Chương 18: Dục vọng độc chiếm.
"Dạ!" Thượng Quan Tứ lườm hắn một cái, ý bảo hắn không nên ở trước mặt Thượng Quan Tiên nói những chuyện này, ngữ khí mang theo sự cảnh cáo.
Hắn lôi kéo Thượng Quan Tiên, người mà hắn vô cùng yêu thương ngồi xuống bên cạnh mình, hỏi: "Thích ăn món ăn nào? Liền nói để nhà bếp chuẩn bị."
"Không cần! Em mệt quá, một chút cảm giác thèm ăn cũng không có. Gần đây đang chuẩn bị cho buổi diễn ba lê ở Venice, khiến cho hai đùi đều căng cứng."
Thấy đôi chân nhỏ nhắn của cô bởi vì luyện tập mà đau nhức khiến cho Thượng Quan Tứ cảm thấy một trận đau xót, có ý nghĩ muốn trách móc thầy dạy vũ đạo một trận. Nhưng hắn biết ba lê là niềm đam mê lớn nhất của Thượng Quan Tiên, cho nên cũng không nói gì thêm, chỉ yên lặng bưng bát canh đặt trước mặt cô.
"Không có khẩu vị thì uống đỡ bát canh đi, anh cả đút cho em." Hắn thổi nguội bát canh, lại đưa đến bên môi thử nhiệt độ rồi mới đút cho cô, "Ừm! Có thể uống rồi."
"Anh cả thật là thiên vị, em cũng muốn anh đút. Em cũng muốn anh đút." Thượng Quan Dạ giống như đứa trẻ bất mãn dây dưa, trưng ra khuôn mặt tuấn tú nhăn nhúm như khổ qua.
"Anh cả mới không thèm đút cho anh, loại đãi ngộ này chỉ có mình em mới được hưởng thụ." Thượng Quan Tiên dương dương đắc ý le lưỡi với Thượng Quan Dạ, nhưng khi thấy trong canh có màu xanh xanh, liền rụt cổ lại, "Anh cả! Tiên Nhi ghét nhất là hành lá, em không uống."
Ánh mắt Thượng Quan Tứ nhanh chóng lạnh xuống, hắn trầm giọng nói, "Các người đang làm cái gì, không biết tiểu thư không thích ăn hành sao?"
Nữ hầu kinh hãi, nhanh đi tới giải thích, "Xin lỗi! Thiếu gia! Bởi vì tiểu thư nói... Cô ấy không ăn cơm chiều, cho nên..."
"Tiểu thư nói không ăn cơm chiều thì các người liền để như vậy sao? Nếu thân thể của em ấy xảy ra vấn đề, các người có thể gánh được trách nhiệm này sao?" Nghĩ đến việc lúc hắn không ở nhà Tiên Nhi thường xuyên bỏ bữa cơm chiều, Thượng Quan Tứ vô cùng lo lắng, nhưng lại không nỡ trách mắng cô.
"Anh cả, anh đừng trách bọn họ, là do em không tốt." Thượng Quan Tiên khuyên nhủ, "Hơn nữa, em vốn dĩ không thích uống canh xương, cho dù không có hành lá cũng sẽ không ăn. Anh xem, chẳng phải bọn họ có chuẩn bị gà chưng hạt dẻ đó sao?"
Thượng Quan Tiên duỗi tay ra, nhưng bất đắc dĩ vì bàn ăn quá dài, nữ hầu nhanh chóng bưng tới trước mặt cô.
"Ngày mai, ta muốn nhìn thấy một cái bàn ăn mới có kích thước ngắn hơn." Thượng Quan Tứ nói xong câu đó, bầu không khí có chút ngưng trọng.
Thượng Quan Tiên nhận ra điểm này, kéo kéo tay Thượng Quan Tứ làm nũng, "Được rồi, anh cả hiểu Tiên Nhi nhất, không nên truy cứu việc này nữa, được không? Không phải anh cả muốn đút cho em sao? Không được đổi ý nha."
"Tiên Nhi, sau này em nhất định phải ăn uống đúng giờ, đừng để anh cả phải lo lắng, được không?" Thượng Quan Tứ chọn lấy món ăn Thượng Quan Tiên thích nhất, từng miếng từng miếng đút cho cô ăn.
"Anh cả, anh còn như vậy sẽ làm hư nó, em thật lo lắng sau này nó không tìm được bạn trai." Thượng Quan Dạ lắc đầu thở dài.
Bạn trai? Hai chữ này giống như kim đâm vào tim Thượng Quan Tứ, đau nhức vô cùng. Vừa nghĩ đến cảnh Tiên Nhi ở trong lòng nam nhân khác, hắn hận, hắn hận không thể lập tức đem nam nhân hắn tưởng tượng kia giết chết.
Thượng Quan Tiên vẫn còn nhai thức ăn phản bác, "Sau này em nhất định sẽ tìm bạn trai ôn nhu săn sóc em giống như anh cả. Anh cả, anh nói xem có đúng hay không?"
Trong lòng Thượng Quan Tứ rất khó chịu, nhưng hắn không thể nói gì, chỉ có thể cưng chiều vuốt mái tóc dài của cô, trong mắt tràn ngập yêu thương.
Tiên Nhi, đời này em chỉ có thể là của anh, anh quyết không cho phép em ở bên cạnh một người đàn ông khác.
Thượng Quan Tứ âm thầm tuyên thệ trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro