Phần 7 : Đông Hoa - Phượng Cửu


# 44 : 

Phượng Cửu và Đông Hoa cãi nhau

Đế quân : Nàng nấu cá sốt chua ngọt cho Tô Mạch Diệp ăn .

Phượng Cửu : Ngày mai thiếp cũng sẽ nấu cho chàng .

Đế quân : Hơn nữa lại còn nhảy múa cho hắn xem .

Phượng Cửu : Ngày mai thiếp cũng sẽ nhảy múa cho chàng xem .

Đế quân : Đi hẹn hò với hắn mà không mang ta đi cùng .

Phượng Cửu : Chàng thôi than vãn đi. Nếu không vui như vậy, chàng cũng có thể tự đi nhảy múa cho hắn xem, đi hẹn hò với hắn mà không mang thiếp đi cùng, thế là công bằng chứ gì !

Đế quân im lặng một hồi lâu : Ta có thể nấu cá sốt chua ngọt cho hắn ăn .

Phượng Cửu : "..."


# 45 :

Không biết Đông Hoa nghe được ở đâu rằng Phượng Cửu có trù nghệ rất khá, vì thế ngày nào cũng gọi Phượng Cửu đến nấu cho mình ăn .

Cuối cùng Phượng Cửu cũng không thể chịu đựng được nữa, vùng lên phản kháng :Cho dù Đế quân ngài có danh phận địa vị cao thế nào đi chăng nữa, thiếp tốt xấu gì cũng là Đế cơ của Thanh Khâu, làm sao lại ngày ngày đi nấu ăn cho chàng như thế này được !

Đông Hoa : Ta không bận tâm chuyện đó, nàng để tâm sao ?

Phượng Cửu : Phải, thiếp để tâm đấy .

Đông Hoa :Ồ , vậy phiền nàng cho ta xin bát cơm nữa !

Phượng Cửu : ...


# 46 : 

Một ngày nọ, Phượng Cửu phàn nàn với Đông Hoa : Đế quân, chàng không yêu thiếp !

Đế quân (bất lực) : Sao nàng có thể nói vậy ?

Phượng Cửu : Cô phụ thiếp cho dù bận thế nào cũng đều đặn làm ba bữa cơm cho cô cô, nhưng chàng chẳng bao giờ làm cơm cho thiếp cả .

Đế quân : Ngoan nào, ta sẽ nấu cá sốt chua ngọt cho nàng .

Phượng Cửu (khóc ròng) : Đế quân , chàng thực ra không hề yêu thiếp ...


# 47 : 

Một ngày nọ , Đế quân và Phượng Cửu đang dùng trà .

Phượng Cửu : Hôm qua cá cược với Tiểu Yến tráng sĩ , thiếp thua mất rồi .

Đông Hoa ( nhướn mày ) : Ồ ? Cá cược ?

Phượng Cửu : Thiếp sẽ phải chuẩn bị cơm cho hắn trong vòng một tháng .

Đế quân vừa chau mày , Phượng Cửu nói tiếp : Bằng món cá sốt chua ngọt của chàng .

Đông Hoa : ...


# 48 :

Tại cung Thái Thần .

Phượng Cửu ( vừa nấu xong ) : Đế quân , mùi vị thế nào ?

Đông Hoa ( một tay cầm kinh Phật một tay cầm đũa ) : Ừm .

Phượng Cửu : Đế quân , món mà thiếp nấu , mùi vị thế nào ?

Đông Hoa : Hừm ?

Phượng Cửu ( chờ mong ) : Đế quân , có ngon không ?

Đông Hoa ( ngẩng đầu lên ) : Ừm , quá mặn , quá nhiều muối .

Phượng Cửu : ...

Ngày hôm sau , Đông Hoa bị Phượng Cửu bắt xuống bếp .

Đế quân ( đặt xuống một đĩa đồ ăn ) : Tiểu Bạch , thử đi .

Phượng Cửu ( nhăn mặt ) .

Đế quân : Hửm ?

Phượng Cửu ( nghĩ đến cô cô và cô phụ ) : Bởi vì là đồ chàng nấu ...

Đế quân : Tiểu Bạch, dù là người hay là cáo, khẩu vị của nàng đều rất đặc biệt nhỉ ?

Phượng Cửu : ...


# 49 :

Cuối cùng một ngày nọ Phượng Cửu cũng có dũng khí để nói với Đế quân hết những khiếm khuyết của ngài , mong ngài có thể thay đổi .

Thiếp cảm thấy Đế quân da mặt hơi dày .

Sau khi nói xong , Phượng Cửu có chút áy náy , nói thẳng như vậy không biết có làm tổn hại đến lòng tự tôn của Đế quân không ?

Đế quân đang câu cá , liếc nhìn nàng một cái : Ừ , quan sát tốt đấy .

Có thể làm gì trước một người đàn ông không cần liêm sỉ đây ?


# 50 : 

Phượng Cửu ( nhìn chằm chằm thanh Thương Hà kiếm của Đông Hoa ) : Đế quân , có một kẻ phàm trần tên gọi Đường Thất đã khiến thiếp phải trải qua bao đau khổ như vậy . Chàng nhất định phải trả thù cho thiếp "

Đông Hoa : Tiểu Bạch , ý nàng là, sau khi lấy ta , nàng đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ ?

Phượng Cửu : ... Thiếp không có ý đó ...

Đông Hoa : Vậy ý nàng là gì ?

Phượng Cửu : Ý thiếp là những đau khổ phải trải qua trước khi lấy chàng ! Đế quân , thiếp là Đế hậu của chàng kia mà !

Đông Hoa : Nhưng Đường Thất là mẹ đẻ của ta .

Phượng Cửu : ...


# 51 : 

Phượng Cửu : Đế quân , chúng ta không thể ở bên nhau , bởi vì chúng ta cùng một mẹ - Đường Thất ."

Đông Hoa : Đừng ngớ ngẩn như vậy , chúng ta không có quan hệ huyết thống . Đường Thất là mẹ đẻ của ta , nhưng mà là mẹ kế của nàng .


# 52 : 

Phượng Cửu và Đông Hoa đang thảo luận vấn đề tình cảm .

Phượng Cửu : Đế quân , chàng đối với thiếp là nhất kiến chung tình hay là mưa dầm thấm lâu ?

Đông Hoa : Mưa dầm thấm lâu .

Phượng Cửu : Thiếp đối với chàng là vừa gặp đã yêu đấy .

Đông Hoa (liếc sang) : Để mà vừa gặp đã yêu được thì đối phương nhất định phải có ngoại hình ưu tú mới được .

Phượng Cửu : ...


# 53 : 

Phượng Cửu ( không vui nhìn con muỗi trên chân mình ) : Thiếp rất ghét mùa hè, nơi nơi đều là muỗi cả .

Đông Hoa : Tại sao ta lại không bị đốt nhỉ ?

Phượng Cửu lập tức chớp lấy cơ hội phản công : Bởi vì da mặt ngài dày đến nỗi muỗi cũng không xuyên qua nổi .

Đông Hoa : Thực ra ta cũng đang nghĩ đến một vấn đề .

Phượng Cửu : Là vấn đề gì ?

Đông Hoa : Tiểu Bạch , nàng có nghĩ những con muỗi này hút máu của nàng sẽ bị hạ thấp IQ không ?

Phượng Cửu : ...


# 54 : 

Đông Hoa : Nàng chuẩn bị đi làm cơm đấy à ?

Phượng Cửu ( bất mãn ) : Ngày nào thiếp chẳng là người làm cơm .

Đông Hoa : Được rồi, ta cũng thấy là nàng rất vất vả... vì thế hôm nay ta sẽ làm cơm .

Phượng Cửu : Được , chàng sẽ nấu món gì ?

Đông Hoa ( suy nghĩ một lúc lâu ) : Cá sốt chua ngọt đi , ta nấu món này khá được đó .

Phượng Cửu ( gượng cười ) : Đế quân , thiếp thấy chàng đọc kinh Phật mệt rồi... hay là... vẫn để thiếp nấu đi...


# 55 : 

Ngày hôm nay trời không có gió , vô cùng thích hợp để buông cần bên ao Phấn Đà Lợi .

Phượng Cửu : Đế quân , chàng đã làm xong bài tập về nhà của thiếp rồi sao ?

Đông Hoa : Yến Trì Ngộ đang làm .

Phượng Cửu : Chàng lại bắt nạt hắn ?

Đông Hoa ( điềm tĩnh lật một trang kinh Phật ) : Hắn đến thách đấu với ta .

Phượng Cửu : Có phải hai người thách đấu ai thua sẽ phải làm bài tập cho thiếp không ? Sau đó Tiểu Yến thua ?

Đông Hoa ( trên mặt khắc lên bốn chữ nàng - quá - ngây - thơ ) : Ta chỉ nói nếu hắn làm hết bài tập về nhà cho nàng , ta sẽ nhận lời thách đấu của hắn . Đương nhiên hắn lập tức đi làm .

Phượng Cửu ( ngạc nhiên ) : Bài...tập...ba...tháng... ah... chàng để hắn làm một mình sao ? Chàng còn có lương tâm không ?

Đông Hoa : Ta đương nhiên có rất nhiều lương tâm . Thực ra , ta phát hiện ra...

Phượng Cửu : Phát hiện ra chuyện gì ?

Đông Hoa : Rằng trên đời này nàng chưa phải là kẻ ngốc nhất .

Phượng Cửu : ...


# 56 :

Phượng Cửu đang cầm một cuốn sách , nhìn chăm chú .

Đông Hoa : Nàng đang xem gì thế ?

Phượng Cửu : Ở phàm giới có một môn gọi là yoga , thiếp vẫn là nên tự xuống xem một chút .

Ngày hôm sau , Phượng Cửu trở về với vẻ mặt thất bại .

Đông Hoa : Đã xảy ra chuyện gì ?

Phượng Cửu : Thiếp đi học yoga , trước tiên thầy bảo hãy nhắm mắt lại và thư giãn...

Đông Hoa ( liếc sang ) : Sau đó ?

Phượng Cửu : Khi thiếp thư giãn rồi... liền ngủ gật...

Đông Hoa ( bình tĩnh nói ) : Quả thực chỉ có nàng mới có thể làm ra chuyện này .

Phượng Cửu : ...


# 57 :

Gần đây Đế quân được mời tới Tây Thiên giảng đạo trong ba tháng. Ngày ngài đi, Phượng Cửu miễn cưỡng tiễn ra đến Nam Thiên Môn : " Chàng thực sự phải đi tới ba tháng , lâu đến vậy sao ?"

" Ừ . "

" Bớt một ngày cũng không được ? "

" Ừ . "

" Ba tháng , rất lâu đó . "

" Ừ . "

" Chàng đi lâu như vậy , còn bài tập về nhà của thiếp thì sao ? Ai sẽ làm chúng đây ? "

" Ta đã giúp nàng làm bài tập về nhà trong ba tháng tới rồi . "

" Sao chàng không nói sớm hơn ? Thiếp về ngủ tiếp đây ."

"..." ( ba chấm không đủ diễn tả , cái này phải ngàn chấm mới đúng ! )


# 58 :

Đế quân đưa Phượng Cửu đi thăm thú nhân gian , sau cùng phải vào một tửu quán tá túc một đêm .

Phượng Cửu : Đế quân , tại sao nơi này lại chỉ còn đúng một phòng trống , hơn nữa phòng trống này lại chỉ còn đúng một cái giường kia chứ ?

Đông Hoa : Nàng có thể ngủ dưới sàn .

Phượng Cửu : ...

Đông Hoa : Ta đùa thôi , chúng ta có thể nằm chung , ta không ngại đâu .

Phượng Cửu : Như vậy còn gì là thanh danh của thiếp !

Đông Hoa : Thế thì nàng ngủ dưới sàn đi .

Phượng Cửu : ...

Cuối cùng , Phượng Cửu đành miễn cưỡng hi sinh thành danh , nằm chung giường với Đế quân một đêm .


# 59 :

Đế quân đưa Phượng Cửu đi thăm thú nhân gian , sau cùng phải vào một tửu quán tá túc một đêm. Đế quân nói tất cả các phòng đều đã chật kín , vì thế Phượng Cửu không còn cách nào khác lại phải ở cùng một phòng với Đế quân .

Phượng Cửu : Đế quân , ngài nói tất cả các phòng đều đã chật kín , nhưng tại sao thiếp chẳng nhìn thấy một ai cả ?

Đông Hoa ( chậm rãi trả lời ) : Đúng là không có ai .

Phượng Cửu : ???

Đông Hoa : Nhưng ta đã đặt tất cần câu và kinh sách vào đầy những phòng khác , vì thế chỉ còn phòng này trống thôi . Tiểu Bạch , ngủ đi .

Phượng Cửu : ...


# 60 : 

Phượng Cửu : Đế quân , ngài không thể đối xử với thiếp tốt một chút được sao ?

Đông Hoa : Ta đối xử với nàng còn chưa đủ tốt à ?

Phượng Cửu : Ngài lúc nào cũng bắt nạt thiếp .

Đông Hoa : À , ta nghe nói có câu hát " đánh là thương mắng là yêu " , cơ bản là như thế đi .

Phượng Cửu : ...

 ( Tiểu tiên cũng nghe nói ở phàm giới có câu " Thương cho roi cho vọt ; Ghét cho cụt cho què " ! )


# 61 :

Phượng Cửu ( cầm kinh sách lên ngắm nghía ) : Đế quân , thiếp không hiểu chỗ này , chàng giảng cho thiếp được không ?

Đông Hoa : Đơn giản như vậy cũng không hiểu , sao nàng có thể ngốc đến thế nhỉ ?

Phượng Cửu ( tức giận ) : Thiếp không ngốc .

Đông Hoa : Chính xác . Nàng không ngốc .

Phượng Cửu : Vì thế , chàng sẽ rút lại lời vừa nói ?

Đông Hoa : Mà là rất ngốc .

Phượng Cửu : ...


# 62 : 

Đêm khuya thanh vắng .

Phượng Cửu ( nói mớ ) : Đông Hoa xấu xa ! Mặt dày ! Xấu bụng ! Ngày ngày chỉ biết bắt nạt ta , sai vặt ta ! Chẳng hiểu gì về tư tình nữ nhi . Nấu cá sốt chua ngọt dở tệ , lại còn bắt ta ăn . Ta ghét chàng !

Đông Hoa : ... ( " tổn thương " sâu sắc )

Ngày hôm sau , trong lúc ăn sáng .

Phượng Cửu : Đế quân , những thứ này là... ?

Đông Hoa : Ta đặc biệt làm đấy . Ba đĩa cá sốt chua ngọt nàng thích , một đĩa buổi sáng , đĩa kia bữa trưa , còn lại bữa tối . Đây là phần thưởng cho nàng vì tối qua đã tận tình chăm sóc ta .

Phượng Cửu ( khóc ròng ) : Đế quân, thiếp có chỗ nào đắc tội ngài sao ?

Đông Hoa : Ta đã nói đây là phần thưởng kia mà . Nếu tối nay nàng còn phát huy , ngày mai ta sẽ tiếp tục nấu nhiều hơn cho nàng ăn . ( cứ thử nói xấu ta xem ! )

Phượng Cửu : ...


# 63 : 

Phượng Cửu ( chạy đến chỗ Đông Hoa đang làm gốm) : Đế quân , cô phụ đưa cô cô và cục bột đi Tuấn Tật Sơn chơi kìa .

Đông Hoa ( không buồn nhìn lên ) : À .

Phượng Cửu ( xắn tay áo , tiếp tục ám chỉ) : Đế quân , Liên Tống Quân cũng đưa Thành Ngọc đi Phương Hồ Tiên Sơn chơi rồi .

Đông Hoa ( không buồn nhìn lên ) : À .

Phượng Cửu : Đông - Hoa - Đế - quân

Đông Hoa ( cuối cùng đã hiểu ra ) : Được rồi . Chúng ta cũng sẽ ra ngoài chơi .

Phượng Cửu (mắt sáng lấp lánh) .

Ở trong khu vườn đằng sau cung Thái Thần .

Đông Hoa ( cầm kinh Phật chuẩn bị buông cần câu ) : Chúng ta đã ra ngoài rồi , nàng cứ tự nhiên chơi đi nhé .

Phượng Cửu : ... 


# 64 : 

Phượng Cửu : Đế quân , luyến vật phích là gì ?

Đông Hoa: ...có lẽ chỉ kẻ yêu thích những động vật nhỏ chăng ?

Phượng Cửu : À , ra là vậy , vậy còn đoạn tụ ?

Đông Hoa : ...có lẽ chỉ những kẻ nam nhân thích một nam nhân khác .

Phượng Cửu : Oa , vậy là chàng thực sự thích Liên Tống Quân ư ?

Đông Hoa : Nàng nghe những thứ nhảm nhí này từ đâu vậy ?

Phượng Cửu : Những chuyện này đều có trong bộ Tam sinh tam thế Chẩm thượng thư .

Đông Hoa ( bình tĩnh nâng Thương Hà kiếm ) : Lũ phàm nhân này chán sống rồi , ta đi xử lý bọn chúng một lát .

Phượng Cửu : Khoan đã , thiếp vẫn còn một câu hỏi , thế nào là khẩu vị nặng ?

Đông Hoa ( đặt Thương Hà kiếm xuống ): Ờ , cái này ta có thể dạy nàng .


# 65 : 

Cổn Cổn : Phụ quân... người đang giúp mẫu thân làm bài tập... nhưng tại sao không giúp con...?

Đông Hoa : Bởi vì mẹ con quá ngốc nên không thể hoàn thành bài tập của mình .

Cổn Cổn ( từ bỏ hết kiêu hãnh đến không biết xấu hổ ) : Cổn Cổn... Cổn Cổn cũng ngốc...

Đông Hoa : "Không , mặc dù bị mẹ con kéo xuống, IQ của con vẫn đủ trên mức trung bình.

Phượng Cửu : ...


# 66 : 

Phượng Cửu : Đế quân , thiếp chán quá .

Đông Hoa : Để ta kể cho nàng nghe một câu chuyện .

Phượng Cửu : Được .

Đông Hoa : Ngày xưa có hai người , một người tên là " Ta yêu chàng " và một người tên là " Ta không yêu chàng " . Sau đó, "Ta không yêu chàng " chết , hỏi còn lại a i?

Phượng Cửu : Ta yêu chàng .

Đông Hoa : Ta cũng yêu nàng . ( nhảm !!! )


# 67 :

Đông Hoa : Tiểu Bạch !

Phượng Cửu : Đừng có cản đường thiếp , ngài tránh ra đi .

Đông Hoa : Ta không đi .

Phượng Cửu : Ngài không đi , vậy thiếp đi !

Đông Hoa : Được thôi, nàng đi đi . Ta bị thương mà nàng chẳng bận tâm chút nào ."

Phượng Cửu : Chàng , chàng bị thương ? Chàng bị thương lúc chúng ta xô xát khi nãy ? Vết thương đâu , để thiếp xem xem .

Đông Hoa ( chỉ vào trái tim mình ) : Ở đây .


# 68 : 

Phượng Cửu : Đế quân ! Dừng lại , đó là bánh trung thu của thiếp mà .

Đông Hoa : Cái gì của nàng cũng là của ta , có gì khác biệt đâu ?

Phượng Cửu : ...


# 69 :

Năm nay Thanh Khâu đổ tuyết lớn .

Phượng Cửu : Đế quân , chúng ta chơi ném tuyết đi !

Đông Hoa : ...

Phượng Cửu : Được rồi , một lão nhân gia như chàng chơi ném tuyết cũng có điểm không thích hợp . Đế quân , không bằng chúng ta cùng đắp người tuyết nhé ? ( nhập hội Anna - " Do you want to build a snowman ? " )

Đông Hoa : ...

Phượng Cửu : Vậy chàng chọn đi , chàng muốn làm gì ? Chúng ta cùng vui chơi một chút !

Đông Hoa : Hôm nay ta sẽ nấu ăn .


# 70 :

Phượng Cửu ( mãnh liệt kháng nghị ) : Đế quân, tại sao mỗi ngày chàng chẳng phải làm gì ngoài câu cá , đọc kinh văn , còn thiếp lại phải làm hết mọi việc giặt giũ , nấu nướng , chăm hài tử !

Đông Hoa ( không buồn ngẩng đầu lên ) : Ta cũng đâu có bảo nàng giặt đồ , nhưng mà nàng muốn giặt cũng được thôi .

Phượng Cửu : Thế còn nấu ăn và chăm hài tử ?

Đông Hoa : Hài tử từ chui từ bụng nàng ra mà . Ngừng lại một lúc -  còn nữa , Tiểu Bạch , nàng muốn ăn cá sốt chua ngọt ?

Phượng Cửu : ...


# 71 :

Phượng Cửu : Thực ra , ta biết Đế quân rất bận .

Đông Hoa ( ngắt lời ) : Tiểu Bạch , gần đây thị lực nàng không tốt hay nàng ngốc thật đó ? Ta một chút cũng không bận .

Phượng Cửu ( khóe môi cong lên ) : Nếu Đế quân đã không bận , vậy chàng giúp thiếp một ít việc nhà đi?"

Đông Hoa : Được thôi . Tiểu Bạch , hôm nay nàng muốn ăn gì ? Cá sốt chua ngọt ? Còn nữa , cá sốt chua ngọt ? Hay , cá sốt chua ngọt ?

Phượng Cửu ( khóc ròng ) : ...Thiếp chọn tự mình đi nấu . ( Thần tiên không ăn một ngày hề hấn gì đâu . )

Đông Hoa ( cười thỏa mãn ) : Được rồi , đi đi .


# 72 :

Đông Hoa cuối cùng vẫn là nhiệt huyết bừng bừng đi nấu cá sốt chua ngọt cho Phượng Cửu .

Phượng Cửu ( do dự ) : Đế quân , ngài có thể... đừng nấu cá sốt chua ngọt nữa được không ?

Đông Hoa : Ah ?

Phượng Cửu : Có câu nói , đời người không thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông , cũng như vậy , con người cũng không thể ăn cùng một món trong nhiều năm như vậy .

Đông Hoa : ...


# 73 :

Phượng Cửu ( hài lòng ) : Đông Hoa , chàng xem , thiếp đã giúp chàng phân loại chỗ kinh văn này rồi . Có phải rất đáng được thưởng không ?

Đông Hoa ( chạm nhẹ lên tóc Phượng Cửu ) : Ừ , gần đây nàng làm tốt lắm , rất xứng đáng được thưởng .

Phượng Cửu ( phấn khởi ) : Vậy phần thưởng của thiếp là gì ?

Đông Hoa ( ngẫm nghĩ một lát ) : Cá sốt chua ngọt nhé ?

Phượng Cửu : ...

Phượng Cửu ( mắt nhòa lệ hấp tấp ) : Đế quân , thiếp có chuyện này muốn nói với chàng . Thiếp đã nghĩ rất lâu rồi .

Đông Hoa : Tiểu Bạch sao nàng lại khóc , cũng không cần cảm động đến mức đó chứ ?

Phượng Cửu : ...


# 74 :

Phượng Cửu : Ôi ôi !

Đông Hoa : Tiểu Bạch , có chuyện gì vậy ?

Phượng Cửu ( xấu hổ ) : "Không... không có gì...

Đông Hoa : Thực sự không có gì ?

Phượng Cửu : Phải .

Đông Hoa : Vậy tại sao nàng nhăn mày thế kia ?

Phượng Cửu ( thổn thức ): Tháng này thiếp lại tăng cân nữa rồi .

Đông Hoa : Không sao , vẫn chưa biến thành thịt viên .

Phượng Cửu : ...


# 75 :

Phượng Cửu : Đế quân !

Đông Hoa : Có chuyện gì thế ?

Phượng Cửu ( ngập ngừng ) : Hôm nay thiếp phải tới lớp học .

Đông Hoa : Ồ .

Phượng Cửu ( thận trọng ) : Nhưng thiếp không muốn đi  .

Đông Hoa : Ah ?

Phượng Cửu : Chàng có thể nói với sư phụ một tiếng để thiếp không phải đi được không ?

Đông Hoa : Tiểu Bạch , nàng muốn trốn học ư ?

Phượng Cửu : Đúng vậy !

Đông Hoa : Ta sẽ bảo hàng ngày nàng đều phải nấu ăn cho ta, không rảnh tham dự lớp học .

Phượng Cửu : Đế quân chàng thật tốt !

Đông Hoa : Làm gì mừng rỡ vậy , mau đi nấu ăn đi .

Phượng Cửu : ...


# 76 :

Sau khi mang Phượng Cửu ngủ say về nhà , cánh tay Đông Hoa đế quân bị thương . Khi Phượng Cửu thức dậy .

Phượng Cửu : Ôi , tay của chàng bị làm sao thế ?

Đông Hoa : Ta mang nàng về nên vết thương bị nứt ra .

Phượng Cửu : Không thể nào , thiếp nào có nặng như vậy ?

Đông Hoa : Ta nghĩ nàng nên tập trung vào trọng điểm là tay của ta , chứ không phải là trọng lượng của nàng .

Phượng Cửu : Được rồi , vậy sao tay của chàng lại yếu đến vậy ?

Đông Hoa : Đó là bởi vì nàng quá nặng .


# 77 :

Phượng Cửu thấy Đông Hoa đang khâu lại chiếc khăn tay bị mình xé rách hôm qua.

Phượng Cửu : Chàng đang làm gì vậy ?

Đông Hoa : Khâu lại khăn tay .

Phượng Cửu : Nhưng... mấy chuyện khâu vá này, nam nhân đều không làm mà . Như thượng thần Mặc Uyên , Dạ Hoa Quân , thậm chí ẻo lả như Yến Trì Ngộ cũng không làm nữa .

Đông Hoa : Tại sao ?

Phượng Cửu : Vì chuyện này  sẽ làm mất đi vẻ nam tính .

Đông Hoa: Nàng bị lừa rồi . Bọn họ chỉ trốn làm việc nhà thôi .


# 78 :

Đông Hoa : Nàng dường như rất thích biến thành khăn tay nhỉ ?

Phượng Cửu : ...

Đông Hoa : Vừa hay ta đang thiếu khăn lau kiếm , không bằng cho ta mượn dùng một chút ?

Phượng Cửu : ...


# 79 : 

Một ngày nọ , Phượng Cửu ngủ nướng hơi trễ , khi tỉnh dậy cảm thấy đói bụng nên vội đi tìm Đông Hoa .

Phượng Cửu : Đế quân , thiếp vừa mới mơ thấy chàng .

Đông Hoa dời tầm mắt khỏi cuốn kinh văn , ý bảo nàng cứ tiếp tục .

Phượng Cửu : Thiếp đói quá , nên chàng bảo chàng sẽ cắt thịt của chính mình cho thiếp .

Đông Hoa : ...

Phượng Cửu : Nhưng chàng đã ấn dao lún sâu ba tấc rồi mà vẫn không cắt được miếng thịt nào . Oa , da mặt dày thật đấy !

Đông Hoa : ...


# 80 :

Trong A Lan Nhược chi mộng .

Phượng Cửu : Đừng... Không!

Đông Hoa nhẹ nhàng vuốt chân mày hơi cau lại của Phượng Cửu : Đừng sợ , Tiểu Bạch . Ta ở đây .

Phượng Cửu : Không !!! Đừng... đừng cho ta ăn cá sốt chua ngọt...

Đông Hoa : ...


# 81 :

Đông Hoa : Ta phải xuống hạ giới một thời gian . Nàng ở đây đừng gây chuyện .

Phượng Cửu : Sao có thể chứ , đừng lo ! Mà chàng sẽ đi bao lâu ?

Đông Hoa : Trong vòng một trăm ngày ta sẽ trở lại .

Cuối cùng , Đông Hoa trở lại ngay hôm sau và thấy Thái Thần cung hỗn loạn không thể tả .

Đông Hoa : Tiểu... Bạch... ra đây...

Phượng Cửu : Đế... đế quân , không phải chàng sẽ trở lại trong vòng một trăm ngày sao ? Hôm nay mới là ngày thứ hai .

Đông Hoa : Ngày thứ hai thì cũng là trong vòng một trăm ngày ! Nàng đang phàn nàn đấy à ? Nàng định hủy cung Thái Thần có đúng không ?

Phượng Cửu : Thiếp chỉ định giúp chàng sửa sang lại thôi , nhưng mà chưa thành công .


# 82 :

Một ngày nọ , lần đầu tiên trong đời , Đông Hoa để Phượng Cửu dạy mình nấu ăn . Phượng Cửu đang rất tức giận . Vì sao lại có người có thể nấu canh hạt sen đặc đến nỗi thành bánh hạt sen luôn cơ chứ ! Nhưng đồng thời Phượng Cửu cũng rất đắc ý vì hơn được Đông Hoa ở điểm này .

Phượng Cửu : Đế quân , chàng mà cũng có thể ngốc như vậy sao ?

Đông Hoa : Không bằng nàng .

Phượng Cửu : Đương nhiên , chàng còn không thông minh bằng một phần mười ta ! 

Đông Hoa : ...


                                                               --------------------------

" Aiya , sao cặp này lại dài vậy ??? "

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro