Chương 2.2: Tự bế muội muội x Bệnh kiều ca ca (1)

Bạch Tiên Tiên mở mắt ra, xung quanh là một mảnh âm u, chỉ có cửa sổ ở mái nhà lộ ra chút ánh sáng, cô đang ở một kho hàng.

Nói đúng ra, cô bị trói chặt, ở một kho hàng âm u ẩm ướt.

"Ngân Hà, ngươi ở đâu?"

Nghe thấy Bạch Tiên Tiên gọi, Ngân Hà nhanh chóng hiện thân, chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe được thanh âm vang lên: "Nương nương, chúc mừng người, người bị bắt cóc, nơi này là  một kho hàng ở vùng ngoại ô thành phố A"

Bạch Tiên Tiên ánh mắt sáng ngời, giống như nhìn thấy thịt hồ ly, phấn khích hỏi: "Bị Diệp Đình Thu bắt cóc sao? Hiện tại cốt truyện đến đâu rồi ?"

Đã từng là một yêu phi nương nương can thiệp triều chính một quốc gia, cái gì cũng thông tuệ, nàng thực mau học được từ ngữ của Ngân Hà. 

Ngân Hà nói: "Ngày hôm qua là ngày đầu tiên  người tới Diệp gia, hôm nay ở người trên đường đi học, bị Diệp Đình Thu phái người bắt cóc, nhưng mà nương nương không cần hoảng, một lát hắn  sẽ tới cứu người, lấy việc cứu giúp này đánh vào nội tâm người."

Bạch Tiên Tiên bừng tỉnh đại ngộ: "Ta về sau sẽ toàn tâm tín nhiệm hắn, rồi hắn sẽ hại ta, cầm tù ta, tra tấn ta, giải phẫu ta?"

Ngân Hà: "Đúng vậy, nương nương." 

Ca chi ——

Kho hàng cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra.

Bạch Tiên Tiên lập tức hỏi một vấn đề cuối cùng: "Ca ca ta khi nào tới?"

Ngân Hà: "Phải chờ một lát."

Một người đàn ông mang khẩu trang trắng che khuất mặt tiến vào, trong tay cầm một cái châm ống ra vẻ uy hiếp.

Hắn đối Bạch Tiên Tiên khặc khặc cười: "Uy, tiểu nha đầu, ta cho người gọi điện thoại cho người nhà ngươi đòi tiền chuộc, ca ca ngươi tiếp điện thoại, nếu một hồi ca ca ngươi không lấy tiền chuộc tới...... Hừ hừ."

"Lão tử liền đem ngươi bán ra nước ngoài, tiểu nha đầu da thịt non mịn như ngươi nhất định sẽ được những nam nhân đó thích. Khà khà..."

Bạch Tiên Tiên lại biết, đừng nhìn người này nói nhao nhao lợi hại, kỳ thật hắn là thủ hạ của  Diệp Đình Thu. Diệp Đình Thu thân là người thừa kế Diệp gia, Thái tử gia thành phố A, nhất hô bá ứng, đủ để so sánh với Thái tử vương triều Đại Chu. 

Bạch Tiên Tiên trước tiên yên lặng rơi lệ, thân thể mười tám tuổi phát dục hoàn mỹ bị dây thừng trói chặt, không duyên cớ thêm sắc khí hương vị.

"Ngươi, ngươi có thể  buông ra tôi một chút không ? Tôi bị dây thừng trói chặt, đau quá."

Nửa ngày, cô nâng lên khuôn mặt nho nhỏ, tội nghiệp. Thật là kiều khí đại tiểu thư.

Người đàn ông chuẩn bị đi ra cửa, nghe vậy bĩu môi, quay đầu lại.

Chỉ thấy thiếu nữ ngồi trong tối, toát lên vẻ kiên cường, đôi mắt phượng nhìn về phía trước làm cô đột nhiên sinh ra một cổ thanh mị khí chất, tuy rằng mái tóc dài làm cô có chút tối tăm, nhưng lại cũng không tổn hại mỹ mạo. 

Một tiểu hài nữ kiều khí mỹ mạo như vậy lại bị Thái tử gia trêu chọc. Thân là thủ hạ Diệp Đình Thu, hắn đương nhiên biết ý đinh của Diệp Đình Thu , trong lòng đột nhiên đối Bạch Tiên Tiên dâng lên một ít thương tiếc.

"Khụ khụ, ngươi đừng trốn, chờ ca ca ngươi tới, ta lấy được tiền chuộc sẽ tha cho ngươi." Hắn không khỏi đi đến trước mặt thiếu nữ, giúp cô cởi bỏ dây thừng, mỗi một câu đều không rời Diệp Đình Thu, nhắc nhở " Ca ca" Bạch Tiên Tiên  sẽ đến cứu cô. 

"Tốt nga." Bạch Tiên Tiên tỏ vẻ ngoan ngoãn tươi cười, theo dây thừng rơi xuống đất, chân vừa lật, đột nhiên đá ở hạ bộ người đàn ông. 

Người nam nhân tức khắc như sói tru một tiếng, hốc mắt muốn nứt ra, rồi kinh hoảng phát hiện châm ống mình cầm trong tay bị thiếu nữ đoạt đi.

Châm ống tuy rằng chỉ là ** dược, nhưng bị một tiểu nha đầu cầm trong tay, cũng trở nên thập phần đáng sợ! ( Nguyên gốc convert là **)

Bạch Tiên Tiên thông qua Ngân Hà biết tác dụng của châm ống, nàng hừ lạnh một tiếng, không cần nghĩ ngợi chọc trên người hắn ta. 

Người đàn ông khiếp sợ nhìn tròng mắt Bạch Tiên Tiên, hóa ra con thỏ nhỏ khi nóng nảy cũng biết cắn người! Hắn trong đầu xẹt qua một ý niệm cuối cùng,  rồi ngã bang một tiếng, té xỉu trên mặt đất.












Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro