Giản ca, chuyện loại thuốc đó em đã hỏi rõ."
Hắn không biết làm sao nghĩ tới lời Thiệu Quần lúc sáng, trong lòng căng thẳng, hắn đè xuống sự sợ hãi, làm như không có chuyện gì xảy ra nói: "Có thể dùng à?"
Lý Ngọc gật đầu một cái, "Đối với thân thể không có tổn hại." Tựa hồ là để cho hắn yên tâm, cậu bổ sung, "Thuốc đang để ở viện nghiên cứu, chúng ta vừa vặn đi kiểm tra một chút."
Lòng hắn lại thả lỏng, tiếp đó lại sinh ra cảm giác áy náy mãnh liệt, hắn sao có thể hoài nghi tình cảm của Lý Ngọc đối với hắn chứ. "Vậy chúng ta kiểm tra xong, tối nay dùng đi, " hắn nhẹ nhàng nói, "Anh muốn em."
"Em cũng vậy." Lý Ngọc nâng tay hắn lên, hôn đầu ngón tay hắn, dáng vẻ thành kính lại lãng mạn.
Ánh sáng trong mắt cậu giống như sao đêm mùa hè, sáng đến chói mắt. Một khắc kia, Giản Tùy Anh cảm thấy hắn rất yêu Lý Ngọc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro