Chương 15: Cao Thủ Đánh Bài

Rất nhanh đã hết 5 phút, chiếc chuông đặt ở giữa bàn phát ra tiếng "Keng" rõ ràng, thiếu niên thu lại bộ bài trên bàn, nói: "Xin hãy chuẩn bị."

Mọi người đồng loạt nhìn về phía cậu thiếu niên.

Đôi tay thon dài của thiếu niên bắt đầu xào bài, 52 lá bài poker trong tay của cậu ấy giống như một chùm sáng.

Cả căn phòng cực kỳ yên tĩnh, chỉ còn lại âm thanh xào bài.

Một lát sau, thiếu niên xào bài xong, bình thản nói: "Trò chơi này không có nhà cái, bảy người sẽ tự phân cao thấp với nhau, ai có bài lớn nhất thì người đó thắng."

"Trong ván chơi, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ bài, nhưng mỗi người chỉ có năm lần bỏ bài, sau khi sử dụng hết thì nhất định phải tố. Bảy ván chơi chỉ có thể dùng ngọc đổi vận một lần, ngọc đổi vận sẽ có thể cho các vị lấy được những lá bài tốt nhất có thể, mong các vị chú ý tận dụng cơ hội này."

"Trò chơi bắt đầu, mời các vị cược 1.000 kim tệ trước."

Tất cả mọi người đều phối hợp đặt một đồng tiền vàng vào khay ở giữa bàn.

"Vòng chia bài thứ nhất, bắt đầu từ số 1, theo ngược chiều kim đồng hồ."

Bảy người lần lượt nhận được một lá bài, mặt bài bị úp xuống, mặt trái lá bài thuần một màu đen.

Tiêu Lâu lật một góc bài lên — 2 Cơ.

Cậu nhìn xung quanh, mọi người đều đeo mặt nạ nên nhìn không rõ biểu cảm, nhưng có một số người đã để lộ ra ánh mắt ủ rũ, chắc là không lấy được bài tốt ở vòng chia bài thứ nhất.

Thiếu niên nói: "Vòng chia bài thứ hai, bắt đầu từ số 1, có muốn lấy bài không?"

Tiêu Lâu: "Lấy bài."

Thiếu niên chia cho cậu một lá bài.

3 Rô.

Tiêu Lâu suy nghĩ một chút, nói: "Tôi tố 1.000."

2 Cơ, 3 Rô, tổng điểm bài trong tay cậu mới có 5, vẫn còn chơi tiếp được.

Thiếu niên nói: "Vị số 2, xin mời lựa chọn."

Số 2 là một nữ sinh có làn da tái nhợt ngồi bên phải Tiêu Lâu, dáng người mảnh khảnh khiến người ta lo lắng, cô thì thầm: "Lấy bài." Sau khi được chia một lá bài, cô gái vừa nhìn đã run rẩy nói: "Bỏ, bỏ bài."

Bài của cô gái là 9 Rô và 8 Cơ, số điểm tổng vượt quá 10.5, thật xui xẻo.

Số 3.

Ngu Hàn Giang bình tĩnh nói: "Lấy bài."

Thiếu niên chia bài cho anh, sau khi Ngu Hàn Giang xem xong thì lập tức ném hai lá bài vào khay bỏ bài: "Bỏ bài."

Sau khi người phụ nữ tóc xoăn số 4 lấy bài, do dự một chút chị ta đặt một đồng vàng vào khay tiền: "Tôi theo."

Lúc này, số 2, số 3 bỏ bài, số 1, số 4 cùng tố 1.000, tiền cược trong khay tiền đã lên 9.000 kim tệ.

Số 5

Người đàn ông buộc tóc lấy bài, hắn dùng ngón tay nhẹ nhàng nâng một góc bài, nhìn điểm của hai lá bài, sau đó làm một động tác khiến mọi người đều kinh ngạc —

Người đàn ông lấy tất cả đồng vàng trong tay đặt hết vào khay đựng tiền.

Hắn bình tĩnh mà nói: "All in."

Tiêu Lâu: "..."

Những người khác: "..."

Con mẹ nó, ván đầu tiên có cần chơi lớn như vậy không?

Hầu hết người chơi đều lựa chọn quan sát trong ván đầu tiên, hơn nữa mới chỉ qua hai vòng chia bài, vậy mà hắn dám ALL IN toàn bộ kim tệ trong tay — cược hết. Nếu như thua trận, hắn sẽ bị người gác cửa đưa tới mật thất ác mộng ngay lập tức!

Người bình thường sẽ không ai chơi lớn như vậy.

Hắn cược hết, chỉ có hai khả năng —

Một là hai lá bài được chia thực sự rất tốt, đáng để hắn All in cược hết trong một lần, ví dụ như lá đầu tiên là 10, lá thứ hai là J, Q hoặc K, chưa gì đã có set "Thập Điểm Bán" rồi, tiếp theo hắn có thể không lấy bài, buộc những người chơi không có 10.5 phải tố theo hoặc là bỏ bài.

Hai là bài trong tay hắn ra rất xấu, cố ý cược hết để bắt người khác cùng theo, đây là một cuộc chiến tâm lý.

Nếu như là trường hợp thứ hai, người này có cách chơi thật sự rất liều mạng!

Tiêu Lâu ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, qua chiếc mặt nạ màu bạc, cậu chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông số 5.

Đó là một đôi mắt phượng dài và hẹp, mắt một mí, khóe mắt hơi nhếch lên, ánh mắt bình tĩnh không dao động, như thể hắn ta không phải đang ngồi ở trò chơi sinh tử của thế giới thẻ bài, mà là cùng anh em bạn bè uống rượu ca hát, nói chuyện phiếm trong các bar, club...

Số 5 cược hết, không khí trong phòng như bị rút hết, cảm giác căng thẳng ngột ngạt bao trùm.

Nữ sinh số 2 bất an, đảo mắt nhìn quanh, số 3 Ngu Hàn Giang yên lặng quan sát, còn Tiêu Lâu và số 4 cùng tố lập tức căng thẳng.

Người gác cổng: "Số 6, mời lựa chọn."

Ông mập số 6: "Bỏ bài."

Cô gái tóc đuôi ngựa số 7: "Bỏ bài."

Người gác cửa: "Vòng chia bài thứ ba, số 1 mời lựa chọn."

Tiêu Lâu lấy bài, 4 Bích.

Trước mắt, bài trong tay cậu là 2, 3, 4, tổng điểm là 9, cậu có thể dùng ngọc đổi vận để lấy Ngũ Tiểu hoặc Thiên Vương. Nhưng nếu cậu tiếp tục tố, người tố sau không thể thấp hơn người tố trước — mà số 5 đã all in, nếu cậu muốn tố cũng phải all in.

Cùng số 5 đánh cược tính mạng? Không đáng. Tiêu Lâu dứt khoát nói: "Bỏ bài."

Cô gái tóc xoăn số 4 cũng ném bài vào khay bỏ bài trên bàn: "Bỏ bài."

Số 5 điên như vậy, cô ta không muốn liều mạng.

Tiêu Lâu có loại cảm giác kỳ quái — chắc là dưới lớp mặt nạ người đàn ông số 5 đang nở nụ cười.

Bởi vì 1, 2, 3, 4, 6, và 7 đã bỏ bài, số 5 đương nhiên sẽ là người thắng của ván chơi đầu tiên.

Người gác cửa lật bài của hắn.

Một lá 7 Nhép, một lá 2 Nhép, gộp lại là 9.

Bài của hắn không tốt đẹp gì, nếu tiếp tục thêm một vòng, có khả năng sẽ rút được bài quá ngưỡng 10.5.

Mọi người: "..."

Mẹ kiếp!

Chắc hẳn trong lòng mỗi người đều đang chửi thầm.

Bài xấu như vậy còn dám cược hết, anh bạn muốn doạ chúng tôi à?

Nhưng mà lúc người đàn ông này đẩy hết tiền cược vào khay, động tác rất dứt khoát, âm thanh bình tĩnh, ánh mắt trấn định, khiến ai cũng tin không một chút nghi ngờ — bài của hắn cực kỳ tốt, rất có thể là một lá 10 và một lá J, Q, K, có đủ 10.5 điểm.

Kết quả thì 7, 2, cộng lại 9 điểm, còn tệ hơn bài của mấy người đã bỏ bài nữa!

Tiêu Lâu và Ngu Hàn Giang trao đổi ánh mắt.

Chắc chắn họ đã gặp phải một người chơi cực kỳ to gan.

Tiêu Lâu rất ít khi chơi bài, nhưng cậu biết ở Macao có rất nhiều sòng bạc chuyên nghiệp, còn Las Vegas là nơi tụ tập của những thần bài trên thế giới, việc đặt cược hàng chục triệu vào một ván bài là chuyện bình thường.

Rõ ràng số 5 rất giỏi chơi trò tâm lý, ván đầu tiên đã cược hết, làm tất cả mọi người bỏ bài, thắng được 9.000 kim tệ, có tổng 18.000 kim tệ trong tay, trong nháy mắt biến thành người giàu nhất trong bảy người.

Tiếp theo chỉ cần hắn không quá liều mạng thì kiểu gì cũng không mất hết kim tệ, bị đào thải đưa đến mật thất ác mộng chịu phạt.

Nếu hắn tính toán số tiền cược trong tay người chơi khác rồi đặt cược, những người chơi khác sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ bị động.

Điều đáng sợ của mật thất Nhép không phải quy tắc trò chơi — mà là những đối thủ không thể khống chế.

***

Người gác cửa bắt đầu xào bài cho ván thứ hai: "Ván thứ hai, xin hãy chuẩn bị."

Tiêu Lâu ngồi thẳng người, cố gắng giữ bản thân trong trạng thái tỉnh táo.

Mỗi người lại bị bắt buộc cược 1.000 kim tệ vào khay tiền cược giữa bàn, kim tệ trong tay càng ít thì người chơi càng căng thẳng. Nếu Tiêu Lâu đoán đúng thì ván này sẽ có rất nhiều người dùng ngọc đổi vận.

Người gác cửa chia bài xong cho vòng chia bài đầu tiên, nhìn về phía nữ sinh gầy yếu: "Vòng chia bài thứ hai, bắt đầu từ số 2 — số 2, mời lựa chọn."

Nữ sinh số 2 nơm nớp lo sợ, âm thanh run rẩy nức nở: "Bỏ bài." Bài của cô lại quá lớn, lá thứ nhất là 8, lá thứ hai là 5, quả thực rất xui xẻo.

Số 3 Ngu Hàn Giang lần này không bỏ bài, mà quyết định cược: "Tôi tố 1.000."

Người phụ nữ tóc xoăn số 4 ném ra một lá 8, một lá 7, vượt quá 10.5, bất đắc dĩ bỏ bài.

Đến lượt số 5.

Ánh mắt của mọi người đổ dồn về người giàu có nhất bàn.

Cứ nghĩ là hắn sẽ tố thêm, ép người khác bỏ bài, không nghĩ tới số 5 rất dứt khoác bỏ bài, khiến cho mọi người đều ngẩn người.

Lão béo số 6 hồi phục tinh thần, nhìn bài của mình, lấy một lá bài, sau đó nói: "Theo."

Cô gái số 7 bỏ bài.

Còn lại người cuối cùng là Tiêu Lâu.

Tiêu Lâu nhìn về phía Ngu Hàn Giang, ánh mắt của hai người chạm nhau qua chiếc bàn dài, không thể nhìn rõ biểu cảm của đối phương.

Nhưng từ ánh mắt bình tĩnh của người đàn ông, Tiêu Lâu cảm thấy rằng đối phương chắc chắn sẽ giành chiến thắng — Ngu Hàn Giang đã sử dụng ngọc đổi vận.

Giờ mới là vòng thứ hai, Ngu Hàn Giang tự tin như vậy chắc chắn là bài trong tay anh cực kỳ tốt, nếu không với tính cách trầm ổn của người này, sẽ không tự nhiên trong vòng thứ hai cược như vậy.

Bài của Tiêu Lâu là hai lá Át, bài rất tốt. Nhưng Ngu Hàn Giang muốn thắng ván này, thì chẳng việc gì phải đi so may mắn với Ngu đội, Tiêu Lâu không chút do dự ném hai lá Át vào khay bỏ bài: "Bỏ bài."

Trên bàn chỉ còn lại Ngu Hàn Giang và số 6, tiến hành vòng chia bài thứ ba.

Ngu Hàn Giang thả kim tệ vào khay tiền cược: "Tôi tố 1.000."

Số 6: "Theo."

Vòng chia bài thứ tư, Ngu Hàn Giang tiếp tục lấy bài, tiếp tục tố 1.000.

Giọng nói của người đàn ông bình tĩnh lạnh nhạt, khiến số 6 có cảm giác áp bức rất lớn.

Số 6 lấy bài, hai tay bắt đầu hơi run.

Tới bây giờ thì số 6 đã cược 2.000, thêm 1.000 tiền cược bắt buộc lúc đầu, hiện tại đã cược vào khay 3.000 kim tệ rồi.

Ván này ông dùng ngọc đổi vận, bài trong tay là J Cơ, Q Bích, K Rô, J Rô, nếu không có gì bất ngờ thì vòng thứ năm ông ta cũng có thể lấy thêm được một lá bài người, tạo thành set "Nhân Ngũ Tiểu" toàn JQK.

Nếu không có ngọc đổi vận trợ giúp, lấy được năm lá bài người là xác suất cực thấp.

Nhưng mà trên Nhân Ngũ Tiểu còn có set lớn hơn — Thiên Vương!

Cược hay không cược?

Nội tâm của ông ta cực kỳ phân phân, ván này ông ta đã dùng ngọc đổi vận, bài sau đó không thể tốt hơn so với ván này, nếu như bỏ lỡ cơ hội này, về sau đừng nghĩ tới việc thắng.

Do dự một lúc, thời gian đếm ngược 10 giây sắp hết, ông ta cắn răng đặt một đồng vàng vào khay tiền.

Giọng nói của ông ta cũng run: "Tôi theo."

Người gác cửa mặt không thay đổi nói: "Vòng cuối, số 3 mời lựa chọn."

Lúc này, bài trong tay cũng đã có bốn lá, còn một lá nữa.

Từ đầu Ngu Hàn Giang đã vững như núi, mà vòng cuối cùng, sau khi lấy bài, anh quyết đoán đẩy toàn bộ kim tệ vào khay tiền cược: "All in."

Giọng nói bình tĩnh của người đàn ông vang lên trong không gian yên tĩnh, giống như búa tạ đập vào trong lòng từng người.

Khác với lối chơi táo bạo và thiếu kiềm chế của số 5 lúc đầu, số 3 thực sự điềm tĩnh đến đáng sợ.

Giống như nếu anh đặt cược thì chắc chắn sẽ thắng.

Khí chất điềm tĩnh và tự uy đó khiến tim của mọi người xung quanh run sợ.

Đối mặt với ánh mắt thâm thuý của Ngu Hàn Giang, số 6 lập tức toát ra mồ hôi lạnh.

Lúc này ông ta đã xác nhận ông ta và số 3 đều sử dụng ngọc đổi vận ở vòng này.

Người gác cửa chỉ nói với ông ta rằng ngọc đổi vận có thể lấy được một trong những set bài lớn ở trò chơi này, nhưng không nói với ông ta rằng nếu có nhiều hơn hai người sử dụng ngọc đổi vận cùng lúc thì ai là người được bài tốt hơn?

Đến bây giờ thì ông ta đã không thể ngừng lại!

Ông ta chỉ còn lại 5.000 kim tệ trong tay, nếu bỏ bài vào lúc này thì sẽ không thể chơi được nữa, 1.000 kim tệ cho mỗi ván chơi là không đủ, ông ta sẽ bị loại ở vòng thứ bảy.

Chỉ có thể cược một phen.

Số 6 hít sâu một cái, cắn răng nói: "Theo!"

Tất cả mọi người đều bất ngờ — cục diện dùng ngọc đổi vận đấu với nhau thật sự là khốc liệt, hai người đồng thời All in, bây giờ trong tay bọn họ đều không có kim tệ — bạn sống tôi chết.

Không nghĩ tới, mới chỉ ván thứ hai của trò chơi mà lại hồi hộp như vậy.

Sự tồn tại của ngọc đổi vận vừa có hại vừa có lợi.

Người gác cửa lạnh lùng nói: "Ván bài kết thúc, mời lật bài."

Tay ông ta luôn run cầm cập, trực tiếp lật một lúc năm lá bài.

J Cơ, Q Bích, K Rô, J Rô... K Cơ.

Ông ta vậy mà lại lấy được một set bài người!

Bầu không khí trong phòng càng căng thẳng.

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Ngu Hàn Giang.

Không giống với bàn tử hai tay đều đang run rẩy, Ngu Hàn Giang thon dài mạnh mẽ ngón tay trước sau vững vàng.

Anh nhẹ nhàng lật ra lá bài thứ nhất — là 2 Nhép.

Bàn tử đôi mắt đột nhiên trừng lớn.

Là năm lá bài có tổng nhỏ hơn 10.5 đúng không? Nếu như vậy thì vẫn không so được với bài của ông ta, cuối cùng ông ta vẫn thắng.

Ngu Hàn Giang lật ra lá bài thứ hai: 3 Nhép.

Lá thứ ba: 2 Cơ.

Lá thứ tư: 3 Rô.

Tất cả mọi người như ngừng thở, Tiêu Lâu lau mồ hôi trên tay, cảm giác tim mình sắp ngừng đập.

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Ngu Hàn Giang bình tĩnh mà mở ra lá bài cuối cùng —

K Bích.

2, 3, 3, 2, K, năm lá bài, một "10.5" hoàn hảo.

Thiên Vương.

Bài mà Ngu Hàn Giang lấy được vậy mà lại là set bài lớn nhất của trò chơi 10.5 này — Thiên Vương!

----------

Tác giả có lời muốn nói:

Trò chơi 10.5 vốn nên có nhà cái, nhưng để ván bài càng thêm gây cấn thì mật thất Nhép không có nhà cái, bảy người tự chơi với nhau.

-Hết chương 15.-

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro