Chương 1: Màn kịch trong màn kịch

Thượng Hải, 11:45 PM.

Dưới ánh đèn màu neon nhấp nháy, các diễn viên vẫn mê mải với cảnh quay cuối. Trên phim trường hoành tráng của bộ phim "Màn kịch trong màn kịch", ai nấy đều tỏ ra một vẻ chuyên nghiệp, nhưng sau lưng lại là những âm mưu không ai ngờ tới.

Một bóng người ngồi lặng lẽ trên ghế đạo diễn, tay chậm rãi xoay xoay chiếc bật lửa bạc. Ánh mắt hắn dán chặt vào màn hình giám sát, nơi một cô gái trẻ đang diễn xuất bằng tất cả sự chân thành. Chiếc váy đỏ rực phản chiếu ánh đèn trường quay, đôi mắt cô ta long lanh như thể đang tin tưởng tuyệt đối vào vai diễn của mình.

Một nụ cười thoáng qua trên môi người ngồi đó. Cô ta có biết rằng mình đang đứng trước bờ vực không?

Ở một góc khác của phim trường, Lâm Khánh Vy—hay đúng hơn, Lâm An Vy, cái tên mà giới giải trí vẫn quen thuộc—cẩn thận quan sát mọi thứ. Cô không chỉ nhìn vào cảnh quay mà còn để ý những biểu hiện thoáng qua, những cử chỉ vô tình của từng người trong ekip. Hai năm chìm trong showbiz, cô đã học được cách đọc vị con người qua từng ánh mắt, từng nhịp thở.

Hắn là ai? Một đạo diễn tài năng, hay một kẻ đang che giấu một bộ mặt khác?

Một cơn gió nhẹ lướt qua, cuốn theo điếu thuốc lá vừa bị vứt xuống nền. Tro tàn chớp mắt bị gió cuốn bay.

Khánh Vy khẽ nghiêng đầu, mắt vẫn không rời khỏi người đàn ông kia. Trực giác của cô chưa bao giờ sai. Cảm giác này—cảm giác như đang đối diện với một vở kịch mà chính cô cũng chưa rõ mình đóng vai gì—làm cô cảm thấy hưng phấn lạ lùng.

Tiếng "Cắt!" vang lên từ trợ lý đạo diễn, báo hiệu cảnh quay kết thúc. Trường quay lập tức náo nhiệt hơn, nhưng tâm trí Khánh Vy vẫn đang quay cuồng với những suy nghĩ của mình. Cô bước lặng lẽ về phía phòng hóa trang, nhưng vừa đặt tay lên nắm cửa, một giọng nói trầm thấp vang lên sau lưng:

"Cô diễn rất nhập tâm. Nhưng cô có chắc mình chỉ đang diễn không?"

Khánh Vy xoay người lại. Trước mặt cô là người đàn ông mà cô đã để mắt đến suốt buổi tối—đạo diễn Hàn Trạch Vũ. Ánh mắt hắn vẫn sắc lạnh, nụ cười nửa miệng đầy bí ẩn. Khoảnh khắc này, cô bỗng cảm nhận được một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.

Trò chơi đã thực sự bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro