21. QUẺ BÓI VÀ LINH HỒN MẤT TÍCH
Trong căn phòng họp nhỏ của trụ sở đội A1, không khí dày đặc như nghẹt thở. Bên ngoài, cơn mưa rả rích làm nền cho những âm thanh lặng lẽ của đêm khuya, như tiếng thì thầm của bóng tối đang lan rộng. Ánh đèn huỳnh quang nhấp nháy yếu ớt, phản chiếu lên những khuôn mặt mệt mỏi nhưng không kém phần căng thẳng.
OrM ngồi ngay ngắn trên ghế inox lạnh, bàn tay cô run run cầm lấy bộ bài quẻ bói do Dương trải ra trên mặt bàn. Ánh mắt cô dán chặt vào từng lá bài, dường như đang cố đọc xuyên qua lớp hình ảnh và chữ viết mờ nhạt ấy để tìm ra manh mối cho vụ án đang dần trở nên phức tạp đến mức khó hiểu.
Dương mím môi, lẩm bẩm từng câu thần chú, giọng cô nhẹ nhàng mà đầy quyết tâm, dường như đang cố gắng xuyên thủng màn đêm u ám đang bao phủ lên vụ án:
— "Ta xin mời thần linh, xin soi tỏ sự thật, mở lối cho kẻ lạc đường trở về ánh sáng..."
Mỗi câu chú đều khiến không khí trong phòng dày thêm một phần trầm mặc, và dù không ai nói ra, tất cả đều cảm nhận được sức nặng của lời nguyền đằng sau những bí ẩn.
Orange đứng bên cạnh, dáng người cao gầy trong bộ đồng phục đội trưởng cứng cỏi, ánh mắt chị không rời bộ bài trên bàn. Đôi môi chị mím chặt, từng nhịp thở đều đặn nhưng vẫn phảng phất vẻ lo âu sâu sắc.
"Dương, chúng ta có tìm được không? Linh hồn Khang vẫn còn đây chứ?" — OrM thì thầm, giọng cô vừa dịu dàng vừa căng thẳng.
Dương gật đầu, những ngón tay thao tác điệu nghệ trên bộ bài, kết thúc bằng một lá cuối cùng đặt xuống. Cô nhìn lên, ánh mắt chứa đựng sự nghiêm trọng không thể giấu:
"Quẻ bói cho thấy linh hồn Khang vẫn chưa rời khỏi nơi này hẳn. Nhưng nó đang bị trói chặt bởi một thứ gì đó... một thế lực vô cùng mạnh mẽ, nguy hiểm, không cho phép nó bước qua ranh giới giữa thế giới người sống và cõi âm."
OrM cau mày, ánh mắt lập tức sắc bén hơn. Cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào Dương:
"Thế lực đó là gì? Có cách nào để giải thoát cho nó không?"
Dương ngập ngừng một chút, rồi từ tốn giải thích:
"Theo quẻ, chỉ có thể giải thoát linh hồn nếu tìm được vật chủ mà nó đã dính vào. Linh hồn này không thể tự di chuyển, nó bị kẹt trong một vật thể hoặc một người, thành một 'vật dẫn'. Chỉ khi nghi lễ tách linh hồn và vật chủ được thực hiện chính xác, thì linh hồn mới có thể yên nghỉ. Nếu không, linh hồn đó sẽ bị mắc kẹt mãi mãi hoặc biến chất, trở thành vật dẫn cho tà khí đen tối xâm nhập thế giới sống."
Orange đặt tay lên vai OrM, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy quyết tâm:
"Chúng ta sẽ không để Khang ở lại đó đâu. Mọi chuyện sẽ được giải quyết."
OrM nhìn chị, đôi mắt cô dần lấy lại bình tĩnh. Cô đáp:
"Em sẽ theo sát vụ này. Em muốn tìm vật chủ trước. Nếu có thể tìm ra vật chủ, sẽ dễ dàng hơn để thực hiện nghi lễ."
Dương gật đầu, thở dài một cách nặng nề:
"Cũng nên chuẩn bị tâm lý đi. Rất có thể vật chủ không phải là người bình thường đâu."
Không khí trong phòng lại lắng xuống, nặng nề và u ám hơn.
Ngoài trời, cơn mưa vẫn chưa ngớt, rả rích như tiếng khóc nghẹn ngào của những linh hồn bị bỏ lại.
Nhiệm vụ tìm kiếm vật chủ và giải thoát linh hồn của Khang giờ đây đã vượt khỏi ranh giới của công việc điều tra bình thường. Nó trở thành một cuộc chiến sinh tử giữa ánh sáng và bóng tối, giữa những thứ có thể nhìn thấy và những điều nằm ngoài tầm hiểu biết.
OrM cúi đầu, tay run run mở rộng tập tài liệu đã sắp xếp kỹ càng. Các bản báo cáo, hiện trường, lời khai, những giấc mơ và hình ảnh kỳ quái liên tục dội về trong đầu cô. Từng manh mối nhỏ đều có thể là cánh cửa dẫn đến vật chủ.
Orange ngồi xuống kế bên, đưa cho cô một tách trà nóng. Giọng chị trầm khàn nhưng vẫn đầy sức mạnh:
"OrM, dù có chuyện gì xảy ra, chị luôn ở đây, cùng em đi qua tất cả."
OrM cầm lấy tách trà, nở một nụ cười mệt mỏi nhưng ấm áp:
"Cảm ơn chị, em cần chị nhiều lắm."
Đôi mắt họ nhìn nhau, ngập tràn sự thấu hiểu không lời.
Trong khi đó, Dương chuẩn bị những dụng cụ trừ tà cổ xưa, sắp xếp các loại thảo dược, bình bát và bùa chú lên bàn làm việc.
Cô nhẹ nhàng nói với OrM và Orange:
"Chúng ta phải cẩn thận. Thế lực này không chỉ mạnh, mà còn rất ranh ma. Nó có thể lợi dụng bất kỳ sơ hở nào để xâm nhập sâu hơn."
Orange gật đầu, giọng chắc nịch:
"Chuẩn bị sẵn sàng rồi. Khi nào cần, chúng ta sẽ bắt đầu."
Cơn mưa vẫn rơi, hòa cùng tiếng thở dài của đêm đen.
Cuộc hành trình tìm lại linh hồn mất tích của Khang và cuộc chiến chống lại thế lực vô hình giờ đây mới thực sự bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro