Chương 47: Chụp hình quảng cáo.
" Xấu nữ, cô chạy đi nơi nào? Cố ý bắt bản thiếu gia phải chờ phải không?" Thanh âm nóng nảy từ bên kia truyền đến.
" Hửm? Thượng Quan Dạ? Anh đang nói cái gì?"
" Đừng có giả vờ hồ đồ với tôi, không phải tôi đã nói tối hôm nay chín giờ ở nhà chờ tôi sao? Đừng nói là cô quên."
" Hả?" Hứa Đào Nhi buông văn kiện, thành thật đáp, "Xin lỗi ! Tôi thật sự quên mất."
" Quên? Cô muốn chết có đúng không? Bây giờ cô đang ở đâu?"
" Tôi đang ở công ty tăng ca."
" Tôi cho cô mười phút xuống lầu, nếu như cô dám tới muộn tôi liền vặn gãy cổ cô."
" Nhưng, thế nhưng..." Công việc của tôi còn chưa xong. Nhìn điện thoại đã cúp máy, Hứa Đào Nhi thở dài.
Haizzz! Cô đành phải ngoan nghe lời hắn đi xuống lầu. Ngày mai đi làm sớm một chút vẫn hơn tốt hơn đắc tội với hắn.
Đem văn kiện xử lý xong sắp xếp gọn gàng, Hứa Đào Nhi vội vã chạy xuống dưới lầu. Vừa xuống tới nơi liền thấy một chiếc xe thể thao màu đỏ vô cùng kiêu ngạo dừng ngay trước cửa chính công ty.
Cô rất tự giác mở cửa lên xe, sau đó quay sang nhìn Thượng Quan Dạ lộ ra mặt lạnh xinh đẹp cười cười, "Hì. Không ngờ anh lại tới nhanh như vậy."
" Nhiều lời vô ích! Không hài lòng với tốc độ của xe thể thao sao?" Thượng Quan Dạ tức giận rống lên, khởi động xe, xe tăng tốc phóng như bay về phía trước.
Thân thể Hứa Đào Nhi chao đảo, lúc thì đổ ra phía trước lúc lại giật ngược ra phía sau, cô lập tức thắt dây an toàn. Rốt cuộc cô đã biết vì sao trong vòng mười phút hắn đã chạy từ ngoại thành mà tới đây.
" Ngày đầu tiên đi làm đã tăng ca, cô đang đùa giỡn tôi sao?"
" Hửm? Không hề! Tôi thật sự đang giúp đồng nghiệp xử lý một số tài liệu."
" Bọn họ không có tay sao?"
" Ách...Buổi tối bọn họ có hẹn, vừa lúc tôi không có cho nên đã giúp bọn họ."
" Nói đúng hơn là, bọn họ đều đi hẹn hò hết chỉ còn mình cô đang làm việc đúng không? Cô là đồ ngu sao? Bọn họ nói cái gì cô đều nghe theo."
" Bọn họ không bắt nạt tôi, là tôi nguyện ý giúp bọn họ. Hơn nữa, bọn họ rất dễ gần, buổi trưa còn có một đồng nghiệp mời tôi ăn trưa nữa." Nhớ tới việc đó trong lòng Hứa Đào Nhi liền cảm thấy ấm áp.
" Ăn?" Thượng Quan Dạ liếc cô một cái, khóe miệng nhếch lên nụ cười trào phúng, "Kế tiếp có phải cô ta nói không cần cảm ơn, sau đó để cô giúp cô ta làm việc?"
" Làm sao anh biết?"
" Thêm một lao động miễn phí, lại còn là một người ngu ngốc, cô nghĩ bọn họ sẽ lãng phí sao?"
"..." Hứa Đào Nhi nhíu nhíu lông mày, nhức đầu, đẩy đẩy gọng kính, sau đó ủy khuất hỏi, "Ý anh là bon họ cùng tôi kết giao chỉ vì để tôi giúp bọn họ làm việc sao?"
" Đương..." Nhiên hai chữ này hắn không thể thốt ra được. Lúc Thượng Quan Dạ nhìn thấy sắc mặt uể oải của cô thì không biết tại sao liền cảm thấy có lỗi, ngược lại chột dạ nói, "Có thể là bọn họ thực sự muốn cùng cô trở thành bằng hữu."
" Thật ra anh không cần an ủi tôi, tôi đã sớm có thói quen chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi."
Hứa Đào Nhi bất đắc dĩ cười khổ, "Từ lúc đi nhà trẻ cho tới bây giờ, người khác để ý đến tôi chỉ có hai nguyên nhân. Một là cười nhạo tôi, hai là tìm tôi hỗ trợ. Trừ hai cái đó ra thì có rất ít người thật tâm muốn cùng tôi trở thành bằng hữu."
" Từ nhỏ đến lớn, tính cách của tôi đều rất mềm yếu, không dám cự tuyệt bất cứ yêu cầu gì của người khác, bởi vì sợ bọn họ sẽ ghét tôi."
" Tôi vẫn cho rằng chỉ cần dùng chân tâm thành ý đối đãi người khác thì người khác cũng sẽ dùng chân tâm thành ý đối đãi với tôi. Kết quả đã chứng minh, tôi đã sai rồi. Người giống như tôi vĩnh viễn chỉ có thể là đối tượng bị người khác đùa cợt và chế nhạo, đến lúc mất đi giá trị lợi dụng sẽ không còn ai để ý tới tôi."
Nếu là trước đây nghe được chuyện như vậy Thượng Quan Dạ nhất định sẽ nổi da gà toàn thân. Hắn sẽ nghĩ người đàn bà kia thật dối trá, cố ý muốn tranh thủ sự đồng tình của hắn. Nhưng những lời này do cô nói ra ngược lại hắn sẽ đối với cô sinh ra cảm giác thương hại.
Nhất thời hắn không biết an ủi cô thế nào, tiếp tục giữ im lặng có lẽ tốt hơn.
Cảm thấy bầu không khí trong xe có chút xấu hổ, Hứa Đào Nhi vỗ vỗ đầu, vội nói, "Biểu tình hiện tại của anh là sao? Anh đang thương cảm hoàn cảnh của tôi sao? Ha ha! Tôi chỉ nói vậy thôi, thật ra tình huống không tồi tệ đến như vậy."
" Anh xem, bây giờ tôi đã tới Miracle làm việc, không phải rất may mắn sao?"
" Xấu nữ ngu ngốc !" Thượng Quan Dạ quay mặt sang chỗ khác, không muốn để ý tới cô.
" À ! Chúng ta đang đi đâu vậy?"
" Tới thì biết, nếu còn nói nữa tôi liền đá cô xuống xe."
" A ! Được! Tôi không nói nữa là được." Hứa Đào Nhi vội vàng che miệng lại, chớp mắt nhìn hắn.
..........................................................................
Xe thể thao dừng lại trước một tòa nhà lớn, Hứa Đào Nhi thò đầu ra, công ty giải trí Hoàng Thần? Không phải công ty của Dịch bá bá sao? Đã trễ thế này có khi nào gặp phải hắn không?
" Cô định mọc rễ trên xe sao?" Thượng Quan Dạ đứng ngoài cửa sổ xe, lạnh lùng rống lên.
" Không phải !" Hứa Đào Nhi vội vàng xuống xe, theo sát hắn đi tới một gian phòng trong Studio.
Bên trong đang chụp hình, nữ model không ngừng tạo đủ tư thế. Nhiếp ảnh gia đầu trọc vừa tán thưởng vừa nhắc nhở người mẫu, động tác tự nhiên hơn một chút, thoải mái, càng tự nhiên càng tốt, không được xơ cứng và khô khan.
" Anh dẫn tôi tới đây làm gì?" Hứa Đào Nhi không hiểu hỏi.
" Mang xấu nữ đến trải đời, thuận tiện để cho cô xem một chút thân thể cùng khí chất của người mẫu mà học tập."
" À !" Có thể là cho dù cô có học thế nào đi nữa thì vẫn không thể nào làm được như bọn họ. Huống chi cô chỉ cao có 163cm, căn bản không có cách nào so với nữ model. Bộ váy nữ model đang mặc khi khoác lên người cô không chừng sẽ dài tới mắt cá chân.
Nhìn nữ model cao gầy, thon dài, xinh đẹp động lòng người, lại cúi đầu nhìn vóc người khô quắt của chính mình, Hứa Đào Nhi không khỏi có chút tự ti.
" Dạ, tiểu tổ tổng của tôi, rốt cuộc cậu cũng đã tới, gọi nhiều cuộc như vậy cũng không chịu bắt máy." Johnny bu lại, lập tức lải nhải, "Chuyện quan trọng như vậy sao có thể đến muộn được, như vậy trái với quy..."
" Được rồi ! Nếu không phải xấu nữ cho tôi leo cây, sao tôi lại đến muộn."
" Xấu nữ? Chẳng lẽ là..."
" Xin chào ! Xin lỗi, làm trễ nải thời gian của mọi người." Hứa Đào Nhi từ phía sau Thượng Quan Dạ thò đầu ra, xin lỗi cười cười.
" Cô là cái kia Hứa, Hứa..."
" Hứa Đào Nhi." Cô có ý tốt nhắc nhở.
" Không quan trọng. Dạ, sao câu lại mang cô ta tới đây? Không phải cậu nói cậu rất ghét cô ta sao?" Johnny cố ý hạ giọng, nhưng vẫn bị Hứa Đào Nhi nghe được, cô chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu.
" Tôi chỉ dẫn cô ta tới xem một chút thôi, anh cứ coi như cô ta không tồn tại là được rồi." Thượng Quan Dạ đem ánh mắt về phía ánh đèn đang chớp tắt, giữa con ngươi màu lam lộ ra quang mang khiếp người.
" Tùy tiện ! Cậu nên nhanh đi thay quần áo, lập tức bắt đầu chụp hình."
" Trước khi chụp ảnh tôi có phải nên cùng nữ model cùng hợp tác nói chuyện một chút hay không?" Ngữ khí Thượng Quan Dạ rất tốt, khóe miệng nhếch lên nụ cười ý vị sâu xa. Làm cho ai nấy đều thấy được, đây là nụ cười của thợ săn khi phát hiện con mồi mới có.
" Dạ, không phải cậu định... Lần này thời gian chụp hình rất gấp gáp, hay là trước..."
" Yuen, đúng không? Thật cao hứng khi có thể cùng anh hợp tác."? Nữ model đã đi tới, ngón tay không ngừng vẽ vòng tròn trên ngực Thượng Quan Dạ, " Xem ra tạp chí nói không sai, thân hình của anh thực sự rất tuyệt."
" Thật sao? Tôi ở nơi này chỉ làm một người mẫu chụp hình, còn khi ở trên giường... tôi là một người đàn ông..." Hắn cũng không chút khách khí ôm chặt lấy hông cô, một tay kéo cô dính chặt lấy thân thể hắn.
Rốt cuộc bọn họ tới làm việc, hay là tới liếc mắt đưa tình? Trên đầu Hứa Đào Nhi lộ ra ba đường hắc tuyến, mặt đỏ bừng. Thượng Quan Dạ đúng là một tên đại sắc lang, lại có thể trước mặt nhiều người như vậy nói ra những lời như thế, mà cái nữ model kia...
Cô ấy lên lớn rất đẹp, vòng một rất lớn, vòng eo lại nhỏ, phía sau thật cong, nhưng mà một cô gái sao có thể bình tĩnh tự nhiên cùng một đại sắc lang làm ra chuyện này.
Cô nhìn hướng Johnny, vẻ mặt hắn cũng là sự xấu hổ, ho khan vài tiếng nhắc nhở, "Dạ, hay là trước hết cứ chụp hình cái đã, chờ xong việc hãy...Hơn nữa thời gian rất gấp gáp..."
" Vì vấn đề thời gian sẽ không chú ý đến chất lượng chụp hình sao? Đây không phải là tác phong của tôi." Môi của Thượng Quan Dạ còn đang không ngừng cọ sát bên má nữ model, thanh âm nhu hòa nhưng lại lộ ra một loại đắc ý.
" Tôi cần thời gian cùng nữ model giao lưu, 30 phút ở chung." Nói xong hắn ôm nữ model đi vào phòng hóa trang.
Hành vi của hắn khiến Hứa Đào Nhi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Ve vãn nữ model thì thôi đi, hắn lại có thể muốn làm chuyện đó tại hiện trường chụp hình?
Rốt cuộc là hắn tới làm chụp hình hay là tới tán gái? Trực tiếp quay lại bộ phim "hành động" ái tình là được rồi, lượng tiêu thụ nhất định sẽ rất cao.
" Ghê tởm !" Hứa Đào Nhi nắm chặt quả đấm nhỏ, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nhân viên làm việc xung quanh đều nhẹ chân nhẹ tay, rất sợ sẽ quấy rối đôi nam nữ trong phòng hóa trang. Bọn họ có lẽ đã từng nghe nói đến loại hành vi này của Thượng Quan Dạ cho nên cũng không quá kinh ngạc.
Đợi thật lâu, Hứa Đào Nhi đưa mắt nhìn điện thoại di động, đã mười giờ rồi. Cô do dự một chút, tới gần phòng hóa trang, cửa khép hờ, bên trong thỉnh thoảng truyền đến thanh âm ngắt quãng của nữ nhân.
Nhìn vào bên trong, con mắt Hứa Đào Nhi trợn to, không tự giác lấy tay che miệng. Bọn họ, bọn họ thực sự đang làm chuyện đó? Đây chính là nơi chụp hình, bên ngoài lại có nhiều người như vậy, tại sao có thể? Tại sao có thê?
Sau một hồi ra trận, Thượng Quan Dạ ghé trên người cô ta, gạt đi tóc dài ẩm ướt, vừa hôn, vừa lầm bẩm nói, "Bảo bối ! Phản ứng của em làm cho anh mê muội."
Sau đó hắn xoay người nhìn về phía Hứa Đào Nhi," Nhìn lén đủ chưa? Còn không đi ra?"
Hứa Đào Nhi kiên trì đi vào, con mắt không dám nhìn xuống, cố gắng giữ bình tĩnh nói, "Tôi, tôi không cố ý nhìn lén, tôi chỉ muốn hỏi anh, tôi có thể về không? Đã muộn rồi, gia gia sẽ lo lắng."
" Cô là sợ gia gia lo lắng hay là vội vã trở về nhìn anh cả?" Thượng Quan Dạ híp lại hai mắt giống như con sư tử vừa được thỏa mãn, tâm tình nhìn qua rất tốt. Ngữ khí cũng lộ ra một chút trêu đùa.
" Tôi, tôi thực sự cần phải trở về, cảm ơn ý tốt của anh." Ngụ ý là tôi thực sự không có hứng thú ở lại xem anh "biểu diễn"
" Đợi một chút ! Tôi có nói đồng ý cho cô đi sao?" Thanh âm mang theo ý tứ cảnh cáo vang lên sau lưng cô.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro