C17 : Rời khỏi rừng Sâm La

Sau khi hấp thu xong lực lượng , Âu Sương lại dựa theo chiếc nhẫn tim đường trở ra .

- Hứa sư tỷ, Sương sư đệ!
Lúc này, Mao Hiền Chí cùng Lục Thanh ở gần đó chạy đến, nhìn thấy hai người , Âu Sương liền như trút được gánh nặng.

- Đúng rồi, ta đã phân phó 2 tên kia tìm kiếm Vương Tranh sư huynh rồi , còn ta cùng Mao Hiền ở đây đợi 2 người . Cuối cùng trong kia xuất hiện chuyện quái quỷ gì ?

Lục Thanh nói.

Hứa Chi lắc đầu nói :

- Chuyện quái quỷ nhất là chuyện của Âu Sương . Haiz thật khó tin , hắn bỏ xa 2 ngươi rồi ,hắn đá luyện huyết cảnh.

Hai người Lục Thanh lúc đầu không quan tâm chuyện này, nhưng chưa kịp tiêu hoá chuyện này ,thật là quá quỷ dị, nghe nhầm cũng không kỳ quái

- Sương sư đệ, ngươi, ngươi, ngươi.... Luyện Thể tầng 8

Lục Thanh đột nhiên run giọng nói.

- Cái gì?

Mao Hiền Chí lập tức nhảy dựng lên, cảm ứng khí tức Âu Sương một chút, cũng toát ra biểu tình vô cùng khiếp sợ.

Đúng là hoang đường mà!
Trước đó còn chỉ là Luyện Thể tầng 3, sao mà bây giờ lại thành Luyện Huyết tầng 8 vậy chứ?

- Ở trong khe núi có chút kỳ ngộ!

Âu Sương thuận miệng qua loa cho xong, loại kỳ tích này không thể làm lại, người khác có tâm cung như hắn nhưng không có nghĩa là có chiếc nhẫn màu đen, tiến vào khe núi chỉ có phần chịu chết!

Hai người Lục Thanh thì tràn đầy hâm mộ, trong lòng đầy ắp hối hận. Nếu lúc đó bọn họ kéo thêm dũng khí cũng đi vào khe núi, có thể nào cũng sẽ đạt đến Luyện Hồn tầng 10 hay không?

Có thể lập tức nhảy lên 5 tiểu cảnh giới, đây là tạo hóa cỡ nào!

Bọn họ đều là Luyện cốt tầng 6, vốn cao hơn Chu Hằng 3 cái cảnh giới, nhưng bây giờ lại bị vượt qua 2 tiểu cảnh giới, điều này khiến bọn họ cảm thấy chênh lệch cực lớn. Nhưng có hâm mộ hơn nữa cũng vô dụng , ban đầu bọn họ nhìn thấy Âu Sương vào đoàn chỉ có thể là gánh nặng nhưng không ngờ hắn từ một tên luyện thể cảnh chỉ huy tấn công Mao Trư luyện cốt , giúp bọn họ thoát ra Vong Âm Cốc , bọn họ chỉ có thể chúc mừng Âu Sương.

Đến thời gian ước định, bốn người Âu Sương hợp mặt với tiểu đội Vương Tranh dẫn dắt, quay về Trường Hoa Kỳ .Lần này bọn họ thu hoạch rất lớn, chẳng những đạt tới mục tiêu dự kiến, hơn nữa còn có lợi nhuận rất lớn, cho nên được nhà trường khen thưởng. Mỗi người được 1 điểm cống hiến nhà trường

Điểm cống hiến nhà trường là tiền chuyên dụng của trường Hoa Kỳ , để bên ngoài thì không đáng một đồng, nhưng ở bên trong trường , thứ này còn quý giá hơn cả vàng bạc.

Bởi vì những thứ trong nhà trường ví dụ như công pháp, võ kỹ, đan dược... đều chỉ có thể dùng điểm cống hiến để đổi lấy. Giống như Tụ Linh Đan cần 10 điểm cống hiến để đổi, nhìn như rẻ hơn vàng bạc nhiều lắm, nhưng độ khó lấy được cũng rất lớn.

Trở lại nhà trường không lâu, Hứa Chi đưa hắn đi tham quan , giới thiệu từng tầng lầu trong nhà trường mặc dù hắn nói hắn biết rồi .

Trong lòng Âu Sương vui vẻ, chiếc nhẫn màu đen có thể hút các loại vong linh hồn kia để luyện hoá thay tháng khổ tu, đúng là thứ hắn cần nhất.

Vòng Ám Cốc làm hắn bị đánh vào rất mạnh, để cho hắn bỗng mở rộng tầm mắt, vượt xa hơn cả khi đi ra khỏi làng Hoa Kỳ

Âu Sương rất nhiều khó hiểu, nổi lên tò mò mãnh liệt, hận không thể có được lực lượng chiến thiên, có thể xoay chuyển càn khôn, làm rõ ràng mọi chuyện trước sau.

"Mấy ngày nữa sẽ là đầu tháng, có thể tham gia kì chiêu sinh ,ta phải giành được một vị trí, để đạt được tài nguyên tu luyện tốt nhất trong nhà trường mau chóng đột phá vào Luyện Hồn Cảnh!

Hắn kiên nhẫn chờ đợi, mỗi ngày đều tu luyện và suy nghĩ về bí trong quan tài, đó là chiếc bản đồ nằm gần bộ xương, thời gian còn lại đều toàn dùng vận chuyển hoá thức ăn yêu thú để tích lũy chân nguyên lực.

Chu Hằng như trở lại thời gian 3 năm không thể tu luyện, ngoài nghỉ ngơi cần thiết, tập trung toàn bộ thời gian vào việc tu luyện.

  10 ngày sau kì chiêu sinh sẽ bắt đầu , Âu Sương được Hứa Chi sắp xếp ở cùng phòng với Lục Thanh để ngày mai tham gia khảo sát. Mặc dù trời đã gần tối nhưng phía ngoài , các đệ tử , giáo viên vẫn đang làm việc, để 10 ngày sau diễn ra tốt đẹp nhất

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, sắc trời cũng đã tối lại, ánh đèn rực rỡ bật lên, Chu Hằng cảm thấy đói bụng, liền đi ra khỏi phòng tiến về phía khách điếm.

Khách điếm này có bốn biệt viện lớn, đủ để chứa hai, ba trăm người, là một trong ba gian khách điếm lớn nhất trong thành, hai gian khác tự nhiên là thuộc về Bạch Ngọc Cốc và Thanh Vân Tông.

Lúc này đã có không ít người rời phòng xuống ăn cơm, bởi vì tất cả đều là thiếu niên, cho dù không quen nhau cũng cùng lứa tuổi, không khí rất là náo nhiệt.
Mọi người đều là thiên tài trong trấn, tự nhiên ai cũng không chịu phục ai, nói đến khảo hạch ngày sau, mỗi người đều mặt đỏ tới mang tai, nhao nhao tuyên bố mình mới là thiên tài trong thiên tài.
- Oanh!
- Không cần tranh cãi nữa, hạng nhất chỉ có thể là Thạch Phong ca chúng ta!
Một gã thiếu niên nặng nề vỗ xuống mặt bàn, chân phải chống lên bàn, bộ dáng cực kỳ kiêu ngạo.
- Ngươi rễ cây hành cây hẹ gì?
Mọi người lập tức công phẫn.
- Hắc Thổ Trấn, Thạch gia!
Thiếu niên kia vênh váo tự hào:
- Các ngươi chưa nghe nói qua tên Thạch Phong ca chúng ta, năm nay mới mười chín tuổi, nhưng đã là Luyện huyết tầng 8 cao giai!
Lời này vừa ra, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, đây cũng không phải thiên phú mạnh nhất, nhưng tuyệt đối là thiếu niên có tu vi mạnh nhất trong này.
Ở nơi này dùng thực lực xưng vương, hết thảy những cái khác đều là giả!

Cf

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro