Lạm dụng và mất mát

Anh=Yoongi;Cậu=Jimin; cô ả,ả ta=phản diện.

Hôm nay cậu vẫn vậy. Vậy đi học bằng con xe phân khối lớn đến trường. Vừa mới cất xe tháo được chiếc mũ bảo hiểm thì cậu đã lật đật chạy đi mua hoa vì hôm nay là valentine , không phải tặng cho người yêu mà cậu tặng cho người cậu đang đơn phương. Hoa có rồi sôcôla cũng vừa đủ. Cậu chạy nhanh thật nhanh lên lớp 12A3 . Vừa bước vào cửa "ào" một xô nước , đám người trong lớp cười phá lên như mới lập được công lao. Một người trong đám quay sang anh rồi tiếp chuyện

𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐭𝐨̂̉𝐧𝐠 𝐡𝐨̛̣𝐩 : Đại ka em làm tốt chứ

𝙮𝙜: Tốt sớm thôi sẽ có thưởng

𝐣𝐦: Tặng anh valentine vui vẻ/để bó hoa vào người anh kèm theo hộp sôcôla/

Làm xong việc cần làm cậu quay ngoắt về lớp. Trên hành lang tấp nập cậu va phải người phụ nữ đang tiến tới lớp 12A3 . Cậu thì ngã ra sàn còn người phụ nữ kia thì kiêu căng mà thầm chửi

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Aizz không có mắt à

Rõ là cô ả va phải cậu trước mà. Không một câu xin lỗi cô ả với đôi chân dài sải bước về lớp 12A3. Cậu ấm ức chạy lên sân thượng của trường rồi ngồi ở đó.

Phía anh

Cô ả bước vào lớp không khí nhộn nhịp vì sự việc hồi nãy dần mất đi thay vào đó là tiếng chào đồng thanh của 8 người đàn ông kia

𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐭𝐨̂̉𝐧𝐠 𝐡𝐨̛̣𝐩 : Chào chị dâu

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Đừng gọi tôi là chị dâu

𝙮𝙜:Em sao vậy

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Yoongi chia tay đi

𝙮𝙜: Không phải đang hạnh phúc sao. Tại sao lại chia tay chứ/níu kéo/

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Tôi không thích anh. Lợi dụng đủ rồi

𝙮𝙜: Hyori em suy nghĩ lại đi

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Chia tay/quay đi/

Anh bức lắm níu kéo không được. Anh ngồi thẫn thờ dường như là đã làm mất thứ gì quý báu lắm. Bức lắm, tức lắm chạy một mạch lên sân thượng. Thấy được thân ảnh đang ngồi cúi gằm mặt xuống anh lại gần thủ thỉ

𝙮𝙜: Em thật sự thích tôi sao

Cậu nghe được giọng nói trầm ấm liền ngước mắt lên nhìn. Hơi bất ngờ vì đây là lần đầu anh đi tìm cậu.

𝐣𝐦:V...Vâng thích anh thì sao chứ anh định.... định cấm em thích anh hả.

𝙮𝙜: Tôi không làm điều trẻ con thế đâu

𝐣𝐦: V-Vậy anh hỏi có chuyện gì?

𝙮𝙜: Tôi thích em.... Chúng ta tìm hiểu đi.

Cậu bất ngờ vì lời đề nghị tìm hiểu của anh. Không nhanh không chậm cậu bật dậy.

𝐣𝐦:Em đồng ý

Đang định ôm anh thì cậu nhận ra người mình đang ướt nhẹp nên cũng thôi. Anh quay lưng về phía cậu thả lại câu nói.

𝙮𝙜: Về lớp đi vào học rồi/bước đi chậm rãi/

Cậu vui sướng bởi vì đây là thứ cậu trông ngóng lâu lắm rồi. Thứ tình yêu mà chục năm trở lại đây cậu chưa được cảm nhận. Hoàn hồn thì anh đã xuống đến phòng học rồi. Cậu tung tăng nhảy chân sáo vì vui sướng. Cậu đâu biết.......

Tan học.

Cậu xuống gara trường lấy chiếc moto ra rồi dựng nó trước cổng trường chờ anh tan học. Được 15p sau thì anh ra. Thấy anh cậu vui lắm chạy lại chỗ anh.

𝐣𝐦:Yoongi học xong rồi hả

𝙮𝙜:Ừm

𝐣𝐦: Đi ăn với em không

𝙮𝙜:Tôi không đói

𝐣𝐦: Vậy hả

𝙮𝙜: Cậu về đi

Bỗng cô ả xuất hiện từ sau lưng cậu nhìn anh. Anh thấy thế nắm tay cậu rồi nói những lời nói như rót mật vào tai vậy

𝙮𝙜:Bé ngoan cũng sắp muộn rồi về đi

𝐣𝐦:Y-Yoongi

𝙮𝙜: Hôm nay còn dám cãi lời anh

𝐣𝐦:Dạ không

𝙮𝙜: Vậy về đi

Rồi anh chỉ chỉ vào má mình như muốn được thơm. Cậu thấy thế cũng hợp tác mà chồm lên hôn*chụt* một cái rồi tạm biệt anh ra về.

Hình ảnh 2 nam cứ ấm a ấm áp cứ thế tiếp diễn 1 tháng.

Ngày hôm nay là tròn một tháng yêu nhau cậu được anh nói những lời đường mật nên yêu anh sâu đậm còn anh thì không biết ra sao.

Lúc này ở lớp anh

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Yoongi ahh ~ em nhớ anh

𝙮𝙜: Nhớ anh??

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Lúc trước là do em hồ đồ nên mới chia tay em xin lỗi

𝙮𝙜: Nhưng tôi đang hẹn hò với Jimin

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Sao lại hẹn hò em biết hết đấy nhá tất cả mọi thứ....em đọc anh như một cuốn sách đấy

𝙮𝙜: Coi như em giỏi

𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 : Em muốn thơm thơm ~~

Anh kéo cổ cô ả lại rồi hôn một cái, nhưng một cái này lạ lắm nó kéo dài hẳn 5p kìa. Được hơn 5p cô ả hết hơi đập vào lưng anh . Anh cũng rời môi cô ả. *Ting* Tin nhắn của anh hiện lên ngay trên điện thoại

📩𝐣𝐦:Yoongi hôm nay em bị ốm nên ko lên lớp được nên anh đừng bỏ bữa sáng nhé.

📩𝙮𝙜: Ừm tôi biết rồi.

Phía cậu:

Nói là bị ốm nhưng thật ra cậu bị chính bố ruột mình bạo hành đến c.hết đi sống lại . Trên người toàn vết thương đang quỳ trước mặt người được cậu gọi là bố và dì. Ừm đúng vậy mẹ cậu mất sớm bố nghĩ cậu không phải con ruột của mình nên cũng không ưa gì cậu. Tiến thêm bước nữa kiếm một người vừa xinh vừa giỏi về làm vợ. Nhưng đâu ai biết người vừa xinh vừa giỏi kia lại có tâm cơ dã thú cơ chứ. Tự làm mình bị thương nhưng lại đổ cho cậu để chồng mình nghĩ mình bị con trai ông ấy bạo hành.

Ngày hôm sau

Cậu vẫn đi trên con xe phân khối lớn rồi đi mua đồ ăn sáng cho anh. Lên đến lớp thì thấy cảnh cô ả đang ngồi trên đùi anh, được anh đút cho từng miếng bimbim. Chiếc bánh ngọt trên tay cậu rơi xuống đất. Ánh nhìn của anh ngước lên. Đập vào mắt anh là thân ảnh người con trai đang không tin những gì mình thấy,cậu trai đang mặc một chiếc áo dài tay giữa cái ngày mùa hè nắng nóng. Cậu rung rẩy cất tiếng.

𝐣𝐦:Y-Yoongi s...sao lại như vậy.

𝙮𝙜: Thấy rồi

𝐣𝐦:Anh giải thích đi. Em tin anh

𝙮𝙜: Không có gì giải thích

Cậu nước mắt lưng tròng nhìn anh. Anh lảng tránh ánh mắt nhìn sang phía khác không nhìn thẳng vào mắt cậu.

𝐣𝐦: Thì ra từ trước tới giờ anh vẫn chỉ xem tôi là trò đùa

Nói rồi cậu quay ngoắt đi. Để lại hai con người đang tíu tít ở lại. Cậu chạy đi đâu chứ..... Chạy ra khỏi trường học lấy chiếc xe phân khối lớn chạy đi. Cậu không về nhà mà càng chạy càng xa. Xa mãi xa mãi cậu cũng không biết là mình đang đi đâu. Chạy đến bãi biển gần đó cậu chạy ra bờ biển ngồi khóc sướt mướt. Không để ý đằng sau là 3 người con trai, nói là con trai nhưng cũng phải chạc tuổi 30 người gầy gò. Đúng vậy cậu bị quấy rối tình d.ục. Họ làm điều đồi bại với cậu sau đó để cậu lại ở một só chả chịu tìm đồ mặc cho cậu. Trên người cậu bây giờ chỉ là một cái áo rách rưới và chiếc quần tơi tả.

Sau khi tỉnh táo cậu ngồi dựa vào góc tường rồi khóc. Cậu khóc rất nhiều,tại sao họ thì được hạnh phúc của gia đình hạnh phúc của tình yêu nhưng còn cậu thì không có một cái gì cả. Cuộc đời đau khổ cậu khóc vì tổn thương, khóc vì bị làm điều đồi bại.

00h đêm cậu mới lết được về đến nhà. Căn nhà tối om chắc là ba cậu lại dắt dì ghẻ đi ăn ngoài hoặc đi du lịch rồi. Cậu bẻn lẻn để người trong nhà không ai thức giấc.

Sáng hôm sau cậu không tới trường. Anh không để tâm đến cậu chỉ để tâm đến việc tại sao hôm nay cô ả 𝗹𝗲𝗲 𝗵𝘆𝗼𝗿𝗶 không đến trường.

Phía anh chiều hôm đó

Nhận được tin cô ả bị xe t.ông anh ngầm khẳng định chắc chắn tất cả việc này là do cậu làm. Anh cho rằng "Cậu làm bởi vì cậu yêu anh, bởi vì anh lừa dối cậu, bởi vì cậu ghen tị với cô ả". Anh lái xe đến sông Hàn gặp ngay cậu đang ngồi khóc ở ghế đá gần đó. Anh lao như bay đến bóp cổ cậu. Anh tức giận đến nỗi chả quan tâm đến những vết cào xen lẫn là những cái hickey trên cổ cậu. Anh xiếc cổ cậu đến ngạt thở.

𝐣𝐦:Y-Yoongi anh.... làm gì.... thế.... b-bỏ em ra

𝙮𝙜: Chính cậu,cậu đã g.iết Hyori

𝐣𝐦: Gì.... gì chứ....em không biết.

Anh không bóp cổ cậu nữa thay vào đó là kéo cậu lên xe. Vùng vằng lái xe về biệt thự mà anh đang ở.

Đến biệt thự anh lôi ngay cậu xuống tầng hầm. Trói chân buộc tay cậu lại. Rồi anh lấy ra những công cụ tr.a tấn như roi,gậy..v.v Từ lúc bị buộc lên cậu như người mất h.ồn không để tâm đến chuyện mặc cho đang bị đánh từng phát đ.ánh thấu da thấu thịt.

Đánh cho đã tay anh vứt chiếc roi da đang cầm tiến đến chỗ cậu. Bóp lấy miệng cậu

𝙮𝙜: Nói....Tay nào hại ch.ết Hyori

𝐣𝐦:...

𝙮𝙜: Nói

𝐣𝐦:Em không hại cô ấy

Anh tát cậu một cái

𝙮𝙜: Nói dối

𝐣𝐦:Xin anh hãy tin em một lần thôi được không

𝙮𝙜: Muốn tôi tin cậu....ha...haha....cậu là đồ sói đội lốt người

𝐣𝐦:Yoongi em muốn hỏi...Anh đã yêu em thật lòng bao giờ chưa

𝙮𝙜:Vô sỉ/tát cậu/

Bây giờ hai bên khóe miệng cậu đã bật máu. Bây giờ anh mở để ý đến cái cổ trắng ngần đang rò rỉ vết máu có những cái hickey đo đỏ.

𝙮𝙜:Mất rồi???/tra hỏi/

Cậu không nói gì chỉ cúi gằm mặt xuống không đối diện với mặt anh.

𝙮𝙜:Cậu bị câm à. Tôi hỏi cậu mất rồi hay là bị làm sao

𝐣𝐦: Liên quan gì đến anh

𝙮𝙜: Mẹ nó

Anh bắt đầu đập phá những thứ lọt vào tầm mắt của mình .

15p sau

Anh đập phá hết tất cả. Bây giờ căn tầng hầm chỉ còn lại là những mảnh vỡ của thủy tinh. Sự bừa bộn. Cậu hiện tại đã ngất do bị tr.a t.ấn quá nhiều dẫn đến mất máu mà ngất. Anh cửi sợi dây đang buộc tay cậu ra. Rồi cho người mang cậu lên phòng trống ở trong nhà.

Cho gọi bác sĩ tới khám. Khám cho cậu bởi vì anh chưa làm đủ, chưa đủ thỏa mãn anh. Bác sĩ nói do cậu mất máu quá nhiều, gần đây còn quan hệ quá sức tưởng tượng nên thiếu chất mà ngất đi.

Nói là việc của bác sĩ nghe hay không là chuyện của anh. Sau khi khám xong bác sĩ ra về anh thay đồ đến dự buổi lễ t.ang của cô ả Hyori . Suốt bữa tiệc ấy anh nói chuyện với bố mẹ cô ả rất nhập tâm. 3 người nói thì cả 3 người đều nước mắt ngắn nước mắt dài anh nói ẩn ý

𝙮𝙜: Nguyên nhân dẫn đến buổi t.ang ngày hôm nay con thật sự có lỗi. Con không bảo vệ được cho cô ấy. Con sai.

Mẹ cô ả: Đến bọn ta còn không lường trước được thì con bảo vệ kiểu gì

Bố cô ả: Đây không phải lỗi của con

T.ang lễ kết thúc cũng là 3 ngày sau. 3 ngày ngày anh không về nhà, cậu cũng đã tỉnh. Nghỉ ngơi được 1 hôm thì cậu cũng cắp sách đến trường. 2 ngày kia cũng vậy. Cậu học xong lại về chịu đòn của ba mình và dì ghẻ.

Ngày hôm nay

Cậu vẫn đến trường nhưng lần này là đi bộ. Chắc bởi chân cậu bị đ.ánh đến nỗi yếu đi bao nhiêu không thể chống đỡ được con xe nặng chĩu đấy nữa.

Đi đến cổng trường cậu bị một đám người vây quanh rồi đ.ánh đập vì họ nghĩ cậu là trai bao, làm dơ bẩn danh tiếng của trường họ . Sự mệt mỏi hàng ngày của cậu dẫn đến những suy nghĩ tồi tệ đó. Đánh đã tay họ bỏ cậu lại.

Trên mặt cậu bây giờ toàn là băng cá nhân. Cậu thực sự mệt mỏi rồi nhưng cậu lại chấn an bản thân ở trên sân thượng của trường nơi rất ít học sinh ghé thăm. Cậu thút thít ở trên đó một mình.

𝐣𝐦: Không sao....Jimin ahh bố mày với dì qua Mỹ rồi mày không bị hành hạ khi ở nhà nữa đâu.

Cậu nói xong bật khóc như đứa trẻ lên 3. Cậu khóc lâu lắm, khóc xong lại ngồi trách móc ông trời tại sao lại đối xử với mình như thế. Vừa khóc vừa trách móc cũng đã đến tiết hai.

Tâm trạng cậu lúc này mới ổn định hơn lúc đấy một chút. Cậu chấn an bản thân rồi về lớp. Khắp rẫy hành lang tất cả học sinh đều nhìn cậu bằng ánh mắt khinh bỉ. Có khi cậu còn bị họ ngáng chân cho té ngã lộn nhào. Nhưng nhận lại không phải là lời xin lỗi mà là tiếng cười thỏa mãn của họ.

Cậu vào lớp học như bình thường chào đón cậu vẫn là một chậu nước lạnh do bạn cùng lớp làm. Cậu thật sự uất ức lắm rồi cậu la lên.

𝐣𝐦: Chúng mày bị đ.iên à . Chúng mày coi TAO một con người BẰNG XƯƠNG BẰNG THỊT ra làm trò tiêu khiển mua vui của chúng mày đấy à

Cả lớp im bặt

𝐣𝐦: Tao nói lại một lần nữa TAO KHÔNG PHẢI LÀ TRAI BAO chúng mày đã trải qua những gì tao trải qua chưa hay chỉ là một lũ ngửa tay xin tiền bố mẹ. Chưa bao giờ gặp phải những cái đánh thấu trời bạt mạng.

Cậu xả xong cơn tức thì quay ngoắt chạy xuống cầu thang nước mắt còn đang tuông . Chạy được một nửa cầu thang cậu gặp anh. Anh thấy cậu đang khóc thì cũng không quan tâm mà kéo cậu ra một góc rò hỏi cậu

𝙮𝙜:Tại sao mày không về biệt thự của tao. Mày định chạy đi đâu???

Lúc nãy cậu mạnh mồm với họ bao nhiêu thì bây giờ yếu đuối với anh bấy nhiêu.

𝙮𝙜:Mày không có mồm à sao tao hỏi mà không trả lời.

𝐣𝐦:Yoongi xin anh tin em một lần thôi được không,em không có làm gì Hyori . Xin anh điều tra

𝙮𝙜:Mày......Tao biết rồi/Xua tay/

Anh mềm lòng thật rồi.

Thời gian thấm thoát thoi đưa hiện tại đã là 1 năm từ khi Hyori mất.

Cậu vẫn thế. Vẫn ở biệt thự của anh, vẫn sợ anh, hơn nữa là vẫn bị bắt nạt ở trường. Cậu bị bắt nạt đến nỗi bây giờ người cậu toàn sẹo là sẹo.

Anh sau khi điều tra vụ việc cái ch.ết của Hyori thì biết được do cô ả bị HIV do quan hệ t.ình d.ục với người bị bệnh nên bị gây nhiễm. Cô ả suy sụp nên đã lao ra đường để t.ự t.ử

Cậu ở biệt thự nhà anh cố gắng đi sớm về khuya nhất có thể để tránh mặt anh. Bố và dì của cậu qua Mỹ rồi định cư bên đó luôn.

Thái độ của anh đối với cậu cũng dần tốt hơn nhưng tiếc thay giữa họ vẫn có hàng rào vô hình ngăn cản. Nên chuyện cậu bị bạo hành anh không thể biết được.

Anh ra trường rồi đang làm giám đốc của Min thị . Anh cũng có tình cảm với cậu rồi, buông bỏ được người cũ rất lâu rồi nữa.Anh chăm cho cậu từng miếng ăn giấc ngủ.

Hôm nay cậu lại bị bắt nạt. Bức lắm rồi cậu bỏ học ra bờ biển gần đó. Đang ngồi khóc cậu bị đám đàn ông lôi vào hẻm cụt. Rõ là đã thay đổi vị trí rồi mà cậu vẫn bị làm nh.ục .

Cậu vẫn bị bỏ rơi cùng với chiếc áo rách rưới chiếc quần tả tơi. Đang cố gắng di chuyển về biệt thự cậu gặp ngay đám đầu gấu bắt nạt cậu . Tên đầu đàn là Kang Min Ho đứng ra chặn đầu cậu lại.

𝗸𝗮𝗻𝗴 𝗺𝗶𝗻 𝗵𝗼 : Đây không phải là "bảo bối nhỏ" của Min thiếu sao

𝐣𝐦:Câm mồm.

𝗸𝗮𝗻𝗴 𝗺𝗶𝗻 𝗵𝗼 : Đây chắc là bị hi.ếp rồi hahaa

Nói rồi nhóm đầu gấu cười phá lên

𝗸𝗮𝗻𝗴 𝗺𝗶𝗻 𝗵𝗼 : Tả tơi,tơi tả như vậy rồi chắc gì Min Tổng còn thích nữa. Park Jimin là đồ dơ bẩn. Đồ bẩn thỉu đồ bỏ đi. Không ai cần Park Jimin nữa cả hahaha.Mày nghĩ với bộ dạng này Min tổng mà biết được thì còn yêu thích mày nữa không hay là vứt mày cho chó ăn.

Những lời nói bất đầu chở nên sắc nhọn cậu chỉ biết khóc và khóc rồi muốn thoát khỏi sự b.ạo lực ngôn từ này.Nhưng họ vẫn không để cậu đi.

Sau một hồi sỉ nhục họ cũng để cậu đi. Về đến nhà đã là 22h đêm trên bàn đang bày biện những món ăn bồi bổ sức khỏe cho cậu do người hầu làm. Còn anh bây giờ anh đang ở công ty. Nhà này có quy luật sau 21h đêm tất cả người làm sẽ về.

Cậu lê lết những bước chân nặng nề lên phòng . Cậu cặm cụi ở bàn học viết những dòng chữ gì đó. Sau 30p , cậu viết được 30p thì cầm theo con dao dọc giấy đi vào phòng tắm. Xả nước thật lạnh bước vào . Cái lạnh thấu trời ấy dần dần ngấm vào người cậu. Nhưng làm gì lạnh bằng những giọt nước mắt đang rơi trên mặt cậu. Cậu chà mạnh lên cánh tay, cái chân chà đến bật máu nhưng cậu không dừng lại. Chà đã rồi cậu cầm con dao dọc giấy khứa từng nhát sâu thật sâu vào cánh tay. M.áu ứa ra nước mắt cũng tuôn nhiều hơn. Mắt mờ dần hơi thở yếu ớt rồi tịt hẳn.

23h đêm anh về đến nhà không thấy đèn sáng nghĩ cậu chưa về nên lên phòng cậu xem. Trên phòng cũng không có ai. Chỉ có bức thư đang được đặt trên bàn. Anh tò mò lại xem.

Nguyên văn như sau:

"Yoongi ahh

Lúc này anh đọc được bức thư này thì chắc em cũng đã đi rất xa rồi. Em yêu anh. Nhưng anh đừng yêu em nhé,em dơ bẩn lắm. Anh đừng nhớ em nữa,em sẽ không nhớ anh đâu. Anh nhớ không được bỏ bữa nè, không được thức khuya làm việc. Phải để ý đến sức khỏe của mình. Bây giờ không có em rồi anh phải tự lo cho bản thân mình đấy. Nếu tìm thấy em đừng động vào em,em thật sự thật sự rất dơ bẩn. Em sẽ làm bẩn anh mất.

Anh ơi hình như kiếp này em không có duyên làm chồng nhỏ của anh rồi. Đừng trách mình hãy trách ông trời sao lại để cho em như vậy. Họ không yêu thương gì em anh ạ. Họ ghét em lắm, chắc hẳn anh cũng ghét em nhỉ?.

Em mặc kệ anh có ghét em không nhưng em yêu anh. Nhưng anh nhớ kỹ nhé đừng yêu em. Em rất dơ bẩn. Nếu có kiếp sau em sẽ theo đuổi anh 1 lần nữa được không.Hãy sống thật tốt nhé, sống nốt phần đời còn lại của em nhé,xin anh đấy. EM YÊU ANH MIN YOONGI"

Anh vừa đọc nước mắt bắt đầu ứa ra. Anh hiểu chuyện gì đang xảy ra. Anh lao ra ban công rồi mới lao vào nhà tắm.Hiện trước mắt anh là thân ảnh người con trai trắng bệch chả còn tý sức sống nào hơi thở cũng không còn.

Anh ôm cậu vào lòng.

𝙮𝙜:Park Jimin em không được c.hết . Tôi chưa cho em ch.ết /thút thít/

𝙮𝙜: Tôi chưa tỏ tình em nữa mà.Mở mắt ra nhìn tôi đi chứ.

𝙮𝙜: Không Jimin à em không được phép làm vậy.

𝙮𝙜:Park Jimin mở mắt ra nhìn tôi đi.

𝙮𝙜: Tôi thật sự muốn gi.ết ch.ết những người làm tổn thương em...... Kể cả tôi.... Làm ơn....Jimin mở mắt nhìn tôi đi.

Anh ôm cậu khóc rất lâu. Sau đó ôm cậu ra giường thay quần áo cho cậu băng vết thương cho cậu rồi ôm cậu ngủ lần cuối cùng. Tại sao anh không đến bệnh viện. Nhịp tim cũng ngừng rồi hơi thở cũng chả còn thà rằng ở với cậu lần cuối còn hơn là phải xa cậu .

Đêm nay anh mơ thấy cậu về thăm anh lần cuối.

Trong mơ:

𝐣𝐦:Yoongi là em nè

𝙮𝙜:Jimin....Jimin là em thật sao

𝐣𝐦: Là em nè

𝙮𝙜:Sao em lại bỏ tôi đi.

𝐣𝐦:Em dơ bẩn lắm không bên anh được đâu

𝙮𝙜:Sao em không nói với tôi.Sao không chọn cách khác

𝐣𝐦:Em không thể ở bên anh với cái quá khứ đen tối mù mịt kia đâu.

𝙮𝙜: Hức....Park Jimin....Em bỏ tôi.

𝐣𝐦: Không Yoongi anh đừng khóc.

𝙮𝙜: Nói đi họ đã làm gì em. Nói cho anh nghe lần đầu cũng như lần cuối.

𝐣𝐦:Họ đ.ánh đập em, chà đạp em, họ sỉ nhục em. Họ lạm dụng tình d.ục của em. Họ nói em dơ bẩn lắm không hợp với anh,họ kì thị em vì thích người đồng giới.

𝙮𝙜:Jimin ngoan trả thù giúp em..... Rồi tôi đi với em nhé.

𝐣𝐦: Không được Yoongi anh phải sống thật tốt. Sống thay phần em nữa biết chưa.

𝙮𝙜: Hức.....Jimin...

𝐣𝐦:Em phải đi rồi... Anh nhớ không được bỏ bữa khi không có em..... Không được thức khuya làm việc nữa. Hãy nhớ em yêu anh...... Nhưng anh đừng yêu em nhé nó sẽ vấy bẩn anh mất. Hãy mang tro cốt của em ra biển.... Để gió với những cơn sóng dạt dào cuốn đi nhé.

𝙮𝙜:Jimin.... Ở lại với tôi một chút thôi...

𝐣𝐦:E là không được rồi Yoongie à

Thực tại bây giờ là 6h sáng anh thức dậy trên mi còn đọng lại những giọt nước mắt. Chua sót mà nhìn người bên cạnh đã lạnh ngắt. Anh tìm điện thoại gọi cho ai đó.

𝙮𝙜:Alo

𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐭𝐨̂̉𝐧𝐠 𝐡𝐨̛̣𝐩 : Có chuyện gì thưa đại ca

𝙮𝙜: Tìm ngay những người làm hại đến Park Jimin khử hết trong ngày hôm nay.

𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐭𝐨̂̉𝐧𝐠 𝐡𝐨̛̣𝐩 : Dạ

Cuộc hội thoại kết thúc anh thay đồ bế cậu ra nơi tổ chức t.ang l.ễ. Ngay hôm sau t.ang lễ được tổ chức. Có những người anh quen đến thôi vì anh nói đây là người nhà của anh. Cậu thì làm gì có bạn chứ....

Đúng như lời hứa với Jimin. Anh tro cốt ra biển rồi rải ra. Lúc rải tro cốt anh nước mắt ngắn nước mắt dài ngầm khẳng định

𝙮𝙜: Kiếp sau tôi theo đuổi em chờ tôi nhé.

Suốt phần đời còn lại của anh toàn là công việc. Anh không hẹn hò không kết hôn.

Kiếp sau ở một nơi nào đó :

"

𝙮𝙜:Park Jimin tôi thích em

𝐣𝐦:Anh phiền quá đó Yoongi

................................

𝙮𝙜:Jimin tìm hiểu nhau nhé

𝐣𝐦:Anh về tận nhà tôi luôn à

"

End

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #yoonmin