Chương 33: Người Phụ Nữ Lạ Mặt
Pattaya một ngày giữa tuần, bầu trời xanh ngắt phản chiếu xuống mặt biển gợn sóng. Trong không khí vương mùi mặn mà của muối biển lẫn hương thơm từ những món ăn tỏa ra từ các nhà hàng dọc bờ cát.
"Lingling's Thai Waves" vẫn tấp nập như thường lệ.
Orm đứng bên quầy thu ngân, ngón tay thoăn thoắt kiểm tra lại sổ sách. Nàng hơi nhíu mày khi phát hiện một khoản thu có vẻ bất thường. Đưa tay lên ấn nhẹ thái dương, nàng tập trung rà soát lại con số.
Bỗng, một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau.
"Có chuyện gì sao?"
Orm ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Lingling. Hôm nay cô mặc một bộ vest cộc tay màu đen, mái tóc đen dài thả tự nhiên, trông mạnh mẽ hơn những hôm trước.
"Không có gì đâu chị, em chỉ kiểm tra chút thôi." Orm mỉm cười, nhưng không giấu được vẻ trầm tư.
Lingling đặt tay lên quầy, cúi nhẹ xuống nhìn nàng. "Nếu có gì bất ổn, nhớ báo chị."
Orm khẽ gật đầu. Nàng biết Lingling luôn tin tưởng mình, nhưng cũng chưa bao giờ muốn cô phải lo lắng những chuyện nhỏ nhặt này.
Cô chủ nhà hàng đứng đó một lúc lâu, ánh mắt vô thức dừng lại trên gương mặt Orm. Nhìn nàng trong chiếc sơ mi trắng gọn gàng, tóc búi cao, cổ cao thanh mảnh lộ ra dưới ánh đèn, lòng cô lại khẽ rung động.
Orm cảm nhận được ánh mắt ấy, nhưng giả vờ không nhận ra. Nàng chỉ cầm lấy bút, tiếp tục ghi chép, nhưng khóe môi lại hơi cong lên.
Ở một góc bàn gần cửa sổ, một người phụ nữ lặng lẽ quan sát cảnh tượng đó.
Cô ta đặt tách trà xuống bàn, ánh mắt thoáng vẻ suy tư.
Cô ta là Nisha.
Một du khách từ nước ngoài trở về, tận hưởng kỳ nghỉ của mình tại Pattaya sau nhiều năm xa quê. Khi tìm kiếm những nhà hàng nổi tiếng, cô ta được hướng dẫn viên du lịch gợi ý "Lingling's Thai Waves" một trong những địa điểm ẩm thực hàng đầu của thành phố biển này.
Nisha đã lập tức đến ăn thử vào một buổi chiều và liền bị ấn tượng bởi chất lượng món ăn ở đây. Mấy hôm nay cô liên tục đến đây, mỗi ngày thử vài món khác nhau.
-
Biển Pattaya rực rỡ trong ánh nắng vàng, sóng vỗ nhè nhẹ vào bờ cát mịn. Trong một góc yên tĩnh của nhà hàng Lingling's Thai Waves, Nisha ngồi dựa lưng vào ghế, chậm rãi khuấy tách trà thảo mộc trước mặt. Cô đã ăn ở đây ba ngày, và dần quen với sự tinh tế của nơi này.
"Cho hỏi chị có muốn dùng món tráng miệng không ạ?" Nhân viên phục vụ lịch sự hỏi.
Nisha khẽ lắc đầu, ánh mắt vô thức dừng lại ở quầy thu ngân gần lối vào. Từ hôm qua, cô đã để ý đến người phụ nữ trẻ đứng đó - một vẻ đẹp nổi bật giữa không gian nhộn nhịp. Cao ráo, làn da trắng như tuyết, mái tóc nâu được búi lên cao ôm lấy gương mặt thanh tú, trông cô gái càng nổi bật hơn bao giờ hết. Nisha không nghĩ rằng ở nơi này lại có người cuốn hút đến vậy.
Cô ta là ai?
Sự tò mò khiến Nisha quyết định hỏi thử một chút thông tin. Khi nhân viên phục vụ quay lại với hóa đơn, cô khẽ cười, tỏ vẻ thân thiện.
"Nhà hàng này không những đồ ăn ngon, mà nhân viên ở đây cũng rất đẹp. Tôi thấy có một cô gái rất trẻ, dáng cao hay đứng ở quầy thu ngân. Cô ấy làm ở đây lâu chưa nhỉ?"
Nhân viên nhìn về phía đó theo hướng tay cô chỉ, rồi mỉm cười. "À, đó là Orm Kornnaphat, kế toán của nhà hàng. Em ấy phụ trách mảng tài chính và kiểm soát thu chi, nhưng đôi khi cũng hỗ trợ quầy thu ngân vào giờ cao điểm nên quý khách mới thấy em ấy ở đó."
"Ra vậy," Nisha gật đầu, làm như chỉ hỏi bâng quơ, nhưng trong lòng lại dậy lên một sự nghi ngờ.
Orm Kornnaphat.
Cái tên này...
Cô đã nghe ở đâu rồi?
Cảm giác bất an len lỏi vào tâm trí cô. Nisha không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ rời khỏi nhà hàng, nhưng trong đầu đã có một quyết định: cô cần tìm hiểu thêm về người phụ nữ này.
-
Tối hôm đó, Nisha không thể ngủ yên.
Cô mở điện thoại, lướt mạng xã hội một cách vô thức. Những bài đăng về cuộc sống thường ngày, hình ảnh du lịch, đồ ăn, thời trang...tất cả lướt qua trước mắt mà không có gì đáng chú ý.
Nhưng rồi, một cái tên quen thuộc đập vào mắt cô.
Bright Warachai.
Nisha dừng lại.
Bài đăng đến từ một tài khoản cá nhân, không quá nổi tiếng nhưng cũng không quá riêng tư. Nội dung chỉ đơn giản là một tấm ảnh Bright đang ngồi ở một quán cà phê sang trọng, kèm theo dòng trạng thái đầy ẩn ý.
"Em nhất định phải chấp nhận hôn ước này, vì không ai xứng đáng với em hơn tôi đâu, em yêu"
Cùng với dòng trạng thái đó là hình ảnh chiếc nhẫn kim cương to lấp lánh, loại nhẫn chỉ dành cho lễ cưới..
Phía dưới, một tag khác khiến cô chú ý hơn.
"Người ta đang cố trốn kìa. Nhưng trốn được bao lâu?"
Nisha nheo mắt.
Cô nhấn vào phần gắn thẻ trong bình luận - Orm Kornnaphat Sethratanapong.
Một trang cá nhân hiện ra. Không có nhiều thông tin công khai, nhưng vừa đủ để cô xác nhận.
Là cô gái ở quầy thu ngân hôm nay sao?
Cô ta có liên quan gì đến Bright? Và tại sao lại có những bình luận này?
Một cảm giác bất an dấy lên trong lòng Nisha.
Cô tắt màn hình điện thoại, ngả người ra sau, đôi mắt trầm xuống.
Có lẽ, cô cần tìm hiểu kỹ hơn về chuyện này.
-
Một ngày sau, Nisha lại đến nhà hàng Lingling's Thai Waves, lần này ngồi ở bàn gần hơn với khu vực quầy thu ngân. Cô không vội vã, chỉ chậm rãi nhâm nhi tách trà và quan sát xung quanh bằng ánh mắt lạnh lùng của một người từng lăn lộn trong giới kinh doanh quá lâu để còn tin vào những điều gọi là "ngẫu nhiên".
Orm xuất hiện đúng như cô mong đợi. Vẫn là dáng vẻ thanh lịch ấy, vẫn đôi mắt nâu lặng như mặt hồ thu và bước đi nhẹ như gió biển. Nhưng điều khiến Nisha dừng ánh mắt lại không phải là Orm.
Mà là người phụ nữ đang đứng phía sau quầy bar đang tựa người vào cạnh bàn gỗ, tay cầm một ly nước đã tan gần hết đá, ánh mắt không rời khỏi Orm.
Lingling Kwong - Cô chủ của nhà hàng đó.
Nisha nheo mắt. Cô từng chứng kiến hàng trăm kiểu ánh nhìn trên đời, từng được đàn ông say mê, từng thấy cả phụ nữ thù hằn. Nhưng ánh mắt kia, ánh mắt của Lingling khi nhìn về phía Orm lại là một thứ gì đó rất mềm, rất thật, không gượng ép, không toan tính.
Đó không phải cách một người chủ nhìn nhân viên.
Đó là cách một người phụ nữ nhìn người mình yêu.
Cô thấy Lingling lặng lẽ bước về phía Orm khi nàng cúi xuống nhặt một tập hóa đơn rơi dưới quầy. Không ai để ý, nhưng Nisha thấy rõ bàn tay của Lingling khẽ chạm nhẹ vào vai nàng khi đi ngang, như một cái vuốt ve kín đáo giữa chốn đông người. Orm ngẩng lên, và hai người trao nhau một cái nhìn chỉ kéo dài vài giây nhưng đủ để Nisha chắc chắn một điều: đó không phải là cái nhìn giữa hai người xa lạ.
Sau đó, Lingling bước đi, không vội vã, nhưng mỗi lần ánh mắt Orm vô tình hướng về phía cô, cô luôn đang ở đó. Lặng lẽ. Nhìn nàng.
Nisha đặt tách trà xuống, ngả người ra ghế, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười nhạt đầy suy tính.
Giờ thì cô đã hiểu.
Orm Kornnaphat không chỉ đơn thuần là một nhân viên bình thường.
Mà còn là người phụ nữ đang nắm giữ trái tim của chủ nhà hàng Lingling's Thai Waves.
Nisha nhếch môi.
Cô từng bị ánh mắt như vậy dõi theo. Nhưng khác với Bright, ánh mắt Lingling không mang theo sự chiếm hữu. Nó dịu dàng, đầy yêu thương.
Vậy ra..đây là lý do Bright không có cơ hội tiến xa hơn?
Và nếu Bright Warachai thực sự có hôn ước với Orm...
Xem ra mọi chuyện sắp trở nên vô cùng hay ho rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro