41

Trăng bạc lơ lửng trên cao, rọi ánh sáng nhợt nhạt xuống khoảng trống giữa khu rừng. Không khí lạnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ cả tiếng gió lướt qua tán lá. Giữa vùng sáng đó, năm bóng người đứng im lặng.

Draco. Theodore. Enzo. Mattheo. Doona.

Lumos Noctis.
Một nhóm được sinh ra từ bóng tối, trung thành với ánh sáng.

— "Chúng ta tập thần hộ mệnh." — Theodore lên tiếng trước, giọng trầm và ngắn gọn. "Kiểm tra năng lượng và kiểm soát."

— "Để làm gì?" — Draco nhíu mày. "Đuổi mấy bóng ma buồn tình?"

— "Để bảo vệ nhau." — Enzo đáp, không hề đùa giỡn. "Và bảo vệ Doona."

Mọi ánh nhìn dồn về phía cô gái đang đứng hơi lùi lại phía sau. Doona không phản ứng, ánh mắt chỉ thoáng lướt qua họ rồi dừng lại nơi Mattheo — kẻ luôn lặng im nhưng chưa từng rời mắt khỏi cô.

— "Tao trước." — Theodore nhấc đũa. "Expecto Patronum."

Một luồng sáng bạc vút lên, thành hình một con sói oai vệ, lao quanh khu trống với sức mạnh rõ rệt. Nó gầm nhẹ rồi tan dần.

Draco nhếch môi.

— "Tao không định chơi trò khoe khoang... nhưng được."
Đũa vung lên, và một con rồng nhỏ bằng bạc hiện ra, quẫy đuôi quanh cậu như muốn chứng minh dòng máu thuần chủng.

Enzo bước lên sau.

— "Expecto Patronum."
Một chim ưng bạc tung cánh giữa trời, vụt lên và biến mất như làn khói.

Cuối cùng, ánh mắt họ lại rơi vào Doona.

Cô không nói. Chỉ nhắm mắt, tay siết chặt đũa phép. Một ký ức ùa về: vòng tay cha, hơi thở ấm áp, tiếng thì thầm rằng ông sẽ luôn ở đó để bảo vệ cô.

Cô thì thầm:
— "Expecto Patronum."

Ánh sáng vút ra từ đầu đũa. Đầu tiên là một hình dáng mơ hồ... rồi chín chiếc đuôi mềm mại vung lên trong bóng sáng rực rỡ.

Một cửu vĩ hồ xuất hiện — dáng đi uyển chuyển, ánh mắt như dõi vào linh hồn người đối diện. Nó bước vòng quanh Doona, thân thể nhẹ như sương, như ánh trăng rơi.

Sự im lặng bao trùm cả nhóm.

— "...Từ bao giờ?" — Mattheo là người đầu tiên lên tiếng, thấp giọng.

Doona không nhìn hắn, ánh mắt vẫn đặt lên sinh vật sáng ngời trước mặt.

— "Từ khi tao hiểu... cha tao đã chết để giữ mạng cho tao"

Con hồ ly vút lên, rồi tan thành hàng vạn hạt bạc rơi xuống như tuyết.

Mattheo bước một bước đến gần, mắt không rời cô.

— "Không ai trong có Patronus kiểu đó."
Giọng hắn khẽ, nhưng không giấu nổi sự ngờ vực pha trộn tò mò. Cửu vĩ hồ — không phải một Patronus bình thường.

Draco cau mày. Enzo nheo mắt. Theodore lặng im, không bình luận.

Mattheo vẫn nhìn cô, ánh sáng bạc còn vương trên tóc Doona.

Và trong lòng hắn, lần đầu tiên có thứ gì đó... vang lên rất khẽ — không phải phép thuật, mà là bản năng.

Buổi sáng hôm sau, không khí trong Hogwarts trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Sau sự kiện trong tiết Tiên Tri hôm qua, khi Mattheo tát Umbridge ngay trong lớp học, mọi thứ đã thay đổi. Và sự thay đổi đó không phải là điều tốt đẹp.

Ngay khi các thành viên của nhóm Lumos bước vào lớp học, cảm giác lạnh lẽo và căng thẳng bao trùm không gian. Mọi ánh mắt đều hướng về họ, và ngay cả những học sinh không liên quan cũng có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí.

Umbridge, đứng trước bục giảng, không mỉm cười như bình thường. Thay vào đó, ánh mắt bà ta chứa đựng sự căm ghét, một sự trả thù tàn nhẫn.

— "Các học sinh của tôi..." — Umbridge bắt đầu, giọng nói đanh thép vang lên trong lớp. — "Tôi muốn các em hiểu rằng không phải ai cũng có thể hành động mà không phải trả giá."

Bà ta đảo mắt qua nhóm Lumos, mỗi lời nói đều nhắm vào họ.

— "Và chắc chắn, hành động vô lễ của một số học sinh trong lớp học trước đây không thể bỏ qua." — Umbridge nói, đôi mắt đen của bà ta nhìn chằm chằm vào Mattheo và Doona. — "Tôi luôn tin rằng kỷ luật phải được duy trì. Vậy thì... chúng ta sẽ có một bài học mới hôm nay."

Với một cái vẫy tay, bà ta khiến một tấm bảng to hiện ra phía sau bà. Tấm bảng có ghi rõ: "Công Cụ Phạt Khắc Nghiệt".

— "Hôm nay, tất cả các em sẽ đối mặt với một bài học về phép thuật... không thể thô bạo hơn. Các em sẽ thực hiện những bài tập thử thách kỷ luật. Tôi hy vọng các em hiểu được rằng, những kẻ không tuân thủ sẽ phải trả giá."

Một sự im lặng bao trùm cả lớp học, chỉ có âm thanh của cái bảng chạm xuống đất vang lên một cách đáng sợ.

Doona nhìn Mattheo, cảm giác lo lắng dâng trào trong lòng. Cô biết bà ta đang cố gắng giày vò họ. Nhưng thay vì lo sợ, Doona chỉ khẽ gật đầu, như muốn thể hiện rằng cô không sợ bà ta. Mattheo nhìn thấy, ánh mắt của hắn cũng lộ rõ sự bực tức nhưng không nói gì, chỉ lặng lẽ chuẩn bị cho thử thách sắp tới.

Umbridge bước về phía nhóm Lumos, bà ta liếc nhìn từng người một như thể muốn chọn ra đối tượng để trừng phạt. Cuối cùng, ánh mắt bà ta dừng lại ở Doona.

— "Hãy thử xem mày có thể làm được gì không." — Bà ta nói, giọng lạnh lùng.

Doona không trả lời ngay lập tức, cô không muốn để bà ta thấy mình run sợ. Cô chỉ đứng thẳng người, chuẩn bị cho mọi thử thách mà bà ta sắp đưa ra.

Umbridge khẽ ra hiệu cho một học sinh đứng bên cạnh bà ta. Cậu học sinh đó lập tức cầm một cây gậy phép lên và tạo ra một cái vòng tròn phép thuật xung quanh Doona.

— "Thử thách đầu tiên của mày là vượt qua vòng tròn này mà không làm sai phép. Nếu mày làm sai, sẽ phải chịu hình phạt." — Umbridge tuyên bố.

Doona không cần phải nghĩ lâu. Cô đưa tay lên, vận dụng phép thuật mà cô đã học từ lâu, nhưng cũng không quên cảnh giác với sự xuất hiện của những công cụ cấm.

Ngay khi cô bắt đầu thi triển phép thuật, một cảm giác lạnh lẽo ùa vào cơ thể cô, như thể có một bóng đen đang bao phủ. Cô hít một hơi thật sâu và thực hiện phép thuật của mình, khiến ánh sáng bạc phát ra từ bàn tay cô, dập tắt mọi thứ xung quanh.

Nhưng trước khi phép thuật hoàn thành, Umbridge ngay lập tức ra lệnh cho học sinh phía sau cô thay đổi quy tắc. Những đường phép thuật đột ngột bị thay đổi, khiến phép thuật của Doona bị tắc nghẽn, và cô ngã xuống sàn.

Không có thời gian để Doona kịp đứng dậy, bà ta lại ra hiệu cho một loạt phép thuật khác nhắm vào nhóm Lumos. Cô bị vướng vào các vòng phép nguy hiểm, nhưng Mattheo, với sự quyết tâm trong ánh mắt, nhanh chóng bật dậy và dùng phép bảo vệ.

— "Protego!" — Mattheo hét lên, tạo ra một lá chắn phép mạnh mẽ bảo vệ Doona

Umbridge nhìn thấy sự phản kháng của hắn, mặt bà ta càng trở nên nhăn nhó.

— "Hừ, đáng tiếc là các em không hiểu quy tắc của tôi." — Bà ta lạnh lùng nói, đôi mắt sắc bén như dao.

Nhóm Lumos đã đứng lên, không để cho Umbridge dễ dàng áp đảo. Một cuộc chiến không lời giữa họ và bà ta đã bắt đầu, nhưng ai cũng biết rằng họ sẽ phải kiên cường hơn rất nhiều để có thể vượt qua sự trả thù của Umbridge.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro