02
"Anh là..."
"Cậu muốn làm giả pheromone à?"
Hai người nói cùng một lúc.
Kim Jiwoong không quen biết gì Seok Matthew. Dựa trên nguyên tắc vô tri hưởng thái bình, vốn dĩ anh có thể nhắm mắt bỏ qua. Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, anh lại quyết định vươn tay nắm lấy kíp nổ phát ra tia lửa này.
Seok Matthew cũng khựng lại theo, không nói lời nào, con người cậu sáng đến kinh người.
Cậu phân hoá ở tuổi mười sáu hoa nở, kết quả cậu là Beta. Beta là nhóm đại đa số vô vị trong thế giới này, họ không ngửi được mùi pheromone, không thể hiểu được sự hấp dẫn độc nhất vô nhị giữa AO, nhưng lại có thể cảm nhận được tính đàn áp từ Alpha.
Seok Matthew đến Hàn Quốc chưa được bao lâu, tính cách sáng sủa, chưa từng có ai đàn áp cậu như vậy. Dưới cái nhìn chăm chú của Alpha, Seok Matthew còn trong suốt hơn cả sứa, nước mắt cũng sắp trào ra rồi.
Kim Jiwoong nhìn cậu, thầm nghĩ: Cứ như thể anh tồi lắm vậy.
"Tôi hơi tò mò, cậu muốn giả thành giới tính nào?" Alpha tiến về phía trước nửa bước, kéo khoảng cách gần hơn một chút nữa: "Alpha? Hay Omega?"
Seok Matthew vốn định nói tôi chỉ xịt thử mà thôi, không có ý gì khác, nhưng câu hỏi hai chọn một của Kim Jiwoong lại như thao túng tâm lý, cậu lùi về sau, chống tay lên bồn rửa, vô thức lẩm bẩm: "Omega..."
"À." Kim Jiwoong dừng lại, mỉm cười với cậu: "Vậy chắc người cậu thích là Alpha rồi."
Trường quay chính ghi hình như cách xa nơi này hơn gấp ngàn vạn lần, chỉ còn lại hai người họ giữa một tấc vuông. Gió mây xoay vần ngoài cửa sổ như điềm báo cho giông tố đang tới gần.
Seok Matthew quay đầu đi, không thừa nhận, cũng chẳng phủ nhận. Thế nên Kim Jiwoong biết mình đã đoán đúng hơn phân nửa.
"Vậy cậu có biết có một cách thu được mùi giống pheromone hơn cả nước hoa không, Seok Matthew ssi?"
Kim Jiwoong vươn tay, lướt từ cằm Beta xuống, anh chỉ vào vị trí giao nhau giữa cổ và xương quai xanh ra hiệu rồi nghiêng đầu. Ở tư thế này, giữa hai người họ gần như không còn khoảng cách, Kim Jiwoong cất lời: "Thật ra là giống với Omega, chỉ cần Alpha cắn lên..."
Kim Jiwoong khựng lại.
Giọt nước mắt mà Seok Matthew nén lại, lóng la lóng lánh, nhẹ như hạt bụi, cuối cùng cũng rớt xuống mu bàn tay anh.
—— Không ổn rồi, anh đùa ác quá.
Kim Jiwoong bỗng tỉnh táo lại. Anh đứng thẳng dậy, thấy Seok Matthew đang nghiến chặt răng, im lặng trừng anh. Người cậu đỏ bừng từ trán đến chóp mũi, áo khoác tuột từ bả vai xuống một nửa. Tình trạng hỗn loạn, như thể Kim Jiwoong đã đóng trọn vai ác và "làm này làm kia" Seok Matthew. Trước khi tham gia chương trình, công ty của Kim Jiwoong đã đặc biệt dặn dò, chuyện quan trọng nhất là xào CP, chuyện quan trọng thứ hai là không gây thù chuốc oán với ai... Bây giờ có vẻ như anh đã hoàn toàn quên mất chuyện này ngay từ tập đầu tiên.
Việc đã đến nước này, an ủi người ta cũng là cả vấn đề. Kim Jiwoong sắp xếp ngôn ngữ một cách khó khăn: "Xin lỗi cậu, tôi không có ý đó, cậu đừng để bụng. Tôi xin thề mình sẽ tuyệt đối, tuyệt đối giữ bí mật giúp cậu, tin tôi đi, ừm? Tên tôi là..."
"Em nhớ tên anh."
Kim Jiwoong thoáng sửng sốt: "Gì cơ?"
Seok Matthew sụt sịt, cố kìm lại nước mắt, nghiêm túc nói: "Em nhớ tên anh, anh là người duy nhất không mặc áo trong ở sân khấu đầu tiên..." Cậu dừng ở đó, mím môi do dự hồi lâu, ngượng ngùng kiểm tra bảng tên dán trên eo của người trước mặt rồi mới ấp úng nói: "Kim Jiwoon, hyung."
Sau đó cậu ngẩng đầu, nở một nụ cười không chút phòng bị, nói tiếp: "Em tin anh, Jiwoon hyung."
Kim Jiwoong đối mặt với cậu một lát, bỗng nhiên vươn tay ra phía sau.
Seok Matthew chỉ nhìn thấy động tác này, không biết rằng anh muốn ấn chặt miếng dán ức chế pheromone bị bong ở gáy mình. Nơi ấy đón nắng xuân, vừa nóng lại vừa mềm. Hai mươi phút vừa trôi qua nhanh như một viên đạn rời nòng, đòn sát thương của hai người đều trúng chỗ hiểm, khiến đối phương phải chịu thương tích. Kim Jiwoong cụp mắt, một lúc lâu sau mới chậm rãi thu tay lại, ừ một tiếng đồng ý.
Anh trở thành Jiwoon hyung độc nhất vô nhị của Seok Matthew.
.
Kim Jiwoong không rõ mình chơi trò tin tưởng này với Seok Matthew với thân phận gì.
Anh lớn nhạy cảm hơn em trai, cũng giỏi che giấu hơn em. Trong khi anh ở dưới mạch nước ngầm mãnh liệt, Seok Matthew vẫn có thể rảo bước trên mặt băng bằng phẳng.
Sau một thời gian dài, Kim Jiwoong nhận ra rằng Seok Matthew sẽ không tra hỏi, cũng chẳng để ý gì. Khi đó anh mới biết Beta được ở điểm khá tin người, làm bạn với anh mà chẳng lo anh xì ra bí mật của cậu. Nhưng thế thì chán quá. Bây giờ mỗi khi các thực tập sinh khác bưng đĩa tới, ngạc nhiên nói "Hai người hơn kém nhau bốn tuổi mà quan hệ tốt như bạn bằng tuổi ấy nhỉ", Kim Jiwoong bắt đầu ám chỉ với ý đồ riêng: Có lẽ là vì tôi là người bảo vệ bí mật của Seok Matthew.
Người hỏi chuyện sẽ lập tức cắn câu, thuận theo hỏi tiếp: Bí mật gì thế?
Sau đó Kim Jiwoong đặt bát xuống: Nói ra thì dài lắm...
Seok Matthew ngồi bên cạnh đang vùi đầu ăn, nghe Kim Jiwoong nói vậy thì sặc cả cơm, nhảy dựng lên muốn bịt miệng anh khiến anh cười nghiêng ngả, vươn tay qua ôm eo cậu.
Có lẽ chỉ có đúng một lần, Kim Jiwoong nói ra từ "bí mật" mà người hỏi chuyện lại chỉ mỉm cười. Kim Jiwoong đoán người này không có hứng thú với Seok Matthew, nhưng anh vừa nghiêng đầu đã thấy nhân vật chính ngừng ăn, ngẩng mặt nói chuyện với nụ cười thoải mái mà rực rỡ.
Chẳng hiểu sao Kim Jiwoong lại thấy khó chịu, anh quay qua nhìn người kia.
Hoá ra là Sung Hanbin của K Group.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro