Chương 1.

Tình yêu được ví như một ly cà phê, nếu không biết thưởng thức thì ly cà phê ấy sẽ trở nên nhạt nhẽo và đắng! Nhưng nếu ta từ từ cảm nhận được hương vị của nó thì ly cà phê ấy sẽ trở nên ngọt ngào và vô cùng đẹp đẽ.
Yêu! Nó có nghĩa là chờ đợi, nhưng bao người biết tình yêu ẩn chứa bao nhiêu đau thương và nước mắt?

Hôm nay, là ngày đầu tiên nó bước vào ngôi trường mới. Một ngôi trường khang trang mà nó sẽ gửi gắm ước mơ và thanh xuân.

"Ui za!" nó choáng váng, tay ôm chặt lấy cái đầu vừa bị va chạm mạnh.

"Xin lỗi." một chàng trai dáng vẻ cao ráo, áo sơ mi trắng cởi 2 cúc áo để lộ ra cơ ngực  rắn chắc, khuôn mặt thanh tú nhưng không dấu được vẻ lạnh lùng bước đến bên cạnh nó nhặt quả bóng rồi quay lưng đi.

Trong lúc đang mê mẩn nhìn hắn ta, cái câu "hắn đẹp trai vãi" cứ ngổn ngang chạy quanh đầu cô, may mà cô kịp nhận ra hắn đã đi được một đoạn. Nó đưa tay chỉ về phía hắn, nói lớn:

" Đánh trúng người ta mà chỉ nói được câu xin lỗi? Đúng là loại người vô trách nhiệm!"

"Tôi sẽ cho đó là một lời khen?" hắn vẫn tiếp tục bước đi, không chút đoái hoài.

"Anh...chết tiệt!"

"Sao?" Hắn kiệm lời quay lại.

Nó như củng cố được tinh thần, lộ rõ vẻ mặt phẫn nộ.

"Chưa xong đâu tên côn đồ!" nó quay người bước đi.

"Ê...cái..."

"Bịch....!"

#NgocYumii

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #ngocyumi