Chap 16-H+

* tặng SagitScop, ThooVii1 *

-" A... "-Thiên Yết thô bạo ném Nhân Mã lên giường, kêu quản gia pha một ly nước chanh giải rượu ép cô uống.

-" Anh làm gì vậy? "-Vị chua của chanh làm đầu óc Nhân Mã tỉnh ra vài phần. Thiên Yết căn bản không để ý tới biểu hiện của cô gấp gáp hôn lên xương quai xanh của cô. Thô bạo xé đi bộ đồ mỏng manh trên người cô.

-" Không cho em nhớ kỹ đêm nay thì tôi không phải là đàn ông. "-Giọng Thiên Yết vẫn trầm ổn, không có biểu hiện tức giận nhưng hàn khí quanh người lại lạnh đến thấu xương. Nhân Mã vô thức run lên nhè nhẹ. Ánh mắt Thiên Yết khó chịu nhìn những dấu hôn Bảo Bình để lại trên cổ cô. Hắn trên mỗi dấu hôn của Bảo Bình đều cắn cô tới bật máu sau đó dịu dàng mút nhẹ.

-" Đau quá! Dừng lại đi! "-Nhân Mã uốn éo dưới thân Thiên Yết.

-" Tôi chính là muốn thấy em như vậy. "-Giọng hắn khàn khàn mang theo hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô. Thiên Yết rất nhanh cởi ra âu phục, hắn cuồng dã hôn cô, nụ hôn sâu dần làm đầu óc cô mê muội sau đó tiếp tục di chuyển trên cổ trắng vừa bị hắn cắn mà hạ ấn ký. Nhân Mã kiềm lại những tiếng thở dốc, ngăn không cho mình rên rỉ. Thiên Yết dường như phát hiện ra ý của cô, ngón tay thon dài chu du trên khắp cơ thể cô, không ngừng vuốt ve cô. Phải nói kỹ thuật vuốt ve của hắn vô cùng cao siêu, làm cho cô vừa cảm thấy nhột, vừa cảm thấy tê liệt, cơ thể run lên liên tục. Cuối cùng ngón tay hắn dừng tại hạ thân cô, lấy lực đè lên hoa huyệt cô, kiên nhẫn khơi dậy dục vọng nguyên thủy trong cô.

-" A... "-Nhân Mã kêu lên nhè nhẹ.

-" Tôi muốn em hôm nay thật phóng khoáng, không kiêng nể! "-Hắn nói như ra lệnh, tuy cô có uống nước giải rượu nhưng hiện tại rượu đã ngấm vào người cô rất nhiều. Cô lờ mờ nghe thấy câu nói của Thiên Yết vô thức gật đầu, hai mắt vẫn trong sáng, ngây thơ nhưng lại đầy quyến rũ mê hoặc nam nhân. Nếu không phải bên cô lúc nào cũng có tai mắt của hắn thì không biết cô với Bảo Bình còn đi đến đâu. Mới có một chút rượu mà đã toàn tâm toàn ý phục tùng hắn. Nhưng nói ra hắn cũng phải cảm ơn Bảo Bình một tiếng. Nhờ hắn ta mà cô hôm nay tình nguyện phục vụ hắn vô điều kiện.

Thiên Yết nhanh chóng tách hai chân cô, dục vọng nóng bỏng chạm vào hoa tâm cô. Hơi hạ mình xuống một chút Thiên Yết đè lên người cô. Bạc môi tiếp tục phủ lên môi cô. Tay hắn nắn bóp nhũ hoa cô, khiêu khích đầu nhũ hoa trở lên cương cứng sau đó bất ngờ bá đạo cắn lên. Nhân Mã phát ra những âm thanh mê người. Đó chính là cái hắn muốn, hắn đã đạt được. Bây giờ hắn sẽ giày vò cô đến kiệt sức mới thôi. Cô đã hoàn toàn bị đánh bại trong tay hắn. Dục vọng cô không hề biết đã chiếm hết đầu cô, thiêu đốt cơ thể cô. Nhân Mã vòng hai tay ôm lấy cổ Thiên Yết, môi nhỏ áp lên môi hắn, nhũ hoa không ngừng chuyển động cọ xát với vòm ngực rắn chắc của hắn. Hắn mới là bị cô làm cho không chịu nổi. Hạ thân cô đã tiết ra ướt đẫm mật ngọt. Mỗi một lần hắn vuốt ve cơ thể cô cô đều thấy rất thoải mái. Hạ thân trở nên khó chịu lạ thường, tiết ra số lượng mật ngọt vô cùng lớn. Hắn thấy cô tới cao trào cũng không vội mà thong thả đem dục vọng nam tính của mình mạnh mẽ xuyên thẳng vào cô.

-" A! Đau! "-Cô ôm chặt lấy tấm lưng hắn nước mắt trực chờ nơi khóe mi.

-" Không ngờ em lại nhỏ như vậy, không phải là lần một lần hai mà vẫn chặt như vậy sao? Đợi chút là ổn thôi. "-Thiên Yết dịu dàng hôn lên khóe mắt cô, tay vòng qua giữ lấy eo cô như sợ cô bị đau mà sẽ bỏ chạy. Cô nghe lời hắn, cắn răng chịu đựng một chút. Hết đau giờ là khoái cảm. Hắn luật động dưới trên người cô, đem nhiệt lưu đưa vào cơ thể cô. Nhưng thế này hắn vẫn chưa trừng phạt được cô. Hắn tiếp tục triền miên cùng cô. Trong căn phòng, dưới ánh đèn mờ, cảnh xuân tràn ngập tình sắc.

***

Đồng hồ vừa điểm 5 giờ, Nhân Mã mơ hồ tỉnh dậy, hạ thân truyền đến một trận đau ê ẩm, đầu cô đau như búa bổ. Cô nheo mắt trước ánh sáng. Thấy Thiên Yết bên cạnh Nhân Mã quên cả cơn đau, kéo lấy tấm chăn che cơ thể trần trụi hét lên:

-" Anh... hôm qua anh đã làm gì tôi? "

-" Em biết rồi còn hỏi. "-Thiên Yết ánh mắt sắc lạnh liếc cô. -" Hôm qua còn nhiệt tình như vậy. Không lẽ xấu hổ nên giả bộ quên? Cái gì cần thấy tôi cũng thấy rồi, cái gì làm được cũng đã làm rồi, không phải là lần đầu. Em xấu hổ che chắn cái gì. "

-" Anh... anh vô sỉ! "-Nhân Mã khóc không ra nước mắt, những chuyện như vậy hắn có cần nói toẹt ra như thế hay không? Hắn tại sao cứ phải làm cô tổn thương tinh thần vậy? Thái độ của hắn không những không chút kiêng dè mà còn rất bình thản.

-" Tôi chính là vô sỉ như vậy. "-Thiên Yết nhếch môi khiêu khích. Nhân Mã không thèm để ý tới hắn, đứng dậy toan mặc đồ vào.

-" Em không muốn tắm một chút sao? "-Thiên Yết nhìn cô vừa mặc đồ vừa kéo tấm chăn che cơ thể rất buồn cười.

-" Xin lỗi nhưng tôi không cần, với lại phòng anh không có nhà tắm. "-Cô tức giận, động tác nhanh hơn. Bỗng Thiên Yết đến bên cô, đem số đồ cô vừa mặc ra lột sạch, bế cô lên. Nhân Mã bất ngờ, hai tay đầu tiên là vòng lên che ngực.

-" Anh làm cái gì vậy? "-Cô không dám giãy giụa, vì ở tư thế này cô không thể thắng hắn, chỉ sợ làm loạn hắn sẽ không ngần ngại mà hành hạ cô ngay.

-" Em muốn tắm, tôi lập tức đưa em đi. "-Thiên Yết nhìn cô ngoan ngoãn trong tay mỉm cười.

-" Tôi không muốn! Không cần nữa! "

-" Cần hay không không do em định đoạt. "-Hắn miết tay lên tường, phòng tắm hiện ra. Giờ Nhân Mã mới hiểu ra lý do khiến cô hiểu nhầm căn phòng không có người. Đặt cô xuống bồn tắm lớn, Thiên Yết xả nước ấm chảy. Làn nước lướt nhẹ trên làn da tuyết trắng của cô rất thoải mái mà quên mất Thiên Yết bên cạnh. Hô hấp của hắn trở lên gấp gáp. Thân thể cô trong nước căng tràn sức sống. Mọi thứ đều hấp dẫn hắn. Hắn cũng nhanh chóng vào bồn túm lấy cô đang hưởng thụ mà điên cuồng hôn. Vẫn là không muốn tha cho cô. Trong phòng tắm lần nữa xảy ra kích tình. Cô muốn thoát cũng không xong.

* end *

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro