Chương 2: Người Luôn Đứng Dậy
Trận trinh sát đầu tiên là một địa ngục.
Đồng đội bị giết ngay trước mắt. Máu bắn lên mặt. Tiếng Titan gào thét. Tiếng đồng đội gọi nhau thất thanh. Y/n không nhớ được cô đã hét bao nhiêu lần, đã khóc bao nhiêu lần, chỉ nhớ cảm giác đầu gối va vào đất đá khi ngã, rồi bàn tay siết chặt lấy kiếm, gượng dậy — và chạy.
Levi nhìn thấy cô từ xa. Anh không can thiệp. Có lẽ vì anh muốn xem — liệu cô gái nhỏ bé ấy có thực sự biết đứng dậy hay không.
Cô biết mình không thể giết Titan giỏi như Mikasa hay đội trưởng Levi. Nhưng cô biết mình có thể cứu một người — dù chỉ một người — bằng cách lao tới, che chắn, hay đơn giản là kéo họ dậy và chạy thoát.
Nhìn thấy một người lính trẻ bị kẹt dưới tảng đá. Titan đang tiến lại gần. Y/n lao tới, không nghĩ ngợi, không lên kế hoạch. Cô không kịp chém nhưng đủ để kéo người đó ra khỏi tầm với của con titan kia.
Cả hai đều sống sót vào hôm đó. Và từ khoảnh khắc ấy, Y/N không còn là "cô gái yếu ớt" nữa trong mắt mọi người. Cô là người "luôn đứng dậy" — mạnh mẽ, dũng cảm từ tâm hồn.
Khi Levi bước ngang qua, anh không nói gì. Nhưng ánh mắt anh dừng lại trên vết cắt dài nơi vai cô. Rất lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro