Chương 50:Khóa học lễ nghi.
Ngày hôm sau.
" Đem những bản thiết kế in ra, chỉnh sửa, sắp xếp lại, trước khi tan sở giao lại cho tôi." Ngải Lỵ Lỵ cao ngạo ném tập tài liệu lên trên bàn.
Đây vốn là việc cô phải làm nhưng cô nghĩ với thân phận của mình loại chuyện đơn giản này sao có thể lãng phí thời gian của cô chi bằng để thời gian chơi trò chơi còn hơn.
Cô ta vừa chơi trò chơi vửa ngẩng đầu dặn dò, "Đây chính là do bổn tiểu thư thiết kế, dành riêng cho Miracle, nếu như cô dám copy cho công ty khác, sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật, biết chưa?"
" À ! Đã biết !" Hứa Đào Nhi sau khi in xong bản thiết kế, an vị ở vị trí của mình chuyên tâm chỉnh sửa sắp xếp.
Ngải Lỵ Lỵ dù sao cũng từng là nhà thiết kế đạt giải thưởng lớn, thiết kế có điểm đặc sắc, cũng phù hợp với sở thích của đại đa số khách hàng nữ.
Nhưng Hứa Đào Nhi luôn nghĩ, có rất nhiều chỗ trùng lặp, hơn nữa lại quá mức xa hoa, nhìn không ra ý nghĩa đặc thù, bút phong còn chưa đủ thuần thục. Nói thật cô không hiểu nổi rốt cuộc là cô ta làm thế nào mà đạt được giải thưởng thiết kế lớn như vậy.
Bản vẽ đầu tiên cô chỉ trầm tư trong chốc lát, cô liền cầm bút lên bắt đầu sửa chữa, không đến một tiếng sau đã đem toàn bộ bản thiết kế sửa xong.
" Sao lại nhanh như vậy? Vừa mới tới liền học làm biếng." Ngải Lỵ Lỵ nhìn chằm chằm màn hình, cũng không ngẩng đầu lên, chế nhạo nói, "Được rồi. Cô đi ra trước đi, đứng ở chỗ này gây trở ngại cho tôi."
" Vâng !" Hứa Đào Nhi ra khỏi phòng làm việc, lại bắt đầu xử lý công việc khác.
Hai tiếng sau, Ngải Lỵ Lỵ đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, hạ giọng nói," Theo tôi vào phòng."
Chẳng lẽ cô làm sai cái gì sao? Hứa Đào Nhi đi theo phía sau, trong lòng cảm thấy bất ổn. Ngay khi sau khi cửa đóng lại, cô có một loại dự cảm không tốt.
" Trước đây cô đã làm việc ở công ty nào?"
" Hửm? Tôi còn chưa tốt nghiệp, sang năm mới học năm cuối." Không rõ vì sao cô ta hỏi như vậy, Hứa Đào Nhi thành thật trả lời.
" Còn chưa tốt nghiệp? Thật sao?" Ngải Lỵ Lỵ nghi ngờ liếc cô một cái, "Những bản thiết kế vừa rồi đều là cô sửa giúp tôi?"
" Ừm ! Có vấn đề gì không? Nếu như không được, tôi có thể sửa lại."
" Không cần! Chỗ này có hai trăm bản thiết kế, cô cầm lấy sửa lại, tuần tới giao cho tôi. Nhớ kỹ ! Chuyện này không được để cho bất cứ ai biết."
" Vì sao?"
" Bởi vì, bởi vì cô là người mới, tôi lại giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho cô, sẽ bị người khác nói tôi thiên vị, ngu ngốc." Ngải Lỵ Lỵ tỏ vẻ rất có đạo lý nói, làm cho người khác không thể phản bác.
" Ừm ! Tôi đã biết !" Hứa Đào Nhi cảm thấy không thích hợp, nhưng cũng không hỏi nhiều.
" Đừng nghĩ nhiều như vậy, tôi là tổ phó, lẽ nào cấp trên nói cô cũng không nghe?"
" Ý tôi không phải như vậy."
" Vậy còn không mau đi sửa lại đi? Nhớ kỹ lời tôi, không thể để bất cứ ai biết chuyện này, ngay cả bản thiết kế cũng không được để bất cứ ai nhìn thấy, biết chưa?"
Sau khi Hứa Đào Nhi rời khỏi, sắc mặt Ngải Lỵ Lỵ lập tức trầm xuống, trong mắt lộ ra sự đố kị cùng lửa giận, khẽ nguyền rủa tên cô.
Thấm thoát đã đến lúc tan sở, tất cả mọi người đều rời khỏi, chỉ còn lại Hứa Đào Nhi với một đống bản thiết kế.
Có những người khác thì cô còn che che giấu giấu cho nên thật lâu mới sửa được một bản. Mất cả ngảy cũng chỉ sửa được hai mươi mấy bản mà thôi.
" Phù... Mệt mỏi quá." Hứa Đào Nhi duỗi lưng, quét mắt nhìn đồng hồ đeo tay, mới giật mình nhận ra đã sáu giờ rồi.
Sáu giờ? Thời gian bắt đầu lớp huấn luyện chỉ còn một tiếng? Trời ạ! Ngay cả huấn luyện ở nơi nào cô cũng không biết, làm sao tới kịp? Hứa Đào Nhi vội vàng nhét bản thiết kế vào túi, cầm lấy đi thoại di động và áo khoác.
Khóa huấn luyện cô dâu hào môn, đặc biệt mở ra để huấn luyện các danh môn khuê tú trước khi về nhà chồng. Vì giàu có nên việc kết hôn luôn chú ý đến vấn đề môn đăng hộ đối, cho nên tham gia khóa học này đều là thiên kim tiểu thư.
Lúc Hứa Đào Nhi đẩy ra cánh cửa khắc hoa nặng nề, các cô dâu đoan trang cao quý đang ngồi ngay ngắn trên ghế đồng loạt quay đầu. Thấp giọng nghị luận sao ở chỗ này lại đột nhiên xuất hiện một nữ nhân bình thường như vậy.
Quần áo của cô thì lôi thôi, tóc tại thì rối bời, miệng mở lớn thở phì phò, một chút khí chất của danh môn khuê tú cũng không có, không phải đi nhầm chỗ chứ?
Hứa Đào Nhi bị hơn mười cặp mắt xinh đẹp nhìn đến mức cảm thấy không được tự nhiên. Cô có thói quen bị người khác coi thường, đột nhiên bị nhiều mỹ nữ như vậy nhìn cô như nhìn con tinh tinh, nhìn cô như nhìn người ngoài hành tinh, cảm giác thật kỳ quái.
Cô cứng ngắc tại chỗ nhìn nữ giảng viên mặc lễ phục đen trên bục giảng, chỉ thấy bà ta tóc vàng mắt xanh, ước chừng hơn năm mươi tuổi, không chút biểu tình trên mặt nhưng vừa nhìn người ta liền nghĩ đến mười sáu chữ , "Tôi rất nghiêm khắc," "Tôi rất hà khắc." "Tôi rất hung hãn." "Không thuận theo, chết."
" Hứa tiểu thư, mời tìm vị trí ngồi xuống, không nên lãng phí thời gian của người khác." Thanh âm của Đức Thụy Kỳ phu nhân cũng lành lạnh giống như biểu cảm trên mặt bà.
" Vâng ! Được !" Hứa Đào Nhi tìm tìm, thật vất vả mới tìm được một ví trí gần phía trước, còn bị hai mỹ nữ hai bên ghét bỏ trừng mắt. Cô le lưỡi, không sao cả ngồi xuống.
" Khóa học lễ nghi so với khóa huấn luyện lễ nghi dành cho các cô dâu hào môn có nhiều điểm bất đồng. Mặc dù có liên quan đến lễ nghi nhưng trọng điểm ở chỗ là cùng một nửa của mình chung sống, bất kể là sinh hoạt hằng ngày hay là tham dự yến hội."
" Hàng ngày ở chung với nhau, không nên hỏi đến tình sử của đối phương, từng có bao nhiêu bạn gái? Đã từng xảy ra quan hệ với bọn họ chưa? Loại vấn đề này, là một cô dâu có khí chất tuyệt đối không nên hỏi."
" Bất luận là trước đây đã từng xảy ra chuyện gì đều là chuyện quá khứ, muốn cùng hắn dắt tay nhau sống đến cuối đời, là cô mà không phải những nữ nhân trước đây của hắn. 'Bình dấm chua' có thể hủy diệt triệt để hình tượng thục nữ của các cô."
..............................................................................
Đức Thụy Kỳ phu nhân đứng ở phía trên thao thao bất tuyệt, Hứa Đào Nhi ngồi ở dưới liên tục gục đầu, bởi vì cô rất mệt mỏi, hai mắt muốn mở không ra. Những người khác nghe rất chăm chú, cô lại như gà mổ thóc.
" Không được nói cho đối phương biết cô từng có bao nhiều bạn trai, bọn họ là ai. Cô đã từng qua lại với bao nhiêu nam nhân không quan trọng, quan trọng là giờ phút này, thục nữ chân chính bất cứ nơi nào cũng có thể bắt được trái tim của nam nhân."
Ánh mắt của Đức Thụy Kỳ phu nhân quét qua toàn trường, cuối cùng rơi trên người Hứa Đào Nhi, vùng da quanh lông mày nhanh chóng nhăn lại. "Hứa tiểu thư, Hứa tiểu thư.."
" Hứa Đào Nhi tiểu thư..." Cuối cùng, Đức Thụy Kỳ phu nhân rống một câu, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Hứa Đào Nhi giật mình tỉnh giấc, lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra, lập tức nói xin lỗi, "Xin lỗi ! Xin lỗi ! Tôi không cố ý."
Hỏng bét ! Ngày đầu tiên tới muộn lại còn ngủ gật, nhất định cô sẽ lưu lại ấn tượng xấu trong mắt bà ấy.
" Là một cô dâu sắp gả vào hào môn, huấn luyện trước hôn nhân là vô cùng quan trọng, chuyện này đối với cuộc sống hôn nhân sau này vô cùng vô cùng quan trọng. Cho nên mỗi một chữ, một câu đều phải ghi nhớ rõ ràng. Tôi sẽ không lặp lại lần hai."
" Vâng ! Tôi đã biết !" Hứa Đào Nhi cố gắng mở hai mắt thật to, rất dụng tâm nghe bà giảng bài. Thế nhưng hai mươi phút sau, đầu của cô lại bắt đầu gục xuống, thiểu chút nữa là ngã xuống đất.
Lời của Đức Thụy Kỳ phu nhân giống như vệ tinh không ngừng xoay quanh đầu cô, "Đem chồng và bạn trai cũ ra so sánh với nhau là điều tối kỵ của cô dâu hào môn. Dưới bất cứ tình huống nào, bất luận là hình thức gì đều không nên, lúc này phải tin tưởng hắn, sau đó cũng chỉ tin tưởng một mình hắn..."
Thật nhiều hắn, rốt cuộc là ai vậy? Đầu óc Hứa Đào Nhi mê man, muốn ngủ lại không thể ngủ, cảm giác này thật sự rất khó chịu.
Đúng rồi ! Vẽ bậy ! Vẽ bậy sẽ không cảm thấy mệt mỏi.
Hứa Đào Nhi vội vàng lấy giấy bút ra, vẽ loạn trên giấy. Nhưng hình như không đem đến tác dụng gì cho lắm, nhíu nhíu lông mày, cô bắt đầu ngưng thần thiết kế dây chuyền.
Thiên kim tiểu thư hai bên thỉnh thoảng quay đầu nhìn sang, lúc Hứa Đào Nhi ngẩng đầu lên, liền nhanh chóng quay đi.
Cứ như vậy một vài lần, Hứa Đào Nhi nhịn không được nhỏ giọng hỏi, "Cô thích không? Tôi có thể tặng cho cô."
Cô dâu kia thấy vậy đáy mắt tràn ngập vui mừng, nhưng trên miệng vẫn khinh thường nói, "Trang sức của tôi đều là tự tay nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế làm theo yêu cầu, ai thích thứ của cô."
" À ! Nói cũng đúng !" Hứa Đào Nhi cảm thấy nhức đầu, vừa muốn đem bản thiết kế bỏ lại trong túi, liền bị người khác túm lấy.
Đức Thùy Kỳ phu nhân? Cái này thảm rồi. Bà nhất định sẽ tức giận, sau đó liệu có đem cô đá ra ngoài không?
Hứa Đào Nhi nhắm mắt lại, nơm nớp lo sợ chờ đợi giông bão "tẩy lễ". Nhưng bão tố chậm chạp không tới, bản thiết kế lại bình an trở lại tay cô.
Cô không hiểu ngẩng đầu, Đức Thụy Kỳ phu nhân chỉ bình tĩnh quét mắt nhìn cô, tiếp tục nói, "Những thứ tôi đã nói phải nhớ kỹ. Tiếp theo là đường khóa, là lễ nghĩ lúc dùng bữa, đi theo tôi."
Phòng dạy lễ nghi dùng bữa to đến kinh người, đèn thủy tinh lóng lánh năm màu hoa lệ không gì sánh được. Bàn dài theo phong cách Châu Âu, khăn trải bàn trắng tinh.
Trên bàn ăn điêu khắc, được bày biện bộ dụng cụ bằng bạc. Chính giữa bàn là hoa hồng còn dính những hạt sương, tất cả đều tinh xảo xa hoa.
Hai hàng thiên kim tiểu thư khí chất cao quý quần áo hoa lệ đi theo phía sau Đức Thụy Kỳ phu nhân, chậm rãi đi vào phòng ăn.
Hứa Đào Nhi đi sau cùng, không khỏi nghĩ, chỉ là huấn luyện thôi mà đâu nhất thiết phải bày biện thế trận như yến hội cung đình vậy chứ. Đám nữ nhân này gia thế thật kinh người, không thể chỉ dùng hai chữ thiên kim để mô tả bọn họ.
" Muốn trở thành một cô dâu hào môn đủ tiêu chuẩn, chỉ có bên trong là không được. Tham gia yến hội, cũng phải khiến chồng vì bản thân mình mà cảm thấy hãnh diện. Bởi vậy, mỗi một động tác, mỗi một chi tiết thậm chí mỗi một ánh mắt đều phải đoan trang, khôn khéo, tuyệt đối không được có nửa điểm sai lầm."
" Lúc ngồi xuống, kéo ghế ra phía sau, thân thể thẳng, tuyệt đối không được đụng tới cạnh bàn. Khi chồng kéo ghế lại, phía sau đầu gối đụng tới ghế liền có thể ngồi xuống."
" Hai người một tổ, một người làm vợ, một người làm chồng, trao đổi luyện tập."
Thiên kim tiểu thư nhanh chóng tìm được người hợp tác, chỉ còn lại một mình Hứa Đào Nhi đứng tại chỗ cắn ngón tay. Hình như ở bất cứ trường hợp nào cô luôn là người bị cô lập. Bất kể là ở thế giới của người nghèo hay là thế giới của giàu cũng đều như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro