Hoa !
                          ý nghĩa của các loài hoa
                       đoán xem có bao nhiêu      
                    loài hoa trong câu chuyện
_______________________________
Asmonia, hay những ngôi sao xanh, là bông hoa đầu tiên Ace để trên tủ đầu giường cho Marco.
Anh sẽ không biết điều đó nếu không có tờ giấy nhét bên dưới chiếc bình hình chiếc cốc với cái tên viết nguệch ngoạc trên đó, cùng với dòng chữ "sức mạnh" và "sức chịu đựng" được viết nhỏ hơn bên dưới. Giống như cái tên phụ gợi ý, chúng trông giống như những ngôi sao nhỏ màu xanh tụ lại trên một thân cây, màu sắc gợi nhớ đến chiếc thắt lưng của Marco. Và nếu những bông hoa nhỏ tượng trưng cho sức mạnh thì Marco hiểu tại sao Ace lại mang chúng đến - cả tuần được dành để kiểm kê toàn bộ con tàu, đặc biệt là đơn vị y tế. Điều đó có nghĩa là Marco sẽ bận rộn kiểm tra mọi người khác đồng thời đảm bảo bộ phận của anh ấy hoạt động trơn tru.
Khi kế hoạch bắt đầu, anh ấy ngồi xuống và nói với Ace về mức độ bận rộn của nó và rằng anh ấy có thể thuộc loại MIA khi dành thời gian cho nhau. Ace chỉ cười và gõ vào đầu Marco. "Ừ, không chết tiệt, Mar. Em sẽ không khó chịu khi anh để con tàu tiếp tục hoạt động đâu. Đừng lo lắng về điều đó với cái đầu dứa của anh". Marco đã đẩy anh ra với một nụ cười khúc khích, nhưng nó giúp xoa dịu phần nào nỗi lo lắng đang tích tụ trong lồng ngực anh. Anh không muốn để Ace bị treo cổ mà không có câu trả lời.
Và giờ đây những bông hoa này cho thấy Ace đã hiểu được nỗi sợ hãi thầm lặng của mình. Marco vuốt ve những cánh hoa nhỏ mượt khi anh nhặt tờ giấy lên. Không có gì khác được viết trên đó ngoại trừ mép trên đã cháy thành than và điều đó khiến nụ cười của anh ấy càng trở nên sâu sắc hơn. Chỉ có bạn trai của anh ấy thôi.
Đó là một cử chỉ ngọt ngào và mỗi khi Marco nghĩ đến nó suốt cả ngày, trái tim anh lại cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút, như thể mọi niềm vui trong anh đều bừng sáng. Ngay cả Thatch cũng nói điều gì đó về việc anh ấy trông hạnh phúc biết bao khi ghé qua văn phòng của Marco với bản báo cáo sơ bộ từ nhà bếp và khay đựng đồ ăn tối. Marco cho anh xem những bông hoa nhỏ anh mang theo để giải thích.
Thạch cười. "Nếu đây là điều Ace có thể khiến anh thích trong quá trình kiểm kê thì thật tiếc là chúng ta đã không có anh ấy từ nhiều năm trước. Bây giờ bạn là một quả đào."
"Câm miệng. Cậu cũng chẳng khác gì Izou khi cậu ấy làm cậu ngạc nhiên với một loại gia vị quý hiếm nào đó,” Marco trả lời giữa những miếng ăn, ném một củ cà rốt vào đối phương . Thatch thậm chí còn không ngần ngại nhét nó vào miệng với một tiếng cười khúc khích.
"Ừ-huh, nhưng tôi nổi tiếng với những biểu cảm si tình. Đây là điều mới mẻ đối với cậu, tôi muốn nhận được mọi lời trêu chọc mà tôi có thể có được từ việc này."
"Cậu là một tên khốn và tôi sẽ đấu với cậu nếu có thời gian," Marco đe dọa, không phải Thatch cảm thấy bối rối vì điều đó. "Nói cho tôi biết xong về kho rau để có thể tôi có thể ra khỏi đây trước nửa đêm.”
______________________
Suốt cả tuần, Marco thức dậy với một hoặc hai bông hoa mới trên tủ đầu giường, cùng với dòng chữ viết lộn xộn của Ace kèm theo tên và ý nghĩa của chúng.
Hôm tiếp theo là một bông hoa hướng dương ngắn màu vàng và một bông camassia màu tím, trông giống như loại hoa mà các nàng tiên sẽ bị thu hút bởi nhị dài màu vàng và những cánh hoa mỏng manh. Màu tím cũng gần giống với chiếc áo sơ mi yêu thích của anh ấy. Rõ ràng hoa hướng dương mang ý nghĩa "cam kết" và "tôn thờ" (Ace đã thêm một trái tim nhỏ bên cạnh) và camassia, "sự khích lệ" .
Marco đã bắt gặp Ace trên đường đến cuộc gặp với Curiel vào chiều hôm đó và hôn anh ấy một cách say đắm trước khi chạy đi trước khi anh ấy đến muộn. Anh không thể nhìn lại, nhưng Marco nghĩ anh đã nhìn thấy ngọn lửa bập bùng trên tai Ace khi họ chia tay.
Màu đỏ dường như là chủ đề của ngày thứ ba. Hai loại hoa đỏ đặt cạnh cặp kính của anh khi anh đứng dậy. Ghi chú liệt kê chúng là cây dành dành, tượng trưng cho "hạnh phúc" và "tình yêu sâu sắc" , và hoa trà, có nghĩa là "sự tôn thờ" . Cả hai bông hoa đều được xếp lớp với những cánh hoa và chúng trông rất đẹp khi Marco thêm chúng vào chiếc bình tạm thời của mình, mặc dù anh thực sự không thể phân biệt được chúng. Marco bắt gặp mình đang nhìn chằm chằm vào những bông hoa nhiều lần trong đêm đó khi anh đang cố gắng đọc xong bản báo cáo của Namur, bản báo cáo vẫn hoàn thành sớm như mọi khi.
Sau đó, anh thề thốt rằng đêm đó anh đã ngủ quên trong văn phòng, nhưng khi Marco thức dậy vào sáng hôm sau, anh đã nằm dài ra một bên giường.
Rên rỉ, hôm đó anh lăn qua nhìn thấy một loài hoa mà anh đã biết tên: lưu ly. Cụm hoa nhỏ màu xanh vừa ngọt ngào lại có chút đau đớn. 'Cứ như thể anh ấy sẽ quên Ace vậy' . Viết trên tờ giấy mơ hồ là "sự hồi tưởng, hy vọng và tình yêu đích thực, bất diệt" . Một cách cẩu thả thêm vào bên dưới đó là một dòng thừa. Đừng quên hôm nay là buổi kiểm tra của bộ phận thứ hai! Hẹn gặp lại sau bữa trưa . Tin nhắn bổ sung khiến Marco mỉm cười, và thật dễ dàng để mong chờ ngày anh biết rằng họ sẽ có nhiều khoảnh khắc ngắn ngủi bên nhau.
Cuối cùng, đó có lẽ là khoảng thời gian tuyệt vời nhất trong tuần của anh ấy. Đặc biệt là khi điều đầu tiên Marco làm khi gặp Ace chiều hôm đó là ôm anh thật chặt cho đến khi họ phải di chuyển để xem qua báo cáo của bộ phận.
Cuối cùng, đó là ngày thứ năm và ngày cuối cùng. Nói chung là bận rộn nhất; Các giải hạng nhất và hạng tư đã được thiết lập để kết thúc và điều đó hiếm khi (xem: chưa bao giờ) diễn ra mà không gặp trở ngại nào.
Ace cũng chọn bông hoa hoàn hảo nhất cho nó. Nó được gọi là jacaranda, và lời nhắn của Ace nói rằng nó có nghĩa là "may mắn" - anh ấy in đậm phần đó, vì vậy anh ấy chắc hẳn đã nhớ lời than phiền của Marco về những chuyện khốn kiếp trong quá khứ - cùng với "trí tuệ" và "sự tái sinh" . Tất cả những điều Marco cần để vượt qua mà không hất văng ai ra khỏi tàu. Những cái này trông giống như thực sự là một phần của cây, vì phần được cắm trong cốc là một cái que thay vì thân cây, và nó được bao phủ bởi những bông hoa nhỏ màu tím xanh hình chuông. Khi chạm vào những cánh hoa hơi dính, nhưng anh thích cách nó đứng trên những cây khác giống như một bức tượng trang nghiêm.
Marco tin chắc rằng hoa jacaranda đã mang lại may mắn cho anh. Đến lúc mặt trời lặn, tất cả các báo cáo đã được tính toán và hoàn thành một cách chính xác, và đến gần 11 giờ anh mới đóng sổ cái kiểm kê này. 'Anh ấy đã được tự do.'
Ngáp dài liên tục, Marco lê bước đến phòng anh và Ace, một tay cầm bình đầy hoa và tay kia cầm xấp giấy nhắn của Ace. Cả hai đều được đặt cẩn thận xuống bàn trong phòng cạnh chiếc bút lông chim yêu thích của Ace trước khi Marco bừa bãi cởi áo và quần của anh rồi ném chúng qua ghế trước khi anh ngã xuống giường.
Ace vô thức lăn lại gần hơn để chân họ đan vào nhau, hơi ấm rực lửa của anh nhanh chóng lan tỏa khắp tứ chi mệt mỏi của Marco. Giữa lúc đó và cuối cùng có thể thực sự thư giãn và thở, Marco đã ra ngoài trong vài giây.
______________________
“Yoohoo, thôi nào chú chim buồn ngủ, anh phải thức dậy đi,” một giọng nói vang lên trong tâm trí mơ hồ của anh, khiến anh mất tập trung khỏi hình ảnh ngọn lửa màu cam trộn lẫn với màu xanh lam khi anh bay qua đại dương tạo nên những giấc mơ của anh. “Em sẽ ăn những lát táo của Anh nếu anh không dậy sớm.” Marco ngay lập tức đứng dậy, mặc dù anh không mở mắt mà đưa tay ra định đánh kẻ trộm tiềm năng.
Ace hét lên khi một tay chạm tới mục tiêu trước khi cười lớn, âm thanh ngọt ngào đến mức khiến Marco phải tò mò mở mắt ra. Ánh nắng chiếu qua ô cửa sổ, làm nổi bật Ace đang ngồi bên giường và đĩa thức ăn tràn ngập trên tay. Marco uể oải duỗi người khi thức ăn của anh không gặp nguy hiểm (nhiều), kêu vo vo khi lưng anh bật lên nhiều lần. Ace cười khúc khích khi đưa cho Marco một lát bánh mì nướng trước.
“Đã đến lúc phải ăn rồi khi anh lại có thời gian rồi,” Ace nói khi nhét một quả việt quất vào miệng.
Marco lẩm bẩm đáp lại điều gì đó lẽ ra là “Anh đã ăn rồi” trong miệng đầy bánh mì, nhưng Ace chỉ tặc lưỡi với anh ấy.
“Thatch đã nói với em những gì anh ấy gửi cho anh và em không tin rằng anh đã ăn hết.” Marco nửa vời nhún vai trả lời. Anh ấy chắc chắn đã không làm vậy. “Hơn nữa, lúc này em từ chối chia sẻ anh với những người còn lại trong phi hành đoàn, và điều này khiến chúng ta phải ở trong phòng.”
“Lúc đó em nhớ anh nhiều như anh nhớ em phải không?” Marco hỏi một cách trêu chọc, như thể anh ấy chưa biết câu trả lời.
Ace vung miếng táo đang cầm vào mặt Marco với vẻ nửa đe dọa. “Tất nhiên, em đã làm vậy với Marco, nhưng em hiểu cuộc sống trên tàu hoạt động như thế nào. Anh có những mùa bận rộn và em cũng vậy. Nhưng chúng ta có thể cùng nhau vượt qua.” Cuối cùng anh ấy thở dốc, hơi bực tức và hơi khó chịu, mặc dù có vẻ như anh ấy quan tâm đến tình huống này hơn Marco. Vẻ mặt ngơ ngác của anh ấy rất dễ thương.
“Tất nhiên là chúng ta có thể.” Marco giật quả táo khỏi tay Ace, kiểm tra nhanh xem có vết cắn không trước khi nhìn bạn trai mình và ho nhẹ. “Những bông hoa em để lại thực sự đã giúp ang vượt qua tuần này. Mọi người nhắc nhở anh rằng em đã lắng nghe anh nhiều như thế nào và đã giúp anh bắt đầu ngày mới một cách thuận lợi.”
Ace đỏ bừng mặt trước lời nói của mình, màu đỏ bò lên má anh một cách hấp dẫn. “Thực ra em còn có một cái nữa cho anh, anh biết không?” Ace nói đúng khi Marco cắn một miếng, đặt chiếc đĩa xuống tủ đầu giường. “Em nghĩ là anh cũng cần một cái trong dịp ăn mừng.”
"Ồ? Nó là gì?"
Ace di chuyển từ giường đến bàn làm việc, với tay ra sau lọ hoa của Marco để rút ra một bông hoa nhiệt đới lớn màu đỏ mà Marco thề rằng anh biết nhưng không nhớ tên. Ném chân ra khỏi thành giường, Marco nghiêng người về phía trước để nhìn rõ hơn khi Ace đưa nó lại gần.
“Đây là hoa dâm bụt. Từ những gì em tìm thấy trong những cuốn sách về con tàu, chúng tượng trưng cho tình yêu và vẻ đẹp.” Ace bật cười sau đó, cuối cùng cũng rời mắt khỏi những cánh hoa lớn mà anh đang dán chặt vào. “Một trong những cuốn sách nói rằng màu đỏ đặc biệt có nghĩa là vẻ đẹp tinh tế, nhưng em sẽ không gọi anh là người tinh tế, Mar. Tuy nhiên, em muốn đây là cái cuối cùng vì nó đặc biệt đối với em.” Ace dừng lại, hít một hơi thở đều đặn.
“Em không cần phải tiếp tục nữa, em yêu. . .”
"KHÔNG. Em muốn nói với anh, thực sự. Vì vậy, cả ông nội và ông bố khốn nạn đều nói rằng mẹ em thường đeo bông hoa dâm bụt sau tai, và em đã từng nhặt chúng rất nhiều khi còn nhỏ để tìm kiếm nhiều mối liên hệ hơn với bà, vì vậy chúng giữ rất nhiều ý nghĩa trong em, và cả ký ức của em trong đó nữa. Có vẻ như đó là một định mệnh nào đó khi chúng thực sự có nguồn gốc từ hòn đảo nơi tôi sinh ra ở South Blue nhưng em vẫn có thể tìm thấy chúng dễ dàng ở Goa. Điều này khiến em quay lại việc tặng anh một cái— Em. . . Em muốn nói rằng anh có tất cả của em, quá khứ của em, tương lai của em và tất cả tình yêu của em.”
Một cách cẩn thận, Marco cầm lấy bông hoa và giữ nó khỏi nguy hiểm khi ôm Ace, nhẹ nhõm khi người đàn ông tan vào vòng tay. “Cảm ơn,” anh thì thầm, hôn lên thái dương Ace. “Cảm ơn em đã tin tưởng anh với tình yêu của em và mọi thứ trong tuần này. Anh thật may mắn khi có em."
Ace mỉm cười bao dung khi lùi lại, vặn người để giật bông hoa dâm bụt khỏi tay Marco trước khi nhét nó ra sau tai trái. Sức nặng của nó khiến nó thoải mái một cách kỳ lạ, và cái nhìn mà Ace trao cho anh khi anh nghiên cứu xem nó trông như thế nào khiến lửa chạy khắp cơ thể anh. “Và em thật may mắn khi có anh, chim xanh ạ. Thôi nào, tốt nhất bây giờ anh nên ăn xong để en có thể ôm ấp anh trước khi anh cần báo cáo với Pops.”
Marco cười khúc khích. "Được rồi được rồi. Bất cứ thứ gì em muốn."
Và, ừm, nếu vài tháng sau Marco phát hiện ra rằng Ace đứng sau hậu trường giúp thúc đẩy các bộ phận hoàn thành công việc của họ để giúp anh ấy dễ dàng hơn, thì ai sẽ trách anh ấy vì đã đưa Ace về phòng của họ suốt thời gian còn lại của ngày? và khóa cửa lại.
               ______________________________
                 
Marco cực kỳ đáng yêu và tôi biết anh ấy chạm hoặc ngửi những bông hoa vài lần trong ngày khi anh ấy cần sự phân tâm.
Cảm ơn rất nhiều vì đã đọc!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro