huân chương.

ánh nắng dần ló dạng , màn đêm chìm lại góc khuất nơi không người.

kẻ trộm đã bị bắt , cậu ta là một thanh niên thất nghiệp.

kể ra thì thật sự cũng khá tội nghiệp.

juhoon ngồi chờ ở đồn cảnh sát , dù gì thì cảnh sát cũng cần phải lấy lời khai của cậu để đóng hồ sơ.

"anh có sợ không?" keonho mỉm cười dí sát mặt mình vào cậu.

juhoon không cảm xúc gì chỉ bình tĩnh dùng bàn tay đẩy mặt keonho ra.

cậu nhóc cười khì khì tít cả mắt.

"anh đừng lo , họ chỉ hỏi nhẹ nhàng lắm không làm gì mình đâu mà sợ!"

"cậu rành thế luôn à?" juhoon nhướng mày hỏi.

keonho xoa cằm rồi phụt cười , cậu nhóc ghé sát lại anh trông thần bí vô cùng.

"không muốn khoe đâu nhưng mà bốn đứa tụi em là thám tử á!" keonho bày ra dáng vẻ hết sức tự hào nhưng cậu không biết , tâm trạng của juhoon đang rối bời vì câu nói này.

juhoon chằng buồn đáp lại mà quay mặt đi , tốn thời gian dễ sợ. chả bằng bây giờ về nhà còn hơn.

nhưng bây giờ về cũng không xong , cảnh sát đang ở nhà cậu chụp ảnh mà.

juhoon không nhịn được mà thở dài một hơi.

bỗng juhoon có cảm giác hơi lạ ở bên má trái. quay lại thì thấy keonho đang đụng vào vết trầy của mình.

ầy chết tiệt , không đụng không đau mà tên nhóc này.

"cậu làm gì đấy?" juhoon nhíu mày.

"anh không nên nhăn nhiều quá đâu" cậu nhóc cười tươi rói , lục túi áo khoác một cái băng cá nhân có màu xanh lá hết sức sến súa.

tính cho mình à?.

ngoài dự đoán của juhoon. keonho không cho.

cậu nhóc tự tiện dán lên má cậu.

"đây là huân chương cho người dũng cảm đó!."

juhoon thấy bản thân sắp ngượng tới chín khét.

--------

quá trình cũng không quá mức lê thê vì nhân chứng vật chứng đều đầy đủ , đến cả thủ phạm cũng thú nhận.

xong một ngày mệt mỏi , bây giờ đã là hơn chín giờ sáng.

juhoon nhắn tin cho chú park , xin rằng mình sẽ đi trễ. hôm nay seoul nắng gắt , juhoon đứng chờ trước đồn cảnh sát.

chả rõ là chờ ai.

một lúc sau , cả bốn kia mới đi ra. juhoon nhìn thấy martin và james.

nỗi nhớ nhung liền ùa về không ngừng. cậu lẳng lặng nhìn họ.

juhoon quay lưng bước đi.

"juhoon." một giọng nói quen thuộc khiến juhoon khựng lại.

juhoon quay đầu , cậu nhìn người anh đã từng của cậu , trong lòng chả hiểu vì sao lại nhộn nhào.

là james.

cậu nhìn bốn người , không dám đối mắt. sợ họ sẽ nhìn thấy , sợ đôi mắt ấy của họ sẽ vạch trần cậu.

"tại sao?"

james không nói rõ.

nhưng cậu rõ hơn ai hết.

ánh mắt anh ấy kiên định nhìn vào cậu. nhưng cậu chẳng tài nào nói ra được thành lời.

"em không có lý do."

juhoon bặm môi.

james khẽ cười mỉm.

cậu cảm thấy khó thở , thứ gì đấy đè nặng lên trái tim cậu.

không đủ khiến juhoon chết nhưng lại đủ để làm cậu nghẹt thở.

cậu xoay lưng bỏ lại thực tại ở phía sau , bước đi không ngoảnh lại.

juhoon hiểu rõ , bước đi ngày hôm đó dù chỉ một lần nhưng để lại cho cậu một vết nứt hằn sâu trong thâm tâm.

---------

seonghyeon ăn cây kem vừa mua , giọng hơi tinh nghịch : "mấy anh , chuyện giữa juhoon và hai anh là sao vậy?"

"em cũng thắc mắc lắm" keonho bĩu môi.

martin và james không trả lời ngay. họ chỉ thở dài.

martin đáp lại : "tụi anh cũng từng là thế này , có điều vài năm trước xảy ra một số chuyện"

keonho : "gì cơ!? anh ta nhìn vậy mà cũng từng làm thám tử hả?"

seonghyeon nghĩ cái gì đấy rồi nở nụ cười hết sức tinh quái : "tính ra hai anh giống đa cấp ghê , toàn lôi kéo bọn này!"

james bật cười : "đa cấp cái gì chứ? tụi anh đây là đam mê đấy nhé"

martin bỗng nảy ra một ý tưởng.

"mấy đứa , mấy đứa có muốn cậu ta gia nhập không?"

keonho giơ tay ngay lập tức : "một phiếu đồng ý!"

seonghyeon không đáp ngay mà nghiêm mặt : "em không đồng ý đâu"

martin và james nhìn seonghyeon như thể chờ cậu nói lý do.

"anh ta nhỏ con quá , nhìn cũng không khỏe khoắn. nhóm mình toàn long ma bắc giang thì nó không đồng đều."

"nhưng cậu ta có thứ cả bốn chúng ta đều thua kém" james giơ hai ngón tay lên.

"là gì?" seonghyeon nói nhưng keonho cũng vô cùng tò mò mà tía lia.

"em nghe nữa! em nghe nữa!"

"phải tự cảm nhận , anh không nói" martin cười khẩy.

"trời chán dữ" keonho ngửa đầu kêu lên.

"thế em không tin anh ta hơn em"

"cá cược không?" james và martin đồng thanh nói.

.

phổ cập thông tin fic

kim juhoon = 19 tuổi (đại học luật seoul)

martin edwards = 19 tuổi (đại học nghệ thuật seoul)

eom seonghyeon - ahn keonho = 18 tuổi (đại học nghệ thuật seoul)

triệu vũ phàm (james) = 20 tuổi (đại học nghệ thuật seoul)

~


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro