152

Sau mùa hè rực rỡ ấy, năm học thứ 7 trôi qua nhanh như một cái chớp mắt. Họ đã cùng nhau trải qua bao biến cố, đứng cạnh nhau trong những giờ phút đen tối nhất, và giờ đây, buổi dạ tiệc chia tay tại Hogwarts lại như một thước phim tua chậm — đẹp đến ngỡ ngàng.

Nhưng với Mattheo, hôm nay không chỉ là ngày kết thúc.

Hôm nay... là ngày bắt đầu.
    •   

Khi Doona đang cười nói bên nhóm bạn, ánh sáng trong Đại Sảnh bỗng mờ dần, thay bằng màu hoàng kim ấm áp. Trên trần – vốn là phép thuật phản chiếu bầu trời – đột nhiên hiện ra vô vàn ngôi sao, như bầu trời đêm thu tỏa sáng giữa mùa hạ. Cánh cổng hai bên mở ra, từng học sinh Hogwarts đều được mời ra sân trường.

Cả đám đông chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì... một chuỗi pháo hoa đồng loạt bùng lên.

Một con rồng bạc khổng lồ bay vút lên trời, uốn lượn giữa các vì sao, để rồi nổ tung thành hình trái tim lấp lánh. Và khi tiếng nhạc dịu dàng vang lên — giọng đàn violin quen thuộc của Theodore cùng tiếng sáo của Draco – mọi người quay lại thì thấy Mattheo đang đứng giữa bãi cỏ ánh trăng, khoác áo sơ mi trắng, gương mặt căng thẳng đến tội.

— Doona. — Hắn cất giọng. — Lại đây.

Doona quay sang Harry, thì thấy cậu gật đầu. Cả Hermione, Draco, Enzo, Theodore,Ron– tất cả đều cười. Họ biết từ lâu rồi.

Và khi Doona bước xuống, con đường cỏ nơi cô đi qua bỗng rực sáng như có phép màu. Đèn lồng giấy bay lượn xung quanh, một bức phù thủy ánh sáng lơ lửng trên không trung, dần hiện hình ảnh... cô và Mattheo từ năm nhất đến giờ.

Những lần cả hai cãi nhau chí chóe. Những buổi tối ở Thư viện. Ánh mắt hắn nhìn cô giữa hành lang vắng. Cảnh cô ôm hắn khi hắn khóc. Cảnh hắn gào lên vì vết thương của cô.

Cả quá khứ hiện về, khiến Doona đứng chết trân.

Mattheo quỳ xuống.

Cả Hogwarts lặng thinh.

— Tao không giỏi yêu ai, nhưng lại yêu mày đến mức không thể thở được.

— Tao từng bị giam cầm bởi dòng máu, bởi cái tên, bởi cả một thế giới đen tối mà tao sinh ra trong đó. Nhưng rồi... mày xuất hiện. Như một ngọn đèn. Như một cú tát. Như mọi thứ có thể khiến tao muốn sống tử tế lần đầu tiên trong đời.

Hắn mở hộp nhẫn. Viên ngọc đen khắc hình hồ ly – ánh lên lấp lánh như linh hồn cô trong mắt hắn.

— Làm vợ tao, được không? Tao không hứa sẽ luôn dịu dàng, nhưng tao thề sẽ bảo vệ mày cả đời. Dù phải đánh đổi cả thế giới.

Không khí nổ tung. Ai đó la to:
— CẦU HÔN KÌA!! LÀM ƠN GẬT ĐI!!

Hermione khóc luôn. ron thì hét toáng lên như thể cậu mới là người được cầu hôn. Regulus đứng sau cùng, mỉm cười gật đầu.

Nhưng Doona chỉ khoanh tay.

— Không.

— ... Cái gì? — Mattheo đứng bật dậy.

— Tao nói rồi. Tao không dễ cưới thế đâu.

Hắn chết trân. Mặt tái mét.

Một giây.

Hai giây.

— Nhưng... — Cô tiến đến sát hắn, giật lấy hộp nhẫn. — Nếu là mày... thì tao đồng ý.

Hắn thở phào, rồi như mất trí, ôm bổng cô lên xoay vòng vòng giữa tiếng vỗ tay vang rền.

— MÀY MUỐN TAO ĐAU TIM ĐẾN CHẾT HẢ

— chỉ là trêu một chút thôi mà
    •   

Trên cao, pháo hoa vẫn nổ.

Cả nhóm Lumos và Tam giác vàng bật cười rộn rã, nước mắt lăn trên má Hermione vì xúc động. Draco giơ ly nước trái cây cụng ly với Ron, Harry ôm chầm lấy Enzo. Theodore thì vỗ tay không ngừng, miệng cười tươi như nắng hạ.

Xa xa, đứng nơi rìa ánh đèn, Regulus Black khoanh tay, dựa nhẹ vào tường lâu đài, ánh mắt dịu dàng hướng về đôi trẻ đang ôm chặt lấy nhau giữa đêm sao.

— Cuối cùng... — Ông khẽ nói, giọng chứa chan xúc động. — Hai đứa con của ta... đã tìm được ánh sáng thật sự cho riêng mình.

Sirius đứng bên cạnh, cười nửa miệng:
— em nên chuẩn bị tinh thần làm cha vợ đi, em trai.

Regulus bật cười, ánh mắt không rời khỏi Mattheo và Doona — giữa hàng ngàn ánh sao, nơi một lời hứa bắt đầu.

Một chàng trai từng là bóng tối.

Một cô gái sinh ra là ánh sáng.

Một tình yêu lớn lên từ cãi vã, trưởng thành từ hy sinh.

Và rồi... trường Hogwarts không bao giờ quên cái đêm mà Mattheo Riddle cầu hôn Doona dưới hàng ngàn vì sao.

Sau đêm chia tay ấy, Hogwarts khép lại cánh cổng lâu đài cổ kính, nhưng lại mở ra những ngả đường mới cho từng trái tim trẻ tuổi.

Theodore Nott, chàng trai trầm lặng, từng yêu Doona bằng cả tuổi thanh xuân, cuối cùng cũng đã mỉm cười chấp nhận sự thật. Tình yêu của cậu không thua kém Mattheo – chỉ là lặng lẽ hơn. Và cậu biết, điều quan trọng nhất không phải là có được, mà là được thấy người mình yêu hạnh phúc.

Thật kỳ lạ, vào năm cuối ấy, trong một lần cùng làm việc nhóm về độc dược, Theodore đã bị một ánh mắt khác đánh gục — Daphne Greengrass. Mái tóc bạch kim, giọng nói đanh đá nhưng sâu sắc và chín chắn đến bất ngờ. Và thế là... một Theodore Nott từng mang vết thương âm thầm, cuối cùng cũng học được cách được yêu lại – lần nữa, một cách lành lặn hơn.

Còn Draco Malfoy – cậu hoàng tử Slytherin ngạo nghễ ngày nào – lại bất ngờ là người đầu tiên ổn định. Khi cả bọn còn bối rối chọn đường, Draco đã chắc chắn chọn Astoria Greengrass, cô gái có nụ cười dịu như nắng chiều tháng Tư và lòng kiên nhẫn đủ lớn để lắng nghe mọi vết nứt trong cậu.

— "Tao yêu Astoria... vì cô ấy không cần tao hoàn hảo. Chỉ cần tao... biết mình sai và muốn thay đổi."

Ron và Hermione, sau hàng loạt những trận cãi nhau nảy lửa, cuối cùng cũng không thể phủ nhận rằng họ chính là định mệnh của nhau. Hermione luôn cần một người khiến cô bật cười. Ron cần một người khiến cậu tin rằng mình xứng đáng. Và họ đã tìm được điều đó — từ năm thứ bảy, họ không còn là bạn thân... mà là người yêu.

Harry Potter — chàng trai mang vết sẹo nổi tiếng, người đã lớn lên giữa tổn thương và hy sinh — cuối cùng cũng học được cách để sống cho riêng mình. Và người dạy cậu điều đó không ai khác ngoài Ginny Weasley. Mạnh mẽ, sôi nổi, dám yêu và dám chiến đấu. Họ bước ra khỏi chiến trường, không còn là người hùng nữa, mà là... một đôi tình nhân bình thường với những ước mơ rất thật.

Enzo, trong năm học thứ 7, cậu bắt đầu cảm thấy rung động với một cô gái Gryffindor tên là Clara. Mối quan hệ của họ mới chỉ chớm nở, những ánh nhìn và nụ cười thoáng qua khiến trái tim Enzo khẽ đập nhanh hơn, mang đến cho cậu một cảm giác ngọt ngào nhưng còn đầy tò mò và hứa hẹn.

Còn Doona và Mattheo — câu chuyện tình yêu lớn lên từ sự hi sinh và trưởng thành bằng nước mắt — đã đặt một dấu chấm than tuyệt đẹp giữa pháo hoa cầu hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro