Chương 35: Lá Phong Màu Máu (16) - Báo Thù

Phòng thẩm vấn bên cạnh, cảnh sát lần lượt thẩm vấn lãnh đạo nhà trường và những người quen biết ba người mất tích.

Người đầu tiên là nam thanh niên 25 tuổi, là giáo viên trong phòng tư vấn tâm lý của trường.

Theo ký ức của hiệu trưởng, người này được Bộ Giáo dục phân tới đây, Bộ Giáo dục rất coi trọng tư vấn tâm lý cho học sinh cấp ba, yêu cầu trường học thường xuyên mở các tiết học tâm lý, hiệu trưởng đương nhiên phải đồng ý, cho hắn một văn phòng tư vấn tâm lý.

Có một khoảng thời gian Tư Hàm thường ra vào phòng làm việc của người này, bởi vậy sau khi Tư Hàm rơi xuống lầu, cảnh sát đã tập trung điều tra người này, lời giải thích lúc đó là bạn học Tư Hàm có thành tích không đều, áp lực tâm lý lớn nên tìm tới hắn để tư vấn, còn lấy ra bản ghi chép trò chuyện với Tư Hàm, cảnh sát xem xong cũng không nghi ngờ gì.

Trong ấn tượng của đồng nghiệp và nhà trường thì hắn là một người hiền lành, đẹp trai, hài hước, mỗi tuần có rất nhiều học sinh học lớp tâm lý do hắn đứng lớp, hắn đã truyền đạt cho học sinh rất nhiều kiến ​​thức về điều chỉnh tâm lý, học sinh cũng rất thích hắn.

Có một điều kì lạ là hai năm trước hắn đột nhiên nộp đơn từ chức, lúc đó hiệu trưởng còn thuyết phục hắn ở lại, nhưng hắn nói là vì lý do cá nhân.

Một thầy giáo thân thiết với hắn đã tiết lộ thông tin rằng trong một lần say rượu, hắn đã tiết lộ rằng hắn đã yêu một người phụ nữ và sẽ kết hôn, đối phương không muốn gặp hắn trong cùng một đơn vị, và muốn giữ chút không gian riêng tư cho nhau. Vì vậy, hắn quyết định từ chức, thi lấy chứng chỉ bác sĩ tâm lý và đến trung tâm tư vấn tâm lý của một bệnh viện tư nhân, thu nhập của bác sĩ tâm lý cao hơn nhiều so với giáo viên.

Sau khi từ chức không lâu, đột nhiên hắn mất tích, là người nhà báo án.

Mà "đối tượng kết hôn" hắn ta nói chưa bao giờ lộ diện, năm đó cảnh sát không điều tra là bởi vì lời đó nói ra trong lúc "say rượu", không thể chứng minh được là có nói thật hay không, và cảnh sát không có bằng chứng nào cho thấy hắn đang có quan hệ tình cảm với người phụ nữ nào, điều này nhanh chóng bị bỏ quên.

Bây giờ nhắc lại chuyện cũ, Tiêu Lâu nghe đến đó đột nhiên giật mình: Chẳng lẽ đối tượng kết hôn của hắn là Chương Tình?!

Lúc đó Chương Tình vừa tới trường một năm, cô ta trẻ trung, xinh đẹp và tài năng, nam nữ độc thân thì thu hút lẫn nhau, vì một số lý do nào đó... ví dụ như hai người không muốn công khai, nên vẫn luôn giấu kín.

Hắn từ chức, nói không chừng là do Chương Tình yêu cầu.

— lấy lý do không muốn gặp nhau trong một môi trường làm việc, khuyên hắn rời đi, tiếp theo âm thầm giết hắn, sau khi phân thây thì đem xác chôn vào rừng phong.

Hung thủ thông minh, bình tĩnh và tàn nhẫn, thần không biết quỷ không hay đùa bỡn giáo viên tâm lý trong lòng bàn tay.

Không có gì lạ khi nguyên nhân cái chết của người này là bị vỡ hộp sọ do vật cứng đập vào, một nam giới trưởng thành rất khó bị đánh trực tiếp đến chết. Nhưng nếu người ra tay với hắn là một người thân cận với hắn thì sao? Ví dụ như vị hôn thê mà hắn rất yêu, trong lúc hắn ta ngủ thì lấy một cái búa to, nhắm vào đầu hắn ta mà đập thật mạnh...

Nghĩ đến cảnh đó, Tiêu Lâu chỉ thấy lạnh sống lưng.

Vụ án giáo viên tâm lý mất tích năm đó biến thành án treo, bây giờ kết hợp với vụ án của Tư Hàm, cảnh sát cũng nhận ra có gì đó không đúng, sau khi lãnh đạo nhà trường rời đi liền nói: "Tập trung điều tra đối tượng kết hôn của người này, cô ta có vấn đề."

Người mất tích thứ hai là bảo vệ, tới trường vào năm năm trước, nghe nói là họ hàng của phó hiệu trưởng.

Việc lãnh đạo nhà trường bố trí người thân làm bảo vệ ở trường là chuyện rất bình thường, Tiêu Lâu ở trường Đại học cũng không lạ gì chuyện này.

Đối với người bảo vệ này, mọi người đều cảm thấy "lạ lẫm", chỉ biết bác bảo vệ này thích đi lang thang trong khuôn viên trường lúc rảnh rỗi, vì có người thân là phó hiệu trưởng nên hơi kiêu ngạo.

Tiểu Lưu cùng làm bảo vệ nói ông ta không được mọi người yêu thích lắm, quá kiêu ngạo nên mọi người không thích làm việc với ông ấy lắm.

Sau khi ông ta mất tích không lâu, em họ ông ta là phó hiệu trưởng bị nghi ngờ đánh bạc bị Sở giáo dục đình chỉ công tác, nhà trường không để ý lắm đến việc ông ta mất tích, cho rằng ông cũng bị nghi ngờ đánh bạc, bị xã hội đen trả thù.

Người thứ ba mất tích là giáo viên dạy Văn họ Chu, nửa năm trước thầy Chu đột nhiên mất tích. Đồng nghiệp đánh giá thầy Chu rất cao, nói thầy ấy rất tài năng, làm thơ rất hay, viết thư pháp cũng rất đẹp, thầy ấy có sở thích sưu tầm tranh vẽ và thư pháp, có thể sao chép lại các bức tranh vẽ, thư pháp rất giống.

Tiêu Lâu nghe đến đó, mơ hồ xác định được — di thư giả của Tư Hàm năm năm trước là tác phẩm của người này.

Sau khi kết thúc thẩm vấn, Tiêu Lâu và Ngu Hàn Giang gặp nhau tại hành lang không trung tầng ba.

Bọn họ trao đổi những manh mối vừa biết.

Ngu Hàn Giang nói: "Bây giờ có thể xác định, Chương Tình là hung thủ giết Ứng Tiểu Nhã, Tạ Tinh Hà là người hạ độc vào socola của Du Huy, mà quan hệ của bọn họ và lý do Ứng Tiểu Nhã chết vẫn còn chưa rõ ràng."

Tiêu Lâu nói: "Chương Tình chắc đã dùng thủ đoạn gì đó để dẫn dụ ba người đã giết Tư Hàm, giáo viên tâm lý kia còn bị cô ta quyến rũ đến si mê; bảo vệ và giáo viên dạy Văn có lẽ cũng giống vậy, như vậy có thể giải thích tại sao một người phụ nữ có thể dễ dàng giết ba người đàn ông."

Trên đầu chữ sắc là một cây đao*, đàn ông đối với phụ nữ xinh đẹp quyến rũ không có nhiều cảnh giác. Cũng không biết có vài người phụ nữ rất xinh đẹp như một bông hoa có độc, có thể dễ dàng hái nhưng sẽ khiến bản thân bị thương, thậm chí chết.

(*: Cổ nhân có câu: "Sắc tự đầu thượng nhất bả đao", trong Hán tự, "Trên đầu chữ Sắc () là một cây đao ()". Chỉ một từ Sắc đã bao gồm nội hàm răn dạy của cổ nhân về sự nguy hiểm của nó: Ham mê sắc dục là tự cầm dao đâm mình. Sắc đẹp, sắc dục, tà dâm... ở thời đại nào cũng có sức dụ hoặc ma mị ghê gớm. Kẻ háo sắc tham dâm giống như liếm mật ngọt trên đầu lưỡi dao, cuối cùng sẽ khiến bản thân thương tổn.)

Ngu Hàn Giang quay đầu nhìn Tiêu Lâu: "Nếu như phán đoán của anh là thật, ba người họ đều rất đồi truỵ, vụ án Tư Hàm rơi xuống lầu cũng có đáp án, có lẽ ba người họ cùng nhau cưỡng hiếp nữ sinh xinh đẹp này?"

Sắc mặt Tiêu Lâu trắng bệch: "Có khả năng."

Nên lúc Chương Tình quay lại báo thù, cô ta lợi dụng điểm yếu này để dụ bọn họ.

Tiêu Lâu cau mày: "Nhưng mà vụ án của Ứng Tiểu Nhã không có cách nào để giải thích, tại sao cô ta lại giết Ứng Tiểu Nhã? Năm năm trước lúc Tư Hàm xảy ra chuyện, Ứng Tiểu Nhã còn học cấp hai, không có quan hệ gì với vụ án này. Hơn nữa lúc Du Huy bị thẩm vấn đã nhắc tới ba mẹ của Ứng Tiểu Nhã đều ở nước ngoài, không có liên quan gì đến vụ án đúng không?"

Ngu Hàn Giang suy nghĩ một chút, nói: "Bá tước Monte Cristo, kẻ thù của nhân vật chính chỉ có ba người, Chương Tình đã giết hết ba người này, chính là những người đã hại chết Tư Hàm, hẳn là sẽ không xuất hiện kẻ thù thứ tư."

Anh dừng một chút, ánh mắt đột nhiên trầm lại: "Sau khi thành công giết hết người này đến người khác, suy nghĩ của Chương Tình đã thay đổi, cô ta cảm nhận được sự thích thú và cảm giác ưu việt mãnh liệt trong lúc giết người, cách thức của cô ta rất tinh vi, cảnh sát không điều tra được chứng cứ, cô ta cảm thấy cô ta rất thông minh..."

Tiêu Lâu kinh ngạc: "Cho nên Ứng Tiểu Nhã vô tội bị liên luỵ?"

Ngu Hàn Giang gật đầu: "Từ việc Tạ Tinh Hà muốn cứu Ứng Tiểu Nhã, thì có thể suy đoán Ứng Tiểu Nhã vô tội. Giả sử, Tạ Tinh Hà đã sớm biết hết tất cả, trong cặp của cậu ấy cũng có [Bá tước Monte Cristo], nói rõ cậu ấy đồng ý cách Chương Tình báo thù. Ứng Tiểu Nhã vô tình biết được điều này, Chương Tình muốn giết người diệt khẩu, Tạ Tinh Hà ra tay ngăn cản, bởi vì cậu ấy cảm thấy Chương Tình giết kẻ thù có thể hiểu được, giết Ứng Tiểu Nhã vô tội thì không được, cho nên cậu ấy muốn nhắc nhở, hạ độc vì muốn cứu cô bé vô tội này, muốn Chương Tình dừng lại... thế nhưng cậu ấy chậm một bước."

Tiêu Lâu thuận theo suy luận của Ngu Hàn Giang: "Chương Tình giết người đến nghiệm, tích luỹ được nhiều kinh nghiệm, giả viết di thư, mua giày cũng kiểu, kích cỡ, đưa Ứng Tiểu Nhã lên sân thượng đẩy cô bé rơi xuống... Tạ Tinh Hà không nghĩ hành động của cô ta lại nhanh như thế, kế hoạch ban đầu của Tạ Tinh Hà là một trong hai người Ứng Tiểu Nhã hoặc Du Huy trúng độc vào hôm thứ hai, sau đó hai người cũng tới bệnh viện, cảnh sát đến trường điều tra, thời gian này cậu ấy có thể khuyên Chương Tình dừng lại. Chỉ cần Chương Tình không ra tay với Ứng Tiểu Nhã, Tạ Tinh Hà cũng không muốn vạch trần sự thật này, bí mật rừng phong vĩnh viễn trở thành bí mật không ai biết, cậu ta nói dối rằng bạn học uống nhầm thuốc độc, mọi chuyện sẽ qua."

Đáng tiếc, cuối cùng vẫn chậm.

Tạ Tinh Hà đánh giá thấp độ tàn nhẫn của Chương Tình và đánh giá cao mưu tính của bản thân.

Lúc cậu ta hạ độc thì lại cùng lúc với Chương Tình ra tay, kết quả liên luỵ đến một loạt vụ án, liên quan tới vụ án của Tư Hàm năm năm trước, người mất tích những năm gần đây, Ứng Tiểu Nhã rơi xuống lầu, toàn bộ đều liên kết với nhau.

Cậu ta không thể cứu được Ứng Tiểu Nhã, cũng không thể bảo vệ Chương Tình.

Ngu Hàn Giang thở dài nói: "Tạ Tinh Hà có thể là người thân của Chương Tình, Tư Hàm cũng có quan hệ máu mủ với họ, nên lúc Chương Tình báo thù cậu ta không ngăn cản. Mãi đến tận khi Chương Tình có tâm lý vặn vẹo, ra tay với Ứng Tiểu Nhã vô tội... cậu ta muốn ngăn cản cũng đã không còn kịp."

Có lẽ hung thủ ban đầu chỉ là giết nhầm người, hoặc là giết một hai người thoả mãn mục đích nào đó của bản thân.

Mà sau khi thành công gây án lần đầu, hung thủ sẽ phát hiện hoá ra giết người lại dễ như vậy, cảm giác được thoả mãn cực lớn, đồng thời thích thú hành hạ nạn nhân trước khi chết, biến thành kẻ giết người tàn bạo.

Chương Tình, một người muốn báo thù cho Tư Hàm vô tội, cuối cùng lại trở thành người mà bản thân ghét nhất, tự tay giết một cô gái vô tội.

***

Tấm bảng lơ lửng trong suốt trước mặt hai người hiện lên thông báo —

Kết quả suy luận của mật thất 3 Cơ, mời lựa chọn.

Người hạ độc Ứng Tiểu Nhã: Tạ Tinh Hà? Đúng / Sai / Không xác định.

Người đẩy Ứng Tiểu Nhã rơi xuống lầu: Chương Tình? Đúng / Sai / Không xác định.

Hai người nhìn nhau, trao đổi ánh mắt.

Lần này bọn họ không chút do dự đồng thời nhấn chọn: Đúng.

Không nghĩ tới lúc vừa ấn xuống, trước mặt hai người hiện lên một hàng chữ đỏ như máu —

[Chúc mừng người khiêu chiến Tiêu Lâu, Ngu Hàn Giang vượt ải hoàn hảo mật thất 3 Cơ, tìm được toàn bộ manh mối hiện có. Thời gian vượt ải 3 ngày, 3 tiếng, 24 phút, điểm vượt ải là 955 điểm, vượt kỉ lục thế giới mật thất 3 Cơ!]

Vậy mà có thể vượt ải hoàn hảo, hai người có chút bất ngờ.

Chương Tình và Tạ Tinh Hà được cảnh sát đưa đi, manh mối tìm được đều đã tìm. Những manh mối khác không tìm được có lẽ là "tình tiết ẩn", ví dụ như hung thủ giết hai mạng người trong mật thất 2 Cơ, chính là nội dung ẩn mà sau khi vượt ải mới nói cho người khiêu chiến.

Mật thất 3 Cơ, nguyên nhân thật sự Tư Hàm chết, quá trình Chương Tình báo Thù, quan hệ của Chương Tình với Tạ Tinh Hà, vì sao Ứng Tiểu Nhã bị giết, những điều đó chắc là nội dung ẩn của mật thất, phải đợi đến cuối mới biết.

Lập được kỷ lục mới... hình như cũng hợp lý?

Dù sao cũng là tổ hợp cảnh sát hình sự và pháp y, họ phát hiện ra Ứng Tiểu Nhã bị trúng độc trước một ngày, đã đi lục soát trước kho lưu trữ và phòng thí nghiệm, hai đêm liên tiếp ngủ không ngon, leo cầu thang, mở cửa sổ, cạy ổ khóa và né tránh bảo vệ...

Bọn họ đã trải qua ba ngày vừa mệt mỏi vừa kích thích, bây giờ đã vượt ải cũng không bình tĩnh lại được.

Tiêu Lâu nhớ lại buổi sáng đầu tiên nhìn thấy Ứng Tiểu Nhã, nữ sinh hoảng sợ chạy vào trường, mặc áo len và quần jean, với đôi mắt ướt, ngây thơ như một chú thỏ trắng nhỏ đi lạc vào rừng.

Cô bé đứng ở cuối lớp nắm chặt tay cố kìm nước mắt.

Kỳ thực, nếu Chương Tình không giết cô bé, với lá gan nhỏ như vậy cũng không dám nói gì nhiều, nhưng đáng tiếc không thể tránh được điều xấu này.

Tiêu Lâu hít sâu một cái, liếc nhìn rừng phong trường học lần cuối.

Rừng phong hùng vĩ khi mới đến với thế giới mật thất giờ đây do bị đào bới mặt đất nên cây phong xiêu vẹo, cảnh tượng bạt ngàn lá phong xào xạc rơi xuống đã không còn nữa.

Cậu và Ngu đội sẽ sớm rời khỏi đây, nhìn thấy cảnh này cậu chỉ thấy ngực khó chịu.

Sân trường tốt đẹp đã nhiễm phải quá nhiều máu tươi, Tiêu Lâu không thay đổi được kết cục của thế giưới mật thất, chỉ hi vọng học sinh trong thế giới thực có thể bình an, vô tư, đơn thuần mà trải qua khoảng thời gian học sinh tươi đẹp.

Tạm biệt, Cao trung Phong Lâm.

-Hết chương 35.-

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro