#5
Hắn ngồi mân mê lọn tóc nâu mềm mại trên tay, đưa mắt cưng chiều nhìn người con gái nhỏ bé trong lòng.
" Dương à" Nhỏ ngước mặt mỉm cười nhìn hắn, nũng nịu gọi tên hắn.
" Chuyện gì?" Hắn bình thản hỏi, trong khi tay thì luồn vào bên trong áo nhỏ.
Gương mặt nhỏ đỏ lên trong thấy, nhưng cứ mặc cho tay hắn vuốt ve da thịt, nhỏ nghiêng đầu hỏi hắn.
" Đến bây giờ em vẫn không hiểu, tại sao lại anh lại yêu em?"
À, thì ra là nhỏ nhắc đến chuyện của năm cuối cấp của hắn và nhỏ. Lúc đó, nhỏ là một cô gái bình thường đến gần như vô hình còn hắn nổi bật hơn cả nắng.
Hắn nhướng mày kiếm nhìn nhỏ. Chậm chạp trả lời.
" Tại vì em đặc biệt..."
Hắn đang nói, liền bắt gặp vẻ mặt đầy mong chờ của nhỏ, trong mắt liền hiện hữu ý cười.
Hắn lại nói tiếp, nhưng lại làm cho gương mặt nhỏ nhắn kia biến đen.
" ... Ngu ngốc"
" Anh!--- Ưm~"
Nhỏ còn chưa kịp xù lông, đã bị hắn đem nhốt trong mê loạn.
...
Nhỏ mãi về sau cũng không biết, chính hành động chống đối đám côn đồ để giúp hắn một cách cực kỳ ngớ ngẩn đã biến nhỏ thành một người đặc biệt.
Chính sự quan tâm của nhỏ đã in sâu vào tâm trí hắn.
Chính sự ngốc nghếch của nhỏ khiến hắn vui vẻ.
Chính sự đáng yêu của nhỏ khiến hắn lay động.
...
...
...
----Goodbye
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro