3
Nhân viên viện nghiên cứu phái đến tiếp đãi bọn họ là Lạc Nghệ.
Giản Tùy Anh đã sớm nghe nói vị Lạc tiến sĩ đại danh đỉnh đỉnh này, không phải là bởi vì gì khác, y quá trẻ tuổi, 18 tuổi đã ngồi lên vị trí hàng đầu. Vả lại chính là ngoại giới điên cuồng đồn rằng y hại chết cha mẹ mình.
Bất quá chuyện nhà của người khác hắn cũng không tiện đánh giá cái gì, hắn không nghĩ tới người bạn Lý Ngọc nói kia là Lạc Nghệ. Hắn thầm kinh hãi, Lý gia thế lực không ngờ kinh khủng vậy, thấm vào đến viện nghiên cứu Quốc gia.
Lạc Nghệ thấy bọn họ cũng không bất ngờ, y nhìn về phía Giản Tùy Anh, "Giản đại thiếu gia sẽ hoài nghi vật này rất bình thường. Thật ra thì hai năm trước thuốc thử đã chế tạo thành công, chẳng qua là bởi vì giá cả đắt đỏ nên không đưa ra thị trường. Quan trọng nhất chính là, " y nhún nhún vai, "Quốc gia không cho phép. AA yêu nhau sẽ bất lợi cho duy trì tỷ số sinh sản."
Giản Tùy Anh không khỏi có chút xấu hổ, "Tôi không phải nghi ngờ Lý Ngọc..."
Lạc Nghệ sáng tỏ, "Đối với thuốc cẩn thận cũng không sai, Lý Ngọc là bạn của bạn tôi, anh ấy có nhu cầu tôi có thể giúp một tay, thế nhưng hai người phải ký hiệp nghị. Tôi còn không muốn mất chén cơm đâu."
Giản Tùy Anh đồng ý một tiếng.
Tiếp theo ký tên lấy hàng, hiệp nghị đơn giản chính là mấy việc xảy ra chuyện không chịu trách nhiệm, Lạc Nghệ ở phía trên này đem trách nhiệm của mình phủi sạch sẽ, làm Giản Tùy Anh cũng hoài nghi bọn họ đang làm là chuyện bị ăn đạn hay gì. Thế nhưng điểm kỳ quái duy nhất là, lúc Lạc Nghệ lấy thuốc cho bọn họ đột nhiên nghiêm túc hỏi Giản Tùy Anh một câu: "Anh thật sự tự nguyện sao?"
Hắn không biết Lạc Nghệ hỏi cái này để làm gì, chuyện đương nhiên trả lời: "Đương nhiên là tự nguyện."
Lạc Nghệ cười như không cười liếc nhìn Lý Ngọc, Lý Ngọc mặt không thay đổi nhìn y. Trên mặt y hiện ra nụ cười hứng thú, "Chúc hai người may mắn. Thế nhưng thuốc này chỉ là lượng dùng một tháng, một tuần lễ uống một chai, một tháng xong lại đến lấy phần còn lại. Sở dĩ chỉ cho hai người một tháng, vì tôi phải nhắc nhở một chút, uống thuốc này vào sợ là anh chịu không nổi."
Giản Tùy Anh cau mày, "Cái gì gọi là chịu không nổi?"
Lạc Nghệ nhún nhún vai, "Có chút đau, phản ứng hóa học mà, tôi cũng không biết, cuối cùng không có người tình nguyện thử nghiệm." Ở trong ánh mắt hoài nghi của Giản Tùy Anh, y an ủi, "Nhưng là tôi bảo đảm với anh, thuốc này đối với thân thể không có hại, anh không tin tôi cũng có thể tin tưởng viện nghiên cứu."
Giản Tùy Anh luôn cảm thấy ánh mắt Lạc Nghệ nhìn hắn giống như nhìn chuột bạch nhỏ, hắn sợ hãi trong lòng, cọ lòng bàn tay Lý Ngọc, nhắc nhở cậu về nhanh một chút.
Lý Ngọc nhận được tín hiệu cầu cứu của hắn, bình tĩnh nói với Lạc Nghệ: "Chúng tôi đi trước, chúc thí nghiệm mới của cậu thành công."
Lạc Nghệ cười khẽ, "Chúc tốt lành."
Trên xe, Giản Tùy Anh than thở: "Người bạn kia của em đẹp trai thì đẹp trai, chỉ là có chút dọa người, khoa học gia đều là thế này phải không?"
Lý Ngọc bén nhạy bắt trọng điểm, "Đẹp trai á?" Giọng cậu không tốt lắm.
Giản Tùy Anh bị cậu chọc cười, "Em đây còn ăn dấm, ở trong lòng anh, em là người đẹp trai nhất thế giới."
Lý Ngọc lúc này mới hài lòng.
Sau khi về nhà, bọn họ không kịp chờ đợi mở ra chiếc hộp được gói nghiêm chỉnh cẩn thận. Bốn bình thuốc ở dưới ánh đèn lóe lên ánh sáng hoa lệ, chất lỏng màu tím sóng sánh, yêu dị diễm lệ, vừa giống như là chiếc hộp của Pandora, vừa giống như trái cấm ở vườn Địa Đàng.
Hô hấp của Giản Tùy Anh không khỏi khẩn trương, rất khó tưởng tượng trong mấy chai thuốc thử nho nhỏ này lại ẩn chứa một lực lượng vô cùng. Hắn không biết thế nào, cảm thấy những thuốc nước này càng giống như là vi khuẩn T nguy hiểm trong sinh hóa.
Hắn đang muốn cầm lên uống thì bị Lý Ngọc kéo lại.
Lý Ngọc nghiêm túc nói: "Để cho em đi, nếu như có nguy hiểm gì em có thể nói cho anh."
Hắn trừng Lý Ngọc một cái, "Không nhìn ra em lại muốn ở phía dưới như vậy nha." Lý Ngọc hôm nay dáng vẻ chủ động như vậy, mấy năm trước hắn phỏng chừng có thể vui đến nở hoa, nhưng bây giờ không giống vậy. Lý Ngọc và hắn đều là Alpha, nếu như phải gánh vác nguy hiểm, người kia nhất định là hắn. Lý Ngọc đã đối với hắn quá đủ, hắn có thể bù đắp chẳng qua là ở trong chuyện tình cảm này nhượng bộ một chút. Một Alpha nằm ở dưới người khác dĩ nhiên rất sỉ nhục, nhưng nếu như đối tượng là Lý Ngọc, hắn chỉ cảm thấy hạnh phúc.
Hắn khiến cho Lý Ngọc buông tay ra, ở dưới ánh mắt lo lắng của đối phương uống một hơi cạn sạch. Lý Ngọc lập tức khẩn trương hỏi: "Anh cảm thấy như thế nào?"
Hắn cười nói: "Em căng thẳng như vậy làm gì, chuyện gì cũng không có... Đệt" lời hắn còn chưa nói hết, một trận đau đớn kịch liệt từ trong thân thể toát ra, linh hồn thật giống như bị xé nát. Trước mắt hắn tối sầm, không khống chế được ngã xuống, nặng nề đập ở trên giường. So với thân thể, đau đớn trên đầu tỏ ra nhỏ nhặt không đáng kể. Hắn trong lòng mắng vô số câu thô tục, tên Lạc Nghệ khốn kiếp này, còn nói đau một chút, mày có lương tâm không!
Hắn cho là mới vừa rồi cũng đã đạt đến đỉnh điểm, không nghĩ tới đây vẫn chỉ là món ăn khai vị. Ngũ tạng lục phủ đều giống như bị nướng trên lò lửa, xương toàn thân bị nghiền nát, ngũ mã phân thây hay lăng trì cũng chỉ giống như vậy đi. Hắn cảm thấy tựa hồ có vô số con sâu từ trong thân thể chui vào chui ra, gặm cắn máu thịt hắn. Lại cảm thấy hắn giống như ở dưới địa ngục, bị hành hình tàn khốc. Cả thế giới đều an tĩnh lại, chỉ còn lại đau đớn, linh hồn cũng còn lại một mảnh thảm thiết. Nếu như có thể để cho phần đau này dừng lại, hắn nguyện ý bỏ ra bất kỳ giá nào. Lý Ngọc kinh hoảng thất thố, "Giản ca!"
Hắn đã không có khí lực trả lời Lý Ngọc, ý tưởng duy nhất của hắn lúc này là thật may mới vừa rồi không để cho Lý Ngọc uống. Chính hắn cũng sắp đau chết, nếu là thấy Lý Ngọc như vậy, hắn sẽ đau lòng chết mất. Một giọt mồ hôi hột từ trên trán chảy xuống, tay hắn nắm ra trải giường nổi đầy gân xanh, khí lực lớn đến muốn phá nát vải vóc. Tiếng rên rỉ muốn trào ra khỏi cổ họng lại bị gắng gượng áp trở về, hắn không muốn Lý Ngọc vì hắn lo lắng. Hắn càng hy vọng hắn có thể bất tỉnh, nhưng là tinh thần để cho hắn sống sờ sờ thanh tỉnh cảm thụ sự trừng phạt sống không bằng chết. Lý Ngọc đỡ hắn lên, để cho hắn tựa vào trên người mình.
Hắn nhìn thấy Lý Ngọc khóc, muốn làm bộ như thoải mái một chút để an ủi cậu, hắn nháy mắt mấy cái, tầm mắt một mảnh mơ hồ, có vật gì từ trong hốc mắt rơi ra ngoài. Lúc này mới phát giác, nguyên lai không phải Lý Ngọc đang khóc, là hắn khóc.
Trong thoáng chốc, hắn nghe Lý Ngọc nói để cho hắn cắn tay cậu, có thể khiến hắn dễ chịu hơn. Hắn miễn cưỡng thấy một cánh tay trắng nõn để trước mặt mình, hắn lắc đầu. Một mảnh da thịt sáng bóng trắng nõn như vậy bị hắn cắn, nếu là lưu lại sẹo sẽ rất khó coi.
Đến khi đoạn này đau đớn qua đi, hắn giống như là từ trong nước mới vớt ra vậy. Môi bị cắn phá, máu tươi đầm đìa. Hắn tựa vào trên người Lý Ngọc, cực kỳ suy yếu, nếu như không phải là có tiếng hít thở yếu ớt, hắn hoài nghi mình đã chết.
Lý Ngọc nâng mặt hắn, vén lên mấy cọng tóc lòa xòa, thương tiếc hôn lên, "Anh làm rất tốt."
Lúc Lý Ngọc mang hắn đi tắm, tinh thần bởi sự hành hạ to lớn trên thân thể làm hắn chống đỡ không nổi nữa, nửa đường ngất đi. Đang lúc hôn mê, hắn đột nhiên có chút ủy khuất, hắn người này sợ nhất là đau, trước kia té một cái còn muốn mẹ hắn dỗ nửa ngày, từ nhỏ đến lớn chưa từng ăn qua khổ như vậy, ở ngày thứ hai sau sinh nhật lại phải chịu đựng thảm cảnh thế này. Lý Ngọc của hắn ngày hôm qua làm sao ngay cả câu sinh nhật vui vẻ cũng không nói với hắn, hắn chờ một đêm.
Sau khi Giản Tùy Anh bất tỉnh, Lý Ngọc giúp hắn thay quần áo ngủ, lúc đem hắn đặt lên giường, hắn theo bản năng bắt lấy vạt áo của Lý Ngọc, thân thể cũng không tự chủ run rẩy, xem ra mới vừa rồi rất đau đớn. Lý Ngọc lòng hơi mềm xuống một chút, nhưng cũng chỉ một chút, hắn đẩy tay Giản Tùy Anh, đi ra khỏi phòng. Điện thoại của Lạc Nghệ rất nhanh đã thông.
"Ầy, tôi còn tưởng rằng người uống thuốc là anh." Lạc Nghệ chế nhạo.
Cậu lạnh lùng nói: "Cậu cảm thấy có thể sao?"
"Anh giả bộ thâm tình như vậy, tôi cũng sắp tin, Đại thiếu gia thật đơn thuần, bị anh lừa gạt cam tâm tình nguyện. Lần sau anh để cho hắn đi chết hắn nói không chừng cũng sẽ đáp ứng."
Không biết là bị từ "chết" hay là cái gì đâm trúng thần kinh, thanh âm Lý Ngọc mang theo mấy phần nổi nóng, "Cậu chưa từng nói sẽ đau như vậy."
Lạc Nghệ kỳ quái, "Tôi nói anh sẽ không để cho hắn uống?"
Móng tay Lý Ngọc không tự chủ báu chặt vào da, cũng không cảm thấy đâu, "Cậu làm như vậy hắn lần sau sẽ không uống nữa."
"Đó là vấn đề của anh, " Lạc Nghệ dửng dưng, "Chúng ta ban đầu đã nói xong, tôi cho anh thuốc, anh cho tôi vật thí nghiệm. Đại thiếu gia Giản gia không được thì anh tìm cho tôi một Alpha cùng cấp bậc cao như hắn bồi thường tôi là được."
Lạc Nghệ nói ung dung, đi đâu tìm."Anh ấy không phải vật thí nghiệm." Lý Ngọc lạnh như băng uốn nắn.
"Tôi nơi này chỉ có vật thí nghiệm và phế vật, " thanh âm Lạc Nghệ ung dung khoái trá, "Có điều vật thí nghiệm chịu phối hợp như vậy thật lâu không gặp qua, anh lại có thể làm được. Yên tâm đi, chỉ cần hắn chịu đựng qua được, tự nhiên sẽ biến thành Omega hàng đầu, anh đến lúc đó muốn làm cái gì thì làm cái đó. Hắn thích anh như vậy, để cho hắn vì Lý gia các anh sinh đứa bé phỏng đoán cũng sẽ không cự tuyệt." Y nói đến đây, nghi ngờ không hiểu, "Anh sẽ không mềm lòng, cảm động chứ?"
"Không có." Lý Ngọc sắc mặt bình thường.
"Vậy thì tốt, chỉ sợ anh không đành lòng, số liệu của tôi cũng không có. Tháng sau mang hắn tới kiểm tra một chút. Đúng rồi, Giản Tùy Lâm tới, anh muốn nói chuyện với anh ta không?"
"Không, tôi có chuyện tự nhiên sẽ tìm hắn."
Nói chuyện điện thoại xong, Lý Ngọc trở lại phòng ngủ. Chân mày Giản Tùy Anh nhíu chặt, khó chịu co ro người. Cậu nằm vào trong chăn, để cho Giản Tùy Anh ôm mình. Người đang say ngủ cảm thấy khí tức quen thuộc liền nhích lại gần.
Hậu quả trực tiếp tối hôm qua vừa ra chính là Giản Tùy Anh ngủ không ngon, ngày hôm sau uể oải không muốn động. Hắn nhìn thấy mấy bình thuốc đặt trên bàn, thân thể chấn động một cái, cái loại đau đớn điên cuồng đó tựa hồ lại trở lại.
Lý Ngọc đang ở bên cạnh không nhanh không chậm mặc quần áo, người này làm chuyện gì cũng đoan trang ưu nhã. Hắn chớp mắt, chần chờ hồi lâu, trù trừ mở miệng nói: "Tiểu Lý Tử, thương lượng một chút, anh không muốn uống." Hắn nói xong, xấu hổ không chịu nổi. Nhưng là cái loại đau đớn khắc vào tận xương đó hắn hy vọng đời này cũng không muốn thể nghiệm lần thứ hai.
Hắn tựa hồ cảm thấy mặt Lý Ngọc lạnh trong nháy mắt, thế nhưng người tuổi trẻ khôi phục rất nhanh bộ dáng ôn nhu thường ngày, dịu dàng sờ tóc hắn, "Không sao, anh muốn thế nào thì được thế đó."
Sự quan tâm của Lý Ngọc khiến cho hắn thật khó khăn chịu đựng, chút chuyện nhỏ như vậy cũng nhịn không được, hắn thật vô dụng. Nếu không tuần sau cứ tiếp tục đi, hắn nghĩ trong lòng.
Lý Ngọc có việc gấp đi trước, hắn lặp đi lặp lại dè dặt quan sát, vẻ mặt Lý Ngọc cùng dĩ vãng cũng không khác biệt, nhưng trực giác hắn vẫn cho là Lý Ngọc tức giận. Hắn rất mất mát cúi đầu giải quyết đã bữa ăn sáng đã nguội.
Đến phòng làm việc, phụ tá nói có người muốn gặp hắn, hắn làm sao cũng không nghĩ tới người này là Cố Thanh Bùi.
Sự tồn tại của Cố Thanh Bùi giống như là đánh vỡ ấn tượng ghi khắc của hắn đối với Omega, anh nhìn một chút cũng không giống như Omega, cả người trên dưới tản ra mị lực của lãnh tụ, giơ tay dậm chân ưu nhã tự tin, không phải cái loại tự đại không tôn trọng người khác của Alpha, mà là đối với tự thân giá trị cho phép, do đó bên trong đến bên ngoài đều tự tin. Khó trách những Omega khác sùng bái anh như vậy.
Giản Tùy Anh không biết vị lãnh tụ Omega này tìm hắn làm gì, hắn thật ra thì hy vọng có thể cách xa trung tâm chiến tranh đối lập giới tính AO gần đây.
Cố Thanh Bùi cũng không phô trương thanh thế, đi thẳng vào vấn đề, đủ để chứng minh thành ý của anh, "Tôi hy vọng Giản tổng có thể chi trì cải cách Quốc hội."
Giản Tùy Anh ngừng lại bàn tay đang nghịch bút thép, có chút buồn cười, "Cố tổng, ngài cảm thấy tôi tại sao phải ủng hộ một chuyện đối với tôi không có lợi?"
Cố Thanh Bùi trong lòng có dự tính, tựa hồ là cảm thấy hắn nhất định sẽ đồng ý, "Tôi tin tưởng ngài hẳn không muốn nhìn thấy chiến tranh AO xuất hiện." Anh để cho trợ thủ cầm tới một túi công văn, "Đây cũng là căn cứ chân chính tôi dùng để thuyết phục ngài."
Giản Tùy Anh mở ra, đập vào trước mắt con chữ hình ảnh khiến cho hắn choáng đầu hoa mắt, hình ảnh thân thể con người thí nghiệm nhìn thấy mà giật mình giống như một cái thiết chùy đập vào trong não tủy hắn. Hắn sắp ói.
Cố Thanh Bùi trầm giọng nói: "Đấu tranh AO sớm đã bắt đầu, tôi tin tưởng ngài hẳn nghe nói đi, thí nghiệm đổi giới tính. Tôi muốn nói cho ngài, Omega đã có biện pháp biến thành Alpha, sau giải phẫu bọn họ và Alpha không có gì khác nhau. Dầu gì không thành công, bọn họ cũng có thể trở thành Beta. Nhưng là bọn họ vĩnh viễn không cách nào làm Alpha chân chính. Giản tổng, ngài biết tại sao không?"
Giản Tùy Anh dự đoán sự thật mà Cố Thanh Bùi nói ra là điều hắn không muốn nghe đến.
Cố Thanh Bùi không bỏ qua cho hắn, gằn từng chữ một: "Bởi vì còn thiếu tin tức tố Alpha, không có tuyến thể của Alpha, bọn họ làm sao biến thành Alpha chứ ? Mọi người luôn nói Omega là chung tình, là vô tư, vừa vặn ngược lại, bọn họ là người ích kỷ lãnh khốc nhất, bọn họ lấy lòng Alpha là bởi vì bọn họ biết không có những người này họ liền không sống nổi. Một khi phẫu thuật có thể thành công cải tạo thành Alpha bị truyền ra, ngài đoán bọn họ có thể hay không buổi tối hôm đó liền cắt tuyến thể của người chồng bên cạnh? Hoặc là, " Cố Thanh Bùi mỉa mai cười, "Không có chồng, bọn họ còn có anh chị em, còn có cha mẹ có thể dùng."
Giản Tùy Anh yên lặng không nói.
"Omega thật rất đáng buồn, bọn họ đến nay còn cho là chỉ cần đổi giới tính, xã hội sẽ tôn trọng bọn họ. Chờ bọn họ trở thành Alpha như mong ước, người bị hại mới lại xuất hiện. Xã hội này chính là như vậy, " Cố Thanh Bùi cũng không gấp ép buộc hắn, "Ngài hãy suy nghĩ kỹ đi, bây giờ là người phía trên đem loại giải phẫu này đè xuống, nhưng ai biết có phải đã có người thành công hay không chứ?"
Giản Tùy Anh chăm chú nhìn về phía anh, "Ngài tại sao tìm tôi? Còn có rất nhiều người có thể, không phải sao?"
Ngón tay thon dài của Cố Thanh Bùi gõ nhẹ lên mặt kính, "Có lẽ là vì trong mắt của ngài có ánh sáng đi."
"Ánh sáng?"
"Tôi cũng không nói rõ ràng được," anh có chút buồn bã, "Tôi cảm thấy ngài và các Alpha khác không giống nhau. Lỗ mãng hỏi một chút, Giản tổng có phải đã có người yêu?"
Giản Tùy Anh hôm nay lần đầu tiên cười, hào phóng thừa nhận, "Đúng vậy."
Cố Thanh Bùi gật đầu một cái, "Chính là vậy, tiểu tử ngốc nhà tôi cũng giống như ngài, chỉ có người chân chính biết yêu mới có loại ánh sáng đó. Đáng tiếc, dựa vào lực lượng của hai chúng tôi thì còn thiếu rất nhiều, " anh nghĩ tới điều gì, ánh mắt ảm đạm xuống, "Cậu ấy cũng không cách nào phản kháng khống chế của Nguyên gia."
Giản Tùy Anh lúc này mới hiểu ngày đó Nguyên Dương tại sao kích động như vậy, nguyên lai Cố Thanh Bùi là người yêu của cậu ta.
Vị lãnh tụ nhẹ nhàng thở ra, "Tôi đầu tiên đem tin tức này nói cho Tống đại minh tinh, thế nhưng người này tự đại cuồng vọng, vốn không tin Omega có thể phản kháng Alpha. Trên thực tế, có Alpha nào không phải như vậy chứ ? Tôi xin lỗi ngài trước, ngài không phải như vậy." Anh nháy mắt mấy cái, Giản Tùy Anh cười khổ, bày tỏ hiểu."Bọn họ ở trong vòng thư thích cao cao tại thượng quá lâu, cũng quên cho dù là con kiến tụ tập chung một chỗ cũng có thể rung chuyển đại thụ. Bọn họ luôn cảm thấy chỉ cần che lỗ tai lại thì không nghe thấy những âm thanh phản kháng."
Giản Tùy Anh nhắm mắt lại, một lúc lâu mới mở ra, "Tôi sẽ trả lời chuyện này sau."
Cố Thanh Bùi đứng lên bắt tay với hắn, "Bất kể như thế nào, cảm ơn ngài đã nhín chút thời gian nghe tôi nói."
Cùng Cố Thanh Bùi gặp mặt xong, hắn tâm loạn như ma. Điều bí mật này giống như núi nặng ngàn cân, hắn nói cũng không được, không nói cũng không được, hắn không biết nên bày tỏ với ai. Dưới tình thế cấp bách, hắn nghĩ đến Lý Ngọc. Hắn giống như bắt lấy một cọng rơm duy nhất, hắn quá muốn Lý Ngọc giúp hắn nghĩ kế. Nếu như muốn hóa giải loại mâu thuẫn này, hắn cần mượn lực lượng Lý gia.
Sau đó, rất lâu hắn cũng sẽ nhớ lại thời điểm này, chính hắn vô tâm như vậy nhưng lại hại Nguyên Dương và Cố Thanh Bùi.
Tội nghiệt trên người hắn thật sự là cả đời cũng rửa không sạch.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro